Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 520: Chap-521




Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài - Chương 521: Bọn họ muốn lấy mạng của tôi​

Gần mười thị trường cấp tỉnh xảy ra hiện tượng này theo các mức độ khác nhau, tập trung ở các thành phố điện máy. Thực ra các xưởng lớn không hề sợ những sự cạnh tranh kiểu này, bọn họ vẫn ổn định được giá cả.

Các phường chế tạo thủ công nhỏ là bộ phận không chịu được đầu tiên, bọn họ dùng hết cả gia sản của mình để đầu tư vào đó, thấy thị trường biến đổi nhỏ thôi cũng vội vàng bán đi để tránh tổn thất nặng nề.

Chỉ cần có một người bắt đầu làm như vậy thì sẽ hình thành hiệu ứng chuỗi, gây ra việc thị trường bị sụp đổ. Chỉ cần khách hàng nghe nói có người bán sản phẩm giống vậy với giá thấp thì sẽ nghi ngờ giá trị của loại sản phẩm này.

Đến chiều tình huống còn tệ hơn, mấy quầy tiếp thị của Golden Leopard không bán nổi nữa. Người đến xem thì có rất nhiều nhưng người mua thì đếm trên đầu ngón tay. Đi xem mấy quầy tiếp thị liền, họ cũng chẳng còn hứng để ua đồ nữa. Hoặc là mua đồ gì đó rẻ rẻ, hoặc là đợi thêm chút nữa, dù sao đây cũng là một món đồ lớn.

Chu Hoài Đông đã để ý thấy sự biến đổi của thị trường đầu tiên, anh ta gọi điện cho vài người của bộ phận kinh doanh, tình hình được phản ánh lại, anh ta nghe xong mà phát hoảng lên.

Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là nên báo cáo với Lục Tam Phong để anh biết tình hình không ổn rồi.

Lục Tam Phong pha cho mình một ấm trà, coi như là nghỉ chiều hôm nay. Trong phòng làm việc có một chiếc máy VCD đang chiếu bộ phim “Cương thi tiên sinh” bản tiếng Quảng. Tuy rằng bộ phim được quay năm 85 thế nhưng bây giờ người ta xem vẫn thấy rất hay.

Trương Phượng Tiên cũng ngồi trên ghế sô pha xem rất chăm chú, Phùng Chính Anh ngồi bên cửa sổ, nhìn không chớp mắt.

Điện thoại trên bàn làm việc reo lên, làm Trương Phượng Tiên giật mình, quay đầu lại hỏi: “Ai thế? Dọa chết tôi rồi.”

Lục Tam Phong nghe điện thoại, hỏi: "Ai thế?” “Tổng giám đốc Lục, là tôi đây, thị trường đang có biến động lớn. Một khoảng thời gian trước tôi thấy số lượng hàng nhái tăng lên rất nhiều, hôm nay thì bộc phát hẳn luôn. Các bên bán hàng phản ánh có rất nhiều sản phẩm bị ép giá, dẫn đến việc lượng sản phẩm bán ra của chúng ta thấp đến mức kỉ lục. Chu Hoài Đông vội vàng nói.

Hồ, tôi biết rồi.” Lục Tam Phong hỏi: “Còn có chuyện gì khác không? Tôi đang xem phim." “Tổng giám đốc Lục, tôi có thể cảm nhận được sự cạnh tranh kịch liệt của thị trường, chúng ta có nên rút lui không? Có rất nhiều cửa hàng gọi điện cho tôi yêu cầu chúng ta phải xử lý hàng giả nếu không thì sẽ không bán tiếp được nữa.” “Không xử lý được hàng giả đâu, không được hạ giá, bán ít thì bán từ từ, qua một khoảng thời gian nữa sẽ ổn thôi.” Giọng Lục Tam Phong có vẻ bất mãn, nói: “Anh cũng đừng sốt ruột quá, không có tác dụng gì đâu. Mọi việc vẫn ổn mà, bên xưởng đã ngưng sản xuất rồi, không phải sợ đâu.”

Chu Hoài Đông nhận ra sự thản nhiên của Lục Tam Phong, nếu như anh không thấy chuyện này có vấn đề thì chắc chắn nó không có vấn đề gì cả, anh ta nói qua về tình hình hiện tại rồi thôi.

