Hùng Thiên Đại Lục

Chương 181: 181: Chiếm Lĩnh Ba Trấn




Tây Vu kẻ địch tuy nhiều.

Nhưng mà rời rạc không nhiều tinh anh.

Ta thời chiếm đất công thành

Thân trai mặt sức tung hoành bốn phương.

...

Sau khi mọi việc ổn định, Phi hành khí chở 65 người đi tới Tây Giang Trấn.

Sau khi thăm dò thì thấy nơi này có bốn Nguyên Anh Kỳ.

Chắc Tây Vu đã gia cố gấp đôi lực lượng các Trấn.

"Không sau, chỉ cần không có Nguyên Anh Đại Viên Mãn thì chỉ là buổi ăn sáng." - Lạc Tinh lập tức bổn cũ soạn lại.

Cướp bóc, đánh giết lũ vì lợi mà làm tay sai cho giặc cướp, Lạc Tinh không hề khách sáo.

Đây không phải đúng sai, đây chỉ là đạo bất đồng, chỉ có thể vì tư lợi bản thân.

Sau khi mọi việc chuẩn bị xong,

Phi hành khí chở 65 người đi tới Tây Giang trấn.

Dụ địch, dụ một lần không được thì hai lần.

Một canh giờ sau 4 nguyên Anh đã tới tay.

Tiếp qua Tây Thạch Trấn, Lần này bỏ ra một canh giờ dò xét.

Lạc Tinh mới tiếp tục tấn công.

Sau một canh giờ, Tiếp tục bốn Nguyên Anh Kỳ cũng bị tiêu diệt.

"Mọi người, lần này ta đánh ba địa điểm, tiến tới Tây Lương Trấn."

"-Rõ.."

Cứ thế, một ngày cướp ba trấn.

Ba ngày liên tục cướp chín Trấn.

Trong khi đối phương không kịp điều quân từ tổng bộ về, dù sao các lần trước mỗi năm ngày mới đánh cướp nên Tây Vu tổng bộ đánh giá sai tình hình.

Lạc Tinh tập hợp lại đội ngũ, nói:

"Chúng ta ngừng một thời gian đi.

Số linh thạch Trung phẩm lần này qua chín tháng tích lũy vẫn ít hơn các lần trước, chắc kho quân lương bọn chúng cạn kiệt rồi.

Nhưng thêm nhẫn trữ vật các Nguyên Anh tu sĩ thì cũng đủ hai vạn Linh Thạch Trung phẩm nữa.

Hi vọng mọi người sẽ thăng lên một chút."

Sau đó là một năm miệt mài tu luyện.

Chỉ thỉnh thoảng sinh xung đột nhỏ.

Dù sao Tây Vu bị Lạc Tinh giết một nhóm lớn Nguyên Anh Kỳ, lực lựng trung kiên đã khuyết nhiều.

Nào còn tâm chí đi gây hấn.

Lại bị Mê Linh Bộ chèn ép mọi mặt trận.

Cuối cùng, Tất cả 64 người đều tấn thăng Nguyên Anh Sơ Kỳ, Hai người Hạ Tử Yên và Triệu Tiểu Vy là Nguyên Anh Hậu Kỳ và 6 Nguyên Anh Trung Kì.

Lạc Tinh vẫn như cũ Nguyên Anh Đại Viên Mãn.

Nhưng mà linh lực đã cô động hoàn toàn.

Không còn như lúc mới tấn thăng cảnh giới.

"Một năm nữa, có lẽ ta bị thuyên chuyển công tác." - Lạc Tinh nhớ mình cũng đã 34 tuổi rồi, thời gian thật nhanh.

Theo chức vụ mà nói, đang là đại Thống Lĩnh quân khu Hai.

Muốn lên chức chỉ có rút về tổng bộ Mê Linh Bộ.

Nhưng nơi đó Lạc Tinh không quen ai, nên có lẽ không gì đặc sắc đâu.

Cơ hội lên Hóa thần kì trong năm năm đã khó càng thêm khó.

Chỉ có đánh chiếm Tây Vu Bộ, làm Quân Đoàn trưởng Tây Vu Bộ là hợp lý.

Lạc Tinh truyền tin, hỏi ý Bạch Hạc Thủy Công chúa, thì nàng đồng ý.

Còn hứa Nếu Lạc Tinh chiếm được một Trấn nàng sẽ điều giúp 1000 quân tới quản lý phụ.

"Tốt, Đa tạ tỷ." - Đã từ lâu quan hệ hai người tốt lên, nên Lạc Tinh cũng không khách sáo mà trực tiếp xưng tỷ, đệ.

"Không có gì, số quân nhu ngươi đưa ta bán giùm.

Tuy ta chỉ lấy hai phần nhưng cũng đã tích lũy gần hai vạn Trung phẩm Linh Thạch rồi.

số tiền đó đủ để trang bị 20 vạn quân đó."

"Dù sao cũng đa tạ tỷ chiếu cố mấy năm nay."

