Hợp Đồng Hôn Nhân: Tôi Là Nữ Chính Đam Mỹ

Chương 62




Ngày hôm sau là một ngày mới, bà Nhung đã đi đến chỗ làm. Trong đầu bà ta giờ đây luôn lên những kế hoạch thâm độc với mục đích tìm cách hãm hại Gia Mẫn. Bà ta bấy giờ định đẩy cô ngã vào máy cắt đồ ăn, để tay cô bị chém đứt không còn nữa...

Nghĩ đến đây bà cười hí hửng trong sự nham hiểm và lên tiếng:

"Hưm...Hôm nay bằng mọi giá tôi cũng phải bắt cô phải trả giá Gia Mẫn. Và bây giờ tôi sẽ lên những âm mưu của bản thân để mở ra một cánh cổng địa ngục để chờ đợi cô..."

Gia Mẫn đã đến chỗ làm cô cùng với Nhi Linh giờ đây bắt đầu vào làm công việc của bản thân. Giờ đây Gia Mẫn đã đến chỗ chiếc máy cắt để cắt giấy làm vỏ kẹo, cô bỏ vỏ kẹo vào bên trong mà dùng chân dẫm vào bên dưới để cắt vỏ kẹo.

Bấy giờ bà Nhung đến ánh mắt nhìn chăm chăm cô như đang suy nghĩ một điều gì đó, trong lúc cô đang thò tay vào máy cắt thì bà ta ngay lập tức tiến đến dẫm vào chiếc máy cắt kia, nhưng may sao lúc đó đột nhiên lại cút điện nên Gia Mẫn đã thoát được một kiếp...

Gia Mẫn chốc lát đã nhìn chăm chăm về phía bà Nhung đang dùng chân dậm vào máy cắt, mà cô vô cùng hoang mang lo lắng ngay lập tức cô rút tay ra mà vung tay tát vào mặt bà ta một cái thật mạnh cô lên tiếng: "Người đàn bà này bà lại bày mưu gì để hại tôi nữa à? Bà đúng là một con người độc ác xảo trá mà. Không biết tôi có ân oán gì với bà? Mà bà lại câm ghét tôi như vậy nên muốn luôn muốn hại tôi?"

Bà Nhung nhìn cô mà bậc cười thật lớn ngay lập tức bà ta lên giọng nói:

"Phải tôi đã luôn hãm hại cô đó thì đã sao? Bởi vì tôi vô cùng ghét cô. Và tôi đây chỉ muốn cô cút khỏi ánh mắt của mình...Vì vậy nên tôi mới bày ra cái trò này với cô...Và cô thấy cái trò này sao nào? Hhahahaha nó thú dị không? Và tôi đã luôn thất bại trong việc hãm hại cô. Nhưng mà cô yên tâm đi đây chỉ mới là một trong những trò chơi nhỏ mà thôi! Và tôi còn nhiều trò chơi lớn để âm mưu hãm hại cô nữa kìa háhahhahaha..."

Gia Mẫn chốc lát lên tiếng trong sự tức giận: "Hưm bà đúng là đồ nham hiểm chả khác gì một con rắn độc loại người như bà sao không chết luôn cho song đi mà sống chi cho trật đất vậy? Hơn hết để nói cho bà biết! Bà sẽ không làm được gì tôi với những trò bẩn thỉu của mình đâu nghe rõ chưa?"

Bà Nhung bậc cười thành tiếng bả đáp: "Vậy à cô gái thế thì ta nghĩ là cô đã tự tin quá sớm rồi đấy. Bởi vì cô không biết tiếp theo những trò chơi tàn độc của ta dành cho cô là gì đâu. Vậy nên đừng đặc ý nhé! Còn giờ hãy sống trong sự lo sợ đi, bởi vì tôi kẻ thù này sẽ khiến cô chìm trong sự chết chóc tan thương..."

Nói rồi bà ta cười trong sự đắc ý và rời đi. Còn cô thì đứng một chỗ mà suy nghĩ về những gì mà bà ta đã nói, cô không biết rốt cuộc chuyện gì tiếp theo sẽ ập đến với cuộc đời của mình. Nghĩ đến đây cô thở dài trong sự mệt mỏi và cầu trời hãy phù hộ mình bình an vượt qua tất cả mọi thứ...

Gia Mẫn ngay lập tức quay lại với công việc của mình khi giờ đây trời đã có điện lại, giờ đây đã là buổi trưa và bọn họ cũng đến giờ ăn cơm nên tất cả điều được nghỉ ngơi. Cô ngồi xuống dưới đất mà lấy hộp cơm được chủng bị sẵn trong túi ra để ăn. Thì giờ đây từ bên ngoài Trần Mã bước vào ánh mắt nhìn chăm chăm về phía cô mà lên tiếng:

"Này Gia Mẫn cô đi theo tôi, tôi nhờ cô một chút việc được không?"

Gia Mẫn nghe đến đây mà tỏ vẻ vô cùng thắc mắc, cô không biết rốt cuộc anh muốn nhờ cô giúp anh về việc gì, và rồi cô đã đi theo anh. Anh một hồi thì bọn họ đã đến một cái quán ăn sang trọng gần đó, anh ngay lập tức lấy ra cho cô một bộ đồ mà lên tiếng: "Này cô đi thay đi. Rồi vào ăn cùng tôi. Và tôi có chuyện này muốn nói với cô..."

Gia Mẫn tự hỏi rốt cuộc anh có chuyện gì muốn nói với cô mà lại bảo cô đến đây? Không những vậy còn bảo cô thay đồ nữa chứ? Điều này khiến cô cảm thấy vô cùng hoang mang. Nhưng mà cô vẫn nghe theo lời của anh,ngay lập tức cô đã vào bên trong thay đồ,cô khoác lên chiếc áo lộng lẫy với vẻ vô cùng sang trọng cô lên tiếng: "Chiếc váy này thật đẹp và anh ta đưa mình mặc với mục đích gì chứ? Không lẽ là đi tiếp khách của công ty chăng?"

Cô giờ đây bước ra chỗ của anh, trong khi ánh mắt của anh thì không ngừng nhìn chăm chăm về phía cô...

Mà lên tiếng: "Cô ấy mặt bộ đồ này trong thật phù hợp quyến rũ và xinh đẹp. Quả thật là mình chọn không sai đồ mà..."

Gia Mẫn chốc lát tiến đến chỗ của anh trong khi anh nhìn cô một cách say đắm như bị bỏ bùa vậy...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.