Hùng Thiên Đại Lục

Chương 107: 107: Hỏa Linh Sơn




Địa Hỏa phun trào nóng lắm thay

Áo quần ướt át, vóc thân phơi bày

Nơi này lả lướt nét kiêu sa

Còn kia đỉnh núi chập trùng khói mây.

....!

Lúc này bên ngoài trận chiến vẫn tiếp diễn.

Hai con Ngũ Giai Nhân Diện Chi Chu thì bị hai anh em Vũ Nguyên và Vũ Sơn gi*t ch*t dễ dàng.

Dù sao trước khi vào động đánh 2 con Lục Giai, thì Lạc Tinh đã kích hoạt Khiếu Nguyệt Thiên Lang.

"-Kì lạ, mấy con Tri Chu này sao không chạy trốn, trong khi các con đầu đàn Ngũ giai lẫn Lục Giai đã bị giết hết.

Không lẽ có Thất Giai tồn tại?."

Lạc Tinh cảm giác không ổn.

"-Mọi người cẩn thận.

Chúng ta nên đi lấy Địa Linh Quả rồi rút lui thôi."

"- Để ta lấy " Vũ Thanh Tuyết xung phong.

" Ta cũng đi." Nguyệt Tiểu Thanh cũng tới vì lo sợ mất phần cho Thiên Nguyệt Thành.

Lúc này Lạc Tinh cũng vội lao đến cây cột.

Sao đó hay tay nhanh chóng bẻ những Địa Linh quả trên trụ đá.

Loại Quả này y như là nấm tròn.

Nhưng mọc ra từ trụ đá lớn.

Có hơn vạn quả ý chứ.

Mỗi quả cũng tròn, màu hơi xanh đậm.

Lại có vân màu nâu.

"-Chà dùng tay không được! "

Muốn hái phải cẩn thận dùng đao, kiếm nại ra.

với Vũ Thanh Tuyết và Nguyệt Tiểu Thanh thì thời gian thu thập khá chậm.

Dù sao vũ khí chính của họ không phải đao kiếm.

Nên đành dùng một thanh kiếm Tứ giai bình thường.

Lạc Tinh cũng nhảy lên trên cao thu hoạch cho trống trải.

Tranh thủ 2 nàng không để ý Lạc Tinh biến ra kiếm Lục giai.

Với sự sắc bén của Lạc Hoàng Kiếm thì chỉ khẽ khều nhẹ là Địa Linh Quả rơi ra.

Thu thập hơn 5 phút.

Số Nhân diện Tri Chu đã vơi đi vì bị tàn sát.

Lạc Tinh lại cảm giác có gì đó không đúng.

Hình như có một nguy cơ nào đó sắp diễn ra.

"Rút lui đi mọi người.."

"- Nhưng vẫn còn Địa Linh Quả "

"- Có nguy hiểm! " Lạc Tinh đơn giản nói.

Dù sao cũng không biết giải thích như thế nào.

Cái này thiên về cảm giác.

"- Thật ư?"

Vũ Thanh Tuyết dừng lại.

Dù sao tiếp xúc Lạc Tinh nhiều nên cũng khá tin tưởng vào khả năng của Lạc Tinh.

Nguyêt Tiểu Thanh vẫn kiên trì hái thêm vài quả.

"-Đi thôi" Lạc Tinh Kéo tay nàng lao đi.

Không ngờ cô nàng lại mê tài quên mạng như vậy.

Mọi người vừa lao ra lối lên, thì bỗng hang động rung chuyển.

"Ầm Ầm " Giống như động đất

"-Rút nhanh"

Cả đám bắt đầu chạy hướng lên trên.

"- Nguy rồi..Không kịp mất.*" Cảm giác như cả mê cung đang sụp xuống.

Linh thức mọi người rất mạnh, dù mê cung có lớn thì đi một lần vẫn nhớ đường ra.

Thế nhưng nhớ là một chuyện.

Đi ra nhanh lại là chuyện khác.

Vì rất nhiều đường ngang ngõ dọc.

Muốn đi lên phải vòng xuống.

Rồi mới lên được.

Hoặc muốn qua trái thì phải qua phải, sau đó ngoặc ngược về.