Lạc Tinh vội triệu tập đội ngũ.

Lần này đi chiếm đất, không phải đánh du kích, nên số lượng tăng lên ba vạn người.

Trừ 65 người Lạc Tinh, thì 10 Nguyên Anh Kỳ không thuộc đội cận vệ, Lạc Tinh cho ở lại phòng thủ năm người, đề phòng có kẻ tập kích Chiến Khu Hai.

Nơi gần nhất là Cẩm Vân trấn.

Làn này đại quân tràn tới trong trấn chỉ có một Nguyên Anh kì nên lập tức bị Hạ Tử Yên giết.

Triệu Tiểu Vy như cũ thu lấy Nguyên Anh.

"Tất cả ở lại đây trấn giữ."

Lạc Tinh mang đội cận vệ lập tức qua địa điểm thứ hai, gần đó 60 dặm là Tây Ngọc Trấn.

Lại chỉ giết được một nguyên Anh kỳ.

Do Lạc Tinh vây giết mấy lần.

Nên hầu như không Nguyên Anh kì nào dám điều động về mấy khu vực này.

Sau khi diệt xong, Lạc Tinh điều động một vạn người từ Cẩm Vân Trấn qua trấn thủ.

Riêng 64 người Lạc Thì tấn công khu vực cũng gần đó là Tây Giang Trấn.

Nơi này không có Nguyên Anh nào, chỉ có vài Giả Anh Kỳ.

"Mọi người tối nay trú đóng ở đây."

Bây giờ là chờ đợi phản ứng của Tây Vu Bộ.

Quân đoàn trưởng Tây Vu cùng Dương Thi Sách Quân đoàn trưởng Mê Linh Bộ, đang đánh nhau ở một chiến trường khác, nên Lạc Tinh không lo.

Có lẽ chỉ là Nguyên Anh Đại Viên Mãn.

Ba canh giờ chờ đợi.

Có tin tức truyền đến.

"Tây Ngọc Trấn báo có 15 Nguyên Anh Kì tập kích, Chúng ta đi." - Lạc Tinh ra lệnh.

Do bị tấn công chớp nhoáng.

Phía Tây Vu không nắm rõ tình hình.

Tưởng một chi quân đội ba vạn chỉ tầm sáu Nguyên Anh tu sĩ.

Đây là thường thức cả trăm năm nay.

Điều này đánh dấu sự thất bại của Tây Vu.

Bọn chúng vô cùng bất ngờ, khi đột nhiên xuất hiện cả đám Nguyên Anh tu sĩ.

"Sao có thể được.

Ai nói ta biết, đám Nguyên Anh này từ đâu ra." - Tuy là tình báo nơi này không mạnh.

Nhưng hai bên đánh nhau.

số Nguyên Anh hai phương thế lực đều tìm hiểu kỹ càng.

Nếu một lượng lớn Nguyên Anh điều đi từ tổng bộ làm sao bọn chúng không có thông tin.

Nhưng chi quân đội Lạc Tinh thì khác.

Một Trấn lại xuất hiện vô số Nguyên Anh Kỳ, là điều vô cùng bất ngờ.

Phi Hành khí thượng phẩm tốc độ hai lần âm thanh.

Nên chưa đầy hai phút, Lạc Tinh và 64 cận vệ đã quay về.

"Mọi người kết trận vây giết 14 tên Nguyên Anh Trung Kỳ.

Để ta tên Nguyên Anh Đại Viên Mãn."

"Rõ."

Chiến trận nhanh chóng triển khai.

Đám tên nguyên Anh bên Tây Vu bộ tưởng là kết trận pháp đủ để đối kháng bên Lạc Tinh, nào ngờ đụng ổ kiến lửa, tới 64 Nguyên Anh Kỳ bao quây.

Tuy phần lớn Nguyên Anh sơ kỳ nhưng khi tạo thành trận pháp, thì khuyết điểm đó bị bỏ qua.

"Rút." - Bọn chúng hốt hoảng định lui nhưng Bát Phương U Minh trận đã mở.

Chỉ có tên Nguyên Anh đại Viên mãn là nhanh chân xông ra được.

Lạc Tinh không nói gì lao nhanh tới.

"U Linh Toàn Quang Trảm."

"Ầm "

Thương như xoắn ốc lại tạo ra luồng lôi điện phạm vi sáu mươi mét.

"Thổ Thuẫn."

Một chiếc khiên lớn xuất hiện, cản hết lôi điện nhưng hắn ta bị oanh xuống đất.

"Thổ Linh hợp nhất."

Một người đất to lớn xuất hiện, ở giữa ngực là tên Nguyên Anh đại viên mãn.

"Đỡ lấy Phá Sơn Quyền."

Một cú đấm thôi sơn khí thế không gì cản nổi, Hướng tới Lạc Tinh.

"Bá Vương Trấn Sơn Hà."

"Ầm."

