Ngày tiếp theo Giản Niệm vẫn trở về nước H theo Đỗ Nhạn, Kỷ Vân Hân giải thích Giản Niệm sắp tròn một tuổi cũng chưa từng trở về quê hương lần nào, nhân cơ hội này về ra mắt với bạn bè thân thích của Đỗ Nhạn. Thật ra Đỗ Nhạn cũng không có nói gì, nàng đã muốn dẫn Giản Niệm trở về từ sớm, cầu còn không được vì vậy khi biết Giản Niệm sẽ trở về cùng với mình thì cực kỳ vui vẻ đi sắp xếp đồ đạc.
Giản Yên và Kỷ Vân Hân đưa một già một trẻ lên máy bay, Đỗ Nhạn bồng đứa bé trên tay thì lập tức không còn tranh thủ căn dặn đủ điều, thậm chí sợ hai người sẽ đổi ý cho nên liên tục thúc giục hai người rời đi. Giản Yên và Kỷ Vân Hân có chút dở khóc dở cười, bọn họ nhìn máy bay Đỗ Nhạn cất cánh mới quay xe về nhà.
Hai người vừa về đến nhà không còn kiêng kỵ gì nữa, tối hôm qua liên tiếp bị cắt đứt khiến Giản Yên cũng nhịn đến khó chịu. Sau khi nàng đóng cửa lập tức quấn lấy Kỷ Vân Hân, hai người ôm nhau đi đến phòng ngủ. Tiếng kêu vang lên mãi đến tận nửa đêm mới dần dần hòa hoãn lại.
Đến nửa đêm, Kỷ Vân Hân khoác áo tắm đi dọn dẹp phòng ngủ, Giản Yên chẳng muốn động đậy cứ nằm lỳ ở trên giường xem điện thoại như mèo con lười biếng.
"Kỷ Hàm cũng về nhà rồi?" Ân ái qua đi giọng nói của Kỷ Vân Hân rất trầm thấp có chút khàn khàn, Giản Yên lại nhớ tới tiếng kêu cao vút vừa rồi của Kỷ Vân Hân, nàng gật đầu: "Về rồi."
Đỗ Nhạn sau khi về đến nhà thì đã gửi tin nhắn báo bản thân đã bình an cho hai người biết, không lâu sau đấy thì Kỷ Hàm cũng gửi qua cho nàng một tấm ảnh chụp Giản Niệm, bên trong tấm ảnh nhìn thấy rõ ràng bọn họ đang ngồi chơi ở bên trong vườn hoa.
Kỷ Vân Hân thu dọn quần áo ở trên sàn bỏ vào rổ, quay đầu nhìn Giản Yên cười khẽ: "Xuống giường."
Ga trải giường đã nhăn nheo rối loạn có dấu vết bị kéo giãn, đặc biệt gần vị trí đặt gối nằm thì nhăn nhúm đến nghiêm trọng, rõ ràng là có người dùng tay nắm lấy, chưa kể dưới mền còn có vết nước ướt nhẹp. Giản Yên nghe thấy nàng nói như vậy chủ động đưa cánh tay ra: "Ôm em."
Lúc nằm ở trên giường Giản Yên cực kỳ thích làm nũng, giọng nói mềm nhũn giống hệt như một con mèo. Kỷ Vân Hân bình tĩnh nhìn nàng vài giây sau đó cúi người ôm nàng lên. Giản Yên không mặc quần áo chỉ đắp hờ một cái chăn mỏng ở trên người, bị ôm lên như thế nơi tròn trịa mềm mại của nàng lộ ra ở trước mặt Kỷ Vân Hân. Kỷ Vân Hân cúi đầu cắn vào nụ hoa đỏ ửng kia.
Toàn thân Giản Yên giật mình một cái run lên, đầu lưỡi Kỷ Vân Hân ấm áp bờ môi thì mềm mại, lúc cắn vào mang đến tê dại không cách nào diễn tả được. Miệng lưỡi mút vào từng chút một, nàng ôm chặt cổ Kỷ Vân Hân, tay kéo xuống khiến đầu Kỷ Vân Hân càng thấp hơn nữa.
Trong phòng vang lên tiếng mút vào khe khẽ nhưng trong đêm khuya vắng lặng lại cực kỳ rõ ràng. Giản Yên nghe thấy không hiểu sao vành tai lại nóng lên, tay nàng hơi dùng sức nhéo vào sau gáy Kỷ Vân Hân.
"A --" Cảm giác nhoi nhói kéo tới khiến Kỷ Vân Hân ngẩng đầu lên từ trong lòng nàng, vẻ mặt mờ mịt không hiểu giống như không biết bản thân đã làm sai chuyện gì. Giản Yên nhìn thấy Kỷ Vân Hân như vậy cúi đầu xem lại bản thân, trên nụ hoa màu đỏ vẫn còn óng ánh vết nước, khuôn mặt nàng đỏ ửng lên: "Ôm em tới bên cạnh cửa sổ đi."
Kỷ Vân Hân nghe giọng nói mềm mại nhu mì của Giản Yên thì tâm trạng tốt lên, khóe môi mỉm cười vâng theo mệnh lệnh ôm vợ mình đi về phía bệ cửa sổ kia.
Giản Yên đã mặc vào một chiếc áo tắm màu lam nhạt, ngoại trừ hương thơm ngây ngất của nước giặt quần áo thì còn có mùi hương độc nhất vô nhị từ Kỷ Vân Hân. Giản Yên thích Kỷ Vân Hân ôm mình, sau đó chóp mũi bắt đầu làm việc hít hà mùi hương trên người Kỷ Vân Hân.
"Có đói bụng không?"
Kỷ Vân Hân ôm Giản Yên đi tới gối ngồi bên cạnh bệ cửa sổ, da thịt Giản Yên vừa chạm đến đệm mềm mại thì vẫn không chịu thả tay ra. Thỉnh thoảng nàng còn dùng chóp mũi cọ vào gò má của Kỷ Vân Hân giống như một con hồ ly làm nũng lấy lòng người khác. Kỷ Vân Hân nghiêng đầu mỉm cười giọng nói hơi nhỏ cất lên: "Sao vậy?"
Hai tay Giản Yên dùng thêm chút lực kéo Kỷ Vân Hân về phía mình khiến toàn bộ nửa người trước của Kỷ Vân Hân cuối xuống. Giản Yên nhân cơ hội Kỷ Vân Hân khom lưng thì một chân câu lên eo của Kỷ Vân Hân, hơi thở nhỏ nhẹ như mây gió khẽ nói: "Đói."
Kỷ Vân Hân ngẩn người ra, nàng hiểu được ý khác của Giản Yên bắt đầu bật cười: "Nhiêu đấy mà cũng chưa no sao?"
Khóe mắt Giản Yên dần dần nhiễm phải màu đỏ, một đôi mắt sáng lấp lánh ánh nước lung linh sáng rực. Nàng nắm lấy áo ngủ của Kỷ Vân Hân kéo về phía mình khẽ nói: "Chưa no, em đói bụng một tuần lễ rồi."
Ngữ khí có chút oán giận khiến Kỷ Vân Hân hiểu ngầm trong lòng, tay nàng kéo cái gối xuống làm Giản Yên kinh ngạc thốt lên: "Chị làm gì thế?"
Dưới cái gối ngồi còn có một tấm thảm dày, Giản Yên cực kỳ thích ngồi ở chỗ này nhất là khi trời trở lạnh, Kỷ Vân Hân sợ nàng bị lạnh cho nên đã trải hai, ba tấm thảm ở dưới. Giờ khắc này không còn cái gối, da thịt Giản Yên kề sát trực tiếp ở trên thảm, cảm giác tiếp xúc với thảm lông giống như có một sợi lông lướt qua trong lòng, đột nhiên khiến toàn thân nàng lại ngứa ngáy. Cơ thể nàng truyền đến cảm giác quen thuộc, Kỷ Vân Hân cúi đầu hôn nàng cũng giải thích: "Không muốn giặt cái gối này, nó dầy quá."
Hai tay Giản Yên sờ vào bên trong phần lông của tấm thảm, lòng bàn tay nàng tràn đầy cảm giác mềm mại. Vào lúc có một bàn tay chạm vào trên đùi thì nàng nói: "Cùng lắm thì em không..."
Chữ cuối cùng còn chưa nói hết thì Kỷ Vân Hân đã rất nhuần nhuyễn "bắt nạt" nàng. Phút chốc thoáng có chút nước chảy ra, nàng nuốt câu nói kia trở về cổ họng.
Ở chung với Kỷ Vân Hân.
Muốn không bị ướt cũng khó.
Ba ngày sau, Giản Yên mới nhắn tin mình sẽ gia nhập đoàn phim, Trường Thiên hỏi nàng có muốn ký hợp đồng hay không. Nàng trở về nhà thương lượng với Kỷ Vân Hân sẽ ký hợp đồng ba năm, cũng thuận lợi gia nhập đoàn phim đảm nhiệm vai nữ chính.
