Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa

Chương 131: 131: Đừng Hòng Sống Yên Với Tôi




Tưởng việc quan trọng của Lục Diệp Bằng chính là công việc của anh.

Nhưng không ngờ anh thật sự tới nhà của Dương Tiểu Vy.

Chiếc xe vừa dừng lại chưa được bao lâu.Lục Diệp Bằng đã vội vàng xuống xe.

Gương mặt anh vào ngay lúc này trong rất khiếp sợ.

Dường như trong lòng đang có một ngọn lửa rực cháy trong đôi mắt của anh càng lúc càng dữ dội.

Trên căn hộ.

Tiểu Vy đang nằm trên giường cùng với Giang Thâm, cả hai gương mặt thõa mãn ôm chầm lấy nhau, sau một màn triền miên kích tình dữ dội mà không hề biết sắp sửa có chuyện xảy ra.

"Tối hôm qua, em kêu anh tới,để giả làm Lục Diệp Bằng rồi ghi âm lại trong lúc hai chúng ta l.à.m t.ì.n.h cho vợ anh ta thôi sao! " Giang Thâm với một cơ thể rám nắng, ngồi trên đầu giường ôm chặt Tiểu Vy vào lòng.

Nghe xong, dường như Tiểu Vy có hơi chột dạ liền trèo lên người anh nũng nịu.

“Em nhớ chồng không được sao? Em nhớ anh nhiều lắm!” Nhưng thật tâm trong lòng cô ta lại có một kế hoạch đen tối

“Nhưng anh không thích đóng giả anh ta” Giang Thâm bực bội.

Tiểu Vy cười nhạt.

"Thì muốn hai người đó ly hôn, chúng ta phải công kích cô ta chứ anh! "

“Ly hôn rồi sao? Em làm vợ hắn ta hả?” Cơn ghen tuông bỗng chốc dâng lên khiến anh xoay người nằm đè cô ta xuống dưới thân mình.

"Đã nói không được tơ tưởng đến cái tên đó rồi mà! Lục Diệp Bằng sẽ không quay lại với em đâu….Em đừng có nằm mơ nữa!”.

Tiểu Vy bị Giang Thâm sờ tới sờ lui trên cơ thể liền bật cười khúc khích.

Cô đưa tay kéo đầu anh xuống, hôn chặt đôi môi anh.

" Em có nói sẽ quay lại với hắn ta đâu, chỉ là em muốn phá hai người họ thôi!"

Tiểu Vy nói xong liền trực nhớ ra chuyện gì, ánh mắt tràn đầy căng thẳng nhìn Giang Thâm.

"Mà nè! Anh có kết quả chưa, con bé đó có phải con gái của cô ta không? "

Giang Thâm thở một hơi thật dài, liền rời khỏi người cô ta, đứng lên mặc quần áo của anh vào.

"Anh nói đi chứ! Có phải không? "Tiểu Vy sốt ruột.

Sau khi Giang Thâm cài chiếc cút áo cuối cùng, liền nhìn Tiểu Vy trong gương cất tiếng nói.

"Lúc trước anh đã từng phẫu thuật cho Lam Lam, anh đã có cảm giác cô ấy đã từng trải qua sinh nở.

Nhưng lúc đó, Thi Thi chị gái của cô ấy lại luôn túc trực bên cạnh.

Nên anh không thể tiến hành kiểm tra.

"

"Như vậy, có nghĩa… " Tiểu Vy hoang mang.

Giang Thâm quay đầu lại nhìn cô ta khẽ gật đầu.

“Đúng vậy! Hai người là mẹ con”.

Tiểu Vy cũng không quá bất ngờ.

Vì chẳng phải trước đó, Lục Diệp Bằng đã gián tiếp thừa nhận Lam Lam có con rồi sao… Nhưng cô thật sự muốn biết người mẹ chồng cũ yêu dấu của cô, có biết con gái của bà cũng hư hỏng,hủy hoại thanh danh của gia đình mình không?

Bà từng nói cô là loại người phụ nữ thấp kém, không xứng với gia đình của bà.

Nhưng xem ra, tin tức con gái của bà chưa chồng lại có chữa hoang,sẽ khiến cả gia đình một phen chết điếng đây.

Giang Thâm không biết Tiểu Vy đang suy nghĩ gì? Nhưng trong lòng anh nghĩ đến bản xét nghiệm anh mới vừa được nhận hôm qua.

Nếu như anh nói ra, chắc chắn Tiểu Vy sẽ không thể nào không kinh sợ được.

