Chương 73: Phủ nhận chuyện năm xưa
- không thể!
Không cần suy nghĩ Đình Phong dứt khoát nói ra hai chữ này thì cũng đủ hiểu ân oán mười mấy năm trước mãi mãi là cơn ác mộng trong lòng của anh ta.
- vậy anh muốn thế nào mới có thể buông bỏ thù hận? Mẹ anh trên trời linh thiêng cũng không muốn anh vì bà ấy mà ôm hận thù để tiếp tục sống.
Hầu Mễ Vi nói đúng, Đình Phong rốt cuộc là vì chuyện gì mà lại nắm chặt cái ân oán đó không thể buông xuống chứ? Là vì hận Đàm Gia Lạc giết mẹ anh ta? Hay hận bản thân không thể bảo vệ mẹ anh ta?
- thứ mà Đàm Gia Lạc nợ anh chỉ có thể dùng mạng hắn mà trả.
Đình Phong đứng dậy rời đi, anh ta không muốn tiếp tục phải nói với Hầu Mễ Vi bởi vì không ai có thể hiểu được lòng anh ta muốn gì, bao gồm cả cô cũng như vậy.
Đình Phong vừa quay đi thì Hầu Mễ Vi lại đứng dậy trên tay cầm lấy con dao gọt trái cây một phát thật mạnh đâm vào bụng mình.
" uỵch " Hầu Mễ Vi ngã xuống, tiếng động ngã của cô không lớn nhưng trong căn phòng yên tĩnh như vậy vốn nghe thấy rất rõ.
Đình Phong vừa quay người lại liền nhìn thấy cảnh tượng mà cả bản thân anh ta cũng không đoán trước được. Hầu Mễ Vi như vậy mà tự mình tổn hại mình chỉ vì Đàm Gia Lạc sao?
- Mễ Vi em ngốc sao?
Đình Phong chạy lại đỡ lấy Hầu Mễ Vi, lần đầu tiên trong lòng ôm lấy mỹ nhân mình yêu nhưng lại là mỹ nhân đó trong lòng chưa từng yêu mình. Đình Phong thật sự đã thua, thua thảm hại!
- em là người phụ nữ mà Đàm Gia Lạc yêu nhất, em dùng mạng mình để đổi lấy mạng người phụ nữ anh yêu nhất. Anh buông bỏ được rồi chứ?
Đình Phong nghe Hầu Mễ Vi mà chỉ có thể tự cười chế giễu bản thân, tại sao lại điên cuồng yêu người phụ nữ vốn dĩ chưa từng chưa yêu mình chứ? Lại còn thua hết lần này đến lần khác.
- Hầu Mễ Vi em tại sao lại vì hắn mà làm chuyện ngu ngốc này chứ?
- A.Phong, em không phải vì Đàm Gia Lạc mà là vì anh, em không thể yêu anh nhưng em mong anh sẽ tự yêu bản thân mình. Đừng vì chuyện quá khứ, đánh đổi tương lai.
Hoá ra trong lòng Hầu Mễ Vi vẫn có một vị trí nhỏ cho Đình Phong. Chỉ đáng tiếc cuối cùng vẫn là vì Đàm Gia Lạc mà nghĩ đến anh ta.
~ bệnh viện Ái Tân
Hầu Mễ Vi tuy tự mình đâm một nhát dao rất sâu ngay bụng nhưng máu chảy không nhiều, tính mạng cũng không bị đe doạ cho nên Đình Phong mới thể buông bỏ tâm lý nặng trịch của bản thân xuống. Nếu như cô lại vì anh ta mà chết thì chẳng phải chính anh ta gián tiếp lấy mạng người mình yêu sao?
Đàm Gia Lạc sau khi nhận được tin tức từ bệnh viện gọi đến báo đã lập tức từ cuộc họp quan trọng mà bỏ về. Người có thể để một đại ác ma vô tình để tâm nhất định là người mà hắn yêu nhất, là người quan trọng nhất.
- Đình Phong cậu đã làm gì Mễ Vi?
Vừa đến liền chất vấn người khác, thái độ này thật thiếu lễ độ nha. Nhưng đúng là tác phong của Đàm Gia Lạc là như vậy mà.