[Nhân cách thứ hai] tổng cộng có ba phần, bởi vì ra mắt chương trình [So tài diễn xuất] cho nên mọi người cũng nghe nhắc tới tên bộ phim điện ảnh này rất nhiều lần. Đương nhiên không có lộ ra tin tức gì quá lớn nhưng ít nhất cũng biết được vài câu, hơn nữa tổ chương trình lại chọn một lần hai quán quân, thật sự đây là chuyện hiếm gặp vì vậy các nhà truyền thông đều đưa tin lên liên tiếp mấy ngày.
Mã Á cũng thành công gia nhập đoàn phim, nàng đảm nhiệm vai trò đối thủ ngang tài ngang sức với Giản Yên ở trong phim, vai diễn của nàng là -- đội trưởng đội hình cảnh.
Ở bên trong kịch bản, tình cảm giữa hai người đã có chút ám muội, nếu là người tinh tường vừa xem trailer lập tức sẽ biết họ là một đôi nhưng lại manh miệng không chịu thừa nhận yêu nhau. Bọn họ cùng nhau phá rất nhiều kỳ án, người trong cục cảnh sát gọi Mã Á là "chị dâu" mà hai người cũng chưa từng phản bác lại. Mà bởi vì mối quan hệ này, lúc Mã Á biết được Giản Yên có nhân cách thứ hai thì lại do dự rất lâu, dẫn đến việc giai đoạn sau nàng thả Giản Yên rời đi khiến cho Giản Yên trở thành một tên tội phạm giết người. Đoạn cuối của kịch bản là hai nhân cách đấu đá lẫn nhau giành quyền kiểm soát cơ thể Giản Yên, mà trong lúc đó nàng còn phải đấu trí với Mã Á, có thể nói toàn bộ cao trào của phim đều nằm ở ngay đoạn này. Kết phim Mã Á chết, Giản Yên mất tích.
Thực ra toàn bộ kịch bản cũng không quá phức tạp, Giản Yên đóng vai cảnh sát hình sự ở phần mở đầu không được bao lâu thì nhân cách thứ hai đã thức tỉnh, sau đó chính là quá trình nàng bị phát hiện. Bản thân nàng vốn là cảnh sát hình sự, chỉ số IQ rất cao cũng hiểu rõ quá trình điều tra một vụ án, lúc phạm tội muốn điều tra được nàng thì thật sự khó càng thêm khó. May mà có Mã Á tham gia vào những vụ án này, không có gì khó đối với một người phụ nữ thông minh có chỉ số IQ không kém gì nàng. Chỉ có điều sau khi Mã Á điều tra ra hung thủ là Giản Yên thì cũng không có lập tức kêu cảnh sát đến bắt, rốt cuộc Mã Á cũng có mục đích riêng.
Kết quả cái mục đích riêng này cuối cùng lại hại chết chính nàng.
Thời gian tin tức lộ ra ngoài là ở đầu tháng chín, nghi thức bấm máy không hề mời quá nhiều ký giả và phóng viên, càng không có tung tin che ngập trời. Trước khi bấm máy đạo diễn chỉ đơn giản lôi kéo toàn bộ người trong đoàn phim đi thắp nhang bái lạy, xong xuôi lập tức bắt đầu bấm máy quay phim.
Thời gian quay phim dự trù khoảng bốn tháng, có lẽ bộ phim sẽ quay đến cuối năm.
Giản Yên phải ở cùng với đoàn phim cho nên không thể về nhà vào mỗi đêm, Kỷ Vân Hân cứ như trở về quá khứ muốn dọn đồ vào trong khách sạn. Mà nàng quên mất nơi này không phải nước H, cũng không phải là đoàn phim nàng đầu tư. Lúc nàng đến đoàn phim lần thứ hai thì lập tức bị đạo diễn mời về, đạo diễn còn nói nàng đừng quấy rầy Giản Yên làm việc. Tối Giản Yên về phòng nhìn thấy dáng vẻ nàng có chút không vui thì khóe môi cong cong, có người có thể khiến Kỷ Vân Hân ăn "quả đắng", thật đúng là mở mang tầm mắt.
Kỷ Vân Hân không đi tới khách sạn nữa, Giản Yên lập tức dành thời gian trở về nhà. Nàng bắt đầu bận rộn có chút quên mất thời gian, đợi đến khi Đỗ Nhạn bồng Giản Niệm quay về thì nàng mới kinh ngạc phát hiện đã trôi qua một tháng rồi. Mặt mũi Giản Niệm càng ngày càng tinh xảo, con bé nhìn thấy nàng cũng không xa cách gì, dù sao hai mẹ con vẫn thường xuyên nói chuyện cách màn hình điện thoại. Con bé đã học được cách bước đi chỉ là bước chân có chút loạng choà loạng choạng. Giản Yên quay xong về nhà mở cửa ra thì nhìn thấy Giản Niệm đang vịn sô pha bước đi, hai chân nhỏ nhắn của con bé cứ tập tễnh bước đều, giọng nói lại rất vui hô lên: "Mẹ nhỏ!"
Phát âm của Giản Niệm đã rõ ràng hơn rất nhiều, Giản Yên cảm thấy cách con bé phát âm có chút giống với Kỷ Vân Hân, rõ ràng thời gian hai mẹ con ở cùng với nhau cũng không nhiều nhưng trông giống nhau như vậy thực sự rất thần kỳ.
"Mẹ ôm con!" Giản Niệm điều khiển đôi chân hớn hở đi tới bên cạnh Giản Yên, con bé vươn tay ra lập tức ôm lấy chân của mẹ mình. Giản Yên cúi đầu mím môi cười cười nhìn con bé, nàng nhéo nhéo chóp mũi của Giản Niệm: "Đây, mẹ ôm nha."
Tính cách Giản Niệm không ôn hòa giống như nàng cũng không lạnh lùng giống Kỷ Vân Hân, con bé giống như đang trung hoà giữa hai người hơn. Điều này khiến cho Giản Yên rất yên tâm, nàng cũng không muốn Giản Niệm biến thành một Kỷ Vân Hân thứ hai, sau này ngay cả con dâu cháu rể cũng không có thì thật sự rất đáng sợ. Mỗi khi Kỷ Vân Hân nghe đến đây đều nhíu mày nhưng không thể phản bác lại được, nghĩ lại nếu như không phải là Giản Yên thì rất có khả năng nàng thật sự không biết cái gì là tình yêu đến cuối đời, cho nên nàng cũng cảm thấy suy nghĩ này của Giản Yên không có gì sai.
May là tính tình Giản Niệm không giống mình.
Đỗ Nhạn không chỉ có bồng mỗi Giản Niệm trở về mà còn mang đến một tin vui, người Kỷ gia đã thương lượng chọn ngày tổ chức hôn lễ xong rồi. Mọi người cảm thấy vào giữa tháng mười cũng không tệ, khi đó phong cảnh trên đảo là đẹp nhìn nhất. Nàng hỏi thăm ý kiến của Giản Yên, Giản Yên nhìn về phía Kỷ Vân Hân.
"Dạ được, cứ tổ chức hôn lễ trước, còn tuần trăng mật chờ Yên Yên quay xong bộ phim rồi sắp xếp sau." Kỷ Vân Hân hỏi: "Yên Yên, em cảm thấy thế nào?"
Giản Yên thở dài một hơi, thật sự nàng đang sợ bản thân sẽ phải bỏ qua tuần trăng mật. Tuy rằng hiện tại nàng không cần phải gấp rút quay xong bộ phim này nhưng bản thân cũng không muốn xin nghỉ dài hạn, nàng gật đầu đồng ý: "Được chứ."
Hai người trong cuộc đã quyết định Đỗ Nhạn lập tức bắt tay vào chuẩn bị. Thật ra cũng không có gì gọi là chuẩn bị, vì từ lúc Kỷ Vân Hân quyết định sẽ tổ chức hôn lễ ở trên hòn đảo này đã bắt đầu thuê cả hòn đảo và chuẩn bị tất cả, tới hôm nay cũng gần như sắp bố trí xong xuôi. Thứ quan trong nhất là áo cưới, nàng và Giản Yên đã tìm nhà thiết kế đặt may riêng, còn những thứ lặt vặt khác cũng đã mua thêm. Tiếp theo chính là vấn đề mời bạn bè, vốn dĩ Kỷ Vân Hân không có bạn bè mà nàng cũng không tính mời những khách hàng thân thiết, vì lẽ đó chỉ còn lại mỗi Giản Yên. Giản Yên mời Tô Tử Kỳ và Cố Thái, còn Vu Duyệt thì nói bản thân mới nhận một bộ phim đã bắt đầu đi vào cốt truyện nên không thể đến được, có điều nàng vẫn lén lút chúc phúc cho hai người cùng với cộng đồng mạng.
