Hợp Đồng Hôn Nhân (Cô Dâu 14 Tuổi)

Chương 74




Đúng 3 giờ chiều , tôi tập hợp Bảo Châu và Thanh Trúc sang nhà ba mẹ tôi . Tôi với Bảo Châu thay đổi quần áo cho nhau . Do dáng người quá giống nhau nên Bảo Châu mặc cũng vừa quần áo của tôi . Bảo Châu cứ thắc mắc về chuyện này ( do tôi không cho nhỏ biết chuyện tôi âm thầm mai mối cho hai người ) , tuy nhiên do tôi khá kín miệng nên nhỏ không moi được chút tin tức nào . Tôi chỉ bật mí hôm nay sẽ có trò vui để xem nên cứ làm theo lời tôi , còn kế hoạch cụ thể chỉ có một mình tôi biết . Lúc ra khỏi nhà , ba bọn tôi đều đội cái mũ y như nhau để tránh bị phát hiện . Còn Trúc không được tôi nhờ thay thế tôi bởi vì nhỏ là người cao nhất trong cả ba , lại có thân hình mảnh khảnh hơn bọn tôi nhiều , nhìn là lộ ngay rồi . Biết vì sao tôi phải dùng điệu hổ li sơn không ? Vì tôi biết Kỳ hay một tên thuộc hạ nào đó của hắn vẫn còn đang lởn vởn quanh đây để theo dõi tôi đây mà . Thế thì tôi chắc chắn sẽ cho hắn biết bà xã của hắn không dễ bị gạt như vậy . Nhưng dù là ai theo dõi tôi đi chăng nữa thì vẫn phải đề phòng , hơn nữa cũng phải theo đúng kế hoạch mà tôi đã định sẵn . Ba chúng tôi rời khỏi nhà , đến một ngã rẽ liền chia nhau ra , tôi với Thanh Trúc một nhóm , Bảo Châu một nhóm đi riêng một mình đến điểm hẹn . Nhỏ cứ thắc mắc nhưng tôi nói là nhờ nhỏ giúp tôi đánh lạc hướng Kỳ rồi gặp nhau tại điểm hẹn , sau đó chờ nhỏ rời đi . Tôi nở một nụ cười rất chi là gian xảo , nói nhỏ vào tai Thanh Trúc rồi hai đứa đi hướng khác , hôm nay tôi phải để cho đôi trẻ có chút không gian riêng tư . Tôi đang rất mong chờ màn kịch hay ngày hôm nay . Tên Kỳ ghen chạy đến chỗ Huy nhưng lại phát hiện là Bảo Châu thì thế nào ta ? Không biết khuôn mặt của hắn lúc ấy sẽ biết thành hình dạng gì ? Chỉ nghĩ thôi tôi đã cảm thấy rất là vui vẻ rồi . Tuy nhiên kế hoạch của tôi không bại lộ nếu không vấp phải một sự cố mà tôi không liệu trước được , đó là ... Khi tôi cảm thấy mình đã an toàn và không ai theo dõi nữa , mới thở phào rồi yên tâm đi chơi cùng Trúc thì tiếng chuông điện thoại vang lên . Nhìn vào màn hình là dãy số không thể nào quen thuộc hơn trong ngày hôm nay ( chỉ ngày hôm nay thôi nhá , ngày mai chắc nó sẽ thành số lạ luôn á ) _ Huy gọi , tôi liền bắt máy và bật loa ngoài , trong đầu không ngừng tái hiện cảnh hai kẻ kia quỳ rạp đất cảm tạ tôi . Nhưng mộng tưởng của tôi lập tức bị phá vỡ bởi giọng hét kinh hoàng suýt làm thủng màng nhĩ của tôi :

+ LÂMMMM ... NHƯUUUUU ... NGUYỆTTTTTT ... ! _ Là tiếng của Bảo Châu , nhỏ rống lên một cách khủng khiếp . Sau cơn địa chấn của tiếng hét qua đi , tôi cười hì hì đáp trả người bên đầu dây bên kia :

- Sao ? Giây phút lãng mạn chứ . Không cần cảm ơn tao đâu ...

+ Lãng mạn cái đầu mày . Tại sao mày không nói sớm , ở đây có những hai người con trai khác nữa ?

- Mày nói sao ? Hắn là ai ? _ Tôi ngạc nhiên , tại sao lại có kẻ phá đám giữa chừng chứ ?

