Gia Mẫn giờ đây tự hỏi bản thân là có chuyện gì dậy khi trong đầu cô bỗng xuất hiện nhiều hình ảnh về Trần Mã như vậy. Chốc lát không hiểu sao từ tức giận cô lại bậc cười. Nhi Linh nhìn Gia Mẫn từ đằng xa, mà thấy cô cười, ngay lập tức đã tiến đến mà thăm hỏi:
"Này cậu có chuyện gì mà cười khúc khích trong vui vậy cậu kể tớ nghe với?"
Gia Mẫn bấy giờ bảo rằng không có chuyện gì hết nên cô không kể được, nhưng rồi ngay lập tức cô đã lên tiếng hỏi Nhi Linh rằng:
"Nếu như trong đầu mình đột nhiên hiện lên hình ảnh của một người nào đó thì đó được gọi là gì?"
Nghe đến đây Nhi Linh bậc cười thật lớn cô lên tiếng rằng:
"Gì chứ đừng nói là cậu đã nhìn thấy một anh đẹp trai nào đó luôn xuất hiện trong tâm trí mình ha! Và cái mà cậu nói gọi là gì nhỉ? À phải rồi đó được gọi là tình yêu đó. Bởi vì chỉ có tình yêu nên mới khiến tâm trí của mình, luôn luôn nghĩ về một ai đó và đó gọi là tương tư..."
Gia Mẫn giờ đây lên tiếng:
"Gì chứ bà nói thật hả? Hay ăn nói xà lơ vậy? Và tôi nghĩ là bà ăn nói xà lơ rồi! Vậy nên tôi không tin bà đâu..."
Sau đó Gia Mẫn rời đi. Còn Nhi Linh thì bậc cười mà lên tiếng:
"Hahhahahahaha... Không ngờ rằng Gia Mẫn bạn mình lại tương tư một ai đó, và không biết rốt cuộc ngươi cậu ấy tương tư là ai vậy?"
Cứ như vậy Nhi Linh đã đi theo và không ngừng trêu chọc Gia Mẫn. Còn Gia Mẫn thì chỉ bậc cười trong sự nghịch ngợm của Nhi Linh.
Một ngày nữa lại trôi qua hôm nay chính là ngày mà bọn họ sẽ đi làm. Bọn họ giờ đây đến chỗ làm, thì bà Nhung lại một lần nữa xuất hiện bà ta đưa mắt nhìn chăm chăm hai người với vẻ tức giận và đầy sát khí bà ta lên tiếng:
"Ê lũ chó kia! Hôm qua bọn mày nghĩ là tao nghĩ bọn mày nghĩ luôn rồi chứ? Sao giờ còn dám giác cái mặt đen đây để làm hả? Và hơn hết những kẻ tùy tiện nghĩ không xin phép. Không được tôi duyệt thì... Chắc chắn sẽ bị đuổi khỏi công ty này. Và hai người chính thức bị đuổi việc..."
Trước những lời nói kia của bà ta, ngay lập tức Gia Mẫn đã tát vào mặt bà ta cái bóp mà lên tiếng:
"Bà nghĩ bà là ai hả? Mà lấy cái quyền gì đuổi bọn tôi hết lần này đến lần khác. Và bọn tôi không sợ bị đuổi việc nghe rõ chưa? Với lại tôi muốn hỏi thử cấp trên của bà anh Trần Mã xem thử là ann ấy có đuổi việc tôi không nhé?"
Bà ta nghe đến đây mà tỏ vẻ vô cùng tức giận chốc lát bà w hét lớn:
"Lũ chó bọn bây nghĩ rằng tao sẽ không làm được gì bọn mày hả? Hưm tao nghĩ là mày đã mơ rồi đó! Và giờ tao nhất định sẽ khiến mày phải trả giá bởi những gì đã gây ra với tao..."
Nói rồi bà lại vung tay tát vào mặt của Gia Mẫn ba cái tát bà lên tiếng:
"Vừa lòng hả dạ ghê! Và giờ mày cứ việc ở đây đi. Nhưng mà sau đó mày đừng trách bọn tao là không nói trước. Khi cuộc đời của mày sẽ là những ngày giông bão ở chỗ làm này! Hahhahahahaha..."
Gia Mẫn giờ ôm khuôn mặt bin cái tát trời giáng va vào làm cô cảm thấy rất đau nhưng vẫn cố gắng trống trọi với cơn đau kia mà mặc kệ tất cả cô lại tiếp tục làm. Bên trên chỗ khác bọn họ nhìn về phía của cô mà lên tiếng: "Hưm chúng ta nên làm cái gì đó để cho nó khiếp sợ chúng ta cho đến già mới được..."
Một kẻ khác lên tiếng: "Chúng ta sẽ làm gì cho nó mất mặt không còn mặt mũi...
Nói rồi bọn họ chờ cô đi vệ sinh mà bắt đầu đứng bên ngoài quay lén cô mà bậc cười thật lớn:
"Háhahhahaha... Giờ thì mày sẽ nổi như cồn và xem thử lúc đó mày sẽ như một con rùa có thụt đầu lên được không? Háhahhahaha..."
Nhi Linh giờ đây đã đi vào nhà vệ sinh với mục đích đi vệ sinh cô đã nhìn thấy tất cả những gì bọn chúng làm khi quay lén một ai đó trong nhà vệ sinh, và cô biết chắc đó là Gia Mẫn bạn mình, bởi cô đang đi vệ sinh.
Ngay chốc lát cô đã tiến đến chỗ của bọn họ mà lên tiếng trong sự tức giận quát lớn: "Này mấy người làm gì vậy hả sao lại quay lén người ta đi vệ sinh? Và mấy người muốn gì đưa điện thoại đây để tôi xem thử mấy người rốt cuộc đã làm gì. Bằng không thì đừng trách tại sao lại bị đuổi việc..."
Bọn chúng chỉ đứng đó nhìn chăm chăm bọn họ cười mà lên tiếng:
"Hưm vậy ha! Thế thì tao không đưa thì có làm sao chứ?"
Ngay lập tức Nhi Linh đã tát vào mặt ả ta một cái, ả giờ vô cùng tức giận mà chỉ thẳng mặt Nhi Linh và nói:
"Mày được lắm con chó à! Và tao nhất định sẽ khiến cuộc đời máy trở thành địa ngục như nó... Bởi vì mày dám đắc tội với tao. Thì xem như đời mày từ giờ trở đi sẽ gặp bảo rồi.
Ả ta bậc cười thật lớn trong khi cô thì vô cùng hoang mang. Giờ đây cô vô cùng không biết phải làm gì tiếp theo nếu đối đầu với chúng, bởi vì chúng lúc nào cũng luôn mạnh thêm...