Lạc Tinh vung thương đến vừa thủ, cũng vừa công, phối hợp nhịp nhàng.

Cánh tay tạo thành từ đất, đá của tên Nguyên Anh kia bị oanh lỗ chỗ, hầu như sắp vỡ nát.

Hắn ta cũng không ham chiến, lập tức lao đi.

"Thất Tinh Liên Châu tiễn biến thể." - Trắc Diệp Cung bắn ra bảy mũi tên, bay nhanh tới cắm lên lưng tên Nguyên Anh Đại Viên Mãn kia.

Hắn ta không quan tâm, dù sao thân thể này chỉ là Nguyên Anh dùng linh khí cô động thành, không phải thân thể thật.

"Hừ nếu không e ngại hơn 60 Nguyên Anh kia, ta mà sợ ngươi sao, để ta dụ ngươi ra 200 dặm xem ai là kẻ phải chạy."

Tuy nhiên mới lao đi 50 dặm, hắn ta phát hiện mình càng mệt mỏi, linh lực tiêu hao nhanh chóng.

"Kì quái." - Dùng Linh Thức quét qua mới biết, 7 mũi tên cắm trên lưng từ lúc nào nào đã như bảy mầm cây, mọc lan ra.

Sau đó, toàn bộ lưng đã bị rễ cây bao phủ.

"Cái gì đây."

Chưa định thần, đã thấy phía trước cũng bị.

Giờ thân thể ba mươi mét của hắn toàn bộ bị màu xanh bao phủ không còn gì.

Sau đó số đất đá bị xiết chặc...

"Không! Sao có thể được?"

"Ầm."

Cơ thể to lớn của hắn bị phân giải toàn bộ.

Sau đó xuất hiện chân thân.

"Phá đao thức!"

Hắn ta điên cuồng, chém lớp cây đang bao quanh, nhưng tốc độ chém không bằng tốc độ phát triển của Trắc Diệp Mộc.

"Là ngươi ép ta."

Hắn ta định tự bạo Nguyên Anh.

Bắt đầu vận chuyển linh lực.

Nguyên Anh bắt đầu phình to ra.

"Vạn Lôi Tề Xuất."

Lúc này Lạc Tinh đã nhanh chóng đưa ra ác chủ bài.

Hàng trăm nhánh Thiên Lôi Tử Trúc tràn tới.

Phóng ra từng luồng lôi điện.

Khiến hắn ta đang tập trung linh lực tự bạo, thì nhất thời bị tê liệt.

Linh Khí chạy loạn, Nguyên Anh lại thu nhỏ lại một vòng.

"U linh Độc Long Toản."

"Ầm." cả người hắn ta bị phân giải, nguyên anh vừa lộ ra đã bị hơn 10 nhánh Thiên Lôi Tử Trúc quấn chặt.

Từng tia lôi điện phóng ra thành tấm lưới bao quanh, nguyên anh bị phong ấn.

"Ha ha, Viên Nguyên Anh Đại viên mãn đầu tiên."

Nếu là Linh lực hệ khác, thì sợ Nguyên Anh tự bạo.

Nhưng hệ lôi thì không, tự bạo cần vài giây để tích lũy linh lực, nhưng bị tia lôi điện giáng trúng.

Thì quá trình đó bị ngắt ngay, do linh thức bị tê liệt.

Khi Lạc Tinh quay lại thì mười bốn nguyên Anh kia đã tử trận, có bảy nguyên anh bị Triệu Tiểu Vy thu lại, số còn lại tan tành rồi.

"Làm tốt lắm Tiểu Vy."

"Còn chín nhẫn trữ vật này." Hạ Tử Yến đưa ra.

"Mọi người có công chia nhau chín cái này đi." - Lạc Tinh khoát tay.

Tất cả lấy Linh thạch Trung phẩm, hồi phục thể lực đi.

Qua hai hai canh giờ, vẫn không có chuyện gì sảy ra.

Hôm sau, Lạc Tinh chiếm tiếp hai Trấn gần đó nữa.

Sau đó, đội cận vệ vệ Lạc Tinh trú đóng ở giữa.

Chờ đợi xem có Lục lượng Tây Vu nào tới không.

Ba trấn đầu tiên Lạc Tinh không để quân đội lại canh giữ làm gì.

Dù sao thì muốn qua ba trấn đó phải qua hai trấn đầu tiên.

Với lại Lạc Tinh gom sạch kho quân nhu thì ở lại làm gì, chia lẽ quân đội ra sợ bị kẻ địch phản công.

Đợi một ngày, thì được nghe báo cáo có ba vạn rưỡi Quân tới Tây Thạch Trấn.

Nơi đó cũng có một vạn quân của Lạc Tinh.

"Đi." - Hai phút sau cả đội đã đến nơi.

Số lượng thì đúng gần bốn vạn, Tuy nhiên có tới 50 Nguyên Anh Kỳ tinh nhuệ.

Đây là vấn đề đáng lo..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.