Imi - Tiên Giới Chiến

Chương 22: Tập kích lúc hửng đông (2)




King rời đi rồi, chỉ còn lại Stellar với căn phòng trống, cô ta theo vách tường đã tách làm hai nhìn lên bầu trời vừa mới hửng đông, ánh mắt liền trùng xuống. Đột nhiên khẽ gọi:

“Hans.”

Màn hình treo trên tường đột ngột bật lên, một gã thanh niên da trắng tóc đen, khuôn mặt thanh tú giống như con gái dưới một đôi lông mày rậm xuất hiện cùng nụ cười nửa mép đặc hữu.

“Đại nữ hoàng, gọi tôi à !?”

Stellar nhướng mày, giọng nói không mấy thân thiện:

“Có người đột nhập, ngươi có biết không !?”

Trên màn hình, gã thanh niên được gọi là Hans vuốt vuốt sống mũi, cười khổ:

“Chỉ vừa mới phát hiện thôi, tôi còn đang muốn thử nghiệm một chút…”

“Tại sao lúc nào ngươi cũng thiếu nghiêm túc vậy !?”

“Haha, xin lỗi, tò mò một chút. Lần đầu tiên tôi thấy người tiên giới có cấp bậc cao như vậy, hơn nữa lại mang theo một lớp ma khí để vô hiệu hóa mọi biện pháp tham trắc. Có chút thú vị.”

“Ngươi muốn nghiên cứu gì thì bắt cô ta về đây rồi hẵng tính.”

“Rồi rồi, cô thật là khó tính quá đó.”

“Ok… coi như tôi chưa nói gì cả ! Vậy hoy đi nha !”

Phụt.

Màn hình ti vi vụt tắt, hình dáng gã thanh niên bên trong cũng theo đó mà biến mất.

Người tiên giới có khả năng tàng hình. Bằng cách để một lớp linh lực bao bọc thân thể, dùng tấm màng ấy như một tấm gương phản chiếu lại cảnh vật phía sau, liền có thể dễ dàng tạo ra một lớp ngụy trang quang học. Thần thức của bọn họ còn giống như một loại sóng não chuyên dùng để điều khiển linh lực, giúp cho bộ áo tàng hình tự tạo này luôn ổn định kể cả ở mật độ di động cao. Ngoài ra kỹ năng điều khiển khí cũng giúp ích cho việc ẩn dấu, khống chế dòng chảy của ông khí, di chuyển không để lại tiếng gió nào. Cho dù là một cao thủ khí công ở trái đất cũng không cách nào phát hiện dễ dàng được.

Đó là trong quá khứ.

Hiện đại với công nghệ tiên tiến, trong căn cứ quân sự của liên quân địa cầu đều có lắp đặt hệ thống quét hình 3D bằng sóng điện từ. Cứ mỗi 0.5 giây, ở các bệ cảm ứng sẽ tỏa ra một loạt sóng dao động phản hồi, định dạng và xây dựng lại hoạt cảnh 3D của bất cứ thứ gì nó quét qua.

Hiểu đơn giản một chút, thì tức là bất cứ vật chất gì có kết cấu không nhỏ hơn một hạt điện từ, đều sẽ bị phát hiện.

Mọi thủ đoạn tàng hình đều là vô ích.

Phi kiếm là một chân tiên có cấp bậc rất cao. Nếu so sánh trị số phá hoại theo mức năng lượng cube, chỉ số của cô ta dao động từ 40-45%. Ở trong 6 đại thế giới, trị số này cũng gần như là cao cấp nhất, vượt qua 40% sức mạnh cube, đều được đánh giá là một cận giới hoàng.

Giới hoàng là người chưởng quản một giới, như tiên đế của tiên giới, ma chủ của ma giới, phật tổ của phật giới. Cận giới hoàng là những người đuổi sát bọn họ, thường là những cận vệ thân cận nhất, hoặc nếu không cũng là kiêu hùng một phương. Ở đẳng cấp này, bọn họ có thể xé rách không gian để dịch chuyển xuyên thế giới, hoặc đánh phá một lục địa chỉ với một đòn.

Cho dù như vậy, một cận giới hoàng muốn đơn độc đột nhập vào doanh địa liên quân nhân giới, cũng là chuyện không dễ dàng chút nào.

Không gian trong doanh địa được xây dựng trên nền tảng 11 chiều, nếu cố gắng xé rách, sẽ nhanh chóng tạo ra một vùng không gian loạn lưu ngay tại điểm mất ổn định. Kết quả là bị vô số mảnh không gian đem từng bộ phận thân thể đi khắp lục đạo đại thế giới.

Nền móng căn cứ được vô số hạt nano machine nâng đỡ với kết cấu lò xo chịu lực. Cho dù có vài trận động đất cấp 9 cùng xảy ra, cũng không dễ dàng phá hủy.

