Hùng Thiên Đại Lục

Chương 81: 81: Nhiệm Vụ Hoàn Thành




Tử Yến loài chim lạ,

Vạn thú đều tránh xa.

Lạc Hoàng lại có ý,

Muốn gì ở Yến ta?

...

Khi mọi người ăn xong hết bắt đầu bàn bạc lại phương hướng.

"Tình Hình khó xử!! không biết con Liệp Diễm Báo ở đâu để săn giết.

Mọi Người Có ý kiến gì không?" - Mỹ Lệ Trân hỏi.

"Nơi này Tử yến nhiều, chúng ta nên tìm nơi nào là tổ của đàn Tử yến tập trung lại.

Dù sao thức ăn của Liệp Diễm Báo là Tử Yến, trước sao gì cũng có Liệp Diễm Báo tìm đến!" - Lê Hiệu nói.

"Ta cũng nghĩ vậy! chúng ta tìm gần nơi Tử yến cư trú ở lại, hằng ngày thì phái người đi xung quanh tìm kiếm, nếu có thì lập tứ về thông báo, chứ đi không mục đích thì một tháng chưa chắc tìm được." - Lạc Tinh cũng cho ý kiến.

"Còn ai có ý kiến không?"

"Ta thấy hình như buổi chiều tối, là bọn Báo mới đi tìm thức ăn, nên tốt nhất là canh lúc đó mà theo dõi." - Vũ Thanh nói.

"Được rồi, mai mọi người xuất phát đi lên hướng Tây.

Tìm nơi dừng chân và canh chừng bọn Tử Yến"

Hôm sau 10 người lại lên đường, Cứ đi theo đàn Tử Yến nhỏ lẽ, thì tới trưa cũng tìm đến một khu vực cập vách đá dá có nhiều hang động lớn, với rất nhiều nhóm tử Yến bay vào, bay ra.

"Nơi này đi, trước mắt ta tìm nơi trú ẩn!" - Mỹ Lệ Trân xác định.

Sao khi đào xâu vào hang một chút, cho có vị trí cho 10 người ở tạm thì cả nhóm tách ra, bắt đầu đi xung quanh quan xát.

Mọi việc xong xuôi lúc nghỉ ngơi Mỹ Lệ Trân phân công:

"Ngày ngày mai Ta cùng Tiểu Minh đi hướng Đông.

Vệ Trường và Lê Hiệu đi hướng Tây.

Mạnh Hạo và Huy cận đi hướng Bắc.

Quy Hưng, Vũ Thanh đi hướng Nam.

Lạc Tinh, Đoạn Minh đi xung quanh nơi này quan sát và cảnh giới đề phòng Liệp Diễm báo tới đây."

Hôm sau, khi mọi người đi rồi Lạc Tinh và Lạc Minh bắt đầu đi xung quanh hang Tử Yến thám thính.

Sau khi đi một vòng bán kinh hơn 10 dặm xung quanh.

Lạc Tinh và Đoạn Minh đi tới gần một hang động, trong đó Tử Yến đang ngủ trong hang.

Lũ Tử Yến thưởng đi ăn lúc trưa và chiều khi chập tối sẽ về nhà trú ẩn trong tổ.

Từ xa nhìn lại hang Tử Yến treo lủng lẳng trên vách hang.

Lạc Tinh nảy ra một ý!!

"Đoạn Minh!"

"Dạ!"

"Này ngươi thấy tổ yến đó không?" - Lạc Tinh bắt đầu kế hoạch.

"Thấy."

"Ngươi bắt một số về làm thức ăn tối nay thế nào?"

"Dễ thôi!"

Đoạn Minh lập tức lần mò bước tới Hang Yến.

Sau một lúc quan sát thì thi triển thần kỹ Tàng Hình thuật, lao vào hang động.

chừng năm phút sau Đoạn minh đã quay ra.

Trên tay cầm hơn 20 Tổ Tử Yến cũng màu tím như con yến.

"Ohm! Lạ nha." - Lúc Lạc Tinh đón lấy.

Bổng nhiên linh thức của mình cảm giác sinh mệnh ba động trong vài tổ yến.

Rồi có một sự run động nhỏ phát ra Từ Lạc Thần Khiên.

"Thấy năng lực của ta thế nào."

