Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 310: Chap-311




Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài - Chương 311: Những cô gái thời thượng​

Tổng giám đốc Liễu cười không nói chuyện.

Người chủ trì đã đi lên khán đài, bắt đầu phát biểu khai mạc, sau đó là giới thiệu các vị lãnh đạo có mặt tại đây.

“Tiếp theo, chúng ta dùng tràng vô tay nhiệt liệt nhất, hoan nghênh phủ bộ trưởng của Bộ Thương Mại, anh Trần Kiến Đình sẽ phát biểu tại hội nghị một

bài phát biểu vô cùng quan trọng.

Hiện trường vang lên tiếng vô tay, một người đàn ông tâm hơn năm mươi tuổi chậm rãi bước lên, rất tạo nhá, khi chất trên người giống như người luôn giữ được địa vị cao

Cầm lấy micro vài giây sau, tiếng và tay ở hiện trường mới chấm dứt

“Cảm ơn tất cả các vị đến từ mọi nơi trên toàn quốc, đã mười giờ rưỡi rồi, tôi không nói dài dòng mục đích chủ yếu của buổi hội nghị thảo luận này chính là buổi tụ họp của những doanh nghiệp tiên phong của cả nước, tạo ra một buổi giao lưu, hợp tác bình đẳng, vì để tăng cường sự phát triển thịnh vượng của các doanh nghiệp trong nước, cùng nỗi lực tạo nên một bước tiến mới.”

“Năm nay, doanh nghiệp tư nhân của chúng ta càng trở nên tích cực hơn, vay vốn ngân hàng, trợ cấp địa phương, nhiều chính sách như xúc tiến đầu đã và đang được thực hiện một cách đều đặn, đó là sự trợ giúp đắc lực cho các doanh nghiệp, đặc biệt là các doanh nghiệp thị trấn và nông thôn.

"Cải cách càng lớn, thì sự phát triển càng lớn, không chỉ là phát triển trong nước, mà doanh nghiệp chúng ta còn có tham vọng phát triển ở nước ngoài, năm nay ở phương diện kỹ thuật điện tử, có thể được xem là vô cùng thịnh vượng, từ đầu năm đến bây giờ, không đến bốn tháng, danh sách đăng ký doanh nghiệp điện tử đã lên đến mười bốn nghìn doanh nghiệp."

“Đồng thời, một số doanh nghiệp cao cấp cũng đã xuất hiện trong lĩnh vực điện từ cao cấp của TV chẳng hạn những doanh nghiệp ưu tú như Ấn Phẩm High-end Tivi, Ki Thuật Điện Tử Thủy Hoàn, và các doanh nhân trẻ xuất sắc. Năm nay các lĩnh vực đều có sự tiến bộ đáng kể các doanh nghiệp tư nhân càng trở nên tích cực hơn.” “Chúng tôi luôn biểu hiện sự hoan nghênh đối với những doanh nghiệp tư nhân tích cực và lành mạnh. Đồng thời, chúng ta phải gấp rút đuổi đi những công ty và cá nhân gian lận trợ cấp, lừa đảo chính sách và lừa đảo các khoản cho vay. Kể từ sau Tết Nguyên đán, số trường hợp trong khu vực này đã tăng vọt và đã bị bắt hơn 7.400 người.

Lục Tam Phong ngồi ở dưới nghe những lời này, âm thầm líu lưỡi, mới qua mấy tháng thôi, nói không chừng năm nay sẽ bắt được hơn 20.000 kẻ lừa đảo.

Bài phát biểu trên sân khấu giống lời nói của chính phủ hơn và một số dữ liệu được công bố nhằm khuyến khích các doanh nghiệp tư nhân tăng cường đổi mới, cạnh tranh, đầu tư cho R&D, hội nhập quốc tế, v.v. và khuyến khích các doanh nghiệp nhà nước nâng cấp các ngành công nghiệp, từ bỏ các ngành công nghiệp cũ và tham gia vào các ngành công nghiệp mới nổi

Trọng điểm nói chính là doanh nghiệp nhà nước bị doanh nghiệp tư nhân áp bức, ở trên thị trường tiến hành bao vây đàn áp, những chuyện này không chỉ trong ngành điện tử, mà còn rất nhiều ngành khác cũng bị mắc phải.