Tin tức được kênh Weibo chính thức của Kinh Nghi tung ra ngoài, bài viết về hôn lễ của Giản Yên và Kỷ Vân Hân không hề có bất kỳ hình ảnh trông giống như là một bài viết được soạn theo khuôn mẫu có sẵn. Cộng đồng mạng còn nghi ngờ rằng văn bản khuôn mẫu này là do Kỷ tổng tự mình biên soạn.
Một năm rưỡi trôi qua, mọi người đã không còn quan tâm nhiều về Giản Yên và Kỷ Vân Hân giống như lúc trước, có lẽ thứ bọn họ nhớ rõ nhất chắc chỉ là chương trình có hai người tham gia hoặc là video cầu hôn. Đặc biệt là đoạn video cầu hôn kia còn bị cộng đồng mạng xem như khung cảnh cầu hôn kinh điển nhất, đó là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có nghệ sĩ được cầu hôn và chấp nhận lời cầu hôn như vậy. Mà vì Giản Yên không phát triển ở trong nước một thời gian dài nên đám antifans có muốn bôi đen cũng không tìm được lý do, mỗi lần chỉ lăn qua lộn lại được vài câu đã bị cộng đồng mạng xung quanh mắng đến máu me đầy đầu. Cho nên khi biết hai người muốn tổ chức hôn lễ thì tất cả những gì trên mạng đều là những lời chúc phúc.
Chắc chắn nghệ sĩ của Kinh Nghi càng không tránh được, tuy rằng gần một năm rưỡi Kỷ Vân Hân không có mặt ở nơi này nhưng tốt xấu gì vẫn là công ty của Kỷ gia, coi như Kỷ Vân Hân không trở về thì vẫn còn có em gái của nàng ở đây. Vì vậy mọi người đều muốn thân thiết làm quen, ai quản là có quen biết thật hay không, cứ chúc phúc trước đi rồi lại nói, bọn họ không tin có người dám không chúc phúc. Quan trọng nhất là những nghệ sĩ Giản Yên từng hợp tác cũng dồn dập gửi lời chúc phúc, Vu Duyệt và La Tinh cũng rất nhanh đã đăng bài, đặc biệt hơn là những bình luận xuất hiện ở bên dưới Weibo La Tinh.
Bình luận dưới những nhà khác đều là: Hu hu hu cảm ơn các tiểu ca ca và các tiểu tỷ tỷ đã chúc phúc cho Giản Yên và Kỷ tổng của chúng ta! Hi vọng phim mới của tỷ tỷ và ca ca sớm được ra mắt!
Mà khi đến nhà La Tinh thì lại khác biệt rõ ràng, bình luận bên dưới đều tràn ngập một cảm xúc: La thần đừng khóc, đứng lên đi, chúng tôi tìm cho em một người vợ khác!
- - La thần cố lên! Yên Vân là giả! Giản La mới phải thật!
Những loại bình luận này hơn phân nửa chỉ đang nói đùa, đôi lúc La Tinh còn trả lời lại: Hay là tôi đi giành Giản Yên lại? Ngẫm lại thật ra vợ của người khác cũng rất thơm @Giản Yên.
Mỗi lần Giản Yên nhận được bình luận nhắc tên như vậy thì cảm thấy rất buồn cười, nàng chỉ đơn giản trả lời một cái biểu tượng liếc mắt còn lại chính là những người hâm mộ bắt đầu ồn ào: La thần, Yên Yên liếc mắt ra tín hiệu nói cô tự hiểu kìa.
- - La thần, Yên Yên đang ra tính hiệu đó, nhanh lên nhanh lên!
Hầu như fans CP Giản La đều đã rời đi trong vòng một năm rưỡi, bây giờ chỉ còn dư lại một vài fans cuồng, đôi lúc bọn họ nhìn thấy hai người nói chuyện với nhau còn không quên chụp hình chuyển tới siêu thoại. Giản Yên cũng không để ý gì, chỉ là mỗi lần bị Kỷ Vân Hân biết thì khó tránh khỏi chịu một đêm bị dằn vặt. Có lúc Giản Yên nổi hứng còn cố ý để Kỷ Vân Hân nhìn thấy những bài viết kia, nàng thích nhìn dáng vẻ Kỷ Vân Hân dằn vặt nàng ở trên giường khiến nàng mê muội đắm chìm.
Lúc giới giải trí nước H chúc phúc cho Giản Yên không hiểu sao Cảnh Viên cũng xuất hiện theo đội ngũ nghệ sĩ, nàng kéo tên Giản Yên vào gửi lời chúc phúc thậm chí phía dưới còn kèm theo một tấm ảnh chụp hình hai người ôm nhau ở trên sân khấu trao giải. Nàng không chỉ chúc Giản Yên có một hôn nhân hạnh phúc mà cũng chúc có một tiền đồ như gấm.
Cảnh Viên không thường xuyên tham gia vào những sự kiện như thế này hoặc nói đúng hơn là rất hiếm. Nàng ra mắt lâu như vậy nhưng mặc kệ là lúc trước chưa nổi tiếng hay là sau này đã trở thành sao hạng A, Weibo của nàng cực kỳ ít xuất hiện những bài viết cá nhân. Các bài viết trên đó của nàng hơn phân nửa đều là bài viết liên quan đến đối tác mới hoặc là tin tức về đoàn phim, còn những gì liên quan đến bạn bè thì thật sự rất ít ỏi, chưa kể công khai gửi lời chúc phúc như vậy có thể đếm được chỉ trên đầu ngón tay. Lúc này tinh thần của cộng đồng mạng rất tỉnh táo, mỗi người đều hóa thân thành Holmes: Quan hệ giữa Cảnh Viên và Giản Yên tốt như thế nào?
- - Không phải Cảnh Viên và Giản Yên từng hợp tác một bộ phim sao? Sau đó cũng không có thấy tiếp xúc gì á, quan hệ tốt vậy sao?
- - Gửi một lời chúc phúc thì gọi là có quan hệ tốt? Có hiểu cái gì là nể mặt doanh nghiệp hay không? Tôi thực sự là phục trí tưởng tượng của mọi người đấy, mọi người cũng không nhìn lại một chút xem người kết hôn với Giản Yên là ai!
- - Đúng vậy, chỉ là tình chị em làm nền thôi, chủ yếu là muốn làm quen mặt mũi phía trên.
Lúc này fans của Cảnh Viên và Cố Khả Hinh vẫn còn cắn xé nhau dài dài, chỉ cần hai người có gì liên quan đến nhau một lần thì sẽ được bùng nổ lên trên hot search ba ngày liên tục. Fans Cảnh Viên và antifans tăng vụt lên, hiện tại rất rõ ràng là antifans đang lên tiếng.
Lần này những bình luận của antifans được cộng đồng mạng ủng hộ, dù sao tính tình Cảnh Viên cũng hiện rõ ở trên Weibo chính chủ. Trước đây nàng chừng từng tham gia những sự kiện này, bây giờ khác thường tức là có điềm, vì lẽ đó cộng đồng mạng cũng nhất quyết cho rằng Cảnh Viên ''sa đọa vào tư bản''.
- - Không còn Cố lão sư của chúng tôi, bây giờ Cảnh Viên đã biến thành người đi nịnh bợ người khác sao?
- - Thật sự cảm thấy không đáng thay cho Cố lão sư!
- - Cái đệt, Cố Khả Hinh của mấy người cũng không tốt hơn chỗ nào, dù sao người ngoại tình cũng là cô ấy.
- - Ngoại tình cái rắm! Hai người thừa nhận yêu đương chưa? Coi như Cố Khả Hinh thừa nhận có quan hệ gì với Ôn Tửu thì cô ấy cũng không có quyền tự do yêu đương à? Trước đây cùng lắm cũng chỉ là dẫn dắt Cảnh Viên như tiền bối dìu dắt hậu bối thôi, ai ngờ lại bị cắn ngược một cái! Thật sự không bằng dẫn dắt một con ch*!
Câu này rõ ràng là một lời khiêu khích khiến người ta tức giận, quá đáng đến nổi ngay cả cộng đồng mạng không đứng về bên nào cũng không nghe lọt tai. Lúc Cảnh Viên bình luận trả lời thì fans only bắt đầu khống chế bình luận còn antifans cũng bắt đầu mắng chửi xối xả, tiếp tục có thêm một trận cắn xé không hồi kết.
Giản Yên biết được tin tức này đã là vào buổi tối sau khi nàng quay xong, vốn dĩ nàng chuẩn bị trở về trả lời bài viết của Vu Duyệt nhưng không ngờ còn có Cảnh Viên. Lòng nàng bất ngờ không tin đây là thật, nhấn vào Weibo của Cảnh Viên mới phát hiện Cảnh Viên thật sự đã kéo tên nàng cùng với gửi lời chúc phúc.
Vậy thì rất kỳ quái nha.
Suy nghĩ của Giản Yên không khác gì mấy so với cộng đồng mạng, nàng và Cảnh Viên thật sự không có thân thiết đến nước này. Không những được người ta công khai gửi lời chúc phúc thậm chí bởi vì chuyện này khiến người ta bị rơi vào trung tâm dư luận. Về tình về lý, nàng cũng không nên khoanh tay đứng nhìn.
