Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 251: Chap-251




Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài - Chương 251: Không phải anh ta thích đàn ông đấy chứ​

Số người xung quanh đứng dậy khá ít, còn số người ngồi thì khá nhiều, mọi người châu đầu ghé tai nói chuyện với nhau, trên mặt của mỗi người đều nở một nụ cười nhẹ nhàng, còn những người trẻ tuổi thì nở nụ cười khinh miệt nhiều hơn, mang theo dáng vẻ chế giễu.

Lôi Hạo Quân đứng cách đó không xa, đứng ở bên cạnh cũng có không ít người cùng tuổi thể hiện vẻ khinh thường. “Nói thật, tôi còn tưởng khi đến tham gia buổi tụ hội của tư nhân xa hoa như thế này sẽ được gặp những nhân vật cao cấp như thế nào chứ, không ngờ lại còn gặp phải loại người này nữa?" “Hiện tại kẻ lừa đảo thì đầy rẫy, khắp nơi chỗ nào cũng có kẻ lừa đảo, cậu không nhận ra mọi người đang xem trò cười đấy thôi!” "Đây chính là người mà Tiêu Nhất Bính mắng ư?" “Đúng, chính là cậu ta, tôi cảm thấy tổng giám Tiêu mắng cậu ta chỉ tội làm ô uế thân phận của anh ấy.” “Đúng vậy, thân làm ông chủ lại còn phải hòa hảo với đám người chân lấm bùn này.”

Lôi Hạo Quân nghe thấy âm thanh thì thầm bên tại thì cau mày, anh ta mở miệng nói: “Tổng giám đốc Lục vẫn là người có chừng mực đẩy

Bốn phía đều vang lên tiếng cười chế nhạo, lặng lẽ tránh xa anh ta.

Lục Tam Phong cầm mic nhìn bốn phía xung quanh một vòng, đối mặt với đủ loại thái độ nhưng anh chỉ cười cười, bị khinh thường ở đây cũng chỉ là chuyện bình thường. “Có thể có người không biết tôi, để tôi giới thiệu đơn giản trước đã nhé, tôi tên là Lục Tam Phong, là người sáng lập ra Thực phẩm Thủy Hoàn và Điện tử Thủy Hoàn, tôi biết mọi người ở đây đều là người có tiền và là lão đại trong ngành sản xuất. Thật ra thì tôi cũng không tính là đại lão, cũng không tính là kẻ có tiền, hiện tại tôi vẫn còn nợ ngân hàng không ít tiền, bằng cấp của tôi cũng thấp không thể nào so được với các vị ở đây, hơn nữa tôi cũng không hiểu về điện tử!”. ngôn tình tổng tài

Có tiếng cười nhạo vang lên trong hội trường, đây chính là loại người điển hình thường chỉ đạo trong nghề. “Thế nhưng tôi cũng hiểu một chút về thị trường và ngân hàng. Để tôi nói với mọi người một chuyện, gần đây tôi có xem một tin tức, đa số ở nước ta đã bãi bỏ tem phiếu lương thực và hệ thống phát hành hóa đơn, đồng thời tôi còn chú ý tới một ít động tĩnh những ngân hàng mới trong một năm gần đây cũng như chi tiết về xúc tiến đầu tư hàng hóa ở các tỉnh

Lục Tam Phong hít một hơi thật sâu, rồi nói: “Có thể có một số ông chủ hoặc những người từ nước ngoài trở về cảm thấy một ông chủ như tôi không chú ý tới ngành sản xuất, như vậy thì cần gì phải chú ý tới chính sách của ngân hàng làm gì. Tôi nói thật, tôi từ hai bàn tay trắng có thể đi tới hôm nay đều dựa vào chính sách của ngân hàng cả, cho dù hoàn cảnh của ngành sản xuất có thể mãi mãi không tốt lên được, nhưng tỷ lệ tăng trưởng GDP của năm ngoái được công bố đã có ai xem chưa?”

