Hướng Dẫn Ngoại Tình

Chương 6




—————— Đường phân cách cute ——————————

Tôi là Lương ca, người mà em ấy đã đề cập ở trên, tôi không nghĩ tới mình lại dùng phương thức này để chia sẻ tình cảm trong sinh hoạt của hai chúng tôi.

Bé ngoan đã ngủ say rồi, tôi ôm em ấy chơi máy chơi game cả một ngày trời, nhưng tôi không ngủ được, đơn giản lấy di động của em ấy xem mới biết em ấy đăng lên cái này, rất thú vị đó chứ, chỉ có năm sáu ngày ngắn ngủi mà em ấy đã miên man suy nghĩ nhiều đến vậy.

May mắn chúng tôi đã giải thích với nhau, hôm trước ở khách sạn, trước khi lăn giường còn muốn tôi gỡ cái ứng dụng Grape đi. Rõ ràng lúc trước em ấy năm lần bảy lượt muốn tôi download cái app này về, một hai ba phải bồi em ấy đọc bát quái máu chó của người khác, bây giờ tự làm tự chịu còn trách tôi.

Tôi thật sự không có biện pháp với em ấy.

Kỳ thực tôi vẫn luôn không có cảm giác an toàn gì, bé ngoan từ cao trung đến bây giờ vẫn luôn rất được hoan nghênh, bạn bè có cả một đống lớn, tôi ngoài miệng luôn nói sợ em ấy bị người khác dạy hư, nhưng thật ra trong lòng chính là sợ em ấy thích người khác, tôi biết tôi là một người có sinh hoạt chẳng có tình thú gì, em ấy thích chơi game, tôi không thích, thứ tôi thích, em ấy lại không có hứng thú, cũng không biết mấy năm nay chúng tôi sống như thế nào, có khả năng là toàn dựa vào tính cách bổ sung cho nhau.

Nhìn thấy em ấy cải trang thành người lạ nhắn tin gạ gẫm tôi, kỳ thực tôi cũng không quá hiểu mục đích của em ấy là gì, chỉ là nghĩ em ấy muốn chơi tôi hùa theo là được, em ấy hỏi tôi: “Thử em xem?”, tôi liền nhắn lại: “Thử thế nào?”. Ý của tôi là hỏi em ấy muốn tiếp tục chơi thế nào, kết quả em ấy lại hiểu lầm tôi ngoại tình trên tinh thần, thật quá oan uổng mà.

Em ấy gửi lại cho tôi một đống ảnh chụp lung tung, tôi ngay từ đầu còn tưởng rằng em ấy muốn mua những bộ quần áo mà người trong ảnh mặc, sau đó thì lại cho rằng em ấy đang chơi trò cosplay.

Nói thật, tôi đối với mấy loại quần áo của con gái không có hứng thú gì, mấy trò đeo đuôi thỏ hay dùng dây thừng trói người, tôi càng không thể nhìn nổi.

Bé ngoan thì rất được, em ấy có vẻ ngoài tươi tắn, đáng yêu nhất trong đám con trai, em ấy không cần phải mặc mấy thứ màu mè hoa hòe kia, chỉ cần áo thun trắng quần jeans hơn nữa còn có cơ bắp hơi mỏng là đã đẹp quá mức cho phép rồi.

Bé ngoan năm nay 25 tuổi, tuy rằng em ấy nói mình béo hơn, xấu hơn, nhưng trong mắt tôi em ấy giống hệt như lúc cao trung vậy, vừa đơn thuần vừa đáng yêu.

Mấy ngày nay tôi cũng bị em ấy làm cho tinh thần và thể xác đều mệt mỏi, trên Grape, tôi nhắn tin lại cho em ấy, em ấy liền tức giận; tôi không nhắn tin lại cho em ấy, em ấy vẫn tức giận. Em ấy hẹn tôi ra ngoài ăn cơm, tôi liền đến dưới lầu công ty em ấy để đón, kết quả toàn bộ hành trình mặt em ấy đều đen như than.

Em ấy còn cố ý ở trước mặt tôi cùng bạn bè nói mấy lời thô tục, cái gì mà tiểu ca ca, cục cưng….. Nghe xong tôi liền nổi trận lôi đình, em ấy còn làm vẻ mặt đương nhiên.

Bây giờ mới biết lúc đó là em ấy trả thù tôi.

Bé ngoan một chút cũng không ngoan.

Tôi và bé ngoan quen biết nhau là ở cao trung năm nhất, em ấy vừa bước vào lớp tôi liền chú ý tới, chỉ là em ấy giống như không quá thích tôi, luôn tránh mặt tôi, còn đi đồn tin tôi đứng hai thuyền cho toàn khối, trong lòng tôi lúc đó nghĩ nên trị em ấy thế nào đây, liền tìm quan hệ an bài em ấy ở cùng phòng với tôi, còn ngủ phía trên giường tôi nữa.

Tôi còn nhớ rõ lúc em ấy kéo hành lí đi vào phòng ngủ nhìn thấy tôi, miệng lập tức dẩu lên cao.

Kỳ thực tôi từ cái nhìn đầu tiên đã muốn hù dọa em ấy, nhưng sau đó mỗi buổi sáng đều nhìn thấy ẻm ngồi ở mép giường dụi mắt, hai cái cẳng chân đang treo lơ lửng thì cứ lắc lắc, tim tôi liền đập nhanh hơn. Còn ban đêm nghe tiếng hít thở của em ấy, có khi còn nghe mấy tiếng nói mớ không hiểu nghĩa thậm chí tôi còn ngủ không được, nếu có ngủ thì trong mơ cũng đều là em ấy.

May mắn cơ hội rất nhanh đã tới, em ấy bị viêm ruột thừa cấp tính, ban đêm kêu tôi dậy dẫn em ấy đi bệnh viện, tôi cõng em ấy ra ngoài chờ xe của bạn, bởi vì bụng em ấy cứ đau lên từng trận nên em ấy ôm tôi đặc biệt chặt còn thở dốc hừ hừ như muốn mạng của tôi vậy.

Tôi nhớ rõ cả người tôi lúc ấy vừa tê vừa ngứa, lúc đạp xe còn nghiêng nghiêng ngả ngả mấy lần.

Sau đó quan hệ của chúng tôi chuyển biến tốt, em ấy bắt đầu trở nên ỷ lại tôi, bản tính dính người cũng biểu lộ ra, tôi cũng rất thích thú với chúng.

Và sau đó thì chúng tôi ở bên nhau, giống như em ấy nói, nắm tay, ôm, hôn môi,….. đều nước chảy thành sông.

Tôi vẫn luôn gọi em ấy là bé ngoan, em vẫn thì vẫn luôn gọi tôi là Lương ca, từ cao trung cho đến bây giờ. Em ấy thường xuyên nói, em ấy rất nhanh sẽ chiếm một nửa cuộc sống của tôi.

Kỳ thật đâu chỉ là một nửa, sinh mệnh của tôi toàn bộ đều là của em ấy.

Chuyện buồn cười này cứ kết thúc như vậy, cũng không biết bé ngoan kia về sau có trả lại cho tôi kinh hỉ như thế nữa không, nhưng mà tôi bây giờ cũng đã hiểu ra rất nhiều thứ, cuộc sống mà, nên cho thêm nhiều tình thú mới thú vị nhỉ.

Tỷ như tôi bây giờ mượn dùng tài khoản của em ấy, viết xuống đoạn lời âu yếm này.

Hy vọng sáng mai em ấy thấy được sẽ rất vui vẻ.

END CHAPTER 6


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.