Rất nhiều người nói, năm 90 là một thời đại hoàng kim, giống như tùy tiên làm gì cũng có thể thành công, nhưng thật ra không phải vậy, không có bối cảnh, chỉ có sự cố gắng thì căn bản không thể chống cự kiểu vậy quét như vậy.

Lợi ích của cả thị trường sẽ không thay đổi, anh ăn thêm một miếng, thì doanh nghiệp nhà nước sẽ rơi vào tình cảnh hít gió tây bắc, tuy nhiên đang không ngừng mở rộng, nhưng mà vẫn là một trò chơi có tổng bằng không.

Cả một bài phát biểu hết ba mươi phút, cụ thể là mỗi phút Lục Tam Phong đều vỗ tay, anh nghe ra được, quốc gia này có một đám người vô cùng sáng suốt, rất hiểu rõ đất nước nên đi theo hướng nào, giới thương mại nên phát triển như thế nào

Một đất nước lớn như vậy, để trở thành một quốc gia lớn phát triển hùng mạnh, không phải do bất kỳ ai tặng, cũng không phải do ai ban ơn, mà là nhờ đảm người này mỗi ngày đều đóng góp.

"Vô cùng cảm ơn phát biểu của phó bộ trưởng Trần, khiến chúng ta được thông suốt hơn, tiếp theo đây xin mời..."

Vào buổi sáng, lễ khai mạc kéo dài trong một tiếng rưỡi, ba bài phát biểu của ba người, một người nửa tiếng rưỡi, sau đó là trao nhận giải thưởng Doanh Nhân Trẻ Quốc Gia và Thanh Niên Xuất Sắc Toàn Quốc.

Ở kiếp trước, Lục Tam Phong đã nhận được giải thưởng này, nhưng mà là lúc hơn ba mươi tuổi,

Lục Tam Phong ngồi ở đó có chút mệt, từ đầu đến cuối cứ lắc lư qua lại, đột nhiên nhìn thấy tổng giám đốc Tôn ở hàng đầu, hai người cách nhau mười mấy số người, bốn mắt chạm nhau, tổng giám đốc Tôn cười nhẹ, sau đó ngồi thẳng lên.

“Tiếp theo, chúng tôi sẽ công bố Giải thưởng Doanh nhân Trẻ Quốc gia. Những người nhận giải là chủ tịch Công nghệ Cao cấp Ân Phàm, anh Tiêu Nhất Bính, chủ tịch của Công nghệ Thiên Khải, anh Kiêu

Mười người lãnh thưởng, nhưng điều ngạc nhiên là không có Lục Tam Phong

Tổng giám đốc Liễu dựa vào ghế nói: "Tổng giám đốc Lục không có phần của anh nha.

“Cũng là điều bình thường thôi, tôi ở độ tuổi này nhất định là giải Thanh Niên Xuất Sắc Toàn Quốc" Lục Tam Phong tùy tiên trả lời.

Những người lãnh giải thưởng phía trên bắt đầu chụp ảnh, người chủ trì cầm lấy micro nói: “Tiếp theo, chúng tôi xin phép được trao giải Thanh Niên Xuất Sạc Toàn Quốc, người đạt được giải là chủ tịch của Công nghệ Cao cấp An Phàm, anh Tiêu Nhất Binh.

