Kế Hoạch Tán Đổ Cố Thủ Trưởng Của Tôi

Chương 47




Vi Khiết chạy ngay về phòng thì thấy y tá Thẩm đã đứng sẵn ở cửa chờ lệnh của bác sĩ mạnh, chị ta khá thoải mái ung dung, níu tay trái lành lặn của cô lôi vào phòng.

"ây da, Khiết nhi em ở bệnh viên lâu cũng thật tốt nha, kiếm được bạn trai là viện trưởng Mạnh sướng phải biết luôn. Vừa đẹp trai, ấm áp lại lắm tiền". y tá Thẩm ba hoa này nọ lên cao xuống thấp không biết nghe tin đồn ở đâu

Vi Khiết cùng chị ta chọn quần áo trong tủ mà choáng váng không hiểu chuyện gì xảy ra, ai hẹn hò với ai cơ, cô với Mạnh Cẩn Thành á, no, đừng hiểu lầm như vậy chứ, cô đây chỉ là người có tâm hồn ăn uống và được một nhà nhân đạo mời đi thôi, cô đây có đối tượng rồi

"Chị Thẩm, ai nói với chị là em đi hẹn hò đấy". Vi Khiết cầm chiếc váy trắng sữa ưng ý trên tay ướm lên người, màu trắng khá tôn lên vẻ đẹp thanh khiết của cô, nàn da trắng muốt như sứ phô bày ở phần tay khá đẹp, xem ra thân chủ hợp với những gam màu thanh lịch, nhẹ nhàng, vừa mới thử một phát biết ngay cái váy này xinh ra là đã giành cho mình. Chiếc váy đơn giản đến nỗi không còn gì đơn giản hơn, không họa tiết, không màu mè, đơn giản chỉ là trước váy lụa trắng bóp eo tôn dáng

"ơ hay con bé này, rõ ràng Bác sĩ Mạnh gọi điện cho chị đến đây giúp em thay đồ đi ăn tối. Theo lẽ đương nhiên đàn ông mà yêu cầu như thế với phụ nữ chứng tỏ điều gì? Yêu nhau, đi hẹn hò. Xì, dăm ba cái thứ tình cảm nhạt nhẽo tuy chị đây chưa có nhưng mà biết thừa đi". Y tá thẩm hất tay nâng tầm ba hoa lên một đỉnh cao mới

"Vâng, dăm ba cái thứ tình cảm nhạt nhẽo ấy, bây giờ chị vẫn chưa có một mống thì nên chuẩn bị mảnh đất ở dưới quê về đấy mà chết ế già ra đi. Mà nếu mà chị ưng bác sĩ Mạnh cao cao tại thương kia ấy à, em làm mối cho. Em hoàn toàn not interested (không hứng thú)". Vi Khiết bĩu môi rất khó coi làm mặt quỷ cho y tá Thẩm tức phát điên lên mới chịu, còn mình thì đi vào phòng tắm

"lạy chúa trên cao, y tá như chị mà chèo cao được đến tay áo blouse trắng của viện trưởng thì chắc phải về quê bảo mẹ mổ bò cúng cho cái phúc đức cao vời đấy". chị ngán ngẩm bước vào trong nhà tắm cùng Vi Khiết cởi đồ hộ cô "cứ cởi băng ra đi, mặc xong chị băng lại giúp cho"

"được". Vi Khiết trả lời có lệ

"mà này, em quen thủ trưởng Cố à? anh ta thực tốt, hôm em gãy tay hốt hoảng hết cả lên muốn nổ tung cái bệnh viện này không bằng, đấy cả bác sĩ Mạnh nữa nhìn thấy em cũng cuống hết lên, cái con bé này xinh đẹp đi đâu cũng rắc đào hoa, giành hết đàn ông tốt của phụ nữ chúng tôi rồi còn đâu". Vừa làm chị y tá vẫn liên tục huyên thuyên không dứt