- còn quan trọng sao? Nếu như không phải tại ân oán của chúng ta Hầu Mễ Vi cũng không vì vậy mà lấy mạng mình đổi lại mạng mẹ tôi.
Đàm Gia Lạc nghe Đình Phong nói mà cả người như chết lặng. Hầu Mễ Vi lại vì quá khứ mười mấy năm trước hắn che giấu mà lấy mạng đổi mạng sao?
Lời hứa mà hắn đã hứa giấu kín cho Giang Thục Hoa cả đời cũng không nói ra giờ lại đánh đổi bằng mạng người con gái hắn yêu, đáng sao?
Nhưng nếu không nói ra mọi chuyện nhất định sẽ tồi tệ hơn như thế, Đàm Gia Lạc hắn đã mất ba, mất mẹ hai người thân yêu nhất của mình giờ không thể vì cái lời hứa thời niên thiếu kia mất cả người con gái duy nhất hắn yêu.
- bác ấy không phải do tôi giết.
Lời nói nghe vô cùng trầm thấp nhưng có thể thấy đó là lời nói thật. Năm đó Đình Phong đổ oan cho Đàm Gia Lạc hắn cũng không nói một câu cứ thế mà buộc tội hắn. Nhưng hiện tại lại vì Hầu Mễ Vi mà phủ nhận chuyện năm đó hắn không làm.
Đình Phong không phải là người ngu muội bị thù hận lấn át lý trí, năm đó anh ta cũng không tin Đàm Gia Lạc ra tay tàn nhẫn giết Giang Thục Hoa chỉ là Đàm Gia Lạc không lên tiếng phủ nhận và giải thích nên anh ta mới tin rằng như vậy. Nhưng hiện tại Đàm Gia Lạc lại phủ nhận chuyện năm xưa nên chắc chắn có ẩn tình trong đó.
- vậy tôi cũng muốn nghe anh giải thích.
~
- mẹ, con nhận được tin là liền sang đây thăm mẹ. Mẹ tại sao lại ngốc như vậy, làm mình bị thương.
Đàm Hy Đình và Hầu Phi Vũ từ bên ngoài đi vào, trên tay mỗi người còn bế con của Hầu Mễ Vi.
- ngốc như vậy sẽ được quan tâm, không phải sao?
Hầu Mễ Vi chính là muốn đánh lạc chủ đề sang một phía khác.
- chị Vi em không biết chị nhớ lại hay giả vờ cũng được, chỉ quay lại Đàm gia viên có được không?
Lại một kẻ nữa vì chuyện này mà cô bảo cô về Đàm gia viên. Cô thật không thể nhớ nổi Đàm Gia Lạc thật sự tốt với cô hơn Đình Phong sao?
- sau khi xuất viện tôi sẽ quay lại, cậu không cần nói.
Hầu Mễ Vi chưa từng nói bản thân đã nhớ lại với bất kì ai ngoại trừ Đình Phong nhưng đó chỉ là kế để cho Đình Phong buông bỏ cô mà thôi, chứ ngay cả cô còn không nhớ nổi tính cách của mình lúc trước là người thế nào làm sao mà nhớ lại được hết mọi chuyện của quá khứ.
Mặc dù không nhớ nhưng cô vẫn luôn âm thầm sai người điều tra toàn bộ tất cả có quan hệ với cô, Hầu Phi Vũ cũng không ngoại lệ vì cậu nhóc căn bản là do cô cứu ra mà. Nhưng dù điều tra thế nào cũng không biết tại sao cô lại nhận Hầu Phi Vũ và để cậu nhóc theo họ cô căn bản là bởi vì ngoài cô, Đàm Gia Lạc và Đàm Hy Đình thì cũng không ai biết.
Cho nên thái độ của cô đối với Hầu Phi Vũ vẫn rất là đề phòng, cô muốn từ từ tìm hiểu rõ cậu nhóc này làm sao chỉ mới 15 tuổi mà lại có tính cách của người trưởng thành như vậy, và trước kia đã dùng thủ đoạn gì với cô.
Hết chap 73