"Lời lãnh giải. Anh ấy đã ở nước ngoài vài năm, kiên quyết trở về nước công hiến học tập suốt đời, và tích cực giao lưu với các công ty nước ngoài, không chỉ mang về vốn mà còn mang về công nghệ lấp đầy khoảng trống của thị trường tivi cao cấp trong nước, hơn nữa còn nội địa hóa tivi cao cấp, chúng ta hãy vỗ tay và chào mừng tổng giám đốc Tiêu một lần nữa!”

Tiêu Nhất Bính bước lên khán đài một lần nữa, phía dưới khán đài có người hét lên: "Tổng giám đốc Tiêu đẹp trai quá!

Hiện trường tất cả mọi người đều cười rầm rộ.

"Ở dưới đã có người hét lên nói tổng giám Tiêu đẹp trai, tổng giám đốc Tiêu quả là đứng đầu nhan sắc trong ngành, nhưng mà tôi cảm thấy, càng nhiều đó chính là thực lực. Người chủ trì đưa micro cho Tiêu Nhất Bính nói: “Tổng giám đốc Tiêu có thể phát biểu hai câu

“Cảm ơn đại hội trao hai giải thưởng cho tôi, trong lòng xấu hổ, tôi chỉ là một người nổi bật hơn một chút, ở đây còn có rất nhiều người trẻ tuổi ưu tú, hy vọng mọi người cùng nhau nỗ lực, để tương lai của giới thương mại trong nước ngày càng rạng rỡ

Tiêu Nhất Bình vừa nói ảnh mặt không kiềm chế nhìn về phía Lục Tam Phong, hàng đầu cũng có rất nhiều người đang quay đầu nhìn Lục Tam Phong, nếu như nói tuổi nhỏ, thành tích vang dội thì chính là nói Lục Tam Phong

Anh trong hai năm nay ở giới thương mại giống như anh mặt trời sáng choi, ai hiểu một chút về lịch sử huy hoàng của anh đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Nhưng mà cái giải thưởng này, lại không phải trao cho anh.

Đối mặt với Lục Tam Phong, Tiêu Nhất Bính không có chút áp lực nào là không thể nào, đặc biệt là gần đây, anh ta cảm giác được, ở phương diện năng lực anh ta thật sự không bằng Lục Tam Phong.

Cuộc tranh luận ban đầu, hai người, hai phương hưởng, chính là khoảng cách giữa hai người ở ngày hôm nay.

Cùng với một tràng vô tay, Tiêu Nhất Binh bước xuống, người chủ trì tiếp tục nói: “Buổi lễ khai mạc đã kết thúc, chúng tôi đã chuẩn bị thức ăn cho các vị ở lâu hai, lâu ba, hy vọng mọi người ăn uống vui vẻ. Hai giờ rưỡi, cuộc thảo luận chuyên ngành sẽ bắt đầu, tôi mong chờ bài phát biểu về sự hiểu biết của các vị với ngành này Cảm ơn!

Lục Tam Phong đứng lên vận động một chút, những người từ bên cạnh anh đi ngang qua đều nhìn anh một cái, nhưng không hề chào hỏi, phó bộ trường Trần qua cũng nhìn Lục Tam Phong một cái hỏi: "Câu chính là Lục Tam Phong sao?"

"Đúng Chào ông" Luc Tam Phong giơ tay ra Ông ta bắt tay của Lục Tam Phong rồi nói: Tôi nghe ông Kim nhạc đến câu, còn trẻ nhưng rất tài giỏi, cố gắng nỗ lực nhé."

"Cảm ơn, ông quá lời rồi.”

Ông ta liếc nhìn người khác cười nói: “Nhân duyên của cậu không được tốt, tôi đi trước đây.

“Ông đi thong thả

Sau khi ông ta đi, tổng giám đốc Tôn cũng đi đến, đứng trước mặt Lục Tam Phong nhìn chăm chăm anh mười mấy giây, mở miệng nói: "Nói thật lòng, ngành thực phẩm không có anh, cũng thật nhàm chán.

“Vậy anh có thể đến làm ngành điện tử." Lục Tam Phong cười nói.