Kỷ Vân Hân tới đón Giản Yên về nhà thì nhìn thấy dáng vẻ Giản Yên trầm mặc, sau khi dừng xe xong nàng nghiêng đầu hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Về đêm trời đã dần lạnh hơn, Giản Yên mặc áo sơ mi còn choàng thêm một chiếc áo khoác ở bên ngoài. Áo khoác màu nâu rộng rãi bên trong là áo sơ mi trắng phối cùng với quần jean, tuy rằng có áo khoác ở ngoài nhưng có thể thấp thoáng nhìn thấy được thân hình xinh đẹp của Giản Yên. Sau khi sinh con Giản Yên cực kỳ nghiêm khắc về vóc dáng của mình, nàng tập luyện không hề bỏ xót một ngày nào, mãi cho đến khi vóc dáng khôi phục còn tốt hơn trước khi mang thai mà nàng cũng không muốn ngừng. Giản Yên tập đến mức cơ bụng cũng đã xuất hiện nhưng Kỷ Vân Hân không có hứng thú gì mấy, nàng thích lưng của Giản Yên hơn cho nên Giản Yên có rất nhiều áo ngủ đều theo thiết kế hở lưng.
"Có chút chuyện nhỏ." Giản Yên do dự nhìn về phía Kỷ Vân Hân: "Nếu như hôn lễ của chúng ta mời thêm một người nữa, chị cảm thấy thế nào?"
Nàng nói xong nhìn về phía Kỷ Vân Hân, lại nói kèm thêm một câu: "Cũng chưa chắc người ta sẽ tới."
Kỷ Vân Hân nhìn dáng vẻ cẩn thận từng li từng tí của vợ mình khẽ cười: "Là Cảnh Viên?"
Mắt Giản Yên trợn to: "Sao chị biết?"
Không phải chị ấy không hề quan tâm đến chuyện của giới giải trí nước H à? Giản Yên dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Kỷ Vân Hân: "Chị lại đăng nhập vào hội?"
Từ lúc Giản Yên bắt đầu đi đóng phim trở lại thì cũng không còn đăng nhập vào tán gẫu ở trong hội nữa, đương nhiên Kỷ Vân Hân cũng không rảnh để tiếp tục tham gia, chỉ là nàng không ngờ Kỷ Vân Hân còn biết lén lút đi vào bên trong đấy. Kỷ Vân Hân bị nói trúng "tim đen" khuôn mặt vẫn rất bình tĩnh không một chút biểu cảm: "Tình cờ bấm vào thôi."
Giản Yên nắm tay nàng: "Chị vào làm gì?"
Trên mặt Kỷ Vân Hân kéo lên một nụ cười: "Chị học bài."
Suýt chút nữa Giản Yên đã bị sặc nước bọt, khuôn mặt của nàng đỏ lên. Bản thân cũng là "người qua đường" có thâm niên ở trong hội, nàng quá hiểu rõ có thể học được những thứ gì ở trong đấy. Chỉ là bây giờ cũng không phải lúc để xoắn xuýt những vấn đề này, nàng nhìn Kỷ Vân Hân nói: "Vậy chị đồng ý không?"
Kỷ Vân Hân chậm rãi duỗi năm ngón tay ra, Giản Yên đánh vào tay nàng: "Bốn thôi."
"Năm lần."
Giản Yên không nghe theo: "Chỉ bốn!"
"Năm lần, không được thì thôi."
Kỷ Vân Hân nói xong cũng bước xuống xe, Giản Yên lập tức bước theo sau lưng kéo tay nàng lại: "Được rồi, năm thì năm..."
Tiếng xì xào nói chuyện dần dần bị đêm khuya thay thế, sau bữa cơm tối Giản Yên ôm điện thoại di động ngồi chơi một chút. Sau khi nhận được tin nhắn trả lời từ Cảnh Viên thì nàng mím môi cười cười, cuối cùng cũng đăng lên một bài viết trên Weibo đáp lại bài viết của Cảnh Viên: @Cảnh Viên, Cảnh lão sư nhớ tới sớm một chút [Thiệp cưới].
Rất nhanh Cảnh Viên đã trả lời nàng: Được.
Hai người nói chuyện thân thiết ở trên Weibo khiến những người lúc chiều nói Cảnh Viên ôm đùi Giản Yên như bị vả vào mặt, người tinh tường đều có thể nhìn ra được quan hệ của hai người này rất tốt, chí ít còn tốt hơn rất nhiều so với tưởng tượng của mọi người.
- - Đến đây đến đây, những người nói mối quan hệ giữa Cảnh lão sư của chúng tôi và Giản Thế Giới không tốt đến đây xếp hàng đi, tôi muốn nhìn thử xem cảm giác bị tát đến đỏ mặt là cảm giác gì.
- - Quả nhiên người đẹp đều sẽ chơi với người đẹp, người xưa không hề gạt tôi!
- -A a a a a a a a a có thể làm phiền Cảnh lão sư chụp một tấm ảnh có hình cưới của Giản Thế Giới được không! Tôi muốn chết ở trên lưng của em ấy, tôi thật sự hận không thể lập tức chết ở trên người Giản Yên!
Phía dưới phần bình luận này, Cảnh Viên đã trả lời: Chụp ảnh thì được nhưng em không được chết.
- - Ngày hôm nay Viên Viên năng động quá, cứ như là tài khoản giả ấy!
- - Nếu không phải Giản Thế Giới đã kết hôn, tôi thật sự không khống chế được bắt đầu suy nghĩ bậy bạ.
- - Không phải là CP Cảnh Viên và Giản Thế Giới chứ! Tôi theo, tôi theo đến chết!
- - Đã sớm theo CP này rồi, ở trong [Nhất Mộng] là CP chủ tớ, đi theo CP này cũng không sai! Tỷ muội vào hội CP không?
Lại tiếp tục là phần ghép đôi quen thuộc, Giản Yên nhìn thấy những bình luận này trong lòng cũng yên tâm không ít. Lúc quay đầu thì nghe thấy Kỷ Vân Hân gọi nàng từ trong phòng: "Yên Yên!"
Giản Niệm nghe thấy tiếng gọi thì hai chân lạch bạch chạy đến cửa phòng, con bé đỡ khung cửa đưa mắt nhìn nàng. Kỷ Vân Hân cúi người xuống ôm con bé, nhéo chóp mũi xinh xinh: "Sao đây?"
"Mẹ..." Giản Niệm mở to đôi mắt tròn xoe, hàng lông mi dài của con bé cong cong lóng lánh. Kỷ Vân Hân ôm con bé đến cửa phòng ngủ của Đỗ Nhạn nói rằng: "Ngoan, chút nữa hai mẹ phải đi làm, con ngủ chung với bà nội nha."
Trông như Giản Niệm nghe hiểu lời Kỷ Vân Hân nói, con bé không tiếp tục ồn ào nữa. Đỗ Nhạn ôm con bé bước vào trong phòng tắm rửa sạch sẽ. Giản Yên đặt điện thoại di động xuống chuẩn bị đi giúp Đỗ Nhạn nhưng Kỷ Vân Hân lại vươn tay kéo nàng đi về hướng phòng ngủ.
"Chị gấp gáp như vậy làm gì thế?"
Kỷ Vân Hân dừng lại, mấy giây sau nàng mới trả lời Giản Yên bằng một câu ''kinh điển'' đã từng nhìn thấy ở trong hội: "Không tích cực lên giường, đầu óc sẽ có vấn đề."
Giản Yên:...
Cuối tháng chín nước J hạ xuống một trận mưa lớn, kéo dài liên tục mấy ngày khiến đoàn phim không thể quay cảnh ngoài trời được, Giản Yên bị thời tiết ép buộc phải miễn cưỡng nghỉ ngơi. Mã Á một thân một mình ở nước J, Giản Yên thấy nàng không có chuyện gì làm nên mời Má Á đến nhà mình làm khách. Mã Á rất thích Giản Niệm, lần nào nàng đi qua nhà Giản Yên cũng đều cầm theo vài món đồ chơi mới. Giản Niệm thích đến không muốn buông tay, mỗi lần nhìn thấy Mã Á cũng cực kỳ hưng phấn gọi ''tỷ tỷ''. Dáng vẻ con bé còn thân thiết hơn so với khi nhìn thấy Kỷ Vân Hân, đôi lúc khiến Kỷ Vân Hân còn âm thầm ghen tị.
Nhắc tới cũng lạ, Giản Niệm thật sự rất biết nghe lời, người lớn kêu con bé gọi người ngoài là gì thì con bé sẽ ngoan ngoãn gọi theo nhưng riêng mỗi Mã Á lại khác. Giản Yên đã nhiều lần nhắc nhở con bé nên gọi Mã Á là ''dì'' nhưng con bé vẫn nhất quyết gọi ''tỷ tỷ'' theo ý của bản thân. Giản Yên cũng không nói được ''đứa nhóc cứng đầu'' này cho nên cứ mặc kệ con bé, dù sao gọi ''tỷ tỷ'' nghe vẫn còn trẻ hơn gọi một tiếng ''dì''.
