Hợp Đồng Hôn Nhân (Cô Dâu 14 Tuổi)

Chương 57




Một lát sau , tôi lại ló đầu ra , gọi Kỳ . Hắn không biết từ đâu , trả lời :

- sao vậy ?

- Mang hộp em ít quần áo của anh vào đây , em quên chưa mang đồ đến rồi ! _ Tại sao tôi lại nói như vậy ? Vì trước hôm đám cưới mấy hôm , theo phong tục của người Việt Nam , nhà gái không được ở cùng nhà với nhà trai * đúng không mấy bạn , phần này mình cũng không biết nhiều cho lắm , ai thấy sai cho ý kiến để mình sửa nhé ! * nên tôi phải về nhà . Trước lúc về đã đem hết hành lí về theo lời mẹ dặn . Sau hôm đám cưới chính là hôm nay thì có quá nhiều việc xảy ra khiến tôi không có thời gian về lấy và cũng quên khuấy đi mất . Tôi tắm gần xong thì mới phát hiện quần áo mình không có mang theo mới gọi Kỳ mang vào chứ thực tình tôi không có muốn đâu . Tôi ở trong phòng tắm chửi rủa mình mãi , lúc sau mới quyết định gọi Kỳ mượn tạm hắn vài bộ

- Không phải em không cho anh vào hay sao ? _ Kỳ được thế trêu ngươi [ Tuy nói thế thôi nhưng anh vẫn tìm tạm cái áo sơ mi của mình mang cho cô , còn quần thì anh chịu , anh không có quần con gái . Dù sao thì side quần của anh đối với cô mà nói cũng rất rộng , làm sao cô có thể mặc vừa ] . " Cộc - cộc " _ Kỳ gõ cửa phòng , nói

- Mở cửa ra anh đem quần áo vào !

- Ai bảo anh phải vào đâu ! Đưa đây ! _ Tôi chìa một tay ra lấy quần áo mà Kỳ đem tới .

Vào trong , tôi lục ra , mặc được cái áo , nhưng đến khi tìm quần thì không thấy , tự hỏi " Sao có mỗi cái áo , quần đâu ? " . Tôi hỏi vọng ra thì nhận được câu trả lời có vẻ hết sức hợp lí . tôi đành mặc tạm cái áo sơ mi vừa dài lại vừa rộng này . Nhưng còn quần thì phải tính sao ? Tôi rối rắm đi đi lại lại trong phòng không biết có nên ra ngoài , dù sao tôi với Kỳ cũng đã lấy nhau rồi nhưng thực sự bọn tôi chỉ là hôn nhân trên hợp đồng , làm sao có thể ... ? Tôi không muốn mất đi thứ quý giá nhất đâu . Trong lúc bối rối , tôi phát hiện trong phòng hắn tại sao lại có quần đùi của phụ nữ , mà rất giống cái quần của tôi bị mất từ lâu . Nhưng tôi không để ý nhiều , việc trước mắt là phải mặc quần vào đã . Thế là tôi lấy luôn cái quần đó mặc vào , quả nhiên rất là vừa . Tiếp theo tôi mở cửa , bước ra ngoài . Thấy Kỳ đang ngồi trên giường chăm chú vào màn hình laptop , tôi tra hỏi ngay :

- Có phải anh giấu phụ nữ trong nhà không ?

- Có thì sao mà không có thì sao ? Sao em lại hỏi vậy ? _ Kỳ nghe vậy hỏi vặn lại

- Sao lại có quần đùi nữ ở trong phòng anh ? _ Tôi hỏi với giọng gay gắt , nghe rất giống một bà vợ đang ghen đi tra hỏi chồng mình . Nhưng thực ra không phải vậy , tôi chỉ cảm thấy hơi tức một chút với cái ý nghĩ đó * cái này không là ghen thì là cái gì ? * , phần còn lại nghi ngờ Kỳ lén lấy quần của tôi thì hơn

- Đây là chứng tỏ em đang ghen sao ? _ Kỳ cười cợt trêu . rồi bỗng nhiên hắn dừng lại , quan sát một lượt từ đầu đến chân tôi , trông bộ dạng dê hết sức . Hai con mắt nhìn tới nhìn lui sắp lòi ra tới nơi rồi .

- Nhìn cái gì ? bộ anh chưa nhìn thấy con gái bao giờ sao ? _ Tôi bực mình , hình như hắn vẫn chưa trả lời câu hỏi khi nãy của tôi .

- Không phải ! Con gái thì anh nhìn rất nhiều , nhưng chưa thấy cô gái nào " xẹp lép " như em vậy ! _ Kỳ cười đến vô lại .

[ Không phải là anh chê cô đâu , cô cũng không phải xẹp lép như anh nói , anh chỉ là muốn trêu cô chút thôi , xem biểu hiện của cô khi tức giận thực rất dễ thương nha . Vừa nãy thái độ của cô làm cho anh rất hài lòng nha , có vẻ cô ghen lên còn đáng yêu hơn so với lúc giận nữa đó . Vừa cô bước ra , quả thật anh có không tin vào mắt mình , cô bây giờ so với lúc mặc váy cưới còn đẹp hơn nhiều . Áo sơ mi to , mỏng không che hết được cơ thể cô nhưng cũng không hở cho lắm . Xuyên qua lớp áo , anh còn nhìn thấy được vòng eo thon gọn cùng thân hình mềm mại của cô , cặp đùi thon , dài , mảnh khảnh trông rất phù hợp khi cô mặc cái áo này . Tại sao ngày trước anh không phát hiện trong nhá có giấu một tiểu mĩ nhân như vậy ? Nếu biết anh sẽ giấu kĩ hơn một chút để cô chỉ là của riêng anh thôi ]

- Anh thấy em mặc cái quần này cũng được , nhưng khổ nỗi áo che đi hết rồi thì mặc làm gì ?

- Anh ... quá đáng ! _ Tôi tức không nói lên lời . Độ dày của da mặt hắn dạo này càng ngày càng tăng rồi . Tôi không thèm để ý đến hắn , quay mặt đi ra vẻ giận dội . Nhưng tôi lại thấy tò mò không biết hắn đang làm cái gì trên laptop , liền ngó vào xem , miệng hỏi - Anh đang làm gì vậy ? Có cái gì không cho em chơi với !

- Đây không phải là việc có thể để cho em chơi đâu ! _ Kỳ nói . Tôi lẩm bẩm - Không cho xem thì thôi , chả cần !

( Xong chap 57 )


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.