Hùng Thiên Đại Lục

Chương 79: 79: Thiên Vân Môn




Cất bước đi vào Thiên Vân Môn

Ngàn Sơn mây trắng, lạc vào hồn

Xin hỏi nơi nào sao đẹp thế?

Đây là lạc cảnh, chốn Tiên môn.

...

Hôm sau.

tiếng kẻng vang lên.

Mọi người nhanh chóng tập hợp.

Để không nổi trội, Lạc Tinh chỉ mang bộ đồ màu trắng của Việt Quốc, chứ không mang bộ giáp do da Địa Long ngũ giai để tránh phiền phức.

quả thật đứng giữa 100 người Lạc Tinh không hề nổi bật.

Khi đội ngũ đã ổn định.

Một người khôi ngô to lớn, Thực lực đạt mệnh Môn Kì Sơ Giai, khoảng 40 tuổi đi ra nói:

"Tốt.

Ta là Trưởng Nhóm môn Sinh Lần này.

Các người là một trong những nhóm may mắn, gia nhập Thiên Vân Môn chúng ta năm nay.

Ta là Nguyễn Mạnh.

mọi người cứ gọi Mạnh Sư Huynh."

"Chào Mạnh Sư Huynh."

"Hôm nay.

100 người các ngươi sẽ có buổi tranh tài, đơn giản thôi.

Đi theo ta.

Khi nào đến được Lạng Sơn Nhai sẽ theo thứ tự mà phân nhóm.

Người càng cao đãi ngộ càng tốt."

"Chú ý! trên đường đi cạnh tranh thì được, tuyệt không được giết người."

"Ai đạt hạng một được 1000 Linh Ngọc một tháng.

Người thứ hai 900 Linh Ngọc.

Người thứ 3.

850 Linh Ngọc.

Người thứ bốn 800, Thứ năm 750.

thứ 99 20 Linh Ngọc, thứ 100 10 linh ngọc."

"Ohm." - Mọi người hưng phấn, trừ Lạc Tinh.

Làm vua một nước lớn hơn trăm vạn dăm.

Có hơn ba mươi Quặng mỏ ngọc.

Đã lâu rồi Linh Ngọc đã chỉ là một con số.

Nhưng những người khác không phải vậy.

dù sau chừng 20 Linh Ngọc đã được một Tứ Giai Yêu Ngọc rồi.

Do đặt thù thú triều, nên hiện tại Tứ giai yêu Ngọc của Việt Quốc mới đạt con số lớn như vậy.

Chứ nơi khác không dễ tìm.

Trong túi Lạc Tinh còn 1000 viên Tứ Giai Yêu Ngọc, 200 viên Ngũ Giai.

Lục Giai cũng có ba viên.

"E hèm, dấu tài dấu tài." - Lạc Tinh mặt niệm.

"Tốt.

Mọi người chuẩn bị!"

"Nhớ không vận dụng thần kỹ, lẫn vũ khí, ngoài ra không cấm gì, thích dùng tay thì dùng tay, thích dùng chân thì dùng chân, thích thì dùng răng cũng được."

"Tất cả đi theo ta" - Mạnh Sư Huynh đi trước, hắn ta không đi đường lớn mà luồn lách vào các vị trí của yêu thú hay yêu Mộc trú ẩn.

Lạc Tinh bắt đầu đi theo.

thầm suy tính tình hình xung quanh.

"Nếu như ở ngoài, mình có thể gia tốc tối đa đạt 10 lần vận tốc âm thanh.

Nhưng với trọng lực thế này, không đơn giản giảm 10 lần, mà là giảm 100 lần.

Vậy nếu mình giữ năng lực Dũng Tuyền kì đỉnh phong, thì tối đa đạt được một phần vận tốc âm thanh.

Tức khoảng hơn 11 trượng một hơi thở khi không mở thần ấn."

Lạc Tinh sau khi tính toán xong, thì bắt đầu di chuyển ở vận tốc khoảng tám trượng xem như hơi chậm một chút.

Một số người đang thi nhau cạnh tranh 10 vị trí đầu hết sức gay cấn, kẻ chen người lấn.