"-Đi kiểu bình thường không kịp đâu.

Tất cả theo ta!"

Lạc Tinh chạy lên trước, lấy ra Lạc Hoàng kiếm Lục Tinh đánh lên vách đá

"-Xoẹt...!Ầm! " Vách đá vỡ ra đủ cho một người chui qua.

Sao đó cả đám lao tới theo sau Lạc Tinh.

Mê cung bị đào theo một đường thẳng hướng lên trên.

Chỉ 5 phút cả đám đã xông ra ngoài thành công.

Nhìn lên thì cả khu vực mê cung đã lún xuống hơn 10 dặm so với xung quanh.

giờ xung quanh bốn bề toàn là vách đá.

Như là ba ba trong rọ.

Xung quanh 4 hướng đất đá sắp sụp xuống mọi thứ sắp bị chôn vùi.

"- Đại Hoàng ra!"

Một con Đại bàng lớn xuất hiện.

Lạc Tinh không cần nói mọi người đều lao lên lưng nó.

Sao đó Đại Hoàng lao vút lên trời.

Phía sau nó là từng tảng đá lớn xụp xuống.

Chôn vùi luôn mê cung đá.

"- Hú Hồn.

Tưởng tiêu rồi chứ "

"-A Ta nhớ rồi.

Ông ta có nói Địa Linh Quả này vốn sống ở môt mê cung có linh tính, Nhân Diện Tri Chu là nó đào tạo ra để bảo vệ Địa Linh Quả.

Khi mà bị kẻ ngoại lai hái lấy quá nhiều, Mê Cung sẽ từ từ chìm xuống dưới lòng đất.

Sao một thời gian nó mới nổi lên lại mặt đất.

Mà mỗi lần vị trí nổi lên cũng sẽ không giống nhau " Tiểu Minh vỗ ngực nói.

"- Chuyện đó sao ngươi không nói sớm?" Vũ Thanh Tuyết véo lỗ tay nàng.

"-Tại lúc đó ta quên "

"- Chuyện lớn vậy mà ngươi quên ư.Thế có quên ăn không?"

"- Ăn sao quên được.

Giỏi ngươi 1 tuần không ăn đi!"

Lạc Tinh bó tay, cả bọn xém tí chết cứng trong mê cung rồi.

Chuyện Địa Linh Quả thì Lạc Tinh chỉ biết sơ sơ.

Dù sao không phải lần nào vào bí cảnh, cũng có người thu hoạch được Địa Linh Quả trong này, nên truyền kinh nghiệm về cũng ít ỏi.

Trong bản đồ của Tứ Trưởng lão đưa ra cũng chỉ giới thiệu sơ sơ.

Dù sao đó giờ kẻ vào nơi này chỉ là lén hái trộm vài quả, Chứ đâu ai mà chống cự lại mấy vạn Nhân Diện Tri Chu như nhóm Lạc Tinh.

Nhất là vị trí nó luôn thay đổi.

Chuyện phát hiện được nó cũng khá ít, nên Tứ trưởng lão không đề cập nhiều.

Một lúc sao Đại Hoàng đáp xuống mặt đất.

Lạc Tinh thu nó lại vào Lạc Thần Khiên.

Không ai nhắc tới Đại Hoàng.

Dù sao cái này là bí mật của Lạc Tinh nên không tiện hỏi.

Mọi người tưởng Đại Hoàng là Ngũ Giai Yêu thú, chứ biết là Lục Giai chắc là thêm một phen nháo động.

"- Nào, nào đem thu hoạch ra đi." Tiểu Minh hưng phấn.

Vũ Thanh Tuyết mang ra 203 viên.

Nguyệt Tiểu Thanh mang ra 199 viên.

Lạc Tinh thấy vậy mang ra 260 viên.

Thực tế chuyến này Lạc Tinh thu hơn 5000 viên.

Dù sao Lạc Hoàng Kiếm khá sắc bén, đào ra không tốn công nhiều.

Sao khi phân chia mỗi người lấy 20 viên.

còn lại đưa Lạc Tinh hết.

Dù sao công Lạc Tinh nhiều nhất.

Lạc Tinh cũng không khách sáo làm gì.