Anh không nghĩ lại có một sự trùng hợp đáng sợ như thế.

Anh cũng không biết Lục Diệp Bằng và Lam Lam đã biết hai người đã có mối lương duyên từ trước chưa.

"Nếu có thể em hãy nên dừng tay, mọi chuyện về sau em không thể nào gánh nổi được đâu"Giang Thâm luôn có cảm giác Lục Diệp Bằng đã biết hết.

Thậm chí anh ta cũng đã biết A Vĩ không phải là con ruột của mình.

Tiểu Vy nhíu mày.

" Anh nói vậy là có ý gì?"

Đúng lúc này tiếng gõ cửa gấp ráp liền vang lên dữ dội cùng với tiếng nói lỡ sợ của Lý Tuyết Cầm.

“Hai đứa dậy đi… Lục… Diệp Bằng tới rồi, đang đứng bên ngoài”.

Tiểu Vy trợn mắt kinh sợ nhìn về phía Giang Thâm.

Trái lại Giang Thâm lại rất bình tĩnh,đi tới chuẩn bị mở cửa phòng.

Ngay lập tức Tiểu Vy tốc chăn liền chạy đến, nghiến răng hỏi.

" Anh định làm gì? "

“Chúng ta, hãy thôi đừng quấy rầy anh ta nữa”.Giang Thâm là một bác sĩ, nên những điều Tiểu Vy kêu anh làm, anh cảm thấy rất tội lỗi.

Huống hồ anh còn là bạn thân của Thi Thi.

Tiểu Vy tức giận hét lên.

" Anh bị điên sao? Anh không được làm như vậy… Tôi cấm anh, hãy ở yên trong đây.

Nếu anh dám xen vào chuyện của tôi, thì sau này có thể anh sẽ còn gặp lại A Vĩ nữa”.

"Cô… " Giang Thâm trợn to mắt lên nhìn cô ta.

Dương Tiểu Vy càng ngày càng thay đổi khiến anh không còn nhận ra cô ta lúc nào thật lòng với anh,lúc nào lợi dụng anh.

Cô ta có biết cha của đứa nhỏ đó cũng chính là Lục Diệp Bằng không?

Khi đó, anh hoàn toàn không nghi ngờ.

Nhưng cho đến khi anh nhận được kết quả về nhóm máu của đứa bé gái đó,hoàn toàn trùng khớp với nhóm máu của Lục Diệp Bằng.

Anh mới bắt đầu điều tra lấy mẫu hai người xét nghiệm ADN giám định quan hệ quyết thống.

Vì trước đó anh đã từng khám tổng quát cho Lục Diệp Bằng nên anh biết anh ta thuộc nhóm máu nào.

Cả hai đều thuộc nhóm máu hiếm, cơ thể cũng mắc bệnh suyễn giống nhau.

Nhưng Lục Diệp Bằng thì khỏe hơn đứa bé đó rất nhiều.

Căn bệnh suyễn gì vậy đã không xuất hiện hơn mấy năm qua.

Khi anh nhận kết quả anh cũng không mấy ngạc nhiên, vì những lý do trên anh đã khẳng định hai người thật sự là cha con.

Nhưng tại sao Lục Diệp Bằng lại có thái độ không hề biết sự tồn tại của con bé.

Và anh ta và Lam Lam thật sự yêu nhau từ lâu rồi phải không? Vậy hai người đó muốn gì…?? Có lẽ mục tiêu của bọn họ chính là Tiểu Vy.

Nhưng xem ra người phụ nữ này đã vì tiền mà che mờ lý trí rồi.

Lục Diệp Bằng đứng bên ngoài gần nửa tiếng, Dương Tiểu Vy mới bước ra mở cửa cho anh.

Cô vui sướng vừa mở cửa, liền cất tiếng nói.

"Chỉ không gặp có một ngày, anh cũng không chịu được sao? "

Lục Diệp Bằng vừa thấy cô ta, gương mặt tức giận đã kiềm chế từ ngày hôm qua, lại bừng bừng xuất hiện lên.Anh nghiến răng nghiến lợi vừa nói, vừa nhanh chóng bước tới bóp chặt cổ cô ta.

“Tôi đã dặn cô không được phép đụng đến vợ tôi…Nhưng con đàn bà như cô lại không nghe, lại thích chống đối tôi…” Lực cánh tay với cộng thêm tiếng nói đè nén của anh, ai ai nghe xong đều cũng phải khiếp sợ “Lam Lam, hôm qua bị thương như thế nào, tôi sẽ trả cô gấp mười lần như thế đó”.