Có người theo đoàn đội.

hai, ba người cản một người.

để cho người phe mình đi trước.

Một số người cũng cản Lạc Tinh, nhưng Lạc Tinh dùng Lạc Lôi bộ né qua, sau đó giả bộ chậm lại.

Không thèm tranh chấp làm gì.

Trên đường đi thỉnh thoảng gặp yêu thú cản đường nhưng là số ít.

Thứ nhiều nhất là có vài Yêu Thụ Tam Giai.

Tuy với Lạc Tinh thì không có lực cản, nhưng với một số kẻ yếu khác, thì cũng vất vả né tránh.

Các Xúc tu của nó khá khó chịu, chém đứt cái này lại lồi ra các khác.

Riêng cảm giác nguy hiểm của Yêu Thụ khá tốt hầu như nó không thèm cản Lạc Tinh lại.

Sau một canh giờ.

Lạc Tinh tới nơi với vị trí 15 đạt khoảng 300 Linh Ngọc một tháng.

ba vị trí đầu, hầu như là người có địa vị, vì có bè phái giúp ngăn cản người chơi hoặc yêu thú, yêu Mộc khác.

"Tốt.

Lần này Hạng Nhất là Vương Tuấn, Hạng nhì Thạch Văn, Hạng ba Mỹ Lệ Trân.

Hạng 99 Lê Hiệu.

Hạng 100 Lý Minh."

"Ohm.

Lê Hiệu." - Lạc Tinh thầm chú ý, kẻ này dấu nghề đây.

Thực lực Dũng Tuyền Kì viên mãn, lại có thể chậm vậy sau.

Dù sao trong 100 người ở đây có 12 người Quan Nguyên Kì, 85 người Dũng Tuyền Kì sơ kì.

chỉ có hai người Dũng tuyền kì đại viên mãn, một người hạng ba Mỹ Lệ Trân.

một người lại là tên Lê Hiệu này.

"Tiếp theo 100 người các ngươi sẽ bốc thăm tiến vào 10 ngọn núi.

đây là nơi các ngươi ở ít nhất một năm trước khi tiến vào Nội Môn." Giọng Mạnh sư huynh vang lên.

Phân biệt theo thứ tự 10 người đầu bốc trước, tiếp theo Lạc Tinh bốc được Thất Sơn.

Tên cũng không tệ.

Thiên Vân Môn, tên gọi giống như địa hình.

nơi này có hơn 1000 ngọn núi, quanh năm mây trắng bao phủ như tiên cảnh.

Ở ngoài là các núi nhỏ, càng vào trung tâm núi càng lớn, và càng cao hơn.

Nhất là 10 núi giữa, mỗi ngọn lớn hơn 300 vạn dặm.

không thua gì Việt Quốc.

Tính ra tất cả diện tích có lẽ gấp 1000 lần Việt Quốc.

Đợi bốc thăm xong xuôi.

Lạc Tinh đi theo nhóm người về Thất Sơn.

Là ngọn núi cao hơn ngàn trượng.

Ngang lưng trời là mây phủ trắng xóa ở vị trí tám trăm trượng, như chia núi làm hai phần.

Lạc Tinh nhìn thấy chợt miệng ngâm:

"Trên trời mây trắng như bông.

Ở giữa cánh đồng, mông trắng như mây."

"Ngươi nói Cái gì.?" - Một giọng nữ quát lên.

Lạc Tinh chợt nghe lạnh sống lưng.

"Ta nói là:

Trên trời mây trắng như bông.

Ở giữa cánh đồng bông trắng như mây." Lạc Tinh nhanh miệng nói.

"Hừ." - Cẩn thận cái miệng ngươi.

Lạc Tinh mặt niệm trong lòng." - Eh hèm.

Èo.

sao ta lại quên trong nhóm này có nữ chứ."

Cô nàng vừa trách móc Lạc Tinh là Mỹ Lệ Trân.

Một cô gái nhìn khoảng hai mươi tuổi, tuổi thật thì không biết.

