Hùng Thiên Đại Lục

Chương 274: 274: Phu Thê Tâm Sự




Lần này chiến trận, thật liên miên

Chàng trên nàng dưới, quá bình yên

Đánh tây dẹp bắc, không hề sợ

Thỏa chí anh hùng, sẽ tu tiên.

...

Lưu Thứ trong lòng gỉ máu, hiện thực khác xa những gì hắn nghĩ.

Thực lực kẻ địch quá mạnh, biết là không phải đối thủ của Lạc Dương.

"Ngươi chờ đó!"

Hắn lấy ra một quyển trục, định bóp nát.

"Trốn được sao?" - Lúc này, Lạc Tinh na di lại gần.

"Xoẹt." - Cánh tay hắn bị chém đứt.

Lạc Tinh thu luôn cánh tay và quyển trục vào không gian trữ vật.

"Hả!"

Lần này, Lưu Thức thực sự hoảng sợ.

Vội dùng một thân pháp quỷ dị, nhảy lùi về sau một dặm.

Tiếp đó dùng cánh tay còn lại lấy ra một viên đan dược, hắn định nuốt vào thì Lạc Tinh cũng na di đến bên cạnh.

Cánh tay còn lại, lẫn viên đan dược được chém đứt và thu mất.

Lưu Thứ vô hoảng hốt, hắn sắp điên rồi.

Át chủ bài nào cũng bị phá giải.

Vừa định mở miệng xin tha thì:

"Xoẹt." - Đầu hắn cũng theo đó bay ra, rồi nguyên thần bị Lạc Tinh thu gọn.

"Nè, Người ta nói giữ hắn lại có tác dụng mà." - Lạc Dương không ngờ Lạc Tinh giết luôn tên thái tử.

"Hừ! Dám đòi ngủ với vợ ta một đêm, thì chỉ có chết."

"Hứ!" - Lạc Dương nghe nói vậy, biết Lạc Tinh ghen nên cũng không giận nữa.

Cả hai thu trận pháp lên phi hành khí bay đi.

Lúc này trên phi hành bảo khí.

"Chàng làm rối đội hình tính toán của thiếp rồi.

Đền đi." Lạc Dương chu mỏ nói.

Đã lâu rồi mới có cơ hội nhõng nhẽo.

Bình thường với người khác, nàng là cung chủ, nương nương cao cao tại thượng nên luôn phải có bộ mặ lạnh nhạt coi thường chúng sinh rồi.

"Hừ...!Đền thì đền." - Sao đó Lạc Tinh tạo trận pháp ngăn cách, không cho Lý Thường Kiệt nghe thấy.

"Này, đến đây.

Lạc Tinh ngoắc tay."

"Hừ.

Ai sợ ai." Lạc Dương thấy Lạc Tinh bí ẩn vậy đương nhiên là hiểu rõ ý định.

Tiếp đó, cả hai hánh một trận chiến kinh thiên động địa, quỷ khóc thần xầu.

Sao khi mưa gió trong phòng qua đi.

hai ngưòi ôm nhau.

tuy thông qua Dẫn Mộng Quyết gặp nhau thường xiêng, nhưng đó chỉ là mộng.

Kém xa việc gần gũi bên nhau, có thể lắng nghe hơi thở, nhịp tim đối phương.

Đây mới là hiện thực cả hai mong muốn.

Sau ba ngày, Phi hành khí về tới bản doanh của Thánh Thủy Các.

Đây là một hệ thống trùng điệp núi non tên Túc Sơn Hoàng Liên Phong.

Sự kỳ bí của thiên nhiên đã Tạo thành một ảo trận tự nhiên lớn.

Nếu không có dẫn đường.

Hợp Thể Kỳ cũng có thể đi Lạc.

Đây là kiệt tác của Phong Vân Lão tổ xây dựng ở Ung Châu.

đương nhiên có chín phần là do thiên nhiên tạo thành.

Một phần là thiết kế luân chuyển thuận theo tự nhiên.

Phát huy tối đa ảo diệu của trận pháp.

"Giờ chàng giết Lưu Thứ rồi, ta lấy gì mà khống chế Hán Quốc."

"Yên tâm.

Ta có sắp xếp."

Lạc Tinh bắt đầu vào Hùng Thiên giới hấp thụ linh hồn Lưu Thứ.

