Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 454: Chap-455




Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài - Chương 455: Thùng?​

Người phụ nữ ngồi bên cạnh Lục Tam Phong nói với người chia bài: “Cho tôi một tụ.”

Nói xong, người phụ nữ còn lấy ra mấy chục ngàn thẻ đánh bạc để trên bài, tiện tay lấy một vài thẻ đưa cho người phục vụ bên cạnh, dặn dò: “Một chai champagne, còn lại boa cho cậu đấy.”

Lúc người chia bài phát bài ra, Lục Tam Phong đưa mắt nhìn người phụ nữ này đánh đánh giá một dọc, cả người cô ta toát ra một vẻ giàu sang tiền không thiếu, anh đưa tay đè lên trên bài hỏi: “Chúng ta ở bên này có chơi tight passive không?” “Được thưa ngài, theo cách chơi loại này thì nếu như ngài tight passive, những người khác nếu theo thì phải cần gấp ba lần vốn” Người chia bài nói.

Lục Tam Phong cầm lấy thẻ bạc trị giá ba trăm ngàn ném ra nói: “Ba trăm ngàn cầm chân đã không có ý gì cả, tùy tiện vui đùa chút thôi, nếu mấy người không muốn theo thì cũng có thể bỏ bài.(Chú thích của tác giả)

Tight passive: Chính là chiến thuật cược trực tiếp mà không cần nhìn bài dù bài cao hay thấp, chiến thuật này có nguy hiểm rất lớn, nhưng cũng có thể nâng lên gấp ba lần vốn của đối phương.

Cầm chân: Là đề cập đến việc nhìn nguy cơ cụ thể trước rồi mới ra quyết định sau, dĩ nhiên là nếu đứng ở cương vị này quá lâu, thì câu nói trên có ý là đang khiêu khích.

Bỏ bài: Bỏ bài không chơi ván đó nữa, chờ ván mới. Tất cả số tiền đặt cược ở ván đó (nếu có) sẽ bị mất.

Tên mập ngồi bên trái thoáng ngó qua bài mình, bài của anh ta lúc này rất tốt, là một đôi A. Chính là đôi bài lớn nhất trong tất cả các đội, kiểu bài như này chắc ăn là kiểu bài ăn tiền rồi. “Theo!” Tên mập đỏ bỏ ra thẻ đánh bạc giá trị chín trăm ngàn.

Bên cạnh đó là người đàn ông đeo mắt kính cũng thoáng ngó nhìn bài của mình, là một đôi K. Anh ta khẽ mỉm cười đặt bài lại trên bàn, lấy ra thẻ đánh bạc chín trăm ngàn ném qua.

Người kế tiếp thoáng nhìn thấy cũng theo chín trăm ngàn, đến lượt Hồng Mai Hương, cô ta lấy ra thẻ ba trăm ngàn ném qua nói: "Tôi cũng tight passive nhé.” “Tôi tight passive tiếp!” Lục Tam Phong lại ném ra ba trăm ngàn nữa.“Thằng nhãi, mẹ nó anh khiêu khích tôi đó à? Không phải anh cầm chân rồi sao?” Tên mập có hơi khó chịu. “Cầm chân mấy lượt thôi, không có tiền thì có thể không chơi, mấy trăm ngàn thôi mà.” Lục Tam Phong lấy kẹo cao su trong túi ra nhai. "Nói ai không có tiền đó?” Tên mập vô cùng tức giận.

Lục Tam Phong không lên tiếng, người chia bài nói trấn an anh ta vài câu. Trong lúc anh ta theo một triệu tám trăm, người phục vụ mang chai rượu sâm panh ra đặt trên bàn bên cạnh Hồng Mai Hương, nói: “Sâm panh của quý cô!” “Rót cho quý ngài này một ly đi!” Cô ta nở nụ cười về phía Lục Tam Phong.