+ Alo , là tôi - Thiên đây . Cô mau tới đây ngay không cô ta có mệnh hệ gì đừng có mà trách tôi . _ Tôi cảm tưởng việc Thiên đã giằng lấy điện thoại từ tay Châu rồi nói .

- Anh ... anh ... Sao anh lại ... ? Được rồi , đừng có làm hại nó , bây giờ tôi tới liền . _ Tôi cúp máy cái " rụp " rồi nhanh chân kéo Trúc đến điểm hẹn

Tới nơi , thấy ba người đang đứng ở đó , bộ dạng trông rất bối rối . Tôi chạy đến , xem xét Bảo Châu , quan tâm hỏi :

- Mày không sao chứ ? Hắn đã làm gì mày chưa ? _ Quay ra lườm Thiên một phát , lòng thầm mắng cái tên phá đám chết tiệt , lẽ ra là mọi chuyện suôn sẻ rồi .

- Tao không sao mới là lạ . Hắn chưa làm gì tao nhưng mày xem tình cảnh này ... Mày ... Hừ ... _ Châu tức tới mức mặt đỏ như gấc , nói không lên lời .

- Tại sao cô lại lôi kéo thuộc hạ của tôi . Rốt cuộc cô có mục đích gì ? Tôi nói cho cô ... _ Thiên chưa nói xong đã bị tôi bịt mồm lôi ra một góc , thì thầm nói nhỏ với hắn - Lão gia của tôi ơi , tại sao hôm nay trở trời anh lại tự dưng xuất hiện phá đám thế cơ chứ ? Anh thích làm bóng đèn (*) lắm hay sao ? Tôi đang định tác hợp cho hai người họ thì anh lại ... Hết nói nổi luôn . Anh giúp tôi một chút có được không ? Xin anh đấy , làm ơn đi !

- Tôi được cái gì ? _ Thiên hỏi . Tôi hạnh họe - Con trai cái kiểu gì mà so đo tính toán ghê dzữ vậy ?

- Tôi là người làm ăn , làm việc không thể thiếu lợi nhuận được . Nếu cô không muốn thì ...

- Được rồi , hôm nay chúng ta cùng đi chơi nhé ! Được không ? _ Tôi nịnh nọt

- Ai ? _ Hắn nhếch mép một cái nhìn rõ là có âm mưu .

- Tôi , anh và nhỏ Thanh Trúc . _ Tôi tự tin trả lời

- Tôi không muốn có người thứ ba _ Thiên lạnh lùng nói

- Đi mà , xin anh đấy , giúp tôi một chút thôi , qua ngày hôm nay tôi hứa về sau sẽ báo đáp anh mà . Chứ nếu mà đuổi nó đi thì tội nghiệp quá , chúng ta đều có đôi , mỗi nó là phải cô đơn một mình , coi sao được ? Với lại tôi không thể bỏ rơi bạn mình . _ Tôi nài nỉ . Thấy Thiên mặt vẫn lạnh lùng , tôi lại cố hết sức nài nỉ , nếu mà không được thì thôi vậy , cũng là do ông trời không muốn để đôi này lên duyên thôi :

- Một lần này thôi , đi , đi mà ! Nếu anh không đồng ý thì dẫn thuộc hạ của anh về đi , chúng tôi đi chơi việc của chúng tôi . _ Tôi nói . Mềm không thích lại thích cứng à ? Phải biết bà cô này cứng rắn có thừa nhá ! Quả nhiên là có hiệu quả , Thiên nói :

- Ừm ... Được rồi . Tôi đồng ý ! _ Quay ra Huy nhắc nhở , nói đúng hơn là ra lệnh - Cậu đưa cô ấy đi chơi giúp ta . Còn ta sẽ đi với hai người họ !

- Dạ ! _ Huy ngoan ngoãn nghe lời , giọng có chút phấn chấn hơn .