"Tốt À nha.

Thôi tới giờ rồi quay về đi!" - Lạc Tinh không muốn đi khảo sát gì nữa.

Hai người lập tức quay về.

Lúc này Lạc Tinh vừa đi vừa nghe cảm giác là lạ trong thức hải.

Lạc Thần Khiên hình như triệu hoán cái gì trong 20 tổ Tử yến đó.

Nên tranh thủ lúc Đoạn Minh không phát hiện Lạc Tinh thu hết 10 tổ Tử Yến vào Lạc Thần Khiên không gian.

Dù sao trong 18 đồ án Yêu Cầm Lạc Tinh còn chừa 10 vị trí trống.

Lần này tất cả nhóm người tụ hội lại vẫn chưa phát hiện gì mới.

Tuy nhiên, Trên lưng Tiểu Minh là một con hươu nhỏ.

Dù sao ăn lương khô mấy ngày thì ai cũng thèm đồ tươi.

Cuối cùng Lạc Tinh cũng phải trổ tài nấu nướng, vì hầu như không có ai biết nướng.

cuối cùng thì Lạc Tinh cũng giữ lại mấy con Tử Yến mà bắt đầu làm Thịt Hươu trước.

Cũng không cầu kì, làm sạch ướp chút gia vị rồi nướng.

Tuy nhiên lâu rồi không ăn thịt nướng nên 10 người cũng xử hết sạch con Hươu khá ngon lành.

Ăn xong thất sơn đội, bắt đầu công việc canh gác đàn Tử Yến, nhưng lần này cũng thất bại.

Hôm sau tiếp tục năm nhóm tản ra đi tìm các khu vực được phân công.

Lạc Tinh và Đoạn Minh lại đi xung quanh.

"Đoạn Minh, Ngươi lại đi bắt Tổ Yến cho ta thế nào.

một tổ Yến ta cho ngươi một Linh Ngọc."

"Thật Ư?"

"Đương nhiên!!"

Con hàng này thấy linh ngọc thì cũng không rườm rà.

Tiến đến bắt đầu mò vào hang động, sao đó tầm 20 phút quay lại.

từ trong nhẫn trữ vật xuất ra hơn trăm tổ Tử Yến lớn nhỏ có đủ.

Vẫn như lần trước, lần này cảm giác Lạc Thần Khiên cũng sao động, khi mà Tay Lạc Tinh chạm phải tổ Tử Yến.

Lạc Tinh lập tức thu nó vào nhẫn trữ vật trước.

"Này đây là 100 Linh Ngọc."

"Này, 100 Linh Ngọc đó! Ta tưởng huynh nói giỡn! Mấy con Tử Yến này làm món ăn, không biết ngon không, nhưng ăn chỉ vài ngày là hết!"

"Giỡn gì nhận đi!"

"Nhưng đệ nghĩ số Linh Ngọc này quá nhiều, hay đưa đệ 20 Linh Ngọc thôi!"

"Ta thấy ngươi có tiền đồ nên muốn cho Linh Ngọc không được à? Này ngươi làm tiểu đệ ta thế nào? Gì chứ Linh Ngọc Đại ca ta không thiếu"Lạc Tinh thấy Đoạn Minh là người đơn thuần không có tâm cơ.

Lại Thêm kỹ năng tàng hình khá tốt, trong một số việc nên dụ dỗ.

"Hì nếu huynh không chê thì ta làm tiểu đệ cũng tốt có sao đâu!"

"Đoạn Minh cũng không xoắn xuýt nhận lấy 100 Linh Ngọc."

Sau đó hai người cũng lật đật quay về.

Thêm một ngày nữa trôi qua, lần này Lạc Tinh vẫn ngỏ ý mua Tử Yến.

Đoạn Minh vừa được 100 Linh Ngọc nên hăng hái đi.

tầm 30 phút quay lại có thêm 200 tổ Tử Yến.

"Tốt! Đây là 200 Linh Ngọc!!" - Lạc Tinh sảng khoái đưa!!

"Đa tạ đại ka!" - Đoạn Minh nhìn Linh Ngọc mắt sáng rỡ, cũng đổi xưng hô kiêu Lạc Tinh là Đại Ka lúc nào không hay.

Vài canh giờ sao 10 người lại tụ hội ở nơi trú ẩn.