"Em có một đứa em gái, con bé cũng rất đáng yêu." Mã Á ngồi ở trên sô pha ôm Giản Niệm, nàng dùng tay nhéo gò má con bé, chỉ là nhéo yêu nên không hề đau. Giản Niệm dùng đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm Mã Á, thỉnh thoảng còn tới gần muốn Mã Á hôn mình. Mã Á đến gần gò má của Giản Niệm hôn một cái, lập tức mặt mày Giản Niệm hớn hở lên thấy rõ.
Giản Yên cầm hai ly nước đem tới bàn trà, nàng đưa cho Mã Á một ly: "Em gái của em bao nhiêu tuổi rồi?"
"Nhỏ hơn em mười tuổi." Vốn dĩ khuôn mặt căng mịn tràn đầy sức sống của Mã Á bỗng rơi vào trầm tư. Giản Yên đã từng nhìn thấy vẻ mặt này khi Mã Á nhắc tới việc muốn đến nước H, nàng hoảng hốt vài giây: "Em gái của em.., đang ở nước H sao?"
Bất thình lình nghe thấy Giản Yên nói như vậy, Mã Á có giật mình vài giây. Dù sao Mã Á cũng vừa mới chạm độ tuổi mười tám không lâu, tất cả biểu cảm đều hiện ra trên khuôn mặt vừa nhìn đã hiểu nàng đang nghĩ gì. Giản Yên nhún vai: "Lần trước em từng nói muốn đến nước H tìm một người."
Lúc này Mã Á mới gật đầu: "Đúng ạ."
"Mẹ em nói có khả năng con bé đang ở nước H." Mã Á rất ít nhắc đến chuyện về gia đình mình, những chuyện Giản Yên biết cũng không nhiều, tất cả đều là truyền miệng từ người trong đoàn phim không có mấy chuyện là thật. Bình thường thời gian nàng tập luyện khả năng diễn xuất với Mã Á rất nhiều nhưng hai người ít khi nào nhắn tin riêng. Giờ khắc này chủ động nhắc tới chuyện này Giản Yên liền theo đề tài tiếp tục nói: "Mẹ em đâu?"
Giản Niệm nằm nhoài trên đùi Mã Á, con bé ngẩng đầu kêu: "Tỷ tỷ."
Giọng nói trong veo khiến lòng người nghe cảm thấy rất ấm áp. Mã Á thừa nhận bản thân mình cực kỳ thích Giản Niệm là vì nguyên nhân này, nàng thích Giản Niệm ngọt ngào gọi nàng hai tiếng ''tỷ tỷ''.
Nàng tiện tay ôm Giản Niệm lên.
"Mẹ em mất rồi." Mã Á giương mắt nhìn Giản Yên nói rằng: "Mất được mấy năm."
Nhất thời Giản Yên líu lưỡi, nàng chậm rãi từ tốn: "Chị xin lỗi."
"Không sao." Mã Á nói rằng: "Sống chết có số."
"Không nói đến chuyện này nữa, em vẫn chưa chúc chị tân hôn hạnh phúc." Hôm nay nàng tới đây chính là vì đưa quà cưới. Giản Yên và Kỷ Vân Hân cũng không có mời bạn bè quen biết ở nước J vì lẽ đó cũng không có gửi thiệp mời Mã Á. Giản Yên nhận quà Mã Á đưa cho mình thì cười cười: "Cảm ơn em."
Giản Niệm nhìn thấy quà lập tức vươn tay đòi cầm, Giản Yên bật cười đưa hộp quà cho Giản Niệm. Nàng nhìn con bé dùng đôi chân ngắn ngủn bước từng bước đi về phía phòng ngủ của mình, chốc lát lại truyền đến giọng nói của Đỗ Nhạn.
Nét mặt nàng ôn hòa, trên mặt mang theo mỉm cười nhẹ nhàng. Mã Á nhìn nàng như vậy cắn cắn môi, cuối cùng cắn răng một cái: "Vậy em đi trước."
"Không có chuyện gì sao?" Giản Yên không có đứng lên, nàng ngồi ở trên sô pha bình tĩnh nhìn Mã Á cười nói: "Có chuyện gì cứ nói thẳng đi."
"Có liên quan đến em gái của em?"
Vừa rồi Mã Á có cố gắng nhắc đến em gái, chắc chắn có lý do nên mới làm như vậy. Giản Yên cũng không phải kẻ ngốc, chỉ cần chỉ điểm nhiều hơn bình thường thì nàng đã hiểu rõ. Mã Á bị nàng đâm thủng tâm tư có chút xấu hổ, Giản Yên tiếp tục nói: "Ngồi đi, nói một chút xem, nếu có thể giúp được chắc chắn chị sẽ giúp."
Lúc này Mã Á mới dùng ánh mắt trong trẻo nhìn nàng: "Em muốn -- em muốn quay xong bộ phim này rồi gia nhập Kinh Nghi, có được không ạ?"
Hóa ra là việc này.
Giản Yên biết lịch trình của Mã Á, phân cảnh của Mã Á trong bộ phim này vừa quay xong thì lập tức đóng máy, hai bộ tiếp theo cũng không hề có tên Mã Á. Vốn dĩ Trường Thiên cũng muốn ký hợp đồng ba năm với Mã Á thế nhưng đã bị khéo léo từ chối, lúc đó Giản Yên còn không hiểu tại sao nhưng bây giờ nàng có thể hiểu rõ: "Em muốn lợi dụng Trường Thiên làm cầu nối?"
Mã Á trầm mặc lựa chọn không trả lời, Giản Yên nhìn chằm chằm Mã Á vài giây thoáng mỉm cười: "Hay là muốn lợi dụng chị làm cầu nối?"
Vốn dĩ mục đích xưa nay của Mã Á không phải là Trường Thiên, cũng không phải là bộ phim này mà chính là nàng. Sở dĩ Mã Á tham gia cái chương trình [So tài diễn xuất] kia, sở dĩ tham gia góp mặt vào bộ phim này cũng chỉ vì muốn xây dưng mối quan hệ với nàng?
Giản Yên không khỏi nhìn bạn trẻ ngồi đối diện bằng một con mắt khác, nàng hỏi: "Em muốn ký hợp đồng với Kinh Nghi?"
Mã Á gật đầu: "Dạ."
Ban đầu khi nàng chuẩn bị tốt nghiệp thì muốn đi phát triển sự nghiệp ở nước H, lúc đó Kinh Nghi cũng nằm trong kế hoạch của nàng nhưng ngặc nỗi ròng rã hai năm qua Kinh Nghi chưa hề ký với một nghệ sĩ mới nào. Nàng lăn lộn buộc phải thay đổi kế hoạch, lúc này mới quyết định đến nước J dựa dẵm chút quan hệ với Giản Yên.
Giản Yên nghe Mã Á thành thực nói ra nguyên nhân thì cụp mắt suy nghĩ vài giây sau đó mở miệng nói rằng: "Xin lỗi Mã Á, chuyện này chị cần phải thương lượng với Vân Hân, không thể bảo đảm với em được."
Gần hai năm qua Kinh Nghi đã chưa từng ký thêm hợp đồng với người mới, đài truyền hình cũng bắt đầu sản xuất những chuỗi series dài hạn, nàng không thể tự ý quyết định được. Đương nhiên Mã Á hiểu, Giản Yên không những không tức giận mà còn nói sẽ thương lương với Kỷ Vân Hân đã là rất hiếm thấy rồi. Giọng nói Mã Á hơi trầm nói: "Cảm ơn ngài."
Ngay cả xưng hô một tiếng "ngài" cũng đều nói ra, Giản Yên bật cười: "Không cần khách sáo như thế, em cũng rất ưu tú."
Đúng thật là Mã Á rất ưu tú, thậm chí còn ưu tú hơn so với trong tưởng tượng của Giản Yên. Phần trình diễn của Mã Á ở trong [So tài diễn xuất] đã khiến Giản Yên giật mình, không nghĩ tới lúc phối hợp với nhau lại càng xuất sắc hơn.
Trước kia Giản Yên từng hỏi Mã Á có phải đã từng học ở trường đào tạo chính quy hay không. Lúc đó Mã Á lại phủ nhận nói kỹ xảo của nàng chưa hề được bất kỳ trường lớp nào đào tạo, hoàn toàn là do bản thân tự mình học tập. Từ năm lên mười nàng đã có hứng thú với việc đóng phim sau đó vẫn luôn tập luyện một mình.
Chưa từng trải qua lớp học diễn xuất mà đã xuất chúng như thế, sau này Mã Á chỉ cần được học tập thêm thì tiền đồ sẽ càng không thể đo đếm được. Giản Yên không có nói cho Mã Á biết thật ra nàng đã từng nhắc đến chuyện của Mã Á với Kỷ Vân Hân.