Dáng người xinh đẹp, làn da trắng hồng, thon thả.

khiến người khác nhìn vào có cảm giác muốn che trở.

nhất là vòng eo.

"Ái chà.

chắc vòng eo 51 cm." - Lạc Tinh thầm đánh giá xong rồi, mới cố gắng tĩnh tâm lại.

"Ta là người có gia đình, không được nhìn gái." - Lạc Tinh chợt nhớ mình không còn con trai nheo nhẽo nữa.

Sau khi mọi người lên khỏi đám mây, thì phát hiện đỉnh núi khá lạ.

Có lẽ do bàn tay con người kiến tạo đã chém đi đỉnh núi đi.

Cứ khoảng hơn trăm trượng.

sẽ bị khoét vào xâu để có diện tích bằng phẳng, sau đó từng dãy nhà được dựng lên, xung quanh ngọn núi.

Gợi nhớ tới tháp búp sen ở Hồ Chí Minh, có một khoảng bằng cho máy bay trực thăng đậu.

Còn ngọn núi này có tới khoảng hai mươi vị trí xoay quanh giống vậy.

nhưng so le nhau, nếu nhìn từ xa sẽ giống như tháp trồng rau xanh, chứ không phải đỉnh núi.

Nhưng thay vì là những khay để trồng rau, thì là một vị trí bằng phẳng dể dựng một căn nhà.

Sau đó mỗi người theo xếp hạng chọn ngôi nhà trước.

Lần này Mỹ Lệ Trân đạt hạng ba toàn khóa, là người xếp hạng cao nhất ở nơi này nên làm đội trưởng Thất Sơn và được chọn trước.

Nàng chọn nhà khá đẹp phía Đông nơi có cả vườn hoa hướng dương.

Tiếp Lạc Tinh chọn một nhà phía Tây với suy nghĩ"mình nên tránh xa sắc đẹp, nàng ta chọn phía đông mình ra phía tây ở.

Xưa nay sắc đẹp luôn có rắc rối."

Tiếp theo thứ tự từng người chọn nơi ở.

người cuối cùng là Lê Hiệu hạng 99.

Đúng là khéo.

Thất Sơn Đội coi như mạnh nhất trong 10 nhóm.

Nếu không tính Lạc Tinh, thì 100 người mới nhập môn chỉ có hai Dũng tuyền kì đại thành, thì toàn bộ đã nằm trong Thất Sơn đội.

Thêm sáu Dũng Tuyền kì sơ kỳ chỉ có một quan Nguyên kì đỉnh phong.

Lạc Tinh về gian nhà mình chọn.

Trong phòng cũng đơn sơ, gồm một gian phòng ngủ lớn, một gian phòng bếp, một khu vườn.

Có cả cái hồ, trong hồ có lẽ nhiều cá, dưới ánh trăng gọi xuống, cá trong hồ lấp lánh ánh sáng di động không ngớt.

Không khí trong lành, linh lực tràn đầy.

"Tu luyện nào." - Với Linh khí dày đặc.

tu hành là một việc vui vẻ.

Lạc Tinh bắt đầu ngày đầu tiên tu luyện ở môi trường mới.

Hôm sau thức dậy, một cảm giác đói bụng trào dâng.

"Ha.

quá đói.!." - Dù sao làm Tộc Trưởng, Thành Chủ, rồi làm Vua.

cả 10 năm.

được cơm dâng nước rót.

giờ thì không có ai.

Suốt hôm qua không ăn gì.

Hôm nay bắt đầu đói.

Nếu ở ngoài thì với thực lực Lạc Tinh 10 ngày không ăn không sao.

Nhưng nơi này, cơ thể luôn phải chịu trọng lực to lớn 10 lần.

Các tế bào luôn tình trạng chống chịu ngoại lực.

Nên rất nhanh đói.

Nhìn phía trước có một hồ cá lội tung tăng.

"Được rồi bắt một em cá lên vậy." - Lạc Tinh nhìn đàn cá dưới hồ trong lòng thèm thuồng

Lũ cá sắp thành tinh rồi.

