Kết Hôn Chớp Nhoáng: Ông Xã Cực Phẩm

Chương 178: Vậy cô gả cho ai rồi?




Hỏi xong câu này, bản thân người dẫn chương trình cũng sửng sốt một chút, cảm thấy câu hỏi này thực sự thuộc về phạm vi hé lộ tin lớn, có ý ép Đường Ninh lên Lương Son.

Tuy nhiên, điều này cũng phụ thuộc hoàn toàn vào trí tuệ và EQ của khách mời.

Hơn một trăm fan trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn Đường Ninh, khán giả trước TV nhìn Đường Ninh, đến cả Mặc Đình đang đợi Đường Ninh trên xe cũng vì nghe thấy tiết mục mà cong môi cười.

Trước đây anh từng hỏi Đường Ninh, nếu buổi phỏng vấn đặc biệt có câu hỏi này, cô nên trả lời như thế nào.

Lúc đó Đường Ninh chỉ cười bí hiểm… Bây giờ, cuối cùng cô cũng trốn không thoát.

Trong lòng Mặc Đình có sự mong đợi, đương nhiên cũng toát mồ hôi hột thay Đường Ninh, nhưng cuối cùng, anh vẫn quyết định tin tưởng Đường Ninh.

“Tại sao câu hỏi của những vị khách kia đều nhẹ nhàng, hòa nhã như vậy? Đến tôi thì là người yêu cũ, còn có chuyện kết hôn chưa?” Vẻ mặt Đường Ninh có phần bắt lực, nhưng tất cả mọi người có thể nhìn ra cô thực sự kiên nhẫn, cô chỉ đang vì để bầu không khí sôi nổi lên.

“Đừng cố trốn, cũng đừng đánh Thái Cực, nhanh trả lời đi nào.”

Người dẫn chương trình hoàn toàn không chịu thua. Thật ra, từ khi Đường Ninh bắt đầu tham gia Chương trình, người dẫn chương trình đã thở phào nhẹ nhõm, vì Đường Ninh là một người nhận phỏng vấn rất chín chắn, cô biết chừng mực, biết cách khiến không khí sôi động, hiểu cách tương tác. Điều hiếm có nhất là cô ấy rất thân thiện, nhìn vào hoàn toàn là một nữ thần nhà bên.

“Kết hôn rồi!” Đường Ninh dứt khoát nói.

Mọi người đều trợn tròn mắt, dáng vẻ giả vờ kinh ngạc, không ngờ rằng cô sẽ trực tiếp thừa nhận thế này.

Điều này khiến Mặc Đình đang nghe Chương trình phát sóng trực tiếp, cũng cảm thấy rung động trong lòng.

Nhưng ngay lập tức, anh lại mỉm cười một cách bất lực và sủng ái.

Quỷ linh tinh” này, đúng là không có cách nào với cô ấy.

(*quỷ linh tinh: những người thông minh, lanh lợi, gian xảo) Bởi trong hoàn cảnh bình thường, những nghệ sĩ thực sự có vấn đề chắc chắn sẽ tìm cách hóa giải thế nào chứ không phải trực tiếp thừa nhận như Đường Ninh. Vì vậy, trong kiểu Chương trình này, người trực tiếp thừa nhận đa phần đều là giả.

Hơn nữa, giọng điệu này của Đường Ninh nghe giống như có người hỏi cô đã ăn cơm chưa, rồi trả lời ăn rồi, rất thờ ơ và bình thường, khiến người ta cảm thấy không chân thật, mặc dù điều cô đang nói là sự thật.

“Kết hôn rồi 4?” Người dẫn chương trình thực sự giả bộ kinh ngạc, sau đó cười truy hỏi: “Vậy cô gả cho ai rồi?”

“Người mạnh nhất giới giải trí.” Đường Ninh lại nói ra sự thật, nhưng người dẫn chương trình nghe xong, lại cố ý tạo dáng gãi đầu.

