Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa

Chương 210: 210: Em Sẽ Quay Vềanh Phải Chờ Em




Hôm nay là đêm giao thừa.

Vậy là ngày mai đã chính thức bước qua sang một năm mới đầy sự vui vẻ và phấn khởi của tất cả mọi người trên đất nước.

Nhưng cũng chính vào ngày hôm nay sẽ có một người phải đau khổ vì đã đánh mất đi người mình yêu.

Trước sở cảnh sát, có rất nhiều người đang đứng chờ bên ngoài.

Lúc này đã có một người đang từ bên trong đi ra.

Đó chính là Lục Diệp Bằng.

Hôm nay anh đã được thả tự do vì người đưa đơn kiện anh đã rút đơn lại.

"Lục Diệp Bằng!!! " Đó là tiếng nói của Chí Huy mừng rỡ khi thấy bạn của mình đã được thả.

Ngoài Chí Huy, còn có Hoắc Thiếu Tiên và vợ chồng Tịch Duy An, Chung Linh cũng đến đây đón anh.

Mọi người bước tới nhìn anh mỉm cười.

Tịch Duy An là người lên tiếng trước.

"Cũng may là cậu đã được thả ra vào hôm nay, tôi còn tưởng cậu lại phải ăn tết trong tù rồi chứ! "

Lục Diệp Bằng cau mày, không quan tâm câu nói của Tịch Duy An mà lạnh lùng buông ra một câu hỏi.

“Tại sao mẹ Lam Lam lại rút đơn kiện, là ai đã cầu xin giúp tôi?”

Hoắc Thiếu Tiên ngước lên nhìn anh với bộ dạng đang muốn nói với anh nghe điều gì đó.

Lục Diệp Bằng hiểu ánh mắt của Hoắc Thiếu Tiên.

Trái tim anh đập mạnh lên một tiếng.

" Không lẽ chính là… Cô ấy"Một người khiến cho mẹ vợ có thể rút đơn,không kiện anh nữa.Thì chỉ có một mình Lam Lam mà thôi!

Cô ấy đã ra tay cứu anh lần nữa sao?

Khi trong lòng anh bây giờ đã biết câu trả lời thì bất ngờ vang lên một tiếng nói quen thuộc.

"Ngoài con gái của tôi ra thì còn ai nữa? "

Tất cả mọi người quay lại.

Là Mai Anh

Bà đã xuất hiện cùng với chồng và hai người con của mình.

Nét mặt Lục Diệp Bằng trở nên dịu xuống.

Anh nhanh chóng bước đến cuối chào ông bà.

Trong lòng tỏ ra sự áy náy kèm theo là một lời hứa.

"Con lại nợ vợ con một lần nữa, sau này… "

"Không cần! " Không đợi Lục Diệp Bằng nói hết.

Bà Tần đã đưa tay lên cắt ngang lời anh.

Trong lòng Lục Diệp Bằng bỗng nhiên dâng lên một sự lo lắng.

Bà Tần nhìn anh lạnh lùng buông ra một câu.

“Xin lỗi! Từ nay Lam Lam con gái của tôi không còn là vợ của cậu nữa! Xin cậu hãy thay đổi cách xưng hô cho đúng”.

“Mẹ nói gì vậy?” Lục Diệp Bằng hiểu ý của bà, nhưng anh lại cố tình không hiểu.

Ý của bà là muốn anh rời xa cô có đúng như vậy không?

Không bao giờ.

Suốt đời này Lam Lam mãi mãi là vợ của anh.

Đôi mắt của bà sa sầm.

“Tôi là người đưa Lam Lam vào cuộc hôn nhân vô nghĩa này.

Thì chính tôi là người kéo con gái của tôi ra… Ra khỏi cậu, tránh xa nhà họ Lục”.

Nét mặt Lục Diệp Bằng như đóng băng, ánh mắt cũng trở nên vô hồn.

" Ý của mẹ là… "

Hít một hơi thật sâu, ánh mắt của bà lạnh lùng đầy giá lạnh phun ra một câu mang theo sự tuyệt tình.

“Kể từ ngày hôm nay, cậu sẽ không bao giờ còn thấy Lam Lam của tôi nữa.Con gái của tôi đã đi rồi! Đến một nơi không có cậu, không có sự đau khổ và tổn thương cả thể xác lẫn tâm hồn nữa.

Nơi đó Lam Lam sẽ trở nên vui vẻ và sẽ nhanh chóng hồi phục sức khỏe lại, sống một cuộc đời thật hạnh phúc”

Lục Diệp Bằng chết sững,trái tim run lên theo từng lời nói của bà.