Lục Tam Phong cũng không khách sáo, nói cảm ơn xong lại uống một ngụm. Qua đi năm vòng rồi cũng không có ai rút lui, tiền ở trên bàn cũng đã lên tới con số không dưới mấy chục triệu, người xung quanh cũng bắt đầu vậy xem. “Các quý ngài quý cô, dựa theo nguyên tắc thì các vị có thể lựa chọn cùng một người trong đây lật bài, chỉ cần đưa ra thêm tiền là được, hoặc cũng có thể tiếp tục tổ theo!” Người chia bài giới thiệu. “Tới đi thằng nhãi, có gan thì lật bài cùng với tôi!” Tên mập có chút khẩn trương.

Mọi người vây xem ở phía sau cũng nói với LụcTam Phong: “Người ta nhất định là có tính toán rồi, nếu không cũng không dám theo anh tới giờ đâu.” “Đúng đó, anh liếc mắt nhìn xem đi, đừng lãng phí tiền bạc nữa.” “Coi cách chơi như chỗ này của anh, mỗi ngày thua năm sáu trăm triệu có khi là chuyện quá bình thường nhỉ.”

Mọi người xung quanh líu ríu không ngừng, Lục Tam Phong càng muốn xem thử bản thân mình có phải vẫn luôn có thể thắng được hay không? Một trăm năm mươi tỷ đã đưa vào rồi, không thể ván đầu tiên đã thua chứ? “Không lật, tiếp tục tổ đi!” Lục Tam Phong ném lên bàn thêm mấy thẻ đánh bạc nữa.

Mọi người lại đi thêm một vòng, tên mập đã hết kiên nhẫn rồi. Trên bàn lúc này đã có hơn sáu mươi triệu, anh ta đã bỏ vào hai mươi mốt triệu hơn rồi, cô gái nhỏ ngồi ở bên cạnh anh ta nhỏ giọng nhắc nhở: “Đừng theo nữa, nên rút thì rút.” “Lật bài.” Tên mập ném lên bàn một triệu tám trăm ngàn, nhíu nhíu mày về phía người đàn ông đeo mắt kính ngồi bên cạnh.

Người chia bài nhìn thoáng qua bài của hai người, tuyên bố: “Quý ngài này thắng, tiếp tục!”

Đôi A của tên mập kia bị quét xuống, lần này người đàn ông đeo mắt kính hoảng rồi, anh ta vừa nãy nghe ngóng được từ xa là tên mập có một đôi A, dựa vào trạng thái phấn khích của anh ta mànói bài kia tuyệt đối không nhỏ đâu. Cuối cùng cũng qua được đôi A, bằng không thì chính là Thùng.

Bài như thế cũng không thắng nổi, vậy một đôi K của anh ta cũng như phế rồi. “Tiếp tục tổ theo!” Người chia bài nhắc nhở.

Người đàn ông đeo mắt kính hít sâu một hơi, ném một triệu tám trăm ngàn qua, nói: “Tôi cũng theo người anh em này lật bài!”

Hồng Mai Hương tay cầm ly rượu cổ cao đưa về phí Lục Tam Phong ra dấu muốn cùng uống, Lục Tam Phong nhấc ly rượu lên cụng một cái, nói: “Tôi khuyên cô cũng lật bài sớm chút đi, tôi có cảm giác số mệnh của mình hôm nay vô cùng tốt.” “Tôi cũng cảm giác vận khí của mình hôm nay cũng không tệ, quên nói cho anh biết, ở chỗ này tôi có một biệt danh là Nữ vương chốn sòng bài đó.” Hồng Mai Hương cười tủm tỉm. “Vậy xem ra kẻ tám lạng đụng phải người nửa cân rồi, tôi là Vua bài đây.” Lục Tam Phong trêu.

Hiện tại lúc này những người khác đều đã lật bài, chỉ còn lại một ông anh kia. Trên bàn vốn đã có gần chín mươi triệu, ở bên ngoài còn có mấy người đang đứng vây xem. “Ván này tuyệt đối là thắng chắc rồi, anh ta kiếm được bộn tiền rồi." “Tại sao tôi cảm giác hai cái người tố tight passive đó là hai kẻ lừa đảo vậy nhỉ, chính là haingười tố tight passive đó mới dẫn tới số vốn lớn như vậy.” “Suỵt! Nhỏ cái miệng thôi, đoán mò cái gì vậy chứ?"