Sau đó anh ta gọi điện cho bên bán hàng, nói thẳng là tổng giám đốc Lục bảo đừng có hạ giá, đừng lo, không có gì phải sợ cả

Kể từ chuyện lần trước, bên bán hàng không còn tin tưởng Chu Hoài Đông lắm nữa. Ngược lại, họ rất tin tưởng Lục Tam Phong. Điều này cũng coi như là Lục Tam Phong gián tiếp làm giảm quyền uy của Chu Hoài Đông ở bộ phận marketing.

Theo ánh sáng hoàng hôn dần tối đi, hôm nay là ngày đầu tiên Golden Leopard không có đơn hàng nào kể từ khi công ty được niêm yết. Trạng thái này khiến không ít người thấy bất an, thế nhưng vẫn có một số người ảo tưởng rằng ngày mai sẽ ổn thôi. Ngày mai là ngày cuối tuần, sẽ có nhiều người có thời gian rảnh để đi mua máy VCD.

Ngày hôm sau, thị trường bắt đầu có những người thấy hoảng loạn. Đầu tiền là những người trẻ đang lập nghiệp, họ không dám nhập máy về nữa, vốn tưởng là khoảng hai đến ba ngày là bản được ra hơn một trăm chiếc máy nhưng hôm qua lại không bán được chiếc nào cá.

Một vài người không chịu được bắt đầu giảm giá để xử lý, các nhà máy vẫn sản xuất hết công suất, đến cả mấy nhà máy lớn như của sếp Trịnh, Lý Thành Kiên cũng thấy hàng tồn hơi nhiều, chuẩn bị ngưng sản xuất bất cứ lúc nào. Sản phẩm bị thừa nhiều, thị trường không tiêu hóa nổi, cứ tích ở kho sẽ gây áp lực cho nguồn vốn lưu động. Các xưởng đã cảm nhận được điềm không lành rồi, thế nhưng các xưởng tầm trung và nhỏ thì vẫn chưa phát hiện ra.

Hơn nữa có rất nhiều người sau này mới gia nhập vào ngành, âm thầm vận chuyển ra khỏi xưởng, chuyển ra ngoài với số lượng lớn. Có rất nhiều nguồn hàng từ nhiều kênh khác nhau, tuồn vào các cửa hàng nhỏ rồi đến tay khách.

Những người này cho rằng máy VCD bây giờ cũng như những chiếc TV lậu ngày xưa vậy, kiếm được bao nhiêu là bán ra được bấy nhiêu.

Sức mạnh này đẩy mạnh sự phát triển của thị trường, cho dù xưởng lớn có muốn đạp phanh để ngừng lại thì cũng chưa dừng được.

Tin số lượng bán ra của VCD Golden Leopard được truyền thông chú ý, lại bắt đầu một ngày toàn các bài báo, mấy người đàn ông trung niên nhìn tiêu đề mà thở dài, nhìn người trẻ tuổi đang ngồi bên mình, bảo: “Cậu xem, hôm qua còn như muốn lập đàn cúng thần luôn ấy chứ.

Người trẻ kia nhìn một cái, phá lên cười, tiêu đề đó là: Lượng tiêu thụ của VCD Golden Leopard giảm mạnh, Lục Tam Phong như rớt từ trên cao xuống.

Mọi người ở đó cười lớn, mọi người đều cảm thán rằng vẫn là công việc ở tòa bảo ổn định hơn. Cuộc đời lên lên xuống xuống thế này, hôm nay bay lên ngày mai lại rớt xuống, rớt một cách đau đớn.

Dưới màn đêm, bữa cơm vẫn diễn ra rất sôi nổi, chỉ là có rất nhiều người bắt đầu do dự, vài ngày hôm trước bọn họ quyết định bỏ tiền ra đầu tư VCD bây giờ không dám vào nữa. “Nghe nói Golden Leopard dừng sản xuất rồi à? Giám đốc Lương, không phải anh là bạn tốt của tổng giám đốc Lục sao? Gọi điện thoại hỏi xem. “Đúng vậy, anh bảo gọi tổng giám đốc Lục đến mà mấy ngày rồi mà sao vẫn chưa thấy đầu thế?” "Đừng bảo với chúng tôi là vừa mới mua đồ của anh xong thì thị trường lại có vấn đề đấy nhá.