Giản Yên biết Mã Á muốn đến phát triển ở giới giải trí nước H chỉ là nàng không biết thời gian cụ thể, nàng cho rằng Mã Á cũng giống như mình muốn có sự nghiệp vững chắc ở tại nước J rồi mới quyết định đến nước H. Lúc trước nàng thương lượng với Kỷ Vân Hân, nàng hy vọng một nhân tài ưu tú như thế có thể trở thành nghệ sĩ dưới cờ của Kinh Nghi. Kỷ Vân Hân đứng ở góc độ thương nhân cân nhắc cũng cảm thấy nàng nói rất có lý.
Sớm muộn gì bọn họ đều phải về nước H, Giản Yên cũng không thể rời khỏi giới giải trí kia. Mặc kệ là trở lại lúc nào, có thể được một người có sức ảnh hưởng dẫn đường cho bản thân là một chuyện không thể tốt hơn. Chuyện này cũng là lý do tại sao Kỷ Vân Hân đồng ý Cảnh Viên tới tham gia hôn lễ.
Quý nhân không cần nhiều, một hai người là đủ.
Mã Á rời đi không bao lâu thì Kỷ Vân Hân đã trở về. Ở trên bàn cơm, Giản Yên nói đến chuyện của Mã Á, Đỗ Nhạn nói: "Là cô gái trẻ đến đây vào hôm nay sao?"
Giản Yên cười: "Dạ."
Giản Niệm nghe thấy tên Mã Á thì hô to liên tục: "Tỷ tỷ, tỷ tỷ, tỷ tỷ --"
Kỷ Vân Hân nhìn con bé một cái đột nhiên cảm thấy chén canh đang uống có vị hơi chua. Khi Giản Niệm nhìn thấy nàng cũng kích động như vậy thì tốt biết mấy, lần trước con bé bay về nước hơn một tháng lúc trở về biểu hiện nhìn thấy nàng và Giản Yên khác biệt như hai thái cực. Nàng nghĩ mãi cũng không hiểu, "bà nội nhỏ" này được nàng nuôi từ bé lại biết phân biệt đối xử?
Không phải mình cũng là mẹ của con bé sao?
Kỷ Vân Hân ghen tị đến khó chịu, không ăn cơm xong lập tức ôm Giản Niệm từ trên bàn cơm xuống. Một lớn một nhỏ ngồi ở trên sô pha, Kỷ Vân Hân nhấn mạnh: "Mẹ lớn."
Giản Niệm hô ngược lại: "Tỷ tỷ."
"Mẹ lớn."
"Tỷ tỷ."
Suýt chút nữa Kỷ Vân Hân tức đến nổ phổi, tay nàng dựng thẳng lên chuẩn bị nhéo gò má của Giản Niệm thì nhìn thấy con bé gào lên một tiếng bật khóc. Tiếng khóc kinh thiên động địa khiến Giản Yên lập tức đặt đũa xuống bước tới: "Sao thế?"
Giản Niệm thấy có người lại đây lập tức vươn người về phía Giản Yên, Giản Yên bồng con bé lên có chút buồn cười hỏi: "Hai mẹ con lại làm sao đấy?"
Kỷ Vân Hân bĩu môi: "Con bé yếu đuối quá."
Giản Yên:...
Nàng phát hiện bây giờ Kỷ Vân Hân thực sự càng ngày càng giống như Giản Niệm, ấu trĩ đến không tả được, không có dáng vẻ của người trưởng thành nên có.
Giản Niệm "yếu đuối" hài lòng tiếp tục đi ăn cơm, Giản Yên ôm điện thoại di động ngồi ở bên cạnh Kỷ Vân Hân. Thỉnh thoảng nàng cắn một miếng táo được Kỷ Vân Hân đút cho tiếp tục nói: "Chị cảm thấy thế nào?"
"Cái gì?" Kỷ Vân Hân nhìn chương trình trên TV nghiêng đầu: "Chuyện của Mã Á?"
Giản Yên gật đầu: "Không phải trước đây chúng ta cũng từng suy nghĩ muốn ký hợp đồng với con bé? Lần này biết thời biết thế không ổn sao?"
Kỷ Vân Hân đặt cái nĩa xuống, nàng dựa lưng vào sô pha nhìn chằm chằm TV một hồi mới nói: "Trở về chị gọi cho ba một cuộc điện thoại."
Nét mặt của Giản Yên cong cong: "Vợ của em tuyệt nhất."
Kỷ Vân Hân nghe thấy Giản Yên nói như vậy đột nhiên bật cười đáp trả: "Lặp lại lần nữa."
Giản Yên đặt điện thoại di động xuống hai tay nâng gò má Kỷ Vân Hân lên, ánh mắt hai người nhìn nhau như có ánh lửa thiêu đốt ở bên trong, giọng nói Giản Yên hơi thấp có kèm theo vẻ quyến rũ: "Em nói, vợ của em là tuyệt nhất."
Kỷ Vân Hân vươn tay ôm eo của nàng, ánh mắt dần trở nên trầm xuống: "Tuyệt chỗ nào?"
Giản Yên dựa vào trên người Kỷ Vân Hân thuận thế trèo lên bên tai, hơi thở tỏa ra mê hoặc nhẹ nhàng nói: "Khéo tay tốt tánh."
Kỷ Vân Hân ôm nàng, một tay đặt ở trên eo càng siết chặt hơn.
Buổi tối hôm đó Kỷ Vân Hân lập tức khiến Giản Yên chứng kiến lần thứ hai cái gì gọi là khéo tay tốt tánh. Ngày tiếp theo Giản Yên ngủ thẳng giấc đến buổi chiều mới bị Giản Niệm đánh thức, Đỗ Nhạn còn đứng ở bên cạnh không ngừng nói: "Niệm Niệm ngoan nha, để mẹ nhỏ ngủ tiếp biết chưa, tối hôm qua mẹ nhỏ bị mệt."
Giản Yên:...
Mưa to qua đi là một ngày nắng đẹp, Giản Yên cũng trở về đoàn phim. Nàng đã nói với Mã Á về tin tức bên Kinh Nghi, đại khái ký hợp đồng sẽ không thành vấn đề. Mã Á kích động đến ôm chầm lấy Giản Yên vừa khóc vừa cười. Giản Yên vỗ vỗ phía sau lưng Mã Á, đột nhiên tâm trạng lại sâu lắng xuống. Nàng vẫn luôn cảm thấy bản thân mình chưa hề lớn lên, cho dù đã có Giản Niệm nhưng cũng không cảm thấy rất trưởng thành. Giờ khắc này ôm Mã Á, Giản Yên lại bừng tỉnh bản thân đã không còn trẻ nữa.
Nàng chưa bao giờ quan tâm quá nhiều đến chiều hướng ở trên mạng, cũng chưa bao giờ vì lời nói của người khác mà khổ sở đau lòng. Nàng đối mặt với những lời chửi bới chỉ cười cho qua chuyện, còn khi nhận được những lời khen ngợi thì thong dong mỉm cười. Giản Yên phát hiện vô tình bản thân mình đã trở thành mẫu người mà lúc trước mình mong muốn.
Giữa tháng mười, Giản Yên xin đoàn phim nghỉ một tuần, nàng quay xong lập tức ngồi lên máy bay đi đến hòn đảo. Đỗ Nhạn và người trong Kỷ gia đã tới trước một bước, ngay cả Giản Niệm cũng đi theo bọn họ, bây giờ trên máy bay chỉ còn lại nàng và Tô Tử Kỳ đã lâu không gặp.
Từ lúc quay [Phản Quang] đến tận bây giờ nàng và Tô Tử Kỳ chưa từng gặp mặt lại, đôi lúc hai người sẽ gọi điện thoại hoặc là nhắn tin với nhau. Tô Tử Kỳ vẫn giữ phong cách ăn mặc giống như lúc trước toàn thân là tây trang màu lam nhạt, tóc mái được vén ra sau tai còn trên mặt được trang điểm tinh xảo kèm theo một chiếc khuyên tai dài. Khuyên tai dài đến nằm gọn ở trên xương quai xanh càng khiến cho xương quai xanh thêm tinh tế. Giản Yên bình tĩnh nhìn nàng vài giây, có chút hoảng hốt một lát sau đó khẽ gọi: "Tô tỷ."
Giống như đã rất lâu không gặp lại như chỉ mới xa nhau không được bao lâu.
Tô Tử Kỳ đáp lại: "Ừm, gần đây thế nào?"
Giản Yên ngồi ở vị trí bên cạnh nàng: "Dạ rất tốt."
Tô Tử Kỳ liếc mắt nhìn Giản Yên ăn mặc váy màu đỏ thon gọn dài đến đầu gối, tay áo dài vừa đủ mà màu đỏ diễm lệ từ chiếc váy càng khiến cho da thịt thêm vẻ trắng như tuyết. Dưới chân váy là một đôi chân thon thả thẳng tắp, trên chân còn mang một đôi dép đã đổi từ lúc bước lên máy bay. Giản Yên ngồi trước mặt không khác biệt bao nhiêu so với trước đây nhưng cũng có thể cảm nhận rõ ràng được một chút gì đó không giống.
