Kết Hôn Chớp Nhoáng: Ông Xã Cực Phẩm

Chương 122: Ngày mai, để xem cô ầm ï thế nào




“Em cho cô ta một cơ hội cuối cùng, nều như… cô ta vẫn không biết hối cải, quyết tâm muốn mượn em để leo lên, thế thì em cũng không còn cách nào khác…” Đường Ninh ôm Mặc Đình, giọng điệu uễ oải, có lẽ là bởi vì cảm thấy hơi mệt mỏi.

Mặc Đình theo bản năng giảm tốc độ xe, xoa đầu cô, để cô có thể thoải mái dựa vào vai mình.

“Sai chính là sai, mà đã sai… thì phải trả giá đắt.”

Đường Ninh vùi đầu dụi dụi vào hõm vai của Mặc Đình, không nói gì nữa, bởi vì trong lòng cô còn đang vì câu nói kia của Mặc Đình, tôi là chồng của cô ấy, mà rung động không ngừng, thậm chí cô còn không tự chủ được mà bật cười.

“Sao vậy?”

“Không có gì, chỉ làm cảm thấy cuộc sống như thế này… thật tốt.” Đường Ninh nói xong, nhẹ nhàng hôn lên cỗ Mặc Đình, đồng thời đưa tay phủ lên mu bàn tay của Mặc Đình.

Đèn giao thông chuyển đỏ, Mặc Đình dừng xe lại, quay đầu hôn lên mặt Đường Ninh: “Em đúng là bảo bối đáng giá nhất mà anh có được.”

Chẳng lẽ… anh không phải là bảo bối của em sao?

Bởi vì Lam Vũ tỏ ra rất đáng thương, bình luận trái chiều với Đường Ninh ngày càng kịch liệt, thế nhưng những bình luận phản bác cũng không thiếu, dù sao thì dựa vào địa vị hiện giờ của Đường Ninh, thật sự không cần phải nhằm vào một người mẫu nhỏ vừa mới vào nghề, mà fan hâm mộ của Đường Ninh càng chỉ thẳng mặt Lam Vũ có ý lăng xê, đương nhiên bởi vì những lời chỉ trích này, Lam Vũ lại một lần nữa lên tiếng khóc oan, người hâm mộ hai bên và người qua đường đang nhao nhao muốn lật trời.

Tối hôm đó, Star Times nhận được món quà mà Đường Ninh gửi cho Lam Vũ, mà người đại diện của Lam Vũ quan sát rồi lập tức cười: “Còn có một tắm thẻ, xem ra Đường Ninh này đúng là kiêng kị người ở sau lưng cô.”

Lam Vũ hừ một tiếng, nhưng cũng tỏ ra rất hứng thú với món quà mà Đường Ninh gửi đến.

Đường Ninh đúng là không tiếc củaf “Cũng không ngờ Đường Ninh này quả thật rất biết cách làm người, lại cho kẻ địch của mình hời nhiều như thế.” Người đại diện của Lam Vũ là một người đàn ông trẻ tuổi cao gây, thời gian làm việc với tư cách người đại diện cũng không lâu.

“Rõ ràng là ngu xuân.” Lam Vũ lấy bình nước hoa bên trong ra, sau đó để trợ lý của mình tìm rất nhiều đồ vật dùng để đùa ác với người khác, để vào trong hộp, rồi chớp mắt nhìn người đại diện: “Những thứ này mới là thứ mà Đường Ninh đưa tới, Đường Ninh muốn cảnh cáo tôi.”

Người đại diện trừng to mắt, bỗng nhiên cảm thấy Lam Vũ có chút đáng sợ, cô ta đúng thật là chỉ mới mười sáu tuổi sao?

“Cô đã nhận được lợi ích, Đường Ninh lại mang quà đến tặng cho cô, đáng lẽ cô phải nên có chừng mực mới đúng? Toàn bộ Thiên Nghệ còn bị Đường Ninh làm sụp đổ, chẳng lẽ cô cho rằng Đường Ninh sẽ sợ cô sao?”

Lam Vũ nhìn người đại diện của mình, trong mắt mang theo tia giễu cọt: “Gan của anh bé như thế, làm sao có thể trở thành người đại diện của tôi?”

“Nếu cô cảm thấy năng lực của tôi không đủ, cô có thể nói với tổng giám đốc để đối người đại diện.” Người đại diện nói xong liền rời khỏi phòng nghỉ của Lam Vũ, một cô gái như thế, mới mười sáu tuổi, thế mà đã hiểu được nhiều thủ đoạn hãm hại người khác như vậy, nghĩ kỹ lại thì đúng là có chút đáng sợ.

Lam Vũ nhìn người đại diện rời đi, khinh thường hừ lạnh: “Đường Ninh thì thế nào? Tôi còn nhỏ như thế, không phải người ta sẽ bảo vệ tôi sao?” Nói xong, Lam Vũ lấy bình nước hoa kia đi, sau đó nói với trợ lý: “Bỏ tất cả những thứ này vào trong, sau đó chụp ảnh đăng lên mạng, nói rằng những thứ này đều là quà Đường Ninh gửi đến.”

Trợ lý và Lam Vũ cùng tuổi với nhau, nói thật thì khi nghe được mệnh lệnh này của Lam Vũ cũng hơi kinh ngạc.