Nói khoa trương một chút, nếu xuất hiện một lực lượng đã kích hủy đi cả tầng trời thứ nhất, nền tảng cục bộ của căn cứ này vẫn sẽ ổn định và tự khôi phục nhanh chóng.

Đó cũng là lý do trong cuộc chiến khởi đầu, dù bị nguyên một tảng núi ném vào, toàn căn cứ cũng không có thiệt hại gì đáng kể.

Muốn hủy căn cứ này, phải hủy đi vùng điển khiển trung tâm của nó, vô hiệu hóa màn chắn năng lượng, vô hiệu hóa nguồn điện duy trì các hạt nano machine ổn định địa tầng, và tiêu diệt bộ phận chỉ huy giúp khôi phục căn cứ. Đó cũng là lý do Phi Kiếm phải một thân một mình mạo hiểm đột nhập vào đây.

Thông dạo trải dài và hẹp, cảm tưởng như không thấy điểm cuối cùng.

Giống như một mê cung hỗn độn, có bước đến cuối đời cùng chỉ vòng về điểm xuất phát.

Hiển nhiên là đã bị kẻ địch phát hiện, những lối đi mở sẵn đều chỉ nhằm mục đích dẫn mình đi lòng vòng.

Phi Kiếm vừa nhận ra điều này lập tức dừng lại, không di chuyển nữa. Thay vào đó linh lực toàn thân bắt đầu lưu chuyển nhiều vòng như sóng gợn, khiến không khí xung quanh bập bùng giống như một ngọn đuốc.

Suy nghĩ của cô ta rất đơn giản:

Nếu đã không có thời gian tìm đường, trực tiếp đánh thẳng ra một thông đạo nào đó là được.

Vách tường căn cứ của nhân loại làm bằng hợp kim, chống bom chống đạn không thành vấn đề gì, nhưng để chống lại những kẻ phi nhân loại như cô ta vẫn còn chưa đủ sức.

Đúng lúc này đột ngột từ bốn phía vang lên một giọng nói bỡn cợt:

“Này này, không chơi vậy nha. Ăn không được thì đạp đổ đấy à !? Mà cho dù cô có xẻ căn cứ này ra làm đôi cũng vô ích, chỉ cần đủ năng lượng, các mảnh vỡ sẽ tự động tổ hợp lại chỗ cũ thôi.”

Linh lực tích tụ vẫn không tán đi, Phi Kiếm liếc nhìn bốn phía, lạnh giọng hỏi:

“Ngươi là ai !?”

Giọng nói từ vách tường trả lời:

“Xem như là người xui xẻo bị giao nhiệm vụ canh miếu đi. Cô cứ gọi tôi là Hans được rồi.”

“Ngươi phát hiện ra ta từ lúc nào !?”

“Ừm, chính xác thì không phải ta phát hiện ra, trong doanh địa có một gã tu chân giả rất đáng ghét, hắn cực kỳ nhạy cảm với linh lực. Từ lúc cô sử dụng pháp thuật để trở về hình dạng cũ là hắn đã biết rồi. Sau đó thì đơn giản thôi, ấn nút, gọi tổng đài, King nhận tin, giao việc cho đại nữ hoàng, đại nữ hoàng bận xem chồng yêu đánh nhau, bắt tôi ra đây tiếp cô.”

“Thấy không, tôi trở lời rất thân thiện nhé. Có thể dừng tay đứng lại làm quen tý không !?”

Phi Kiếm cười lạnh:

“Không có hứng thú.”

Nói rồi phất tay, hai thanh phi kiếm trôi nối trước người rung lên ông ông, xoáy tròn mang theo một hàng khí lưu dài dằng dặc công phá thẳng về phía trước.

Uỳnh uỳnh uỳnh

Liên tục xuyên toa mấy chục lớp vách chắn, tạo ra một thông đạo nóng bỏng bốc khói nghi ngút, sau đó cả hai thanh giống như bầy cá linh hoạt, bay về lượn quanh chủ nhân.

“Chết tiệt, nói đến vậy rồi mà vẫn phá nhà người ta như vậy sao !? Đám tiên giới các người đúng là không nói lý lẽ !”

“Rất tiếc, ta là người ma giới.” Phi kiếm nói rồi bay vọt theo lối thông đạo vừa tự tạo ra, nhắm thẳng đến tháp trung ương, nơi mà cô ta cảm thấy dao động năng lượng mạnh mẽ nhất.

Nếu Lục Vân Tiên không nhầm, thì căn nguyên lớp màn chắn RERF nằm ở tháp trung ương này, chỉ cần đánh vỡ nó, đám phàm nhân sẽ lập tức trần trụi dưới mắt tiên nhân. Mất đi cơ sở vững chắc này, tiên giới chiến sẽ không cách nào tiếp tục nữa, nhân loại chỉ còn cách quấn gói về trái đất thôi.