Nhờ vậy, Phát hiện một bí mật hơi lớn.

Tên này vốn là một kẻ giống Lạc Tinh, là người xuyên việt.

Nhưng hắn ở nước Tung Của.

Hắn ta xuyên việt vào thân xác Lưu Thứ một con tư sinh của Hán Vũ đế.

Sau đó, từng bướt quật khởi đi lên.

Dựa theo một công pháp, phải nói là năng lực xuất hiện khi xuyên việt, rất ư là bá đạo.

Chỉ cần Lưu Thứ thực hiện hành vi quan hệ với ai.

Người đó sẽ trở nên xem hắn là chân mệnh thiên tử của đời mình.

Nói gì nghe đấy.

Nhờ vậy mà hắn từ một kẻ không thuộc danh sách thái tử lại có thể đánh bại dòng chính.

Số nữ giới bị hắn khống chế gần như phân nữa thế lực quân, quan trong triều đình Hán Quốc.

Từ tiểu thư cho tới tới thê, thiếp của các vị quan.

Thậm chí hơn phân nữa phi tần của cha mình, hắn cũng nhúng chàm.

Nhằm có tài nguyên tu luyện và sự hậu thuẩn thế lực.

Trong nguyên thần tên Lưu Thứ còn có một thần khí tổn hại để chứa đựng người sống nữa.

Có hơn ngàn người vợ bên người.

Đương nhiên hiện tại không còn ai.

Lạc Tinh dùng Phệ hồn quyết hấp thu, nên hắn ta đã chết.

Thần Khí đó mất hiệu lực.

nên bất cứ sinh vật nào trong đó cũng tan thành mây khói.

Vốn dĩ thần khí nên Lạc Tinh muốn giữ cũng không được.

Nó đã xuyên không bay đi mất, trong sự tiếc nuối của Lạc Tinh.

Nhưng rất nhanh lấy lại sự cân bằng.

Thần Khí tổn hại này chỉ có tác dụng Khiến ngủ với ai kẻ đó sẽ phục tùng mình, đồng thời có thể mang kẻ đó theo bên người thôi.

Không ảnh hưởng chiến lực nhiều.

"Không ngờ tên nào ta hấp thụ linh hồn cũng có bí mật to lớn nha." - Lạc Tinh nhớ tới Phong Vân Lão Tổ, Tinh Võ, Lưu Thứ, Âm Tú Hoa.

Rất cả đều là kẻ có cơ duyên, có tiềm lực.

Đều đó đủ biết bất cứ thiên kiêu, đại năng nào đều có một mặt hơn người.

Mình làm bất cứ chuyện gì cũng phải cẩn thận.

"Lạc Dương, hiện tại ta sẽ biến thành Lưu Thứ, sau đó sẽ tìn cách ám sát Hán Võ Đế Lưu Thông.

Như vậy Lưu Thứ sẽ làm vua thôi, xem như Ung Châu về tay."

"Thế chàng làm vua chưa chán ah? Hay muốn ttanh thủ kiếm vài vị phi tần nữa?"

"Ha ha, yên tâm.

Ta có nàng là đủ rồi mà, sau khi xong việc, sẽ có người giúp ta quản lý."

"Làm Lưu Thứ thì làm, nhưng ta điều tra hắn khá rõ.

nên cấm chàng léng phéng với các tình nhân của hắn.

Dàn hậu cung hắn có thể tạo thành cả chi quân đội đó." Lạc Dương điều tra Lưu Thứ một thòi gian dài nên tình báo nàng nắm rất rõ.

Cảm giác Lạc Tinh như là dê vào miệng hổ trong chuyến này.

"Ta qua rồi thời trẻ trâu nha.

Chỉ có một lòng với đại đạo.

Nàng lo dư thừa." - Lạc Tinh vỗ ngực nói.

"Thật à?" - Nàng giương cập mắt long lanh nhìn thẳng mắt phu quân mình, thử xem có nói gạt nàng không.

"Thật, đương nhiên trừ vợ ta ra." - Vừa véo mũi Lạc Dương, Lạc Tinh hỏi:

"Nàng ở đây cả 500 năm.

Biết Lưu Thông thực lực thế nào không."

"Hắn vừa vào Luyện Hư đại viên mãn cách đây hai trăm năm.

