Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ?

Chương 283: Chap-268




Chương 268: Chương 256

- " Ngươi..... "

Tường trưởng lão run rẩy thân mình, mấy sợi râu lưa thưa dưới cằm cũng run theo.

Lão bất tử chết tiệt! Coi như ngươi giỏi!!

Hít vào một hơi thật sâu, Tường trưởng lão cũng bắt đầu làm trắc nghiệm, trình tự y như Ngu trưởng lão vừa mới làm.

Năm tấc!

Đúng như dự đoán.

Tường trưởng lão hắc một khuôn mặt lui trở về, thở phì phò nói.

- " Thánh nữ, còn lại ngươi. "

Lăng Tiêu Nhiên gật đầu, từng bước tiến về phía cột đá. Máu tươi tí tách nhuốm đỏ đồ đằng phượng hoàng, máu hết, ánh sáng hiện.

Một tấc, hai tấc, ba tấc, bốn tấc,........ tám tấc,.... chín tấc!

Luồng sáng ương ngạnh leo lên tấc thứ chín gần trên đỉnh mới chịu dừng lại. Thời khắc này, hầu như cả cột đá trắc nghiệm đều sáng rỡ, chói mù mắt những người xung quanh.

Chín tấc!

Tỷ lệ huyết mạch truyền thừa cơ hồ hoàn hảo, gần như là đỉnh tiêm Vu tộc, trừ vị tổ tiên kia.

Năm xưa khi Lăng Tiêu Nhiên trắc nghiệm ra 9/10 huyết mạch đã có rất nhiều tộc nhân được may mắn chứng kiến trành cảnh đó. Bây giờ khi bọn hắn lần nữa nhìn lại, vẫn không nhịn được rung động từ tận trong linh hồn.

Không hổ là Thánh nữ Lăng Tiêu Nhiên. Đúng là thần thánh mù mắt chó bọn hắn nha!

Nguyệt Tích Lương phía bên dưới không tiếng động reo hò. Mẫu thân uy vũ!

Khuôn mặt Tường trưởng lão càng ngày càng khó coi. Theo kết quả hiện tại thì hắn đứng cuối cùng, nếu trong trận đấu võ không đứng nhất được e rằng vô duyên với chức vị tộc trưởng.

Ngu trưởng lão hả hê trong bụng. Hắn không là cao nhất nhưng ít ra hắn hơn Tường trưởng lão. Trận sau chỉ cần thắng Lăng Tiêu Nhiên, giữ thế hòa với Tường trưởng lão là hắn đã nắm chắc cái ghế tộc trưởng này rồi.

Thế nhưng, không thể nghi ngờ là suy nghĩ của hai vị 'thí sinh' đây quá mức tốt đẹp.

Chỉ thấy Lăng Tiêu Nhiên sau khi trắc nghiệm huyết mạch xong liền xoay người, đạm mạc cất tiếng.

- " Đấu võ, các ngươi cùng lên đi. "

Cái gì?!

Câu nói bất chợt của nàng trực tiếp làm cho toàn trường ngơ ngẩn. Nàng đang nói cái gì vậy? Bị điên rồi hay sao?

So vũ lực, nàng chắc gì đã có thể đánh thắng được một người trong số họ? Lại còn đòi cả hai cùng lên.... đúng là không phải cuồng vọng bình thường!

Ngu trưởng lão và Tường trưởng lão cũng không thể ngờ Lăng Tiêu Nhiên sẽ đi bước này, sững sờ một lúc mới phẫn nộ nói.

- " Thánh nữ, ngươi có nhầm không? Muốn chúng ta cùng lên? "

- " Đúng vậy, mặc dù nồng độ huyết mạch của ngươi cao nhưng ta khuyên ngươi không nên quá tự đại. "

Lăng Tiêu Nhiên lắc đầu, bình tĩnh sai người đưa lên thanh kiếm tùy thân, đùa nghịch trong tay.

- " Ta không nhầm, nói các ngươi cùng lên là để tránh tốn thời gian của ta. Không được sao? Với lại..... Lăng Tiêu Nhiên ta không muốn mang danh ức hiếp người già. "

Lời nói của nàng, nhẹ nhàng và dịu dàng nhưng lại có thể khiến người nghe giận sôi.

Cái gì tốn thời gian?

Nàng coi việc so đấu là thế nào? Đang tốn thời gian của nàng ư? Vậy còn tham gia cái rắm!

Cái gì ức hiếp người già?

Hai người bọn hắn mới có gần tám mươi cái xuân xanh mà thôi, ai bảo đã già? Các chức năng đều tốt, còn trẻ phơi phới có được hay không?

Đợi mãi không thấy ai trả lời, Lăng Tiêu Nhiên mất hết kiên nhẫn khua khua thanh kiếm, nhắc nhở.

- " Thế nào? Các ngươi rốt cuộc có muốn đấu hay không? "

Ngu trưởng lão nghiến răng.

- " Được! Chúng ta lên! "

Đây là do nàng ta tự tìm, lát sau đừng có mà hối hận.

Tường trưởng lão vội vàng túm lấy tay Ngu trưởng lão, tính đến người bọn hắn bây giờ muốn đối phó là Lăng Tiêu Nhiên, dằn lòng nhẹ nhàng nhắc nhở.

- " Ngươi tốt nhất đừng nên coi khinh nàng. Đợi khi giải quyết xong chướng ngại này, chúng ta cùng phân định thắng bại! "

Sự lợi hại của Lăng Tiêu Nhiên, hơn bảy năm trước Tường trưởng lão đã từng lĩnh giáo qua. Quả thật mạnh! Nếu không mang theo nhiều người hắn đã không bắt được nàng.

Bất quá.... Tường trưởng lão không cho rằng một mình Lăng Tiêu Nhiên có thể đánh lại được bọn họ. Nàng chỉ là một nữ tử...

- " Đã biết. "

Ngu trưởng lão hừ lạnh, không muốn nhiều lời hơn với đối thủ. Cho dù bọn hắn đang tạm thời hợp tác đi chăng nữa.

Xoát!

Lăng Tiêu Nhiên mỉm cười, lưỡi kiếm ra khỏi vỏ vạch lên không trung một đạo ánh sáng lạnh. Ánh mắt nàng giây lát thay bằng một mảnh lạnh buốt, sát khí bắn ra tứ phía, âm trầm, khủng bố đến đáng sợ. Luận sát khí, kỳ thực ít ai có thể đọ được với một sát thủ giết người như ngóe.

Sát khí của nàng mãnh liệt đến mức những tộc nhân đứng dưới quan chiến cũng cảm nhận được rõ ràng. Như thể thật sự nàng muốn lấy mạng hai vị trưởng lão vậy.

Rùng mình!

- " Đánh đi. "

Đừng tưởng nàng không biết suy nghĩ của Tường trưởng lão. Năm đó đúng thật là do nàng chủ quan, bị Tường trưởng tập kích bất ngờ nên mới bị bắt.

Nhưng hiện tại.... hươu chết về tay ai còn chưa biết đâu. Nàng sẽ cho hắn được lĩnh giáo, thế nào là sát thủ số một giang hồ.

Tường trưởng lão và Ngu trưởng lão nhìn nhau đồng thời lấy ra vũ khí, không hẹn mà cùng là đại đao.

- " Thánh nữ, đắc tội. "

Nói rồi, hai người tay vung đại đao, hướng Lăng Tiêu Nhiên mạnh mẽ chém tới.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.net


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.