Nói không phải chứ Vì Khiết cũng đau đầu lắm rồi, bà chị này sinh ra làm bà tám rồi, từ lúc gặp cô đến giờ chị nói không dứt lúc nào, hơi liền mạch cả. May là đi làm y tá, không ở nhà làm nội chợ đi buôn dưa chắc hàng xóm cũng phải mòn đít vì sợ mất. Nhưng để tránh làm hỏng bầu không khí, cô vẫn tiếp chuyện câu được câu không

Thay váy xong xuôi, nhìn mình trong gương Vi Khiết không tin đây là cơ thể mình đang kí sinh. Bộ váy này thật sự mặc lên người cô quá đẹp. Không phải tự kỷ sắc đẹp chứ thân chủ của cơ thể này nếu mà được chăm sóc kĩ càng chắc chắn sẽ là cô gái vu vật đẹp độc nhất trên đời. Khuôn mắt nhỏ nhắn vừa đẹp, đôi mày liễu thướt tha, đôi mắt nâu như hồ nước mùa thu, vừa trong vừa sâu thích hợp làm một cái vỏ ngụy trang hoàn hảo, cái mũi nhỏ cao thích hợp rất đáng yêu, đôi môi trái tim hồng phớt màu anh đào.có một vẻ đẹp thuần khiết, tĩnh lặng cái mà La Thường kiếp trước muốn tìm cũng không thấy.

"Khiết nhi, em thật sự đẹp, muốn tô thêm ít son không?". y tá Thẩm nhìn đến đơ người, lúc sau mới nhớ ra điều cần hỏi

"không cần đâu". vi Khiết dứt khoát từ chối

"Sao không?". Y tá Thẩm nhíu mày hỏi

"ăn tối thể nào cũng sẽ trôi đi hết, son em mua rất đắt tiền". Vi Khiết bước khỏi phòng, lấy đôi giày bệt ngoài cửa đi vào, cô đau đầu chết mất nếu cứ ngồi nói chuyện với y tá Thẩm

Nhanh chóng đến nhà xe bệnh viện, Vi Khiết thấy ngay Mạnh Cẩn Thành đang chờ ngoài đấy, tay vẫy vẫy ra hiệu. Cô cười đáp lễ bước đến

"ây da, không ngờ bác sĩ của chúng ta lúc cởi bỏ cái áo blouse mặc thường phục lại đẹp đến thế a". Vi Khiết chẹp chẹp cảm thán người đàn ông cao ráo trước mặt, anh ta khá trắng, mặc áo champion thời trang, quần thể thao bình thường, được cái mạnh Cẩn Thành khá đơn giản trên vẻ bề ngoài của mình, không đồ hiệu đắt tiền, không trang trọng, khác vời, nói chung ra anh ta coi trọng sự thoải mái. Nhưng cái xe audi 8X thì đắt tiền thật

Tất nhiên không khác Vi Khiết nhìn mình là bao, Mạnh Cẩn Thành nhìn Vi Khiết cũng ngẩn người ra luôn, trong mắt anh ta cô luôn là con nhóc lưu manh hay gây chuyện phiền phức và đặc biệt tỉ lệ thông minh thuận với vô sỉ luôn

"Cô khá hợp với màu trắng đấy nhóc con, lên xe đi". Bác sĩ Mạnh lập tức trở lại bình thường mở cửa xe lên

Vi Khiết cũng theo mở cửa xe lên, có điều cô ngồi ở ghế phụ cuối chứ không ngồi ở trên, mặc định coi bác sĩ mạnh là dân lái xe cao cấp luôn, còn cô thì ung dung như một quý bà được người ta chở đi bất cứ đâu

"nhóc con, lần sau chúng ta sẽ đi xe buýt, ông đây không phải lão nô". Mạnh Cẩn Thành bị cô nàng xa lánh thì buồn bực nhẫn nhịn khởi động xe trong uất ức nhỏ nhen

"được thôi, lần sau tôi sẽ đi cùng bạn trai tương lai của tôi. Không nhờ anh nữa". Vi Khiết nhún vai tỏ vẻ chẳng phải chuyện mình

"Lão Cố á, chờ đấy anh ta phục vụ cô như tiên thế này. bà cô tổ cô chỉ giỏi bắt nạt tôi thôi". Mạnh Cẩn Thành khẳng định

"là anh cho tôi bắt nạt"

"..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.