Ánh mắt Lục Diệp Bằng dần tối đi, những vần tia đỏ cũng được hiện lên.Không những vậy,cánh tay của anh càng lúc càng thêm tăng lực,gân xanh cũng hiện lên rõ rệt.Cũng đủ để thấy anh thật sự muốn giết chết người phụ nữ này ngay trong lúc này đây đến cỡ nào.

Tiểu Vy gần như sắp tắt thở, không nói lên được lời nào.

Cánh tay bất lực bám lấy áo của anh trong rất vô dụng.

Cô cùng dần mất đi ý thức, ánh sáng trước mặt mau chóng mờ đi.

Ngay lúc Lục Diệp Bằng gần như sắp giết chết cô ta, thì đột ngột Lý Tuyết Cầm xuất hiện, gương mặt phẫn nộ bước nhanh lại, quát lớn.

“Lục Diệp Bằng! Mau thả con gái tôi ra, anh muốn giết chết nó sao?” Bà kéo tay anh mạnh ra.

Lục Diệp Bằng buông Tiểu Vy ra.

A Vĩ cũng chứng kiến liền khóc lớn, hét toáng lên.

"Ba muốn giết mẹ con sao? "

Tiểu Vy mệt mỏi, hơi thở gấp rút ngồi quỵ xuống đất.

Nước mắt của cô không biết vì sắp chết hay vì người đàn ông đã đối xử tàn nhẫn với cô mà không ngừng chảy xuống dữ dội.

Lục Diệp Bằng lạnh lẽo,đứng từ trên cao nhìn xuống,ánh mắt vẫn như lúc nãy vẫn lãnh khóc,tàn bạo,muốn giết chết cô ta.

“Đây là lần cuối, tôi cảnh cáo cô.

Nếu một lần nữa cô gây tổn hại đến cô ấy… Thì cô đừng hòng sống yên thân với tôi” Anh ngồi xuống, đưa tay bóp lấy gương mặt cô ta,bắt cô ta ngẩng đầu lên nhìn anh “Cô muốn sống, một cuộc sống như địa ngục… Thì cứ tiếp tục làm”

Cả người Tiểu Vy cứng đơ.

Ánh mắt nhìn anh trong vô vọng.

Cô biết anh đã không yêu cô từ lâu.

Nhưng lại không dám chấp nhận, cô chỉ nghĩ anh đã không yêu ai gần hơn 5 năm quá vì không thể quên được cô.

Và với Lam Lam chỉ là say nắng nhất thời mà thôi,anh không hề yêu cô ta… Nhưng hôm nay, cô đã thấy rõ.

Người đàn ông này đã thật sự thay đổi.

Anh có thể vì người phụ nữ đó mà muốn giết chết cô.

Tiểu Vy ngẩng đầu lên, kiềm lại những giọt nước mắt tuổi nhục, sự câm phẫn phun ra một câu.

“Được! Lục Diệp Bằng, anh hãy nhớ những gì ngày hôm nay anh đã đối xử với tôi như vậy”.

" Sao… "Lục Diệp Bằng đứng lên, hai tay bỏ vào túi quần.Một nụ cười thấp thoáng trên môi " Định suy nghĩ ra ý định trả thù tôi sao? "

Tiểu Vy im lặng thầm siếc chặt hai tay lại.

Anh nói đúng, cô muốn trả thù anh, đặc biệt là trút lên người phụ nữ mà anh đang yêu say đắm.

A Vĩ tiến lên nắm chặt ống quần của anh, mếu máo khẽ nói

“Ba ơi! Ba không thương mẹ và con nữa rồi sao? Tại sao ba lại làm vậy với mẹ”.

Lục Diệp Bằng dù trước giờ không yêu thích trẻ con, nhưng anh cũng không nỡ tỏ vẻ chán ghét trước mặt tụi trẻ.

Ánh mắt anh nhìn A Vĩ liền nghĩ đến An Nhiên.

Trong lòng bỗng nhiên nổi lên nỗi nhớ nhung cô bé vô cùng.

Cũng đã lâu anh không gặp nhóc con ấy.

Hôm nay cuối tuần, không biết An Nhiên có đi gặp Lam Lam không nữa?

Anh không nói gì thêm,liền xoay người đi thẳng ra cửa.

Cho đến khi bước chân anh gần như chạm ra phía bên ngoài.