Tất cả mọi người ở đây không ai nói gì, tổng giám đốc Liễu ngẩng đầu nói: “3,9%. “Tổng giám đốc Liễu, có điều nếu chú ý hơn một chút thì tôi biết thêm được một ít tin tức nhỏ, với việc loại bỏ toàn bộ tem phiếu lương thực cùng với hệ thống phát hành hóa đơn, cho nên ngân hàng sẽ phóng ra một lượng nước rất lớn, vì vậy tiền sẽ tràn ra rất nhiều bởi vì trên thị trường không có tiền cho nên lạm phát năm nay sẽ rất cao. Nếu như mấy vị có tiền thì tôi đề nghị mọi người nên mua chút đồ gì đó đi. “Từ làn của nền kinh tế quy hoạch, năm nay sẽ hoàn toàn bước vào nền kinh tế thị trường. Tôi có thể khẳng định rằng các doanh nghiệp thị trấn và nông thôn sẽ có sự phát triển bùng nổ trong mười năm tới. Các doanh nghiệp thị trấn và nông thôn sẽ thu hút một lượng lớn lao động, đồng thời tiền lương của công nhân sẽ tăng lên rất cao, cho nên nhất định phải chú ý một chút, người có tiền phải có công việc ổn định thì sức chi tiêu mới tăng lên cao được." “Tam Phong à, xin lỗi vì đã ngắt lời, nhưng cậu vẫn chưa nói về TV" Tổng giám đốc Hầu ngồi đó vắt chéo chân nói: “Cậu đang nói với tôi về cái quái gì vậy? Bảo cáo công việc? Hay là về hoàn cảnh chung vậy?” "Ha ha ha!"

Toàn bộ hội trường đều vang lên tiếng cười, thế nhưng cũng một số người bắt đầu cân nhắc đề nghị của Lục Tam Phong, thế giới này không thiếu người thông minh, huống chi những người ở đây đều là người thông minh cả. “Tổng giám đốc Hầu, ông đừng có nóng vội, ông ngồi tôi đứng, ông cứ nghe từ từ nghe tôi nói đã.” Lục Tam Phong quay đầu lại nói: “Quay trở lại 10 năm về trước, TV chính là vật phẩm xa xỉ, còn TV rẻ nhất chính là mua lại của những công nhân viên chức đã được hai năm, thế nhưng chỉ cần khoảng thời gian ngắn nữa, tiền lương được nâng cao thì số người mua TV sẽ tăng lên thôi.” “Đồng thời, tôi cũng xem được báo cáo tỷ lệ sinh của dân số, nước ta đạt đỉnh dân số vào năm 1970, hiện tại nhóm người này cũng đã 20 tuổi rồi, thời điểm kết hôn cũng đã tới gần, có thể mọi người không biết, hiện tại điều kiện căn bản để kết hôn ở nông thôn không còn là ba lượt một vòng nữa. “Có một số người từ nước ngoài không hiểu rõ về chuyện này lắm, ba lượt một vòng chính là chỉ tới bốn món đồ cần khi kết hôn đó chính là: máy khâu, xe đạp, đồng hồ, còn một vòng ở đây là máy thu thanh. Hiện tại ở nông thôn mà muốn dựa vào những thứ này để cưới vợ thì đã rất khó rồi, hiện tại ở nông thôn đều cần phải có một chiếc TV lớn, xe máy loại 125, có nơi thì cần 3 chỉ vàng, có nhiều hơn chút nữa thì 5 chỉ vàng, còn nữa chính là xe cưới, loại rẻ nhất là Santana, còn đắt nhất chính là Crown, còn nếu không có gì thì không có khả năng cưới được vợ đầu.” N

Có thể là nói đến chuyện trong thôn, cho nên mọi người đều cho rằng thật quê mùa, vì vậy mà trong hội trường lại vang lên tiếng cười. “Hoàn cảnh chung và bối cảnh chung cng đã nói xong, kế tiếp tôi sẽ nói một chút về TV, vì sao tôi lại kiên định chọn TV là thị trường tiếp theo sẽ bùng nổ mạnh là bởi vì tôi tin tưởng vào mẹ vợ tương lai của tôi!” Lục Tam Phong còn tận tình khuyên bảo mọi người: “Mọi người chỉ cần nhớ kỹ điều này, mẹ vợ muốn gì thì ngành sản xuất tiếp theo sẽ lên như diều gặp gió. "Ha ha ha!"