Trong số những người Lục Vân Tiên biết, nói về ám sát, tập kích thì Phi Kiếm là người thành thạo nhất, bởi vậy cô ta mới được chọn tham gia nhiệm vụ này. Chỉ cần phá hủy được tháp trung ương, vô số tiên nhân rình rập xung quanh sẽ tràn vào, tạo ra hỗn chiến, muốn rút lui cũng rất dễ dàng. Chỉ là không ngờ bị phát hiện sớm như vậy.

Đáng lẽ nên lập tức rút lui, nhưng Phi Kiếm tự tin vào thực lực bản thân, quyết định dùng lực phá xảo, đánh vỡ toàn bộ vật cản. Một đường thẳng tiến tới chỗ mục tiêu.

“Hê, ai thèm quan tâm chứ ! Đều là kẻ xâm nhập mà thôi.”

Giọng nói trong hai vách tường vang lên với vẻ châm biếm, cùng lúc, từ xa xuất hiện tiếng gió rít sắc lạnh.

Phi Kiếm xoay người, cúi đầu xuống, vừa đúng lúc một làn gió xoáy chém lướt qua vạt tóc, cắt lên thông đạo tóe lửa.

Giọng nói bên vách tường xập xệ vẫn văng vẳng

“Tôi biết cô mạnh lắm, nhưng đừng coi căn cứ này như chỗ không người chứ !!! Tèn tén ten, xin giới thiệu đặc công trực thuộc tổ đội tiên phong số 39, clone của một siêu năng lực gia hệ gió…”

Dứt lời trước mặt xuất hiện một gã đàn ông trung niên, để đầu trọc và râu quai nón, thân hình vạm vỡ. Bốn mắt chạm nhau, hai người cùng biến mất trên màn hình camera sau một cú dậm nhảy vỡ sàn, Phi Kiếm xuất hiện trở lại ở khoảng cách xa hơn đó gần trăm mét, tiếp tục thẳng tiến.

Còn người đàn ông kia vẫn giữ tư thế lao thẳng tới, chỉ là không thấy cái đầu đâu cả.

“Ối, nhanh vậy à !?”

Hans chỉnh camera quay tứ phía xung quanh, tặc lưỡi một cái, thì cái đầu bị đáng văng lên, găm luôn vào trần nhà, lực hất văng mạnh đến nỗi rút toạc cả một đoạn xương sống theo luôn, và cứ treo lủng lẳng như một con rắn uốn éo.

“Ư, lại một bà cô bạo lực.”

Cách giết người thật nhanh gọn và dã man quá đi đó mà.

Phi Kiếm không quan tâm tới lời bình luận của Hans, cứ vài giây, trước mặt cô ta lại nhảy ra một gã đặc công nào đó, mang siêu năng lực đủ loại nguyên tố, thi nhau công kích liên tục, cứ đánh một chiêu là bị giết, nhưng vẫn giống như một đám thiêu thân lao đầu vào lửa.

Loại ý chí sắt đá này có thể khiến bất cứ kẻ nào muốn tiên lên phải chùn bước. Phi Kiếm nhíu mày, hai thanh tiểu kiếm lại rung lên, lóe sáng, rồi quét một đường 360 ra mọi hướng xung quanh.

Xoẹt xoẹt xoẹt...

Máu và tàn chi văng đầy trời, những mảnh thân thể bị cắt nát theo vách tường tứ phân ngũ liệt hiển lộ, hai bên thông đạo giấu không ít người, muốn dùng xa luân chiến từ từ mài chết Phi Kiếm, nhưng với thần thức của tu chân giả, thứ có khả năng quét hình như rada siêu cấp, ngụy trang như vậy vẫn quá sơ hở.

Nhưng ngay lập tức, những mảnh tường vỡ nhanh chóng phân tán thành vô số hạt bụi nhỏ, sau đó tổ hợp lại thành thông đạo sáng lạnh như trước, thậm chí đèn chiếu sáng hai bên vẫn giữ nguyên. Che lấp toàn bộ xác chết đằng sau. Sau đó từ đầu kia không đạo, lại có một toán người nữa chạy tới.

“Giết đi, giết đi, ngươi cứ giết cho sướng tay đi. Đám clone này chỉ có 8000$ một đứa. Cứ ấn nút là sản xuất được hàng loạt. IMI cái gì không có chứ tiền thì nhiều lắm, tôi sẽ dùng tiền đè chết cô luôn.”

“Chỉ với đám rối này mà muốn dừng ta lại !? Ngươi cũng quá cuồng vọng rồi.” Phi Kiếm cười nhạt.

Hai tay cầm lấy hai thanh tiểu kiếm, lúc này còn huy động phi kiếm sẽ tiêu hao linh lực không cần thiết, linh lực toàn thân đổ về bàn chân, tạo ra một vòng sóng gợn phục vụ việc dậm nhảy, cô ta lại biến mất trên màn hình camera.