Người chia bài nhìn về phía ba người còn lại nói: “Dựa theo quy tắc thì bây giờ hai người trong số các vị có thể trực tiếp lật bài, cũng có thể tiến hành cược lần cuối cùng nữa, có muốn chọn tối thêm không?”

Lục Tam Phong muốn tổ thêm, nhưng thẻ đánh bạc đều đã quăng vào hết rồi, vừa nãy còn đã gọi người phục vụ mang đi mua thêm một vài thẻ nữa rồi. “Xem ra anh không có tiền, vậy tôi cũng không tổ thêm nữa.” Hồng Mai Hương rất tỏ vẻ thông cam.

Người đàn ông ngồi ở phía đối diện làm sao có thể bỏ qua cho hai người ở đây, một mạch dồn vào nhiều tiền như thế rồi, bài trong tay anh ta là Q KA, là nằm trong Sảnh bài lớn nhất.

Anh ta không tin Lục Tam Phong và Hồng Mai Hương có thể tổ tight passive nhưng lại có bài nào khác lớn hơn này được, lập tức đẩy thẻ đánh bạc trị giả sáu mươi triệu ra, nói: “Tôi tố thêm sáu mươi triệu. "Wow!"

Những người vây xem trầm trồ kinh ngạc, là sau mươi triệu đỏ. Nếu như hai người Lục TamPhong và Hồng Mai Hương theo, ở trên bàn chính là ba trăm triệu rồi. Trước mặt là ván bài trị giá gần ba trăm triệu, đã được tính là rất lớn rồi. “Có ai theo không, nếu như không có cách nào tổ theo thì được tính là từ bỏ lật bài, quý ngài đây thắng!” Người chia bài nói quy tắc.

Hồng Mai Hương thoảng chau mày, cô ta vốn chính là muốn chơi đùa với Lục Tam Phong một chút. Người trẻ tuổi tới chỗ này chơi đều không phải người bình thường, Hồng Mai Hương cảm thấy Lục Tam Phong là một tên ngốc, không ngờ rằng nghênh đón một vụ cá cược lớn như này. “Đừng lật, tỉ lệ thua rất cao. Tôi lăn lộn trong đây mấy năm rồi, nghe tôi đi.” Hồng Mai Hương nhỏ giọng nói: “Nếu anh muốn chơi thì gánh theo tôi, tôi chỉ dẫn anh một chút, xác suất thắng sẽ cao.”

Lục Tam Phong dĩ nhiên hiểu ý cô ta là gì, không phải là muốn tự chào hàng bản thân sao Anh lắc đầu nhìn cô ta, rất thẳng thừng nói: “Có phải là cô cảm thấy tôi nghèo, không thua nổi tiền đúng không? Không phải chỉ là sáu mươi triệu thôi sao?”

Lục Tam Phong móc ra một tấm thẻ từ trong túi đưa cho Lý Minh Phương dặn dò: “Mang chỗ tiền còn lại ở công ty tới đây cho tôi, đổi toàn bộ ra thành thẻ đánh bạc.”

Lý Minh Phương mặc dù chưa từng chơi quabài bạc, thế nhưng tình huống hiện tại cô cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, người ta đều coi đi coi lại rất kỹ bài của mình, nhưng Lục Tam Phong bên này từ đầu tới cuối lại chẳng hề liếc mắt tới. Hai bên đánh cược, đây không phải là tự tìm thua sao? “Anh bạn trẻ à, đừng tức giận nữa, nhận thua di!" "Chính là vậy đó, sáu mươi triệu đó, có tiền cũng không cần phải lãng phí như vậy đâu.” “Tỷ lệ anh thua chính là chín mươi chín phần trăm rồi.” "Nghe lời người ta khuyên đi, ăn no thôi, hiểu không hả?”

Lục Tam Phong còn chưa kịp mở miệng, người đàn ông ngồi ở phía đối diện đã hằn học trước rồi. Anh ta quát lớn: "Mấy người có chơi không? Không chơi thì ngậm miệng lại, người ta không tố thêm được thì liên quan gì tới mấy người?”