"Cũng không cần thiết, không có tổng giám đốc Lục khuấy động, tuy rang có mấy phần có đơn nhưng mà cũng yên bình hơn.” Tổng giám đốc Tôn nhanh chóng bước đi.

Lục Tam Phong cũng không đợi, đằng sau chính là đám người Tôn Hùng Cường ở phía sau, không chừng còn dễ dàng đánh nhau.

Đám người tổng giám đốc Chủ, tổng giám đốc Vương, Lý Kiều Loan ngôi phía sau đã vội vàng chạy qua, nhìn Lục Tam Phong muốn nói vài câu, sự kiểu ngạo, khinh thường biến mất không tăm hơi, lúc này giống như một đám người hàm mộ điên cuồng theo đuổi thần tượng.

Lúc Lục Tam Phong đi thang máy, Lý Kiều Loan cố gắng chen vào trong, lúc nhìn thấy Lục Tam Phong lần nữa, cô ta cười có mấy phần cứng đờ nói:

“Chào tổng giám đốc Lục!”

Mấy người tổng giám đốc Chu cũng chen vào.

“Tổng giám đốc Lục, cũng đi ăn à? Cùng nhau đi

nhé.

Tổng giám đốc Vương đề nghị. "Hay là chúng ta đừng đi ăn, tôi đãi khách, chúng ta đi thưởng thức thức ăn chính thống của nơi này." "Vậy các người đi ăn đi, tôi không rãnh.” Lục Tam

Phong nhìn bọn họ nói.

"Vậy chúng tôi cũng ăn ở đây, thức ăn của hội nghị khẳng định sẽ không tệ đầu

"Đúng đúng đúng. Những người khác lần lượt đồng ý.

Cửa thang máy mở ra, Lục Tam Phong bước nhanh ra, những người khác cũng đi theo, tổng giám đốc Chu chạy nhanh đến trước mặt Lục Tam Phong, ngượng ngùng nói: "Lúc trước thật ngại quá, cậu đừng để trong lòng, con người này của tôi hơi bộp chộp, nhưng vẫn là người tốt.

"Tôi biết, cô đi ăn đi, đừng đi theo tôi nữa."

“Tổng giám đốc lực, sản nghiệp của cầu lớn như vậy, không cần doanh nghiệp phối hợp sao? Cung cấp hàng đó.” Lý Kiều Loan ở bên cạnh nói: “Chỉ cần cậu cần, tôi lập tức đi về nói với ba mẹ tôi, cậu cần gì, chúng tôi sản xuất cái đó, cậu nó nhà máy đặt ở đâu thì đặt ở đó."

"Không phải cô làm về internet sao?"

“So với cậu đây, cái đó của tôi không tính là gì.”

Lục Tam Phong tùy tiện gắp một ít đồ ăn, lấy một chút thức ăn chính, vừa ngồi xuống, tổng giám đốc Vương đặt một ly nước lên bàn nói: “Cậu uống nước đi, là tôi có mắt không thấy Thái Sơn.

“Ông không phải là người đứng đầu ngành điện tử sao?" Lục Tam Phong nhìn tổng giám đốc Vương cười nói.

"Đừng đừng đừng, ở trước mặt cậu, đừng nói đầu rộng, đến cả cái đầu gà cũng không xứng. Tổng giám đốc Vương ngồi xuống nói: "Không dễ dàng đến một chuyến, nếu như ngày mai cậu có thời gian, chúng ta ra ngoài ăn cơm, tôi mời, thỉnh giáo cậu một vài chuyện trong ngành.

Lục Tam Phong dứt khoát lạc đầu nói: "Không rãnh."

“Vậy cậu có thể cho tôi phương thức liên lạc, đợi cậu có thời gian, gọi điện thoại cho câu

Lục Tam Phong buông đũa xuông nhìn ông ta Tôi đã từng đưa cho ông rồi đó, ông không cần tôi

chapter content


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.