“Má, tốc độ cỡ này… đùa à !? Camera cường lực cũng không quay nổi !!!! Thế này thì bằng cô Shaorin rồi chứ không chơi ! Ngươi là ai vậy !?”

Trong lúc Hans kinh hãi cảm thán những lời này, Phi Kiếm đã xuất hiện trước mặt mười mấy gã đặc công clone của hắn, xoay người cắt đứt cổ họng người thứ nhất, thuận thế chém ngang lưng người thứ hai, cước bộ vừa chuyển, đã xuất hiện sau lưng gã thứ ba, mũi kiêm sắc nhọn đâm xuyên lớp giáp chống đạn, linh lực theo thân kiếm bùng nổ phá nát quả tim của hắn, hai tay tiếp tục xoáy tròn cắt đứt cổ họng gã thứ tư và thứ năm. Khí áp sắc bén kéo dài chia đôi gã thứ bảy thứ tám thành hai nửa ngọt lịm. Phi Kiếm tới lui giữa đám người như một bóng ma, không dính một giọt máu nào, mặc dù huyết hồng liên tục bắn vọt nhuộm đỏ cả vách tường.

Đến khi cô ta dừng tay, mười mấy gã đặc công này đã hoàn toàn chỉ là một mớ thịt bầy nhầy, bị cắt vụn không ra hình thù gì. Liên tục giết nãy giờ gần trăm người, mặt không đỏ, tim không đập nhanh, bình thản nhẹ nhàng còn hơn ăn sáng.

Công kích cũng không vì chết đi gần trăm mạng này mà dừng lại, vách tường lộ ra vô số đầu súng laze, điểm đầu vửa đỏ lên, từng tia sáng chết người theo đó bắn ra như mưa.

Phi kiếm nghiêng cổ, né qua hai luồng sáng đỏ rực nóng cháy, bàn chân dặm nhảy theo một quy luật ảo diệu, người giống như phân tách thành ba bốn bóng hình khác nhau, khiến camera định hướng của laze bị rối loạn. Những tia sáng không cách nào khóa được cô ta, chỉ bắn trúng toàn tàn ảnh. Hans nhìn thấy sự bất lực của công nghệ mà nghiến răng bực bội, ý niệm vừa chuyển, vách tường lập tức thay đổi thành những lăng kính trong veo, khiến cho tia laze bắn hụt bị đổi hướng, chiết xạ thành vô số võng tuyến nhỏ hơn. Bắn toàn vùng không gian, không chừa một lối thoát.

Không thể tránh né, nhưng những tuyến laze bị chia nhỏ này chẳng đủ sức uy hiếp, Phi Kiếm chỉ phát xạ ra một lớp linh quang tráo đặc trưng của tiên nhân, những luồng laze này đánh boong boong vào vòng bảo hộ, không nào làm mảy may xuy chuyển.

Giữa vô vàn những tia sáng bắn toán loạn, Phi Kiếm từ từ chuyển bước, thong thả mà chậm rãi:

“Ta sắp đến nơi rồi đấy, ngươi còn nữa không !?”

Cô ta vung vẩy hai thanh tiểu kiếm, khiến máu trên đó văng lên vách tường, vừa đi vừa lạnh nhạt nói.

“Thôi khỏi, tôi biết cô là ai rồi. Cấp độ cận giới hoàng hiện tại tôi chưa cân nổi. Đám clone cô vừa giết tất cả đều có chung sóng não đấy, vốn định để cô giết từng đứa cho chúng tích lũy kinh nghiệm tạo ra siêu chiến binh kiểu mới, ai dè cô hung hãn như vậy. Tôi lui đây, nhường chỗ cho chính chủ.”

Đứng trước lũ quái thai cấp độ chân tiên, cận giới hoàng này, uy hiếp từ vũ khí công nghệ quả thật cứ như trò hề.

Tất nhiên những vũ khí như siêu pháo plasma, bom ba vòng tròn, và mấy thứ tạo vụ nổ chân không thì khác, nhưng ném ra thì cả căn cứ sẽ gà bay chó sủa ngay, đống hỗn loạn đó không dễ dàng thu thập được. Để tránh thiệt hại nặng hơn, Hans liền sáng suốt là rút lui.

“Chính chủ !?” Phi Kiếm lẩm bẩm, trong khi giọng nói bên tường nhỏ dần rồi mất hút.

“Là ta !!”

Một giọng nữ lanh lảnh kiêu ngạo cất lên. Phi kiếm nắm chặt hai thanh tiểu kiếm vào bàn tay, lông tóc dựng đứng, cảnh giác cực độ.

Đại nữ hoàng, Stellar Verminton.

Đích thân xuất chiến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.