“Đó không phải là tôi sao?”

Trong phòng phát sóng trực tiếp, một tràng cười ầm ï vang lên.

Hóa ra người vợ thân yêu của anh không chỉ biết cách làm tốt việc người mẫu mà còn biết cách tạo hiệu ứng khó phân biệt nổi thật giả. Đôi khi bạn nói quá khoa trương, dù là sự thật cũng không ai tin…

Sau đó, người dẫn chương trình cũng chú ý đến chiếc nhẫn trên tay Đường Ninh: “Ò, còn đeo nhẫn nữa, giả bộ mà như thật, nào, giơ lên cho mọi người chiêm ngưỡng một chút.”

Đường Ninh hoàn toàn không ngại ngùng, trực tiếp giơ tay phải đeo nhẫn cưới lên, để mọi người đều nhìn rõ chiếc nhẫn cô đang đeo trông như thế nào.

Thực ra đây thực sự là nhẫn cưới…

Mặc Đình đang ngồi trong xe không khỏi vuốt ve chiếc nhẫn anh đang đeo ở ngón áp út tay trái, hai người dường như tâm ý tương thông.

Của ải này, An Tử Hạo đang đứng trong phòng phát sóng trực tiếp thực sự kinh hồn bạt vía, toát mồ hôi lạnh thay Đường Ninh, lá gan cô ấy sao có thể lớn như vậy?

Điều quan trọng nhất là tất cả những gì cô ấy nói đều là sự thật, nhưng lại bị mọi người coi như trò đùa…

“Vừa hỏi một câu tương đối dễ, nhưng Đường Ninh của chúng ta cũng dễ dàng đối phó xong rồi. Vậy tiếp theo, chúng tôi muốn hỏi một số vấn đề có thể đắc tội người khác. Cô phải suy nghĩ kỹ trước khi trả lời nhé.” Người dẫn chương trình đột nhiên thu lại nụ cười, trở nên nghiêm túc hơn nhiều, nhưng câu hỏi của Phong Thái mặc dù sắc bén, người dẫn chương trình lại rất biết cách tôn trọng khách mời, và thiện chí nhắc nhở.

“Mời hỏi.”

“Thực ra, chúng tôi cũng đã nghe thấy một số tin đồn không hay. Ví dụ, lần này, sau khi cô ký hợp đồng với giải trí Tranh Điền, thực sự không được công ty coi trọng, thậm chí còn bị đồn rằng, nguồn tài nguyên đã tới tay lại bị người khác chiếm đoạt. Vậy sự thật đó là như thế nào? Cô có thể nói rõ một chút cho chúng tôi không?”

Nhắc đến giải trí Tranh Điền, lần này người nên thấy căng thẳng chính là Lan Hề và La Hạo…

Theo EQ của Đường Ninh, cô ấy muốn đối phó với câu hỏi như vậy thực sự dễ như trở bàn tay. Nhưng, qua màn hình TV, Lan Hề nhìn thấy ánh mắt mềm mại vừa rồi của Đường Ninh, chợt hiện lên một tia lạnh lùng.

Thậm chí là một tia chế nhạo…

Vì Đường Ninh biết rất rõ cuối cùng thời khắc cô đòi người cũng đã đến rồi.

Đương nhiên, đừng nói là Lan Hề, ngay cả An Tử Hạo cũng không đoán được Đường Ninh rốt cuộc sẽ hỏi đòi người với Lan Hè.

Anh thậm chí còn không tin điều đó!

Sao có thể như thế được?

Ngồi trong phòng phát sóng trực tiếp, lại có thể khiến Lan Hề ngoan ngoãn giao ông nội của chị Long ra?

“Thật ra, tôi có thể ngồi ở đây không phải chính là câu trả lời tốt nhất sao?” Đường Ninh cười nói: “Lan tổng là một người vô cùng quan tâm người của người khác, là một bà chủ rất tốt. Vì vậy, chúng tôi không xé nát mặt như người ngoài đồn đại. Chỉ là trong nội bộ công ty có quan hệ cạnh tranh. Đây là chuyện vô cùng bình thường, Lan tổng là chủ tịch, cần lo đại cuộc, tôi có thể hiểu được.”

