Hứa Ninh tìm đại một ghế đá ven đường ngồi đại xuống, nhớ lại năm cấp ba những cử chỉ ân cần của anh, còn tưởng là ngoại lệ hóa ra anh đối với người con gái nào cũng đều vậy.
Giờ cũng mới nhận ra, ngày trước Châu Tinh Duật chưa bao giờ từ chối con gái, nếu có thể liền giúp đỡ. Và đơn giản cô chỉ là một trong số những người con gái cần cậu ta giúp đỡ.
Chỉ mới hơn hai giờ chiều, ánh nắng vẫn gay gắt Trên đường chỗ râm chỗ nắng nhìn đến nhức mắt. Rẻ quạt bắt đầu ra lá xanh.
Ngồi cả ngày trời ống hút của hộp sữa cũng bị cắn dẹp, cô chậm rãi đi lại thùng rác, bỏ hộp sữa rỗng vào.
Vừa quay người thì đã bị một thân hình đã chặn lấy người cô,phía trên đầu truyền đến hơi thở mạnh mẽ,Hứa Ninh khẽ nâng mí mắt, đập vào mắt cô là gương mặt điển trai của Châu Tinh Duật.
Anh đứng ngược chiều ánh sáng, các điểm trên khuôn mặt mơ hồ nhìn không rõ."Chuyện gì vậy? " Hứa Ninh giọng có chút phấn khích mặt mong chờ.
"Rơi đồ ". Nói xong liền cầm thẻ chứng minh của Hứa Ninh đưa ra. Cô đơ ra như một khúc gỗ, thất vọng:"Cảm ơn ".
Châu Tinh Duật không nói chuyện, tản mạn quay người rời đi.
Đêm đó suy nghĩ chồng chất Hứa Ninh lại một đêm mất ngủ.
...
"Hứa Ninh, mình cho Thất Thất ăn rồi nhé ".Phàn Lãng Di nói rồi ra khỏi phòng.
Hứa Ninh:"Biết rồi ".
Hôm nay có tiết, cô ăn sáng nhẹ rồi xách máy tính chạy đến phòng thực hành. Vừa đến đã gặp Châu Tinh Duật đang ngồi thao tác trên máy tính.
Anh đưa mắt nhìn qua cô rồi lại tiếp tục dán mắt vào máy tính. Vừa ngồi xuống thì Điền Tư cũng xuất hiện.
Nhìn tình địch trước mắt, rồi lại nhìn vào phần code đang viết, cô rầu rĩ chán nản quay mặt đi tìm bóng dáng Trình Nghị để ý được giúp đỡ.
Bên cạnh bỗng xộc đến mùi hương quen thuộc làm Hứa Ninh quay đầu lại xác nhận. "rầm " một tiếng đồ vật rơi xuống.
Cô hoang mang che miệng, vội vang đứng dậy khỏi vòng tay anh, mắt mở lớn.
Vừa rồi khoảng cách quá gần nên vừa quay lại môi Hứa Ninh đã chạm vào cạnh hàmChâu Tinh Duật.
"Bạn học Hứa, công nhận cậu bạo thật đó,chính là kiểu tấn công dữ dội ". Trình Nghị đứng cánh đó không xa, kinh ngạc lên tiếng.
Châu Tinh Duật khi này cũng làm xong giúp cô, tâm tư có chút lay động nhưng vẻ mặt lại không chút cảm xúc làm người khác khó đoán tâm tư. Giúp xong Hứa Ninh anh đứng dậy về lại chỗ.
Hứa Ninh ngượng ngùng trừng Trình Nghị một cái, Điền Tư khi này cũng tức giận đưa mắt qua sau đó đứng dậy ngồi trước bàn Châu Tinh Duật. "Mấy nay sao cậu không đến lớp?".
"Bận đi làm ".
" Thiếu gia như cậu cũng phải đi làm? Không tin"
Châu Tinh Duật:" Nhìn giống nói đùa sao? ". Điền Tư nhếch mày gật gật đầu công nhận. Hứa Ninh ngồi không xa đã bành mặt ra.
"Nhìn mặt cậu kìa, bành ra rồi ". Trình Nghị lại nhiều chuyện đi đến huých vai cô. "Trình Nghị, cậu nói nhiều chết ". Hứa Ninh mím môi bày ra vẻ tức giận.
"Ý gì vậy chứ? nếp nhăn xuất hiện rồi kìa". Cô bỗng sực tỉnh giản cơ mặt, chẳng phải cô cũng từng nói Mạn Đình như vậy sao.
"Được rồi, cậu nói xem tôi với Điền Tư ai xinh hơn? ". Trình Nghị nghe câu hỏi thì cười trừ. "Thì chẳng phải bàn học Điền kia là hình mẫu lý tưởng của bọn con trai sao? ".
Đúng là sự thật thì luôn tàn nhẫn, Hứa Ninh thôi hỏi trong lòng dâng lên một loại quyết tâm hừng hực.
Châu Tinh Duật không ở kí túc mà ở bên ngoài, trưa hôm đó cô lén lút. Quần yếm áo thun, mắt đeo kính râm, đầu đội nón rộng vành mà còn che thêm dù.
Phong cách này có chút... Vì mải mê quan sát mà đụng phải người đi đường. "A, cho cháu xin lỗi ". Cô vội vàng xin lỗi, dường như nhận ra ánh mắt người ta nhìn cô không đúng lắm.
"Dì à, cháu ăn mặc vậy thôi chứ cháu vẫn bình thường lắm ". Nói rồi tiếp tục đuổi theo anh, đến nơi Châu Tinh đứng trước trọ quay đầu lại một cái.
Hứa Ninh phản ứng nhanh ngay lập tức quay người giả vờ xem hoa trong cửa hàng, đợi khi anh đi vào liền quay đầu đi theo.