Tất cả mọi người ở đây đều vỗ tay cười lớn, cảm giác giống như đang nghe chương trình trò chuyện vậy, Lục Tam Phong thật sự đang nói cho bọn họ bí quyết trở nên giàu có nhưng mà mọi người ở đây lại không nhận ra điều đó. “Làm sóng hôn nhân sẽ còn tiếp tục kéo dài nhiều năm nữa, hơn nữa cũng đã tới lúc TV đen trắng bị đào thải, nhưng trên thị trường vẫn còn xuất hiện một vấn đề vô cùng xấu hổ đó chính là giá cả của TV vẫn rất cao, năm trước khi tôi đi họp ở tỉnh, tôi đã đi dạo một vòng thị trường đồ điện gia dụng thì phát hiện TV 27 inch ở trong nước có giá 16 triệu, thế nhưng khi tôi trở về nhà, tiếp tục đi dạo một vòng ở thị trường, thương hiệu giống nhau, kích cỡ cũng như nhau mà giá lại lên tới 17 triệu!” “Khi tôi trở về thị trấn vào dịp Tết tiếp theo, tôi liền đi vào một gia đình, tuy không cùng thương hiệu nhưng kích cỡ lại giống nhau, thế mà giá lại lên tới 18,5 triệu. Thị trường lúc đầu năm và cuối năm không ổn định, phí vận chuyển cũng rất cao, lại không thể đi qua đường cao tốc chứ đừng nói tới đường nhựa, trời vừa đổ mưa là đã không nhìn thấy đường đầu cả!" “Có thể mọi người ở đây đều là tinh anh, thế nhưng mọi người lại chưa từng đi qua thôn, thị trấn, các người đã từng gặp người chở xe chưa, đã từng thấy thế giới đi tìm lừa và la để kéo xe chưa?” Lục Tam Phong tạm dừng nhìn qua đám người ở đây rồi lại nói tiếp: “Tiềm lực của thị trường nông thôn vô cùng lớn, nhưng muốn tiến vào thì lại rất khó, vận chuyển là một vấn đề rất lớn, nhưng cũng không thể lấy đấy là một cái cớ được, kinh doanh là phải làm!” “Tôi đến đây được một ngày, nhưng nghe thấy tên của mấy vị ở đây cũng không chỉ một hai lần, nói thật khi tôi ở phía nam, thừa dịp trở về chỉnh đốn Thực phẩm Thủy Hoàn, cho nên thuận tiện ở lại đó vài năm, ở đó ngày nào cũng mắng người. Nói thật nếu không phải vì nể mặt ông ngoại thì ngày ngày tôi đi chở xe với ông cũng đều mắng chửi rồi. Sắc mặt của Lục Tam Phong khẽ trầm xuống: “Có gì mà cao quý chứ? Chỉ là một chiếc TV bị hỏng thì có gì cao quý chứ? Giả vờ gì chứ?"

Mọi người ở trong hội trường bắt đầu xôn xao, hiển nhiên là cũng có một số người bắt đầu tiếp nhận ý tưởng của Lục Tam Phong, còn có những người khác cảm thấy Lục Tam Phong đang vũ nhục bọn họ. “Tôi có thể khẳng định trước mặt mọi người rằng, điều chúng ta phải làm đó chính là hạ giá xuống như là giá bán thịt lợn ấy. Ở chính trong hội trường này, tôi tuyên bố sẽ tuyên chiến với TV trong cả nước, không chỉ có TV của Nhất Bính mà còn của tất cả các xí nghiệp trong nước, hiện tại tôi thông báo tới cho tất cả mọi người, thời khắc tàn sát sắp tới rồi!”

Vừa dứt lời, đã có người đứng lên mắng chửi, thế nhưng có càng nhiều người qua buổi nói chuyện này hiểu được sự đánh giá của nhật báo Khoa học kỹ thuật.

Người phá vỡ ngành sản xuất đã tới rồi đây!

Lục Tam Phong buông mic xuống, nở nụ cười tươi rồi với những người đang ngồi, mở miệng nói: “Chỉ là một ít kiến giải vụng về của tôi thôi, hy vọng mọi người không cần để ý tới.

Hai mắt của Chu Hoài Đông trợn tròn, trên mặt của anh ta tràn ngập sự khiếp sợ, không tự chủ được mà vỗ tay, tiếng vỗ tay thưa thớt của những người khác cũng vang lên.