[ Thức ra thì Huy cũng có vẻ thích Bảo Châu . Trong ba nàng , nàng Nguyệt thì khỏi phải nói rồi , là hoa đã có chủ , lại bá đạo ngang tàn , là một quả bom hẹn giờ lớn và là mầm mống của tai họa , nhìn là đã biết là không phải hạng tầm thường đâu , ai mà muốn dây vào chứ . Còn nàng Trúc lại có vẻ ít nói , trầm tính , hơn nữa rất lạnh lùng , không phải mẫu người của hắn . Chỉ có nàng Châu là làm hắn vừa ý nhất , lại là người đầu tiên khiến hắn phải chú ý trong ba nàng . Nhỏ là người tập hợp đầy đủ nhất về tính cách của hai nhỏ bạn : trông thì có vẻ yếu đuối nhưng thực chất lại mạnh mẽ , hiền lành , có chút dễ thương , đôi lúc cũng có chút nổi loạn nhưng chỉ nổi loạn đúng lúc . Nói chung hắn thấy nhỏ là người có nhiều điểm tốt nhất trong ba nàng . Hôm nay hắn đến đây là nghe theo lời của cô , lại không ngờ cô tinh ý phát hiện được tình ý của mình đối với Châu nên sắp xếp cuộc hẹn này , chỉ là nó lại không toàn vẹn khi chẳng may để Thiên phát hiện , liền nổi giận một trận rồi lôi hắn đến đây định đối chất . Lúc đầu Huy cũng sợ lắm chứ , Thiên nổi giận là biến thành ác ma liền , may sao có Châu và cách làm thông minh của cô cứu hắn một mạng . Dù sao thì bang chủ rất yêu quý , nói đúng hơn là sủng hạnh cô gái tên Nguyệt này , vì thế hôm nay hắn vẫn được đi chơi với người trong lòng đương nhiên công lao lớn nhất vẫn nên thuộc về cô , để khi cần hắn nhất định sẽ báo đáp , hắn tự nhủ trong lòng là thế . Còn Thiên , về việc vì sao hắn biết mà đến thì cũng là do Huy không may , cảm xúc đột nhiên bị xáo trộn khiến cho con mắt tinh tường của một sát thủ như hắn nhìn thấy . Mấy hôm trước , cứ thấy Huy thấp thỏm không yên , hắn đã có chút nghi ngờ , liền gọi hắn đến hỏi cho rõ , nào ngờ biết được điều này nên hôm nay hắn mới đến đây . Hắn không ngờ trong mắt cô hắn còn không bằng một tên thuộc hạ , trong khi cô có việc không đến tìm hắn lại tìm Huy . ]

Sau đó chúng tôi lại tiếp tục chia nhóm đi chơi . Trong suốt đoạn đường đi , hầu như Trúc không nói câu nào , chỉ toàn nghe tôi với Thiên nói chuyện . Tuy nhiên tôi cũng không lấy làm lạ vì vốn dĩ tính cách của nhỏ đã rất là trầm rồi . Nhưng ngoài không nói chuyện , đôi lúc nhỏ cứ đờ đẫn ra khiến người ta khó hiểu . [ Từ khi gặp Thiên ở buổi đính hôn của Nguyệt , hôm nay nhỏ mới có cơ hội chứng kiến tận mắt và rõ ràng nhan sắc của Thiên , hắn còn đẹp hơn trong tưởng tượng của nhỏ rất nhiều . Hôm đám cưới , do là phù dâu nên không dám nhìn kỹ vào gương mặt của Thiên , cũng là do có chút xấu hổ nhưng hôm nay thì khác . Nhìn Nguyệt và Thiên nói chuyện vui vẻ như vậy , nhỏ có chút chạnh lòng , lại hơi ghen tị . Tại sao hai cô bạn của nhỏ số tốt như vậy , đều kiếm được người đàn ông mà mình thích , còn mỗi nhỏ cô đơn lẻ loi . Tuy nhiên nhỏ cũng không mơ tưởng nhiều vì ba mẹ nhỏ rất là nghiêm khắc , không cho yêu đương gì vào cái tuổi này đâu . Tuy nhiên vẫn không tránh khỏi cảm giác mất mát trong lòng ]

(*) bóng đèn : vật cản trở . Ở đây Nguyệt nói với ám chỉ Thiên là kẻ nhiều chuyện đứng ra cản trở giữa hai người .

( Xong chap 74 )

Lưu ý : Từ nay dấu " + " sẽ là dấu đứng đầu để đánh dấu lời hội thoại của một cuộc gọi nhé .

Tác giả bật mí một chút , màn sau sẽ có hai chàng cùng tranh giành một cô gái à nghen . Kaka , ta chỉ bật mí đến đây thôi , hẹn gặp ở chap sau nhá ! Há há !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.