Vận tốc khá nhanh.

không biết cá gì.

hình dáng như Ngân long.

"ái chà.!! Kiếp trước loài cá giống ngươi là cả gia tài đó."

"Sao làm khó ta được." - Sau khi trên bờ dùng thương đâm không được.

Lạc Tinh nhảy xuống.

Quy Tức Công giúp Lạc Tinh không những thở dưới nước được mà còn linh hoạt không kém trên bờ quá nhiều.

"Phù.

Xem mày chạy đi đâu" - Cuối cùng cũng chộp được một con vào tay.

Lạc Tinh nhóm lửa xong, lôi từ hộp trữ vật ra hạt dỗi, mắc khén, ớt khô các thứ.

Do không muốn lộ ra Bán thần khí, nên Lạc Tinh dùng một hộp trữ vật bình thường ngụy trang.

Sau đó thêm năm phút cạo vảy, ướp, các thứ.

"Ha ha mười năm trôi qua vẫn không lục nghề." - Vừa đặt cá lên lửa than.

Một mùi thơm thoang thoảng bay lên.

"Đúng là cực phẩm cá rồi." - Lạc Tinh bỏ đó đi vào nhà thay quần áo trong khi chờ cá chín.

Lúc đi ra thì thấy một bóng người.

Kế bên là con cá nướng.

Phải nói là nửa con.

một nữa còn lại đã mất đi.

"Cá của ta! Này sao ngươi ăn cá của ta." - Lạc Tinh vô cùng khó chịu hỏi, dù sao mình vất vả làm cả buổi chưa kịp thưởng thức nữa là bị hớt tay trên.

"Ai biết.

ta không thấy ai nên tưởng cá vô chủ." - Một giọng nữ trong trẻo vang lên.

"Sặc có Lý do đó ư."

"Thôi kệ! còn nữa con." - Lạc Tinh tranh thủ ăn lấy ăn để, sợ cô nàng ăn mất.

Năm phút sau, chỉ còn mỗi cái đầu.

Lúc ngước lên, người kia vẫn chưa đi.

"Này, còn đứng đây làm gì ta không tiếp khách đâu!"

Đừng nhỏ mọn vậy.

Bổn công chúa ăn cá của ngươi sẽ trả tiền"

"Nè.

100 Ngọc đủ không?"

Lạc Tinh im lặng.

"Nè, ở ngoài 100 Ngọc đủ mua một con Nhị giai yêu thú luôn nhé."

"Đủ.

đủ."

Lạc Tinh không muốn nói chủ đề này nữa.

"Sao ngươi ở nơi này? Ta nhớ ngươi ở phía Đông.

Ta ở phía Tây mà?."

Sao ta biết, ta ở phòng này.

Theo hướng cô nàng chỉ.

đúng là căn nhà có nguyên đám hoa hướng dương trước sân.

Chỉ cách Lạc Tinh hơn trăm trượng.

"Ôi." - Lạc Tinh vỗ đầu mình.

Trên núi vốn vòng tròn.

Đi một vòng thì hướng Tây kế hướng Đông là phải rồi.

Thôi kệ.

sắc tức là không, không sao.

Lạc Tinh đuổi khách lần hai.

"Thôi cá cũng ăn xong, ngươi về đi, ta phải luyện công!!!"

Mỹ lệ Trân cũng không ở lại làm gì.

Nàng nhịp chân một cái đã nhảy về nhà mình.

Trưa hôm đó.

Tất cả mọi người bị triệu tập tới quảng trường.

Sao đó là buổi dạy về lịch sử Thiên Vân Môn.

Đây là môn phái có từ sáu trăm năm rồi.

Thiên Vân Môn chủ yếu học các Võ Kỹ thiên về Kiếm Pháp và thân pháp.

Lấy Nhanh làm chính, ảo diệu làm phụ.

Tuyệt Môn trấn tông là Cửu Minh Kinh Thiên Kiếm.

Tuy nhiên không phải ai muốn học là học.

Trước mắt Lạc Tinh và nhóm người được học chữ.