Có lẽ là đã làm mẹ rồi nên khí chất toàn thân cũng lắng đọng xuống, không còn nhìn thấy tính trẻ con tình cờ xuất hiện. Giản Yên của hiện tại chả khác nào một bông hoa hồng đã nở rộ đang ở trong thời kỳ đẹp nhất.
"Duyệt Duyệt đi đóng phim rồi ạ?" Giản Yên thấy Tô Tử Kỳ không lên tiếng thì mở lời hỏi: "Tại sao chị không đi theo?"
Cho tới thời điểm hiện tại trong tiềm thức của Giản Yên thì sự bảo vệ nghệ sĩ của Tô Tử Kỳ tức là phải ở trong tầm mắt, chỉ cần là có cơ hội Tô Tử Kỳ nhất định sẽ đi theo mà không để cho Vu Duyệt đi đóng phim một mình. Tô Tử Kỳ đối mặt với câu hỏi của nàng cười cười: "Dù sao cũng là em kết hôn mà, chung quy phải đến."
Nàng cố gắng không nhắc đến đề tài liên quan đến Vu Duyệt, Giản Yên chớp mắt hai lần hỏi: "Không phải Hạ Ý -- đã bị điều tra rồi sao?"
Hạ Ý bị điều tra thế nhưng hắn vẫn chưa phá sản, Giản Yên nghe thấy ở trong đoàn phim có người nhắc tới chuyện này cho nên nàng mới biết được. Nàng lên trang web của nước H tìm kiếm tin tức về Hạ Ý nhưng rõ ràng đã có người đè xuống, sau đó hỏi Kỷ Vân Hân mới biết dự án Hạ Ý đầu tư xảy ra sự cố dẫn đến xoay vòng nguồn vốn không được. Hắn cũng từng cầu viện với Kinh Nghi, chỉ là từ lúc Kỷ Vân Hân gặp chuyện thì Kinh Nghi đã triệt để cắt đứt quan hệ đối tác với Hạ Ý. Hơn nữa trong chuyện này có thể người khác không biết nhưng Giản Yên thì khác, để dẫn đến cớ sự hôm nay khẳng định có sự nhúng tay của Kinh Nghi, cho nên việc Hạ Ý muốn nhận giúp đỡ từ Kinh Nghi quả thực là một chuyện viển vông.
Đúng là hắn có rất nhiều bạn bè ở trong giới giải trí thế nhưng những người tay to mặt lớn thì không được bao nhiêu, trong số đó hơn phân nửa đều đi theo sau lưng hắn ăn bám nịnh nọt. Bây giờ hắn sắp "ngã ngựa" thì nhóm người tự xưng là "anh em chí cốt" lập tức tránh mặt hắn thật xa, vì vậy công ty của hắn phải phá sản là chuyện sớm hay muộn. Giản Yên cũng cho rằng Hạ Ý đã được giải quyết nên Tô Tử Kỳ và Vu Duyệt sẽ có một cái kết tốt, không nghĩ tới hai người còn lẩn quẩn một chỗ.
"Cũng không có rối ren gì." Tô Tử Kỳ nói: "Em biết gần đây -- Duyệt Duyệt đang làm gì không?"
Giản Yên không hiểu gì nhiều về những chuyện trong nước, gần đây nàng lại còn phải bận rộn đóng phim nên cũng không có gọi điện thoại cho Vu Duyệt, nàng lắc đầu hỏi ngược lại: "Làm gì?"
"Em ấy mở phòng làm việc." Ánh mắt Tô Tử Kỳ trong trẻo: "Trực thuộc dưới danh nghĩa Kinh Nghi."
Giản Yên thật sự không biết chuyện này, nàng đoán rằng có lẽ Kỷ Vân Hân cũng không biết, nếu như biết thì chắc chắn Kỷ Vân Hân đã nói với nàng rồi.
Nàng cũng không cảm thấy có gì khó hiểu về việc Vu Duyện muốn mở phòng làm việc. Bây giờ các nghệ sĩ đến giai đoạn sau của sự nghiệp khi đã có được cả danh tiếng lẫn tiền tài đều sẽ bắt đầu tính toán cho bản thân, có người muốn mở công ty cũng có người muốn đầu tư, cho nên nàng không cho rằng đây là vấn đề gì lớn lao. Tô Tử Kỳ nghe Giản Yên nói xong vươn tay tìm kiếm gì đó từ trong túi xách, lại thoáng suy nghĩ bọn họ đang ở trên máy bay thì lại thôi. Nàng rút tay ra khỏi túi xách, giọng nói trầm thấp cất lên: "Nghệ sĩ đầu tiên em ấy ký hợp đồng, chính là Triệu Khinh."
Nhắc đến cái tên này Giản Yên thật sự rất kinh ngạc, nàng nhíu mày: "Triệu Khinh?"
"Cô ấy --"
Tô Tử Kỳ đánh gãy lời Giản Yên: "Cô ấy thích Duyệt Duyệt."
Xem ra chuyện này mọi người đều biết, vậy tại sao Vu Duyệt còn muốn ký hợp đồng. Giản Yên thật sự không thể hiểu nỗi, Tô Tử Kỳ không để cho Giản Yên có quá nhiều thời gian lo lắng tiếp tục nói: "Đừng nghĩ nhiều, em ấy có suy nghĩ riêng của em ấy."
"Vậy còn chị?" Giản Yên và Tô Tử Kỳ đã từng đồng hành với nhau một khoảng thời gian rất dài. Nói nàng có ý đồ riêng cũng được hoặc lo chuyện bao đồng cũng được, nàng chỉ không muốn nhìn thấy Tô Tử Kỳ thương tâm. Giản Yên cất lời hỏi: "Chị nghĩ như thế nào?"
"Chị..." Tô Tử Kỳ rũ mi mắt, nàng dựa lưng vào ghế dựa, đầu nghiêng về một hướng khiến giọng nói nhỏ nhẹ đi không ít: "Chị không biết."
Sau khi Vu Duyệt kí hợp đồng với Triệu Khinh thì thường xuyên dẫn Triệu Khinh đi tham gia sự kiện hoặc đi thảm đỏ, hai người bọn họ còn thường xuyên choàng tay đi chung với nhau. Nói không khó chịu là giả, nói không đau cũng là giả nhưng mỗi lần như vậy nàng chỉ có thể dùng chung một lý do để thôi miên chính mình. Vu Duyệt là bà chủ, sau này còn dẫn dắt thêm nhiều người mới, coi như không phải là Triệu Khinh thì cũng sẽ là những người khác. Nàng chỉ khó chịu nhất thời thôi, cũng không thể khó chịu cả đời được, bản thân nên tập chấp nhận thì sẽ tốt thôi. Nàng tự bức bách chính mình nên tập chấp nhận là được rồi.
Đã từng có vô số lần nàng dao động với quyết định của chính mình. Lịch trình của Vu Duyệt là do nàng sắp xếp, nhiều lần Vu Duyệt tham gia chương trình hoặc đi dự sự kiện với Triệu Khinh cũng là do nàng sắp xếp. Nàng đã rất cố gắng khắc chế bản thân rằng không nên nghĩ đến những yếu tố khác nhưng mà thật sự quá khó.
Nàng sắp không chịu nổi rồi.
Lần đầu tiên Giản Yên nhìn thấy Tô Tử Kỳ trong trạng thái như vậy, trong ấn tượng của nàng thì người đại diện này cho dù toàn thân có chật vật như thế nào cũng sẽ đứng thẳng lưng. Bây giờ rõ ràng đại thù đã trả xong nhưng chị ấy lại càng không có sức sống thấy rõ, Giản Yên hỏi: "Nếu không --"
Nếu không chị đổi nghệ sĩ đi -- Giản Yên không nói ra hết được câu này. Tình yêu Tô Tử Kỳ dành cho Vu Duyệt đã sâu tận xương tủy, không phải vấn đề nằm ở việc đổi nghệ sĩ nữa.
Tô Tử Kỳ miễn cưỡng kéo kéo khóe miệng: "Nói đến chuyện của chị rồi thì giờ tâm sự về em đi, ở chỗ này ổn chứ?"
Giản Yên phát triển ở nước J có thể nói là thuận lợi đến kỳ lạ. Giản Niệm trưởng thành rất tốt, sự nghiệp Kỷ Vân Hân cũng thành công, kỹ năng diễn xuất của nàng cũng không ngừng tiến bộ, nàng gật đầu: "Cũng ổn."
"Em ký hợp đồng ba năm với Trường Thiên?" Tô Tử Kỳ hỏi: "Dự định ba năm sau về nước sao?"