Bên này Hoắc Thiếu Tiên bước đến vỗ lên vai của anh, ánh mắt có phần thương tâm.

"Tôi biết trong lòng bây giờ ra sao….Nhưng có lẽ,cô ấy đi lúc này sẽ tốt hơn cho sức khỏe của cô ấy” Nói xong anh đưa tay nhìn vào đồng hồ “ Chắc giờ chuyến bay của Lam Lam đã được cất cánh rồi! "

"Sao… " Lục Diệp Bằng kinh hãi, anh đảo mắt qua một vòng nhìn tất cả mọi người.

“Không thể nào… Không thể được… Cô ấy không thể nào đi, khi không có tôi bên cạnh”.Lục Diệp Bằng lẩm bẩm,trong đầu chợt nhớ lại câu nói cuối cùng của cô khi còn ở bệnh.

" Cho dù có thế nào, anh cũng phải sống thật tốt, thật vui vẻ với những gì mình đã chọn… Em vẫn luôn yêu anh!"

Vậy là khi đó, cô đã biết mình sẽ rời khỏi anh rồi sao…?

Trời ơi!

Tại sao lúc đó anh không nghi ngờ gì hết.

Vậy kể từ ngày hôm nay anh đã thật sự mất người vợ của mình rồi sao?

Lục Diệp Bằng nghiến răng.

"Cô ấy đang điều trị ở đâu? "

Nghe xong, Bà Tần cong môi lên cười khẩy, nhìn anh bằng cặp mắt như hình viên đạn.

"Cậu nghĩ tôi sẽ nói với cậu sao? Cậu đừng mong sau này có thể nhìn thấy con gái của tôi nữa! "

Dứt lời, bà quay người lên xe.

Lục Diệp Bằng siết chặt đôi tay, ánh mắt hiện lên sự thống khổ, trong lòng không ngừng nhói lên cơn đau mà có lẽ anh cũng chưa từng trải qua.

Sự tức giận được kiềm nén cộng thêm việc đánh mất cô càng khiến anh bất bình tĩnh vào lúc này hơn.

Bây giờ, anh chỉ biết bằng mọi giá phải tìm ra được cô.

Lúc này, Thi Thi từ trên xe bước xuống đi đến trước mặt của Lục Diệp Bằng, cô lấy ra một vật gì đó rồi đưa cho anh.

"Đây là thứ Lam Lam bảo chị đưa lại cho em.

Lam Lam nói, em ấy bị mù không thể gửi tin nhắn hay viết thư được cho em.

Nên chỉ còn cách ghi âm lời nói của mình lại.

Còn dặn em phải nghe kỹ những lời của em ấy nói”.

Là một chiếc máy ghi âm màu trắng.

Bàn tay Lục Diệp Bằng run rẩy cầm lấy.

Thi Thi nói xong cũng lên xe và rời khỏi.

Lục Diệp Bằng siết chặt máy ghi âm vào trong tay, rồi nhanh chóng đi về chiếc xe của Chí Huy đã lái tới đây.

Anh lập tức nổ máy xe nhanh chóng rời khỏi.

Những người bạn của Lục Diệp Bằng chỉ biết nhìn theo anh trong sự lo lắng.

Dường như họ biết anh đang cần ở một mình yên tĩnh.

*****

Cuối cùng sau khi phán quyết tòa án đã được thi hành và nhờ có nhà họ Lục đã nhúng tay vào.Nên Lục Diệp Minh và cả Dương Tiểu Vy chỉ bị phán quyết phạt hơn một năm tù.

Lý Tuyết Cầm nhờ có sự quay đầu và có công giúp đỡ cảnh sát điều tra, bà ta bị xử phạt từ mười hai năm tù giảm xuống còn tám năm tù.

Còn về phần Cao Phi Phi,trước khi tòa án chưa phán quyết.

Không biết từ nguyên nhân gì? Bà đã tự kết liễu đời mình ngay tại nhà giam.

Một tin tức khiến cho cả nhà họ Lục,ai nấy đều phải rất sốc.

Ngay khi biết chuyện cha con Lục Diệp Lâm đều đã chết điếng không tin điều này đã có thể xảy ra với người vợ, người mẹ của hai người.

Xác Cao Phi Phi được đưa về nhà họ Lục an táng và không hề có sự xuất hiện của một người nào của Nhà Họ Tần đến viếng.

Ngay cả Thi Thi, hôm ấy cũng vắng mặt.

Vì ngày diễn ra đám tang của Cao Phi Phi cũng chính là ngày ở một đất nước phương xa ấy có một cô gái đang cố gắng giựt dậy sự sống của mình bằng một cuộc phẫu thuật.