Biểu cảm của Lương Lực Cao rất ngượng ngập, vội vàng cầm ly rượu lên nói: "Mọi người yên lặng đi, bây giờ người làm VCD nhiều lắm, thị trường sẽ tự đào thải ra một số sản phẩm chất lượng kém, sau đó thì sẽ ổn thôi.

Mạch in của chúng tôi là do người anh em tốt của tôi cung cấp, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì cả. Tôi nói với mấy người nhé, giá mấy ngày hôm nay sẽ tăng ác đấy.” “Tôi thấy một khoảng thời gian nữa giá sẽ hạ xuống, mua một lô về giữ ở đấy, đến khi nào VCD có thị trường trở lại thì chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền. Sản phẩm này là sản phẩm của tương lai đấy biết không Mọi người ở đó không được bình tĩnh lắm, thế nhưng vẫn chọn tin tưởng anh ta.

Lương Lực Cao chưa chụp ảnh chung với Lục Tam Phong, thế nhưng anh ta lừa được không ít người nhờ danh tiếng của Lục Tam Phong. Khoảng thời gian này anh ta cũng kiếm được bộn tiền

Sáng sớm hôm sau có một bản báo cáo của Công nghệ Giai Phong được đăng lên mấy tờ báo liền, yêu cầu những xí nghiệp đang vi phạm bản quyền lập từng dừng hành vi đó lại, hơn nữa họ sẽ tiếp tục truy cứu theo quy trình của pháp luật.

Buổi sáng, đoàn luật sư kiện mười mấy xưởng như Kim Ban Bảo, Kim Bảo, Chân Kim Bảo, Cam Bảo, yêu cầu ngừng hành vi xâm phạm bản quyền lại, hơn nữa còn yêu cầu các xưởng nộp tiền bồi thường, tổng cộng số tiền bồi thường lên đến 48 tỷ.

Tin này vừa nổ ra thì các tờ báo bắt đầu gọi điện cho Công nghệ Giai Phong muốn phỏng vấn. Chu Hoài Phong và Trương Phượng Tiên nhận phỏng vấn ở hai nơi khác nhau, bày tỏ rằng hành vi làm giả đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến lợi ích của công ty, họ sẽ kiện đến cùng, tin vào sức mạnh của pháp luật.

Đồng thời bọn họ cũng âm thầm ra hiệu là những xưởng này không có các doanh nghiệp nhỏ ở sau chống lưng mà là một số công ty lớn có ý định cạnh tranh ác ý. Một trận chiến thương mại âm thầm đang hình thành trong đầu các phóng viên rồi.

Hôm nay đội quân hàng giả đã bị đánh một cách triệt để, VCD Golden Leopard vẫn giữ nguyên giá, bên bán hàng phản ánh lại số liệu cho thấy lượng tiêu thụ giảm tận 80%, hôm qua chỉ bán được 5000 chiếc, hơn nữa số lượng vẫn đang giảm.

Sếp Trịnh sáng ra đến công ty kích động như một đứa trẻ con vậy, thiếu chút nữa là nhảy cẫng lên rồi. Độc báo xong, hít không khí thôi cũng thấy vui, đợi bao nhiêu năm, cuối cùng cũng đến lượt ông ta rồi. “Gọi điện thoại cho tổng giám đốc Lục an ủi cậu ta. Sếp Trịnh cười tươi rói cầm điện thoại lên nói với giọng châm chọc, gọi điện thoại cho Lục Tam Phong: “Alo, tổng giám đốc Lục à?” “Là tôi đây, sao thế?” Lục Tam Phong hỏi. “Tôi đây, anh em tốt của cậu đây.” Sếp Trịnh thở dài an ủi: “Tôi đọc báo rồi, bây giờ hàng nhái trong nước rất đỉnh, thế nhưng việc làm ăn ấy mà, có lời thì sẽ có lỗ, tôi cũng xin chia buồn cùng cậu, có gì khó khăn thì nói với anh em nhé. “Vẫn ổn, sao lại nhớ ra mà gọi điện thoại cho tôi thế?” Lục Tam Phong bình thản hồi. “Không buồn, ngã thì đứng lên là xong ấy mà, mấy thứ như bản nhái làm người ta ghét thì đúng thật nhưng cũng không có cách nào khác, cho dù kiện thì cũng không có tác dụng gì cả. Pháp luật bây giờ không quản lý được mấy thứ bé nhỏ thế này, cậu nói đúng không?” “Đám người đó đâu chỉ không ra gì chứ, đúng là không bằng chó, heo mà. Sếp Trịnh, ông nói tôi mắng có đúng không?” Lục Tam Phong hỏi. “Đúng, mắng đúng lắm!” “Đám người đó bị xe đâm chết, ăn cơm nghẹn chết, vợ thì ngoại tình, thiên thạch rơi xuống trái đất cũng phải đập vào bọn họ đầu tiên.” Lục Tam Phong nghiến răng mắng.