Lúc đó nghe đâu trải qua một trận chiến với Tống Vương của Liêm Châu.

Lấy thất bại quay về.

Nhưng hắn ta nhân họa đắt phúc.

tấn thăng cảnh giới, Thành ra Liêm Châu cũng không thể tranh thủ thời cơ mà tấn công thâu tóm Ung Châu ngay được."

"Hắn chủ tu hệ gì, át chủ bài là gì."

"Theo điều tra là có bảo Khí phòng ngự cực phẩm.

Lại là Không gian hệ.

Cho nên năm xưa hắn mới trốn thoát khỏi vây giết của Tống Vương."

"Vậy khó đánh nha.

Ta định đáng lén.

Mà y đã có bảo khí phòng ngự.

Lại Không gian hệ tu sĩ.

Đánh bằng niềm tin rồi." - Lạc Tinh hơi thất vọng.

"Thế nên, Hai trăm năm nay ta mới không dám ám sát hắn." Lạc Dương cười nói tiếp:

"Cũng may năm xưa chúng ta chiếm hắn một chiến hạm.

Một Chiến Hạm khác lại bị Tống Vương Đáng chìm.

giờ Hán Quốc chỉ còn mộ chiến Hạm với hơn 20 vạn quân.

Hắn đang dồn quốc lực chế tạo chiếc thứ hai.

Một Khi xong sẽ tiếp tục đánh nhau với Liêm Châu."

"Thế trước mắt tha cho hắn vậy.

Ta nghĩ nên công chiếm các quặng mỏ của Ung Châu trước."

"Được Ta nghe lời chàng."

Ba hôm sau.

Lạc Tinh tâp hợp lại Lục đại chiến tướng: Lạc Na, Lạc Thủy, Sơn Tinh, Thủy Tinh, Thánh Gióng, Triệu Tiểu Vy.

"Tham Kiến Hùng Vương!"

"Ha ha.

mấy trăm năm nay vất vả các ngươi."

"Này, đây là đồ đệ ta mới thu nhận." Lạc Tinh cười nói.

"Vãn bối Lý Thường Kiệt, ra mắt các vị đại tướng." - Lý Thường Kiệt chắp tay chào.

Hắn ta cũng khá bất ngờ.

Không ngờ Lạc Tinh lại có một thế lực lớn vậy.

bốn Luyện hư Sơ Kì, hai người nữa bước luyện hư.

Nhất là thực lực ai cũng mạnh.

có thể vượt cấp kháng địch.

Sáu người còn lại cũng khá giật mình.

Không biết sao chỉ hơn năm trăm mà Lạc Tinh lại đào tạo ra một Luyện Hư kì rồi.

Phải biết bọn họ là người hai kiếp mà cũng chỉ vừa thăng lên Luyện Hư kì không bao lâu.

Mọi người.

Ta sẽ dùng mười năm giúp Lạc Thủy và Triệu Tiểu Vy lên Luyện Hư.

Nhiệm vụ các ngươi đi các nơi thu thập Các khu vực có quặng mỏ linh thạch, mỏ Linh tài Quí hiếm.

"Rõ."

Thời gian thắm thoát trôi qua.

Lạc Tinh lợi dụng tài phú mình có.

Giúp hai thành viên cuối cùng của Lục Chiến Tướng lên Luyện Hư Kì.

Đồng thời, lợi dụng Tín ngưỡng chi lực hơn 5 vạn năm của Hùng Thiên giới, giúp Lạc Dương đạt Luyện Hư đại Viên Mãn.

Mà vẫn còn gần vạn năm Lạc Tinh còn giữ lại.

"Tín ngưỡng chi lực thật nghịch thiên.

Phải biết từ luyện hư Hậu Kì lên luyện hư đại viên mãn phải cần Linh Ngọc Tuyệt phẩm.

Trong thời gian này, Lạc Tinh cũng tu luyện tiếp tục Phá Không Chỉ gần ngàn năm trong Hùng Thiên Giới và đạt cảnh giới hoàn mỹ.

Thu phát tự nhiên.

Ý động là lực động theo.

Lý Thường Kiệt cũng không phải rảnh rỗi.

Cũng bắt đầu học cách phối hợp Bát Phương U Linh Trận..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.