Giản Yên gật đầu, nàng đã bàn bạc với Kỷ Vân Hân rồi, dự định khoảng thời gian tốt nhất chính là trong vòng ba năm này phải đứng vững ở trong giới giải trí nước J. Ba năm sau, Giản Niệm phải về nước đi học, nàng và Kỷ Vân Hân cũng phải trở về. Kỷ Thủy Tuyền sắp đến tuổi về hưu, sức khỏe của ông nội cũng không thể chịu đựng quá nhiều. Cho nên bọn họ trở về nước là cái kết tốt đẹp nhất.
Tô Tử Kỳ gật đầu: "Thật ra thì thời gian trôi qua rất nhanh, coi như bây giờ em trở về cũng không ai nói cái gì cả."
Lúc trước Giản Yên đánh cược được ăn cả ngã về không nhất quyết muốn phát triển ở nước J, khi đó cả trong hay ngoài giới giải trí nước H đều thể hiện không thể hiểu được suy nghĩ của nàng nhưng nhìn thấy có rất nhiều người chửi rửa ở trên mạng thì mới có người tỉnh ngộ. Giản Yên làm như vậy không phải là hành động theo cảm tính hay nổi hứng nhất thời, nàng chỉ dùng cách của bản thân để bảo vệ Kỷ Vân Hân và đứa trẻ. Nàng là một nghệ sĩ nhỏ mới trở lại sàn diễn, sự nghiệp của nàng vừa có chút khởi sắc lại phải bảo vệ Kỷ Vân Hân hùng mạnh to lớn và một đứa trẻ vẫn chưa được sinh ra, nếu chuyện này không phải là tình yêu thì là cái gì?
Người trong giới sau khi lý giải được nguyên nhân tại sao Giản Yên làm vậy thì còn lên mạng nhắc đến tên Giản Yên vài lần, bọn họ hi vọng Giản Yên có thể về nước phát triển.
Cho đến hôm nay đã trôi qua hơn một năm rưỡi, những aitifans lúc trước nói nàng thấy sang bắt quàng làm họ ở trên mạng đã biến mất từ lâu, thay vào đó chính là fans CP của nàng và Kỷ Vân Hân còn có thêm một ít những cộng đồng mạng hiểu lý lẽ. Vì lẽ đó hiện tại nếu như Giản Yên muốn về nước, nàng sẽ nhận được quà chào đón là hoa tươi chứ không phải gạch đá.
Giản Yên gật đầu mỉm cười: "Em biết rồi."
Nàng hiểu những gì Tô Tử Kỳ đã nói chỉ là nàng có ý định riêng của mình: "Chỉ là em muốn, bản thân làm gì cũng phải đến nơi đến chốn."
Tô Tử Kỳ vỗ vỗ bả vai nàng, mỉm cười đáp lại.
Hai người xuống máy bay khoảng chừng hơn sáu giờ tối, tài xế đón bọn họ đi ăn cơm. Tô Tử Kỳ nhìn thấy những người ở đây nào là người Kỷ gia còn có cả Cố Thái và Chu Tranh. Bữa cơm tối có mặt của tất cả mọi người ngoại trừ Cảnh Viên vẫn chưa tới, nghe đâu Cảnh Viên nói là ngày mai sẽ bay đến đây sau.
Bầu không khí rất hòa hợp, cũng coi như làm quen với nhau được mấy năm nên mọi người nói chuyện khá cởi mở. Sau khi ăn xong Cố Thái và Tô Tử Kỳ ôm Giản Niệm ra ngoài đi dạo, trên hòn đảo đâu đâu cũng có bóng đèn, mọi thứ cũng đã được trang trí hoàn thiện mang dáng vẻ vui mừng, hân hoan. Tuy rằng không có mời bao nhiêu người nhưng Kỷ Vân Hân vẫn rất coi trọng lần kết hôn này, chỉ là trang trí một hòn đảo thôi mà đã khiến nàng bỏ thời gian hơn bốn tháng mới có thể hoàn thành. Giản Yên cũng đang đi dạo với bạn đời của mình, hai người đi tới một chiếc ghế dài thì ngồi xuống. Hai bên chiếc ghế có treo vài quả bong bóng, bọn chúng bị gió thổi qua tạo thành tiếng va chạm vui tai. Tay Giản Yên thích thú đặt ở trên quả bong bóng, Kỷ Vân Hân ngồi bên cạnh nói: "Thích không?"
Hòn đảo này chính là hòn đảo Giản Yên sinh con nhưng bây giờ quả thực so với lần trước thì khác nhau một trời một vực. Khắp nơi nhìn đâu cũng tràn đầy ấm áp và ngọt ngào, liếc mắt một cái lập tức nhìn ra nơi này có người sắp tổ chức hôn lễ, Giản Yên mỉm cười: "Thích, ai nghĩ ra vậy?"
Kỷ Vân Hân không ngần ngại trả lời: "Tiểu Hàm thiết kế đó."
Tuy Kỷ Hàm không có hứng thú về việc quản lý công ty nhưng nghiên cứu trang trí sự kiện thì lại cực kỳ chú tâm. Khi biết Kỷ Vân Hân tìm nhà thiết kế Kỷ Hàm lập tức xung phong nhận nhiệm vụ, Kỷ Vân Hân sợ một mình Kỷ Hàm làm không kịp còn tìm thêm hai nhà thiết kế hỗ trợ.
Kết quả không tệ.
Nàng rất thích, nàng cảm thấy Giản Yên cũng sẽ thích nơi này giống nàng.
Đúng là Giản Yên rất thích, tất cả những gì ở đây đều giống như cảnh tượng hôn lễ từng diễn ra trong tưởng tượng của nàng. Lễ cưới có hoa, có bong bóng, có đầy bóng đèn lung linh, có cả đài phun nước hoặc thác nước nhân tạo, cảnh vật trước mặt tốt đến nỗi trông như không có thật.
Phía xa Giản Niệm phát ra tiếng cười khanh khách nghe rất vui tai. Giản Yên sau khi nghe thấy thì nghiêng đầu nhìn Kỷ Vân Hân, vừa hay cũng nhận lại ánh mắt nhìn đến của Kỷ Vân Hân, nàng rũ mi mắt: "Có chuyện gì sao?"
Nàng mới vừa hỏi xong tức khắc cách đó không xa rầm lên một tiếng nổ lớn. Giản Yên có hơi giật mình ngước đầu nhìn lên, toàn bộ bầu trời đêm bị hàng ngàn tia lửa nhuộm sáng. Pháo hoa rực rỡ đẹp đến khó tin.
Trước mặt xảy ra một trận chấn động không nhẹ, Giản Yên có chút quên phản ứng cứ sững sờ ngu ngơ như vậy ngồi ở trên ghế. Kỷ Vân Hân ngồi bên cạnh nhìn thấy nàng như vậy không nhịn được khẽ cười thành tiếng.
Giản Yên hoàn hồn đưa mắt nhìn về phía Kỷ Vân Hân: "Đẹp quá."
Gió biển thổi tới khiến hai bên tóc mai của Giản Yên bay lên, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn nà, môi mỏng chóp mũi thon gọn, lông mày rõ nét. Trong đôi mắt kia ánh lên hình dáng pháo hoa ở giữa không trung. trông cứ như có hàng ngàn vì sao rơi vào trong mắt Giản Yên khiến đôi mắt trở nên trong suốt lại lấp lánh. Kỷ Vân Hân vươn tay đặt lên một bên gò má của Giản Yên, ánh mắt triền miên kèm theo vẻ quyến luyến, giọng nói của nàng ôn nhu cất lên: "Đúng vậy, rất đẹp."
Giản Yên chợt nhận ra gì đó, nàng dùng đôi mắt lấp lánh đầy sao nhìn Kỷ Vân Hân. Bốn mắt nhìn nhau, hương hoa xung quanh dần dần thơm nồng hơn. Giản Yên chỉ cảm thấy tiếng trẻ con cười khanh khách ở phía xa từ từ nhỏ xuống, nhịp tim đang đập của bản thân vang lên ầm ầm liên hồi như kế bên lỗ tai. Khóe mắt nàng bị gió thổi khiến chúng đỏ lên xuất hiện vẻ quyến rũ khó nào tả được.
Kỷ Vân Hân không nhịn được nữa nhẹ nhàng đặt xuống một cái hôn ở khóe mắt Giản Yên, cuối cùng nàng tới gần đôi môi mỏng phía dưới. Hương thơm bạc hà kéo tới khiến đầu óc Giản Yên không còn tỉnh táo, nàng nghe thấy Kỷ Vân Hân nói: "Yên Yên, nhắm mắt lại đi, chị muốn hôn em."
Khóe mắt Giản Yên nóng lên, nhắm mắt cam tâm tình nguyện dâng hiến.
Tiểu kịch của Ngư Sương:
Giản Yên: Chị học mấy thứ gì ở trong hội, khai mau?
Kỷ Vân Hân: Vợ à, em có thể làm ví dụ không.
Giản Yên:????
Kỷ Vân Hân: Chuyện trên giường thì phải thực hành, không thể tả suông.
Giản Yên:...