Sếp Trịnh bị mắng ghê quá không chịu được nữa, hít một hơi thật sâu: “Tổng giám đốc Lục, mọi người đều khó khăn mà, không cần phải mắng ghê thế đâu, tôi hiểu được cậu mà. Bây giờ cậu còn chống đỡ nổi không? Không chống đỡ nổi thì nói nhé, chỉ cần một câu nói của cậu thôi”

Lục Tam Phong nói để thăm dò: “Sắp tiêu hết tiền rồi, không chịu được nữa rồi. Với tình hình bây giờ không thể đi xin đầu tư được, sầu lắm ấy!” “Hay là thế này đi, tôi giúp cậu, cậu không gánh được nữa thì đệ đơn xin phá sản làm lại từ đầu. Quan trọng là phải để Công nghệ Giai Phong sống tiếp, đó là tâm huyết của cậu đấy!” Sếp Trịnh nói đầy tiếc nuối. Lục Tam Phong nghe xong vui vô cùng, thế thôi mà đã không bình tĩnh được rồi sao? “Được, ông quả là anh em tốt của tôi, lúc quan trọng mới thấy được nhân phẩm. Đến khi đó cho dù người khác có ra giá cao nữa tôi cũng sẽ ưu tiên ông trước." Lục Tam Phong nói. “Điều tôi nên làm mà “Vậy tôi cúp máy đây, nói câu cuối nhé, bọn sản xuất hàng nhái đi chết hết đi.” Lục Tam Phong nói xong thì cúp điện thoại.

Sếp Trịnh nghe tiếng vọng trong điện thoại xong mà đơ ra luôn, ông ta đập điện thoại lên bàn, hét lớn: “Đi chết mẹ đi, tinh vi cái gì chứ, không lâu nữa cậu sẽ không còn tư cách gì mà nói chuyện với tôi đầu

Hai bên đấu đá với nhau như điên trên cả thị trường, trên báo chí và cả trên tòa. Hai bên đều đấu tranh rất kịch liệt, Hà Gia Nhạc không chịu được nữa, Công nghệ Giải Phong mà sụp đổ thì vườn công nghiệp của ông ta sẽ bị hủy mất một nửa, liên quan đến gần 20 nghìn nhân viên.

Tổn thất lớn thế ông ta nào có chịu được. Suy nghĩ mãi, ông ta gọi điện cho Lục Tam Phong hỏi có dừng lại được không, để hai bên hòa giải, mỗi bên nhường nhau một chút.

Bây giờ tòa án rất đau đầu với vụ tố tụng của Công nghệ Giai Phong, rất nhiều bị cáo có quyền ở địa phương, một số xưởng mới thành lập gần đây cũng ảnh hưởng đến việc làm ở địa phương. Hòa giải là cách có lợi nhất đối với Hà Gia Nhạc. “Alo, Lục Tam Phong đấy à?” Hà Gia Nhạc hỏi: “Bây giờ cậu ở đâu? Nếu ở bên này thì tối ăn cơm với nhau một bữa đi.” “Tôi đang ở Tô Châu, sao thế?” Lục Tam Phong hỏi. “Bây giờ tòa án đang thực hiện vụ kiện bên làm hàng nhái, chúng ta có thể hòa giải được không? Chuyện này liên quan rất nhiều đến doanh nghiệp, chúng ta nên dĩ hòa vi quý, hòa khí mới sinh tài mà đúng không. Cậu thấy chuyện này có xử lý được theo cách đó không?”

Đương nhiên là Lục Tam Phong biết Hà Gia Nhạc muốn thế nào, anh trầm tư rồi nói: “Bọn họ muốn lấy mạng tôi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.