Hợp Đồng Hôn Nhân: Tôi Là Nữ Chính Đam Mỹ

Chương 61




Gia Mẫn cũng đã ra bên ngoài cô đưa mắt nhìn chăm chăm bọn họ, những kẻ đang muốn âm mưu hãm hại cô, cô suy nghĩ không biết rốt cuộc vì điều gì mà bọn họ lại câm ghét mình như vậy, nhưng điều quan trọng bây giờ là cô cùng với Nhi Linh phải thoát khỏi đây mới được...

Ngay chốc lát cô đã đến chỗ của Nhi Linh. Nhi Linh đã bị bọn chúng xô ngã xuống dưới mặt đất, tất cả bọn chúng nhìn Nhi Linh mà bậc cười ha hả trong sự đắc ý. Ngay chốc lát một đứa lên tiếng:

"Mày lo chuyện bao đồng nè! Và đây là hậu quả khi xen vào chuyện của bọn tao...Ôi thật là tội nghiệp...". ngôn tình sủng

Gia Mẫn đưa mắt nhìn Linh Nhi đang khóc mà đưa tay lên trước mặt cô Gia Mẫn nói: "Nào cậu đưa tay đây! Mình sẽ đỡ cậu dậy và mọi chuyện sẽ ổn thôi!"

Bọn chúng nhìn hai người mà bậc cười thật lớn sau đó lấy điện thoại ra mở đoạn băng mà bọn chúng đã quay lén lúc Gia Mẫn đang đi vệ sinh mà lên tiếng: "Ồ mọi chuyện sẽ ổn sao? Hưm bọn tao nghĩ là mày đã quá mơ mộng rồi đó! Bởi vì cơn ác mộng của mày giờ đây mới chính thức bắt đầu nè..."

Gia Mẫn lúc này vô cùng hoang mang khi trên tay bọn chúng là video cô đang đi vệ sinh. Cô giờ đây vô cùng bối rối ngay lập tức lao đến để dành lấy chiếc điện thoại kia mà lên tiếng: "Lũ chó bọn mày! Bọn mày bẩn vừa thôi chứ? Sao lại bẩn đến mức này cơ hả? Và giờ hãy mau xóa đoạn video kia đi không thì sẽ lên phường ngồi đó!"

Bọn chúng bậc cười hả hê như chả sợ trước những gì Gia Mẫn đã nói bọn họ lên tiếng: "Ồ vậy ha! Nhưng bọn tao không xóa thì sao? Và giờ bọn tao sẽ đăng lên xem lúc đó bọn mày sẽ làm được gì. Còn giờ hãy chờ kịch hay sẽ diễn ra đi nhé!"

Bọn chúng bậc cười trong sự đắc ý ngay lập tức bọn chúng đã rời đi, trong khi cô thì cố gắng đuổi theo bọn chúng để lấy chiếc điện thoại kia và xóa video đó nhưng cũng chỉ có thể bất lực không thể làm được gì Ngoài việc nhìn bọn họ một lúc một rời xa..."

Gia Mẫn giờ đây chìm trong sự bất lực và vô cùng lo lắng về đoạn video mà bọn họ đã quay mình, cô giờ đây tự hỏi: "Giờ mình phải làm sao đây chứ? Với đoạn video mà bọn chúng đã quay được. Nếu bọn chúng tung lên mạng chó tất cả mọi người xem thì lúc đó mình chỉ còn con đường chui xuống mặt đất mà đi thôi! Giờ mình phải làm gì để ngăn chặn video kia được đưa lên mạng đây!"

Sau một hồi suy nghĩ giờ đây cô đã nhớ ra Trần Mã, anh ta chính là giám đốc của công ty này và là bạn của Nhi Linh. Và nếu như cô nhờ anh ta thì không biết anh ta có thể giúp đỡ cô được không ta?

Nghĩ đến đây mà cô không còn cách nào khác ngoài việc nhờ anh ta giúp đỡ mình, vậy nên ngay lập tức cô đã đưa Nhi Linh rời khỏi đây, và bọn họ bắt đầu đi đến phòng của Trần Mã để nhờ anh giúp đỡ bọn họ...

Sau một hồi thì bọn họ cũng đã đến chỗ của anh, anh đưa mắt nhìn chăm chăm họ với dáng vẻ tiều tụy không được tốt lắm mà ngay lập tức lên tiếng hỏi: "Rốt cuộc hai người bị làm sao mà nhìn hai người có vẻ không tốt vậy? Hơn hết hai người đến tìm tôi có việc gì không?"

Bọn họ chốc lát đã bắt đầu kể cho anh nghe mọi việc mà bọn họ đã trải qua thậm chí là nhờ anh giúp đỡ bọn họ. Anh nghe đến đây mà cảm thấy vô cùng tức giận, anh không ngờ nhân viên của mình lại là một con người độc ác như vậy...

Ngay lập tức anh đã gọi cho bà Nhung để hỏi cho ra lẽ tất nhiên những việc này...

"Alo là co sao cô nhung?"

Bà ta ừ một tiếng ngay lập tức đã bị anh chửi tới tấp:

"Này cô nhung cô làm cái trò gì mà kỳ vậy chứ? Khi đi quay lén nhân viên đi vệ sinh và uy hiếp họ là sao? Và nếu như hôm nay cô không xoá đoạn video kia và giải thích rõ ràng thì...

Chắc chắn cô sẽ không được yên thân đâu..."

Bà ta nghe đến đây mà cảm thấy rất tức giận trong sự hoang mang bà ta không ngờ rằng bọn họ lại đi nơi chuyện với tổng dám đốc về chuyện đó. Giờ đây bọn họ ấp úng trong sự sợ hãi mà cố gắng giải thích rằng:

"À tôi xin lỗi về việc đó và mong mọi người hãy bỏ qua cho tôi. Bởi vì tôi chỉ đùa thôi nên mới không đăng video đó lên... Và thành thật xin lỗi về trò đùa này..."

Mặc dù biết chắc chắn đó là âm mưu của chị ta và chắc chắn chị ta đang ghen tị để đuổi hai người ra khỏi đây. Nhưng Trần Mã cũng chả thế làm được gì cả. Bởi vì chị ta cũng góp sức nhiều cho công ty nên chỉ có thể trừ lương chứ không đuổi chị ta được...

Giờ đây anh nói với chị ta là sẽ trừ nửa tháng lương đền bù cho sự danh dự của các nhân viên bị chị xúc phạm...

Và rồi cậu đã tắt máy trong khi bà Nhung thì đang đánh bài mà cảm thấy vô cùng tức giận khi nghe được những gì mà Trần Mã nói...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.