"Hôm nay nếu không tìm được Liệp Diễm báo chúng ta đổi vị trí.

Mọi Người tranh thủ nghỉ ngơi chút rùi chúng ta đi gần đến tổ Tử Yến quan sát" - Mỹ Lệ Trân đề nghị.

Khi mặt trời sắp lặn.

Cả nhóm người núp trên cây.

Từ xa nhìn lại từng luồng khói tím lửng lờ trôi từ khắp phương hướng.

Mãi một lúc sau thì có động tĩnh.

một tiếng rit vang lên sau đó là tiếng đập cánh vang dội.

Từ đàn tử yến bay nhanh, như những làn khói tím.

Lúc này nếu nhìn từ xa không biết đâu là khói tím, đâu là một đàn Tử Yến đang bay.

"Có rồi." - Mọi người nín thở chờ đợi

Phương xa.

Ba con Liệp diễm báo đã đến.

Nó phun từng luồn lửa vào đàn Tử Yến.

Lửa cháy.

Chim rơi, một buổi tiệc thịt chim bắt đầu.

Một lúc sau ba con ăn no nên rút lui

"Mọi người bám theo." - Mỹ Lệ Trân vừa la lớn vừa thi triển thân pháp lao theo.

cả nhóm nhanh chóng chạy theo.

đi suốt một canh giờ, ba con Báo mới tách ra.

"Bám theo con ngũ giai nhỏ."

Lại đi 10 dặm nữa.

Con Báo bắt đầu vào hang động.

"Đoạn Minh, đi vào thăm dò xem.

ngoài con Báo này còn con nào trong hang không." Mỹ Lệ Trân ra lệnh

Đi khoảng 5 phút sau, Đoạn Minh quay lại.

Báo cáo tổ tưởng trong hang không có ai.

Phạm vi hang cao Tám mươi tới chín mươi mét, Sâu hai dặm.

"Tốt rồi.

Chúng ta xử lý con này đi"

"Mọi người có ý kiến nào hay không?"

Lê Hiệu Nói.

"Chúng ta vào dồn nó vào trong là xong.

10 đánh một không chột cũng què."

"Không được.

Nó thiên về phun lửa.

Vào đó nó cho cả đám thành chuột thui hết không có đường tránh." - Mỹ lệ Trân suy nghĩ rồi đáp.

"Theo ta thấy nên đào trước cửa hang một cái bẩy.

Sau dó dụ nó ra ngoài xử lý.

ở ngoài chúng ta có thể thoải mái tấn công nó từ bốn hướng.

" Lạc Tinh đề xuất.

"Cũng được.

nếu không ai có kiến chúng ta đào hầm đi."

Một canh giờ sau bẫy đã xong.

"Vệ Trường.

Vào đó chọc giận nó xong rồi chạy ra."

"Được."

Khoảng 5 phút sau một tiếng gầm vang lên.

Mọi người ở ngoài cũng sẵn sàng.

Lúc này Vệ Trường đã lao nhanh ra.

Phía sau là con báo lớn khoảng 90 mét.

Khi ra tới cửa hang nó phải hạ thấp trọng tâm.

Khi đầu vừa lú ra, thì bị một loạt phi tiêu oanh trúng, tuy chỉ tạo vết xướt không đáng kể, nhưng con Liệp Diễm Báo khá đau đớn.

Lạc Tinh cũng bắn ra ba mũi Xuyên Tâm Tiễn, mũi tên găm thẳng vào chân trước của nó.

"zGrao." - vết thương cũng không xâu, nhưng do lực xoắn mạnh mẽ của xuyên tâm tiễn, nên vết thương to hơn ba tất, lại ngay phần nhượng.

Con Liệp Diễm Báo giận giữ, định nhảy tới vồ Tiểu Minh cũng là lúc dẫm lên bẫy xập.

Cả người bị chìm xuống.

Chưa kịp nhảy lên, từ phía trên rơi xuống ngay đầu nó là tảng đá to hơn hai tấn.

"Ầm." - Con yêu thú lọt xuống hố luôn.

"Cơ hội tốt."

Mọi người không cần ai chỉ huy, lập tức thi triển thần kỹ.

thay nhau hành xác nó.

"Thiên Kiếm".