Người chia bài nhìn thấy tình hình như thế cũng chỉ đành nhắc nhở nhẹ, không nên quấy rầy người chơi đang tham gia xác suất đánh bài cờ. Không sai, người chia bài sẽ không nói bạn là ma mê cờ bạc, càng sẽ không nói bạn đang chơi cờ bạc. Người ta ở bên này gọi là "xác suất đánh cờ” cũng có thể coi là “sự đầu tư ngắn hạn có rủi ro cao”.

Hồng Mai Hương đã bỏ bài qua một bên, cô ta nâng ly rượu lên uống một ngụm, nhìn chằm chằmvào Lục Tam Phong quan sát, người trẻ tuổi như anh có rất nhiều, thua vài lần sẽ tự khắc ngoan ngoãn nghe lời.

Bên trong tấm thẻ kia của Lục Tam Phong có tổng cộng một tỷ năm trăm triệu nên còn sót lại hơn chín trăm triệu, tất cả được quy đổi thành thẻ đánh bạc mang tới, Lục Tam Phong ném thẻ đánh bạc trị giá sáu mươi triệu qua, nói: “Theo, lật bài đi!"

Thẻ đánh bạc trị giá ba trăm triệu không cho là nhiều, nhưng hẳn là không có ít. Huống chỉ đẹp trai trẻ tuổi như Lục Tam Phong đây đã thu hút không ít mấy cô gái xinh đẹp vây lại, còn ném thẳng tia nhìn xẹt ra điện về phía anh, điều này khiến Hồng Mai Hương cảm thấy áp lực.

Người đàn ông phía đối diện khẽ mỉm cười nói: “Anh bạn trẻ, anh thật sự là không có đầu óc tỉnh toán. Anh đã nói cầm chân rồi ấy vậy mà lại đấu tới cuối cùng. Nếu như tôi là anh, tôi đã lật bài từ sớm rồi, đã cờ bạc thì phải chịu thua”

Anh ta lật một lá bài trên bàn, là một lá A, mọi người trợn tròn mắt nhìn. Tiếp theo đó lại lật lên một lá K, hiện trường xung quanh đã vang lên tiếng thán phục, lá còn lại không cần hỏi cũng biết. “QKA, là sảnh, nhưng đáng tiếc không phải là sảnh rồng!” Đối phương nở nụ cười đắc ý, duỗi tay muốn ôm chỗ thẻ đánh bạc trên bàn về. “Chờ đã, tôi còn chưa lật bài mà!”“Anh lật đi, tôi muốn xem thử anh có thể lật ra được gì.” Đối phương thả lỏng người tựa vào ghế nói tới, anh ta cũng không cho rằng Lục Tam Phong có được vận may này.

Lục Tam Phong hít sâu một hơi, xoa xoa đôi bàn tày, tất cả mọi người vây xem đều hồi hộp nhìn chằm chằm vào bài trên bàn. Lục Tam Phong dùng tay đè bài lại, chậm rãi lỗi về phía cạnh bàn nhìn một chút. “Gì đó? Có A không?” “Suyt!”

Lúc này đây, tất cả mọi người đều nín thở, thậm chí ai cũng có thể nghe được tiếng nhịp tim mình đập.

Lục Tam Phong nhìn thấy một màu đen trước, sau đó lại thấy được con số 3: "Ài” một tiếng vô cùng thất vọng đặt lá 3 chuồn lên bàn. “Ha ha ha ha ha! 3 chuồn!” Người đàn ông ở phía đối diện cười to. “Rút ra lá 3 chuồn rồi thì còn hy vọng gì nữa, bỏ bài đi!” “Nhanh lên chút đi, đừng có lãng phí thời gian chứ, tôi hồi hộp muốn chết rồi nè.”

Lục Tam Phong nhìn Hồng Mai Hương hóng hớt ở bên cạnh, người kia nhìn anh cười nói: “Không sao cả, nếu thua rồi thì tôi và anh chiến thăng quay về.

chapter content


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.