“Thế nhưng mà… thứ Đường Ninh đem đến, rõ ràng chính là…”

“Người bên ngoài không quan tâm đến chân tướng sự thật, thứ bọn họ muốn chính là giải trí, thứ bọn họ muốn nhìn chính là sự ép buộc, dồn nén…” Lam Vũ nhún vai coi thường, sau đó nhắc chân đạp vào người trợ lý: “Nhanh làm đi…”

Trợ lý bị đạp, chỉ có thể nhịn sự tức giận hoàn thành lời dặn của Lam Vũ, đương nhiên Lam Vũ đang dựa vào bản thân còn nhỏ, cho rằng mình có thể níu lấy Đường Ninh mà lăng xê, muốn làm gì thì làm, thế nhưng mà… trên thế giới này làm gì có chuyện tốt như vậy?

Đường Ninh cho cô ta cơ hội cuối cùng, nhưng Lam Vũ không hề biết quý trọng.

Cô ta thậm chí còn chưa hề hỏi ý kiến của công ty quản lý, liền tùy tiện đăng tin tức này lên mạng, nói rằng Đường Ninh gửi đến những thứ vô cùng đáng sự, đe dọa cùng với khiêu khích cô ta. Cô ta thật sự quá sợ hãi, bây giờ đang khóc bù lu bù loa trên mạng…

Lần này… cư dân mạng thật sự bùng nỏ, cho rằng ngay cả một đứa bé mà Đường Ninh cũng không tha, sỉ nhục đã đành, bây giờ còn trả thù bằng phương pháp như thế, thật quá đáng.

Tin tức này nỗi lên lúc nửa đêm, lúc đó Đường Ninh đang nghỉ ngơi, Lan Hề gọi điện thoại đến nhắc cô lập tức vào xem tin nóng trên mạng xã hội…

Đường Ninh tránh khỏi cái ôm của Mặc Đình, lấy điện thoại mở ra xem, những câu mắng mỏ như Đường Ninh cút đi, Đường Ninh là tiện nhân, Đường Ninh ** **, những câu chửi mắng khó nghe tràn ngập từ trên xuống dưới, bởi vì người bị cô “bắt nạt”

là một cô gái vừa tròn mười sáu tuổi, câu chuyện Tiểu Đường Ninh lại một lần nữa nỏi lên.

Mặc Đình bị hành động của cô đánh thức, cũng ngồi dậy, nhìn thấy tin tức lan truyền trên internet, đau lòng ôm Đường Ninh thật chặt: “Có thể ra tay rồi… lần này, em cảm thấy mình có nên cho cô ta cơ hội nữa hay không?”

“Em không phải là người tốt như thế…” Đường Ninh trầm giọng nói, sau đó đẩy Mặc Đình ra: “Anh ngủ trước đi, em gọi điện thoại cho Lan Hề một chút, anh đừng lo, em hứa với anh, ngày mai sẽ để Lam Vũ biến mắt hoàn toàn khỏi tầm mắt của chúng ti Mặc Đình thở dài, ôm Đường Ninh, ra hiệu cho cô gọi điện thoại, còn anh cứ lằng lặng ôm cô như thé.

Đường Ninh bát đắc dĩ, biết Mặc Đình muốn ở bên cô, cho nên chỉ nhẹ nhàng cười một tiếng, cũng tìm kiếm số điện thoại gọi cho Lan Hè: “Tôi đã xem tin tức rồi…”

“Cái cô Lam Vũ này, hình như rất tự đắc.” Phía bên kia đầu dây, giọng nói của Lan Hề cũng mang theo sự tức giận: “Ngày mai tôi sẽ đi tìm tổng giám đốc của Star Times, để bọn họ dẹp bỏ chuyện này, nếu không… nghệ sĩ của Tranh Điền cũng không dễ trêu chọc đến thế.”

“Chuyện này tôi có thể tự xử lý.” Đường Ninh tỉnh táo nói với Lan Hề: “Cô không cần đi tìm tổng giám đốc của Star Times.”

Lan Hề nghe xong, đôi mắt bỗng lóe lên ánh sáng phức tạp, bởi vì… Đường Ninh nói bản thân cô có thể giải quyết, Lan Hề đột nhiên tò mò muốn biết, rốt cuộc thì Đường Ninh làm sao để xoay mình, cho nên cô ấy mới thoải mái trả lời câu hỏi của Đường Ninh: “Được, nếu như ngày mai cô không giải quyết được vụ này, thì tôi muốn sử dụng một số thủ đoạn của tôi.”

“Không cần.”

Lan Hề vừa ra tay thì chuyện cô ký kết với Tranh Điền liền bị lộ ra ngay, đối với đám người Dương Tịnh cũng không còn cảm giác mới mẻ, cái gọi là trò chơi thì đương nhiên phải từ từ mà chơi, không cần phải để lá át chủ bài như thế lộ ra, đối phó với một Lam Vũ, đúng là không cần thiết.

Huống chi, sau lưng cô còn có Mặc Đình.

Ngay cả Mặc Đình cũng không cần ra tay, thì cần gì phải nhờ đến Tranh Điền?

“Vậy tôi chờ tin của cô, hơn nữa, Tử Hạo có liên lạc với cô không?”

“Có… Thế nhưng tôi cảm thấy anh ta không đồng ý làm người đại diện của tôi, Lan tổng cũng đừng ép buộc anh ta.” Đường Ninh nói thẳng, An Tử Hạo đã từng vì sự ngạo mạn và thành kiến mà tạo ra vấn đề, khiến cô phải tốn một đống sức lực đi lấp hố, cô thật sự không muốn nhận nhân vật đệ nhất này làm người đại diện.

“Cho anh ta một cơ hội nữa…”

“Lan tổng, tôi ngắt máy đây…” Đường Ninh hơi né tránh…”

Lam Vũ à… Lam Vũ…

Món quà đó là từ EH, từ chỗ của Blair đưa đến…

Để xem ngày mai cô sẽ ầm ï kiểu gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.