Một thanh kiếm to lớn từ trời bay xuống, đâm lên lưng nó đây là thần kỹ của Vũ Thanh.

Tạo ra vết thương xâu nhất mà mọi người gây ra nãy giờ.

"Xoạt"- Một luồng lữa mạnh mẽ phóng ra.

Không cần chỉ huy.

Quy Hưng đã bật phòng thủ lên ngọn lửa.

bị cản lại.

trong lúc đó." - phá Lãng Đao của Mạnh Hạo chém mạnh về hai chân sau con Liệp Diễm Báo.

"Grao".

Tranh thủ thời cơ"Ngưu Nhân biến" Một con Ngưu nhân to lớn hơn 10 trượng xuất hiện.

"Khai Sơn phủ."

Con Báo.

Chưa bò khỏi hầm đã bị man lực của Lê Hiệu đẩy ngược lại.

Bách Biến Truy Hồn Ảnh.

Bốn bóng người xuất hiện như tàn ảnh tranh thủ nhảy tới tấn công vào các vết thương cũ trên người Liệp Diễm Báo.

Lạc Tinh từ xa cũng nhảy lên cây nhắm bắn vào sống lưng con Báo.

"Ngũ Tinh Liên Châu" - Năm mũi tên như năm đóm lửa bay nhanh.

Ở nơi này.

Lạc Tinh có bắn hết sức cũng không sợ mũi tên tam tinh bị ma sát với không khí quá cao mà bốc cháy đương nhiên với lực húc khá mạnh thì mũi tên cũng không nhanh được.

"Thiên Thần Vũ Dực".

"Kiếm Vũ" - Mỹ lệ Trân bay lên vị trí lưng nơi bị đánh nhiều nhất, sâu nhất.

Tốc độ xuất kiếm nhanh nên như ngàn mũi kiếm bắn thẳng vào lưng Liễm Diệp Báo.

"grao.

"

Cả người con Liệp diễm báo bổng đổi màu đỏ rực.

"Nguy rồi Nó vào trạng thái cuồng nộ".

Một thành viên la lên.

Cả người con Diệp Liễm báo thu nhỏ lại phân nữa.

nhưng sức mạnh và nhanh nhẹn lại tăng lên.

"Phá Lãng Đao.

Minh Thương.

Bạo Tiêu.

Khai Sơn phủ".

Mọi người tranh thủ tấn công.

cũng may đây là mười đánh một.

hình thể con báo đã thu nhỏ nhưng cũng còn quá lớn dẫn tới mọi người có thể tìm khe hở mà lẩn trốn.

"Cơ hội tới."

- Từ trên Ngọn cây, Lạc Tinh Đợi giây phút Con Liệp Diễm báo đang mải mê đuổi theo Lê Hiệu.

"Đón đỡ vạn Tinh tiễn thức thứ ba của ta nào.

Bạo Tinh Quyết."

Từ lúc lên Mệnh Môn Kì.

Lạc Tinh đã dùng được kỹ năng này nhưng chưa có cơ hội thể hiện.

"Véo!" - Mũi tên bay xoáy như xuyên tâm tiễn.

Sau đó chui vào lưng vốn bị thương của con Liệp Diễm Báo.

Bạo nào.

"Bùm!"

"Một tiếng nổ vang lên, toàn bộ mũi tên Tam tinh vỡ nát, bắn ra vô số mãnh nhỏ.

Kéo theo mảng lưng con Báo thủng một mảnh, to hơn ba trượng.

"Thiên Kiếm".

Một cây kiếm to lớn bay đến.

"Xoạt" - Con báo gần như đứt lìa.

"Thiên thần Vũ Dực.

Kiếm Loạn Vũ"

".

Xoạt."

Liệp Diễm Báo xem như không sống nối, sau nhiều đòn nhằm ngay lưng.

"Phịch.

Rầm" - nó bị chém ra làm hai.

Cả một vùng đất bị rung động vì hai nữa thân thể nó rơi xuống.

"Nhanh nào thu thập đi."

"Hàng tới rồi anh em!" Tiểu Minh hưng phấn.

Mỹ Lệ Trân tranh thủ cắt và thu luôn cái đầu vào hộp trữ vật

"Rút thôi."

Tránh đêm dài lắm mộng đoàn người lập tức lui ra..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.