Ai đưa cũng nhận.

"-Biết sao được.

Ca có cả 1 quốc gia để lo.

Nhiêu đây tưởng nhiều nhưng thực tế rất ít."

Nhưng 20 viên cho mỗi người là 1 con số lớn.

2 vạn Linh Ngọc đó.

Số Linh Ngọc mà Thiên Vân Môn đang phát hằng tháng cho Tiểu Minh 10 năm cộng lại cũng không bằng nữa là.

Tu luyện một đêm.

Hôm sau, hai nhóm tạm thời tách ra, lý do là phía Thiên Hạ thành muốn đi Hỏa Linh Sơn lấy Hỏa Thạch.

Còn Thiên Nguyệt thành thì muốn đi Thủy Hà động lấy Thủy Linh Chi.

"-Hẹn gặp ở Kim Hư Động!"

Nhóm người Thiên Nguyệt Thành vừa đi vừa vẫy tay nói.

Nguyệt Tiểu Thanh từ khi bị Lạc Tinh vô ý nắm tay trong hang động bỗng nhiên cảm giác không được tự nhiên khi đối diện Lạc Tinh.

Khi rời đi tâm trạng nàng cũng rối bời.

Hai hôm sau vừa đi vừa nghỉ ngơi, Tu luyện thỉnh thoảng hái vài sợi linh dược, mọi người cũng đến dãy núi Hỏa Linh Sơn lĩnh.

Nơi này nhiệt độ càng ngày càng nóng bức khó chịu, ai cũng vất vả chống lại sức nóng.

Mồ hôi tuôn ra như suối.

Nếu không có 3 người nữ trong nhóm, Lạc Tinh thậm chí đã c.ởi quần áo ra cho mát...!

"- Hèn gì đám người Thiên Nguyệt Thành toàn nữ, nên không chịu đi nơi này là đúng.

Dù sao trừ ta ra toàn là sắc Lang"

Nhìn lại Tiểu Minh cả người ướt đẫm mồ hôi, bết cả da thịt..cô nàng thích giả nam trang nhưng giờ khỏi cần giả.

Tóc thì xõa dài.

Quần áo dính vào da thịt, lộ ra đường cong mĩ miều, nhìn vào như thấy rõ cả 3 vòng.

"- Ài vợ bạn không nên nhìn!"

Lạc Tinh quay sang hướng khác, thì lại gặp ngay 2 quả đồi chập trùng của Vũ Thanh Tuyết.

Cô nàng cũng không khá hơn Tiểu Minh.

Như là đang tắm trong mưa, Quần áo cứ bám chặt lấy cơ thể.

Bầu ngực cao, eo thon tôn lên vẻ quyến rũ ghê gớm.Như ẩn như hiện..

"- Này nhìn gì mà nhìn..." Vũ Thanh Tuyết gằn giọng khi thấy ánh mắt Lạc Tinh đang nhắm ngay hai quả Tuyết Lê của mình.

"Ài..Ta nhìn núi đồi thôi mà!".

"- Núi ở đâu mà núi " Thanh Tuyết đỏ mặt..

Lạc Tinh chỉ phía sau lưng Thanh Tuyết.

Đây là Hỏa Linh Sơn.

"- Hừ.."

"- Mọi người cẩn thận trên núi này có tuy không có yêu thú.

Nhưng thỉnh thoảng có dung nham phun trào.." Vũ Thanh Tuyết nói, cố ỳ ý đổi đề tài.

Vừa dứt lời bên cạnh Vũ Nguyên đã có 1 luồn lửa phun lên..

"- Đúng là mỏ quạ mà.".Vũ Nguyên sao khi chật vật né đi rồi nói.

"- Ohm..Diễm Tú Hoa.."

Vũ Nguyên lúc nhảy lên thấy có ánh đỏ, nên bỏ qua việc cằn nhằn em gái mình.

Phi thân tới hái một nhánh hoa màu đỏ lên.

Diễm Tú Hoa, một loại hoa giống cẩm tú cầu.

Màu đỏ như lửa.

Nó chuyên hút lấy Dung Nham làm chất dinh dưỡng.

"- Ha chuyến này lời rồi.