Lục Tam Phong đã chú ý tới vẻ mặt của Chu Hoài

Đông, trong lòng anh suy nghĩ xem ra bước đầu tiên khá ổn rồi, còn khi nhìn về phía tổng giám đốc Liễu thì thở dài, đừng có trách anh, muốn trách thì trách ông ta khi ra cửa mang theo tổng giám đốc làm gì chứ? “Không hổ là tổng giám đốc Lục, sự phân tích về tình hình môi trường kinh doanh hiện nay rất thấu đáo, từ hoàn cảnh chung cho đến hoàn cảnh của thị trường, cộng với bao bì sản phẩm và định hướng thương hiệu mà cậu đề cập tại Hội nghị Khoa học kỹ thuật. Xem ra trong lòng của cậu đã có khuôn mẫu cụ thể” Tuy rằng tổng giám đốc Hầu không muốn thừa nhận, thế nhưng ông ta không thể không thừa nhận rằng Lục Tam Phong có ý tưởng rất rõ ràng.

Ông ta cũng đã từng nói chuyện với Tiêu Nhất Bính, so với sự sắc sảo của Lục Tam Phong thì Tiêu Nhất Bính mơ hồ, như ở trong màn sương dày đặc hơn. “Chỉ là một ít kiến giải vụng về mà thôi, còn thành công hay không thì vẫn chưa biết được." Lục Tam Phong nói xong tiện thể nhìn sang mấy ông già ở bên cạnh: “Mấy vị này là người của ngân hàng phải không?”

Tổng giám đốc Hầu thấy Lục Tam Phong muốn làm quen với những người này thì chỉ ho khan một tiếng rồi dựa vào số pha mà không nói gì, tổng giám đốc Liễu chỉ nhìn thoáng qua rồi mở miệng nói: “Để tôi giới thiệu với cậu một chút, đây chính là chủ tịch Lý của ICBC, còn đây là chủ tịch Tôn của Ngân hàng nông nghiệp địa phương, còn vị này chính là chủ tịch của quỹ Phú Long, Trang Đức Trung..

Lục Tam Phong chào khách khí vài câu, sau đó thuận tiện giới thiệu Cao Chí Dũng và Đỗ Lam Minh với mọi người, mặc kệ ngân hàng hay nhà đầu tư ở trong vòng tròn gì đó thì bọn họ chỉ quan tâm có thể kiếm tiền cho bọn họ hay không. “Tổng giám đốc Lục, mời ngồi!” “Không sao cả, cậu cứ ngồi đi, đây là buổi tụ họp tư nhân, không cần phải lo lắng!” "Đúng rồi, nhà máy điện tử này hiện tại như thế nào? Cơ cấu cổ phần ở công ty, tài chính và những thứ khác thì sao?"

Lục Tam Phong lúc trước khi mới vào cửa không có ai có phản ứng gì, thế mà bây giờ lại có vài quỹ, nhà đầu tư chủ động đáp lời, sự thay đổi này cũng không phải là tầm thường.

Một khi mở ra tình huống sẽ tốt hơn rất nhiều, Đỗ Lam Minh đẩy cái chén sang một bên, trò chuyện vô cùng sôi nổi, trao đổi đủ loại danh thiếp cho nhau.

Kỳ thực, cái gọi là tiệc riêng cấp cao này, chỉ cần những người giỏi nhất chấp nhận bạn thì những người khác sẽ chủ động tâng bốc bạn. Cái gọi là hòa nhập vào vòng kết nối này không gì khác chính là sự chấp thuận của một vài vị lão đại.

Rõ ràng, tổng giám đốc Hầu vẫn còn cảm thấy chướng mắt với Lục Tam Phong, thế nhưng tổng giám đốc Liễu vẫn khá coi trọng Lục Tam Phong, thế nhưng điều quan trọng nhất chính là sự coi trọng của các vị chủ tịch, nhà đầu tư.

Trong lúc Lục Tam Phong còn đang lừa bịp, ánh mắt của anh luôn nhìn về phía Chu Hoài Đông, tình huống này không chỉ có tổng giám đốc Liễu phát hiện ra mà nhiều người có mặt tại hiện trường phát hiện ra rằng Lục Tam Phong luôn tủm tỉm cười với Chu Hoài Đông! Đúng là đáng khinh! “Xin lỗi, tôi đi vệ sinh một chút” Chu Hoài Đông liền cảm thấy không được tự nhiên cho nên anh ta đứng dậy rời đi.

Lục Tam Phong vội vàng buông ly rượu trong tay nói: “Tôi cũng đi vệ sinh một chút!”

Vài người đang muốn thương lượng với Lục Tam Phong về vốn chủ sở hữu khoa học kỹ thuật của Điện tử Thủy Hoàn cảm thấy có chút buồn, thì thào: "Không phải anh ta thích đàn ông đấy chứ?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.