Từ khi Lam Lam bước vào phẫu thuật,trên tay cô vẫn siếc chặt chiếc lắc tay mà người đàn ông cô yêu đã tặng nó cho cô vào đêm hôm sinh nhật của cô.Xem như nó đang thay thế anh ở đâu cỗ vũ tinh thần cho cô.

Lam Lam trước khi hôn mê cô thầm gọi tên anh rất nhiều lần, cô nhớ lại những chuyện đã xảy ra của anh và cô.Từ hai con người không ưa nhau lại chuyển sang yêu nhau sâu đậm lúc nào mà cả hai đều không hề biết.Nhưng có lẽ cô là người yêu anh trước,cô đã thua một người đàn ông như anh từ lâu rồi.

Lục Diệp Bằng từ khi rời khỏi nhà giam,anh cũng đã cắt đứt hoàn toàn với nhà họ Lục.Nên việc anh vắng mặt trong đám tang của Cao Phi Phi thì cũng là điều dễ hiểu.

**************

Thời gian trôi rất nhanh, chớp mắt một cái Tiểu Sơ cũng đã hạ sinh ra một đứa bé trai.

Là cháu nội đức tôn cho gia đình nhà họ Tần.

Lúc Tiểu Sơ vào phòng sinh, bên ngoài đều có rất nhiều người đang chờ cô ở bên ngoài.

Người đỡ đẻ cho cô lại là Thi Thi, Hạo Thiên nóng lòng muốn nhìn thấy khoảnh khắc trọng đại đó.

Nên anh đã được mọi người cho phép vào bên trong chứng kiến Tiểu Sơ hạ sinh tiểu bảo bối ra.

Tiểu Sơ có sức khỏe rất tốt, cô sinh thường, đứa bé chào đời nặng khoảng hơn ba kí, cả hai đều mẹ tròn con vuông.

Hạo Thiên vào lúc này, anh mới biết được khi sinh một đứa con là cả một quá trình vất vả như thế nào.

Nhìn vào gương mặt trắng bệch, không còn hồng hào của vợ anh.

Thì anh tự hứa với lòng mình,sau này dù có bất cứ chuyện gì, cô có càng quấy đến đâu hay giận anh vô cớ.

Anh cũng sẽ nhẫn nhịn cô đến cùng, sẽ yêu thương không bao giờ phản bội lại cô.

Anh sẽ trân trọng cô gái này đến suốt cuộc đời.

Việc Tiểu Sơ sinh ra được con trai cho nhà họ Tần, càng làm vị trí của cô trong lòng mẹ chồng mình ngày càng vững chắc hơn.

Bà chăm sóc cô như chăm sóc một đứa con gái, yêu thương hết mực.

Cô muốn gì cũng đều có được.

Tên đứa bé trai là do Tần Văn Hạo và ba của ông vắt óc suy nghĩ rất kỹ lưỡng để đặt.

Ba là Tần Hạo Thiên thì con trai của anh cũng phải lót theo chữ Hạo giống ba của mình.

Ông nội lại rất thương Lam Lam và con gái của cô lại tên An Nhiên.

Nên ông nghĩ cái tên ông đặt cho đứa cháu cố này sẽ làm cho cả nhà và ngay cả Lam Lam đang ở một nơi rất xa cũng sẽ rất vui vì cái tên này.

Đó một cái rất hay và đầy ý nghĩa: Tần Hạo Nhiên.

Ngày chào mừng đầy tháng của Hạo Nhiên, Tần Văn Hạo và vợ của ông đã ra tay hào phóng tặng cho đứa cháu trai đức tôn này một căn hộ cao cấp nằm ngày giữa trung tâm thành phố.

Còn về phần An Nhiên.

Sau khi Lam Lam đi rồi, vì cô đã ly hôn với Lục Diệp Bằng.

Nên phần nuôi dưỡng giám hộ đã đưa sang cho ba mẹ của cô.

Lục Diệp Bằng cũng không muốn tranh chấp gì với gia đình của cô hết.Anh biết phần lỗi này đều là do anh mà ra, nếu như anh cố gắng chống lại cương quyết giành lấy An Nhiên thì chỉ làm cho mẹ của cô càng căm ghét anh hơn.

Bà cũng không làm khó anh nhiều.

Anh cũng có thể gặp An Nhiên mỗi tuần, anh cũng là người chịu trách nhiệm việc học của con gái.

Hễ có những ngày họp phụ huynh hay ngày lễ gì của nhà trường tổ chức, anh đều bỏ hết tất cả mọi công việc một bên để làm một người cha lo lắng và đầy trách nhiệm cho cô công chúa bé nhỏ của mình khi cô đang vắng mặt.