“Nói đến đây, tôi còn muốn nói một chuyện rất ấm lòng…”

Đường Ninh đột nhiên đối mặt với ống kính, đưa ra ví dụ giống y như thật: “Chị Long trợ lý của tôi, trong nhà còn có một người ông nội, hai ngày này đột nhiên không liên lạc được nên trợ lý của tôi vội vàng đi tìm xung quanh, cô ấy thậm chí còn đi báo cảnh sát!” Đường Ninh nhắn mạnh hai chữ báo cảnh sát.

“Cảnh sát đã lập án… lúc đang chuẩn bị triển khai điều tra…”

“Chúng tôi lại được biết từ Lan tổng rằng hóa ra cô ấy vì muốn để chị Long ngạc nhiên, vui mừng nên đã đón ông nội của trợ lý tôi đến Thịnh Kinh chăm sóc, suýt nữa đã gây ra hiểu lầm.”

“Mọi người thấy đó, Lan tổng là một người chu đáo và nhiệt tình như vậy. Nhưng để không làm cho Lan tổng cảm thấy bị làm phiền, lát nữa tôi vẫn nên bảo trợ lý đến đón ông nội về nhà. Thật sự cảm ơn “niềm vui bất ngờ” của Lan tổng. Chúng tôi xin nhận tắm lòng, chuyện tốt của cô, chúng tôi sẽ ghi sâu trong lòng.” Đường Ninh nói rất nghiêm túc nói, đồng thời tỏ vẻ biết ơn với Lan Hề.

Nhưng trong đầu đề câu chuyện của cô lại toàn ẩn chứa các huyền cơ bí ẫn mà chỉ mấy người họ hiểu được.

Lan Hề xem xong đoạn này, hận không thể trực tiếp đập nát TV. Bởi vì Đường Ninh đã lôi chuyện báo cảnh sát để uy hiếp, buộc Lan Hề phải giao người, giống như việc cô ta ép chị Long phải phản bội Đường Ninh.

Đường Ninh đang ăn miếng trả miếng!

Ngay sau đó, Đường Ninh nói ông nội của chị Long đang ở chỗ cô ta. Rõ ràng chính là để mọi người đều giám sát cô ta vì Đường Ninh đã công khai hỏi cô ta để lấy người ngay trên TV như vậy. Nếu ông nội của chị Long xảy ra vấn đề gì thì trách nhiệm sẽ đổ hết lên người cô ta. Cô ta không dám làm gì ông nội của chị Long.

Cuối cùng, Đường Ninh nói phải lập tức đi đón người, nếu cô ta không giao ra, thì bên ngoài lại sẽ suy đoán rất nhiều về cô ta.

Câu trả lời này vốn đã mang một loại hiện tượng trong giới, các tay săn ảnh nhạy cảm đó, vốn không thể buông tha cho cô ta.

Đúng là một người mâu hạng A…

Thật là một Đường Ninh thông minh, cô ta thật sự không ngờ Đường Ninh lại như thế, làm một việc mà cô ta không cách nào phản kháng, khiến cô ta chỉ có thể giao ông nội của chị Long ra.

Đương nhiên, có người hận Đường Ninh, cũng có người yêu thích Đường Ninh. An Tử Hạo thật sự không ngờ Đường Ninh lại có thể giải quyết vấn đề tìm ông nội chị Long bằng trí tuệ như vậy. Tìm cái gì? Cô ấy muốn Lan Hề phải chủ động giao người ra. Hơn nữa, còn muốn không tổn hại sợi tóc nào, khiến Lan Hè tiền mắt tật mang!

Nếu ông nội chị Long có bắt kỳ vấn đề gì thì chính là Lan Hề cô ta có vấn đè!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.