Một kiểu chữ nhìn như bùa lô ban.

chữ uống éo, đơn giản.

chỉ có mười lăm kí tự khác nhau.

với năng lực tinh thần Lạc Tinh học một ngày đã nhớ hết các biến thể.

"Ha.

vẫn là chữ quốc ngữ Việt Quốc hay hơn." - do chữ của Thiên Vân Môn quá ít chữ cái dẫn đến một chữ có rất nhiều ý nghĩa khác nhau.

Lạc Tinh thầm nghĩ không biết một người viết xong mười năm sau đọc lại hiểu mình viết gì không nữa.

"Tốt ngày đầu tiên vậy là xong.

- Việc thứ hai là phát Ngọc cho tháng này.

- Việc thứ ba là người mới nhập môn phải làm nhiệm vụ tông môn giao.

một tháng làm hai nhiệm vụ."

"Cách Lãnh Nhiệm vụ do tổ trưởng lãnh.

đương nhiên làm nhiệm vụ sẽ có điểm thưởng.

điểm này để nhận bí tịch võ kỹ hoặc Linh Ngọc, Yêu Ngọc cao giai, vũ khí các loại, gọi là điểm tích lũy, với cách thành viên mới, sẽ được giảm phân nữa với vật phẩm đầu tiên lựa chọn nhé.

Mọi người hiểu rõ chưa? hiểu rồi thì đi đi." - Vị Giáo Quan nói.

"Dạ rõ!"

Lạc Tinh cũng đi nhận 300 Linh Ngọc.

Sau khi xong thì quay về.

Bỗng trước mặt sức hiện một người.

"Xin hỏi là ai." - Lạc Tinh lờ mờ đoán chuyện không tốt.

"Ha ha tiểu đệ.

Ta là sư huynh ngươi.

trước ngươi gần 10 năm.

thấy tiểu đệ khí khái hiên ngang, chắc không phải người thường.

nên muốn dạy dỗ đệ một việc."

"Xin hỏi việc gì?"

"Hoài Ngọc mang tội.

sư huynh giữ giùm.

Ta biết đệ vừa nhận hơn 300 Linh Ngọc.

Nhưng đường đời hiểm ác, dễ bị trộm cướp.

Làm sư huynh phải, chăm lo sư đệ."

Kẻ kia đường đường chính chính nói.

"Ý huynh là?" - Lạc Tinh giả vờ không hiểu.

"Đưa ta 200 Linh Ngọc, ta giữ giùm cho."

Lạc Tinh cũng vui vẻ đưa ra 200 Ngọc.

Tên sư huynh kia bất ngờ, vì Lạc Tinh dễ bảo vậy, nên cũng vui vẻ cho Lạc Tinh đi.

"Tiểu đệ tiền đồ vô lượng nha!!!" - Tên sư huynh trước khi đi, còn khen Lạc Tinh vài câu.

Lạc Tinh cũng không quan tâm.

Xem như bố thí cho ăn mày thôi.

Lúc đội Thất Sơn về tới núi hình như ai cũng bị bóc lột.

kẻ nhiều bị nhiều, kẻ ít bị ít.

"Hừ." - Mỹ Lệ Trân khuôn mặt hết sức tức giận.

"Thù này không trả ta không phải Mỹ Lệ Trân."

"Trời.

không lẽ cô nàng này vừa bị cướp tiền, nhân tiện cướp sắc luôn." - Mọi người bàn tán.

"Nhìn gì nhìn?"

"Không có gì."

"Mọi Người tập hợp." - Mỹ Lệ Trân ra lệnh.

Năm phút sau 10 người đã tập hợp đầy đủ.

"Ta có chuyện quan trọng muốn nói.

Thứ nhất.

Ta đã nhận nhiệm vụ cho đội chúng ta."

"Nhiệm vụ gì."

"Nhiệm vụ cấp B Săn Giết yêu thú Liệp Diễm Báo Ngũ Giai.

Ngoài Yêu ngọc còn phải đảm bảo lấy hai mắt nó nữa."

"Đơn giản thế thôi." - Lạc Tinh Ngạc nhiên..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.