Lục Diệp Bằng chợt khựng lại, xoay lại nhìn chằm chằm tất cả ba người, lạnh lùng tuyên bố.

"Cô đừng tốn công chia rẽ chúng tôi… Tôi đã bỏ công sức rất nhiều mới có thể lấy cô ấy, thì cô nghĩ tôi có buông tay cô ấy ra không? "

Dứt lời, Lục Diệp Bằng bước đi nhanh, không một lần ngoảnh mặt lại.

Lý Tuyết Cầm nhanh chóng bước đến đỡ lấy con gái, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

"Con không sao chứ! Mẹ chưa bao giờ thấy Diệp Bằng giận đến mức như thế… Nó đã nói vậy, con đừng đụng vợ của nó nữa? "

Tiểu Vy tức giận đến run bần bật.

“Không…! Nếu anh ta muốn, thì con sẽ lập tức làm theo ý muốn của anh ta”.

Không phải theo ý mà trái ý của anh mới đúng.Ánh mắt Tiểu Vy càng lúc càng trở nên thù hận muốn giết chết Lục Diệp Bằng.

Vừa nói dứt câu, không hiểu sao trong dạ dày của cô lại nhanh chóng xuất hiện cơn buồn nôn dữ dội.

Ngay sau đó, Tiểu Vy vừa bụm miệng chạy nhanh vào phòng vệ sinh.

Lý Tuyết Cầm và A Vĩ cũng chạy theo cô ta.

Vào trong Tiểu Vy không ngừng nôn thốc,nôn tháo ra dữ dội.

Đây chẳng phải là cơn buồn nôn đáng sợ nhất khi cô đang mang thai A Vĩ.

Nhưng… Khoan.

A Vĩ.

Mang thai.

Trong đầu Tiểu Vy bất chợt nghĩ ra một chuyện.

Đừng nói là…

Lý Tuyết Cầm từ đằng sau lên tiếng.

“Con không sao chứ?Hôm qua ăn trúng cái gì sao? Để mẹ đi gọi Giang Thâm”

"Mẹ! " Nghe vậy, Tiểu Vy giựt bắn người, lập tức đứng lên ngăng cản.

"Sao vậy? "Lý Tuyết Cầm không hiểu.

Tiểu Vy nhìn về căn phòng của mình rồi khẽ nói vào tại của mẹ mình.

“Con nghi con có thai”

"Sao? " Lý Tuyết Cầm giựt mình hét lớn.

“Mẹ!” Tiểu Vy liền bụm miệng bà lại “Em nói nhỏ thôi! Anh ấy nghe thấy bây giờ, một lát nữa khi nào Giang Thâm rời khỏi.

Mẹ đi mua thật nhiều que thử thai cho con…Con muốn biết thật chính xác”

Bây giờ là lúc nhạy cảm, cô không nên nói cho Giang Thâm biết.

Nếu thật sự cô đã mang thai, cô cũng không biết là con của ai.

Giang Thâm, Thái Tứ Kiệt hay là của Lục Diệp Minh, nhưng cô cũng không nên bỏ qua một ông chồng mà cô vừa mới ly hôn:Tần Hạo Thiên.

Cô chỉ mới vừa ly hôn với anh ta chưa đầy một tháng, có khi đứa bé trong bụng chính là con của anh ta.

Nếu là như vậy, xem ra đứa bé này đến, coi như điều ước của cô đã thành sự thật.

Hôm qua, Thái Tứ Kiệt đề nghị cô mang thai, cô chỉ nghĩ đến Giang Thâm mà thôi.

Vì anh ta sẽ giúp cô rất nhanh, còn đợi Lục Diệp Bằng hay Lục Diệp Minh, chắc chắn cô chưa mang thai thì không chừng Lam Lam đã thật sự mang thai trước.

Nhưng không ngờ hôm nay tin vui lập tức kéo đến làm cô không khỏi vui sướng như bắt được mỏ vàng.

Dù là con của ai thì cô cũng được lợi từ cha của đứa bé.

Không cần que thử, cô cũng dám chắc mình đã mang thai.

Lục Diệp Bằng! Lần này để tôi xem, anh còn mặt mũi nhìn vợ của anh không?

Tiểu Vy nhếch nhẹ đôi môi cười đắc ý.Sự trả thù sẽ bắt đầu từ đây.

Dù cho Lục Diệp Bằng không phải cha của hai đứa con cô, nhưng mấy chuyện này cũng đủ làm cho Lam Lam ruồng bỏ anh ta..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.