Hợp Đồng Cả Đời Của Tiêu Tổng

Chương 17: Ra nước ngoài.




Anh và cô ở lại nhà chính của Tiêu gia mấy hôm rồi trở lại nhà của anh để soạn đồ ra nước ngoài, sang thăm anh trai của cô.

Đúng 5 giờ sáng, 2 người cùng nhau thức dậy, thay quần áo.

Khác với mọi khi, lần này cô mặc một chiếc quần jean ống rộng phối với áo croptop tay dài màu đen, đi giày thể thao. Tổng thể outfits trông rất năng động. Anh hôm nay cũng không mặc vest mà chuyển qua áo thun màu đen cho tông xuyệt tông với cô.

Thay quần áo xong, họ cùng nhau ăn sáng rồi khởi hành sớm. Vừa đến sân bay đã bị đám phóng viên bao vây, những người này thi nhau chụp hình đăng tin.

Thoát khỏi phóng viên, hai người lên máy bay tư nhân của Tiêu Dạ Tĩnh. Ngồi chờ cất cánh có chút hơi chán nên cô lôi điện thoại ra nghịch. Được một lúc cô đưa điện thoại ra cho anh xem.

Là một bài báo, nội dung nói về Tiêu Dạ Tĩnh và phu nhân của mình cùng nhau đi du lịch ?

[ Tổng tài tập đoàn Duyệt Minh, Tiêu Dạ Tĩnh nổi tiếng phong lưu vậy mà cùng với vợ mình tay trong tay đi du lịch. Ánh mắt khi nhìn vợ dịu dàng, ấm áp khác sự lạnh lùng thường ngày.]

Đại khái là vậy.

Bài này vừa đăng lên đã dứng đầu nhiều trang mạng, có rất nhiều người chia sẻ cũng như để lại bình luận...

[ Cá voi: Nhìn hai người này rất xứng đôi đấy chứ.]

[ Gấu bông: Nghe nói vợ của Tiêu tổng là tiểu thư của Đường gia, Đường Tử Tranh.]

[ Bạch tuộc nhỏ: Vậy chính là trai tài gái sắc rồi.]

[ Cà rốt: Thấy bảo cô ấy rất được bố mẹ của Tiêu tổng yêu quý, thậm chí còn dọa sẽ đuổi Tiêu tổng đi nếu dám đối xử không tốt.]

Đa số những bình luận mà mọi người để lại đều rất tích cực, ai cũng chúc phúc cho anh và cô. Nhưng trong đó có một bình luận xấu...

[ Hồ Vy: Chắc gì đã là thật, Đường Tử Tranh sao mà xứng với Tiêu tổng.]

[ Cà rốt: Hồ Vy là em họ của Đường Tử Tranh đúng không ? Cô là em mà lại ăn nói với chị của mình như vậy.]

[ Gấu bông: Cô nên mừng cho chị mình mới đúng.]

[ Cá voi: Đường Tử Tranh mà không xứng chắc cô xứng ?]

[ Bạch tuộc nhỏ: Nghe nói cô Hồ Vy này từng giật bạn trai của Đường Tử Tranh, còn cùng người ngoài chiếm đoạt công ty.]

Bình luận của Hồ Vy bị rất nhiều người thả phẫn nộ, Lãnh Hạo lên tiếng giúp cô ta giải thích cũng bị cư dân mạng tấn công. Không còn cách nào hai người này đành phải khóa Facebook.

Cô nhìn vào màn hình cũng chỉ cười khinh bỉ.

" Đừng xem mấy cái này, ảnh hưởng đến tâm trạng." Anh nhẹ nhàng bảo với cô.

Nghe vậy cô cũng không xem nữa, cất điện thoại đi rồi dựa vào vai anh ngủ. Anh cũng không nói gì chỉ lẳng lặng đắp cho cô chiếc chăn.

_______________________

Sau 12 tiếng ngồi máy bay thì cũng đến nơi. Lúc đầu cô muốn đến nhà anh trai nhưng anh lại nói có nhà bên này, anh cũng đã bảo người dọn dẹp rồi.

Đến nơi, cô khá choáng ngợp bởi vẻ đẹp của căn nhà. Đường đi vào được trải đầy sỏi, hai bên là thảm hoa nhiều màu. Căn nhà được xây bằng gạch và gỗ thiết kế vô cùng sang trọng, nhìn từ ngoài vào vô cùng ấm áp...

Mở cửa bước vào liền có một hàng dài những người làm đang đứng đợi, thấy anh và cô thì đồng loạt.

' Chào thiếu gia, thiếu phu nhân.'

Cô cũng mỉm cười chào lại, lúc này có một người phụ nữ khoảng gần 50 tuổi đi ra. Đây là bác Luna, quản gia của căn nhà này.

" Chào thiếu gia, thiếu phu nhân. Tôi là Luna, sẽ chăm sóc cho hai người trong thời gian này."

Phong thái chuyên nghiệp, lời nói rõ ràng nhìn vào là biết bác ấy đã làm ở đây rất lâu.

" Trong thời gian này mong bác giúp đỡ." Cô cười tươi nói.

" Người khách khí rồi. Vậy bây giờ tôi dẫn hai người lên phòng."

Bác Luna dẫn anh và cô lên tầng. Quan sát một chút, căn phòng này rất gọn gàng, từ đây nhìn xuống có thể thấy hồ bơi.

Cô thấy rất thích căn phòng này, quay sang nhìn xem anh có phản ứng gì, anh chỉ nói.

" Nếu em thích thì ở căn phòng nào cũng được."

" Nếu không còn chuyện gì vậy tôi xin lui xuống trước." Bác Luna điềm đạm nói.

Sau khi bác rời đi, cô xếp trang phục vào trong tủ rồi đi tắm. Anh thì xuống bếp lấy cho cô một ít đồ ăn.

Vừa tắm xong, cô đã thấy anh ngồi lù lù trên giường. Cô lúc này mặc một chiếc váy ngủ màu đen, tóc còn đang ướt.

Nhìn vậy, anh bảo cô lại gần mình, anh giúp cô sấy tóc.

" Anh mang lên cho em ít trái cây, ăn lót dạ trước đi." Anh vừa nói vừa vẫn giúp cô sấy tóc.

Từng cử chỉ của anh đều rất nhẹ nhàng, cẩn thận. Sau khi sấy tóc xong hai người cùng nhau ăn tối.

Hôm nay bay một chuyến dài khiến cô rất mệt, khi sang đây cũng khá muộn rồi nên quyết định mai mới đi thăm anh trai. Nằm lên giường cô liền nhanh chóng vào giấc ngủ, anh tắm xong đi vào thì hôn nhẹ lên má, lên môi rồi vuốt lại tóc cho cô.

" Nhóc con này, em vậy mà không thèm chờ anh."

Anh hôn lại lên trán lần nữa, nhẹ nhàng kéo chăn chùm lên hai người, hạnh phúc ôm lấy thiên hạ vào lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.