Là Ngàn năm dược tính"

Diễm Tú Hoa giúp đề thăng độ tinh khiết linh lực lên.

Dùng cho những người hay dùng linh dược để để thăng cảnh giới, dẫn đến linh lực không tinh thuần.

"- Cái này Lạc Mỹ rất cần đây."

Lạc Tinh bắt đầu tìm kiếm thử.

Một dặm..hai dặm..

"-Ha.Ai nói bí cảnh này linh dược mọc đầy đất đâu.

Tìm mãi không có 1 cọng.." Lạc Tinh buồn bực.

"-Do ăn ở thôi " Vũ Thanh Tuyết đắc ý tay cầm 1 đóa Diễm Tú Hoa dược lực 800 năm.

Đi nữa canh giờ, Diễm Tú Hoa thứ ba được phát hiện, người phát hiện lại Là Tiểu Minh..

Ta nói nè Tiểu Minh..

"- Gì? Siêu Ác ma.

Ta nói trước phát hiện ra ta là con gái đẹp rồi muốn kua ta là không thể đâu nhé.."

"- Mơ đẹp quá, ta muốn đổi Diễm Tú Hoa với ngươi."

"- Được thôi..

20 Thố Thiên thần súp."

"- Nhiều thế ta không có.."

"- Này ngươi mà không có á? ai tin? Chủ Thiên Yến Lâu mà không có mấy thố đồ ăn?"

"- Tối đa 10 Thố thế nào."

"- Được rồi, 15 thố là giá chót "

"- Được."..Lạc Tinh lấy ra 15 thố đổi được Diễm Tú Hoa ngàn năm.

Lên cao thêm một dặm, Diễm tú hoa lúc này có nhiều hơn.

Lạc Tinh cũng thu được một bụi hoa nữa.

Dược lực tiếp cận ngàn năm.

" Trời cao có mắt nha " Cuối cùng mình cũng thu được 1 đóa hoa.

Nhưng quay lai nhìn Tiểu Minh có trong tay tới 5 đóa hoa thì Lạc Tinh thấy vận may của mình hình như có vấn đề.

"- Đến nơi rồi"..

Nhìn từ phía xa có 1 vách núi cao hơn 2000 mét.

Trên đó lồi ra 1 số viên đá màu đỏ, có nhỏ có lớn.

hơn trăm viên.

phía dưới lại là một Hồ dung nham nóng chảy..cứ vài giây lại phun lên một số tia dung nham đỏ rực..

"- Ohm Hỏa Thạch kìa "

"-Cẩn thận nào "

"-Nào...giờ 5 người cùng lên lấy 1 lần, 5 người còn lại cảnh giới hay sao"

Lạc Tinh suy nghĩ rồi nói:

"-Khoan thử trước một người thôi.

Diện tích nhỏ quá đi lên nhiều dễ bị chạm trúng, khó xoay sở.

Vũ Nguyên hệ Hỏa lên thử xem.."

"- Được.."

Vũ Nguyên nhảy lên, sau đó dùng thương mượn lực trên vách đá sau đó nhảy lên tiếp.

Đạt độ cao 800 mét.

"-Xoẹt " Một luồng địa hỏa từ dưới hồ lao lên.

Vũ Minh đang cảnh giác cao độ.Lập tức xoay người đâm thương vào vách đá vừa đổi hướng

đồng thời xoay qua một bên, sau đó dùng Thương nại ra 1 viên Hỏa Thạch.

"- Thu.."

lúc rơi xuống Vũ Nguyên lại dùng thương đánh mạnh về vách đá để giảm lực rơi.

"-Cẩn thận " 1 luồng dung nham khác bắn ra từ vách đá không phải từ dưới lên.

"-Bá vương thương đệ tam thức"..mũi thương như một mái chèo đập nước, luồng dung nham chia 5 xẻ 7..Sau đó Vũ Nguyên thuận thế rơi xuống tiếp đất thành công.

"-không khó lắm.

Nhưng càng lên cao trọng lực càng tăng, càng khó xoay sở " Vũ Nguyên nói.

"-Tốt..giờ mọi người thay phiên lấy đi.

Mỗi người 1 lượt Ta cảnh giới..".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.