Sau khi Lục Diệp Bằng rời khỏi Lục Thị thì Lục Diệp Phong và Lục Diệp Văn đứng ra điều hành công ty.

Ban đầu cũng khá vất vả, Lục Diệp Văn không hề biết gì về kinh doanh thì giờ đây anh cũng khá một chút.

Có thể đưa ra nhiều phương án tốt nhất công ty.

Dương Tử Lan bị chồng phản bội, bị bẻ mặt với rất nhiều người.

Cô đã nhanh chóng đơn phương ly hôn khi Lục Diệp Minh còn ở trong tù và rời khỏi Lục Thị.

Lục Diệp Minh cũng không muốn níu kéo vì khi ở trong tù anh đã xác định sau khi ra tù anh sẽ cưới Dương Tiểu Vy về làm vợ.

Anh đã hứa với cô ta sẽ chịu trách nhiệm với hai mẹ con thì anh sẽ chắc chắn thực hiện

Lục Diệp Bằng là chủ tịch của Tập Đoàn Thế Giới.

Nhưng anh chưa bao giờ đối đầu với công ty của ba mình.

Anh đã thiên về kiến trúc thật sự.

Khác với công ty Lục Thị là thiên về thời trang thì anh là chỉ quan tâm đến kiến trúc và công trình.

Những dự án được anh đặt ra đều là những tòa nhà, khách sạn ngay tại trung tâm thành phố.

Chỉ trong vòng một năm mà công ty của anh đã phát triển thịnh vượng đến nỗi các nhà đầu tư đều muốn hùng vốn hợp tác với công ty của anh.

Ngay cả Tập Đoàn Thái Thị.

Thái Tứ Kiệt từ khi biết mình không đấu lại với Lục Diệp Bằng, thì anh ta dẹp qua cái tôi để kết bạn hợp tác với Lục Diệp Bằng.

Nhưng lần nào cũng đều bị Lục Diệp Bằng cho leo cây hết lần này đến lần khác.

Mọi thứ nơi đây đều dần trở nên tốt đẹp.Nhưng vẫn còn thiếu bóng dáng của một người con gái đứng sau sự thành công của anh.

Một người con gái đã hi sinh cho anh rất nhiều.

Anh vẫn đang chờ… Chờ một ngày cô sẽ trở về và cùng nhau sống một cuộc sống mà anh và cô đã từng mơ ước.

Đoạn ghi âm đó của anh đã xem như là một lời hứa của cô dành cho anh.

Sau khi anh nhận lấy đoạn ghi âm từ tay Thi Thi thì anh luôn giữ cho đến giờ.

Khi cô đi chỉ để lại cho anh một đoạn ghi âm cùng với một giông nói ngọt ngào có phần nũng nịu, lại có một chút bướng bỉnh trong đó.Và anh vẫn luôn cất giữ bên mình, mỗi đêm đều mở lên nghe trước khi ngủ.

"*Ông xã! Không biết đây có phải lần cuối em gọi anh bằng hai tiếng " Ông xã"không nữa? *

*Em phải đi rồi! Một nơi có lẽ không có anh và con.

Nếu như may mắn,em sẽ trở về cùng với anh và con bắt đầu cuộc sống mới.

*

Còn nếu không… Thì anh… Nhưng em thật tình không muốn chúc phúc cho anh lần nào nữa hết … Em có chút rất ích kỷ anh à! Em không thích anh ở bên cạnh ai ngoài em ra.

Em chỉ muốn anh thuộc về một mình em thôi! "

Mỗi lần anh nghe đến đoạn này đều phải bật cười… Cười vì sự ngốc ngếch có phần ghen tuông này của cô.Nhưng nó lại khiến anh rất thích.

Làm thế nào mà anh có thể quên đi người vợ như cô để đến với một người phụ nữ khác được.

Cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra,cô vẫn là người con gái duy nhất mà Lục Diệp Bằng này muốn cưới làm vợ.

"Em chỉ hi vọng anh và con sẽ sống tốt khi không có em.

Hãy chờ em… Anh hãy đợi em… Nhất định phải đợi em đấy ông xã! Em xin hứa sẽ quay về, sẽ quay về bên cạnh anh… Anh phải chờ em"

Sau khi cô nói câu này xong, có lẽ cô đã khóc.

Anh nghe thấy tiếng nức quãng của cô.

Giọng nói cô đã dần như nghẹn ngào.

Anh hứa với em, anh sẽ chờ em về.

Cả nhà chúng ta sẽ đoàn tụ.

Anh mãi mãi chờ em… Bà xã của anh!

Lục Diệp Bằng vẫn một lòng giữ lời hứa với cô mãi mãi..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.