Hợp Đồng Hôn Nhân (Cô Dâu 14 Tuổi)

Chương 52




- Đến khi nào về bảo lão Kỳ đưa đi chơi , còn bây giờ ngồi xuống dùm em cái ! _ Trúc lên tiếng khuyên bảo tôi

- Nhờ phước của tao chúng mày mới được đi mui trần đó , còn không biết hưởng thụ nữa ! _ Tôi nói , nhìn xung quanh và rồi bỗng nhiên chăm chú vào cái gương .

Trong gương là một gương mặt quen thuộc nhưng tôi không thể nào nhớ ra đã gặp ở đâu . Tôi hận cái đầu của mình , có mỗi cái việc này mà không nhớ ra được . Tôi đang cố lục lọi mấy mảng kí ức đã bị tôi quên sạch sẽ từ mấy tháng trước đem khôi phục lại nhưng thật sự rất khó , nó biến mất trong đầu tôi như chưa bao giờ tồn tại vậy . Bỗng Châu kéo váy tôi , than vãn :

- Váy này dài quá , hay cắt bớt đi cho nhẹ nợ ! _ Nghe Châu nói tôi mới nhớ ra câu nói " ANH DÁM , TÔI CẮT " đối với tên Huy , tự nhủ thầm sao lúc ấy mình lại mạnh miệng như vậy . Và rồi tự nhiên tỉnh ngộ hét lên :

- DỪNG XE ! _ Tiếng hét như xé trời vang lên . Trúc nghe vậy quát tôi :

- Mày điên sao ? Bây giờ đang đến nhà thờ đó , hay lại đổi ý muốn chạy trốn rồi hả ? Thôi , dù gì đã lên kiệu rồi thì đi hết con đường luôn đi , chứ ...

- STOP ! _ Vì muốn chặn cái giọng lải nhải không ngừng của Trúc , tôi quát lên

- Chuyện gì vậy ? _ Châu nhìn tôi , hỏi . Tôi chỉ vào gương , nói - Huy ! Anh muốn đưa tôi đi đâu ? _ Sở dĩ tôi hỏi thế là vì hướng mà hắn đưa tôi không phải hướng nhà thờ

- Hả , Huy ? Huy nào ? _ Hai nhỏ ngây người hỏi . Huy quay lại , nói - Cậu chủ muốn gặp cô , phiền cô đi theo tôi một chuyến !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.