Chiến đấu ở trong trời mưa, chiến sĩ toàn thân mặc khôi giáp kim loại sẽ giống như là một mảnh kim loại dẫn dắt lôi điện vậy. Một khi bị đánh vào một chút, hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Tô Kính đổi mới trang bị, tất nhiên sẽ phải suy nghĩ tới những vấn đề này, bởi vì tinh binh của hắn, cuối cùng cũng có hạn. Mà Phù Không chiến hạm, phải làm được hiệu quả phòng lôi điện. Nếu không mà nói, mấy vạn người di chuyển ở trên trời, chỉ cần bị đánh một cái đã tan thành mây khói. Khi đó chẳng phải bản thân hắn sẽ biến thành chê cười hay sao.
- Ngươi có thể bán bản vẽ cho ta hay không?
Tô Kính hỏi.
- Được a, chuyện này ta có thể làm chủ. Nếu như ngươi muốn cải tạo, khó khăn sẽ rất lớn. Bởi vì đây là một cái phù văn cấp thấp.
Nguyên Thiên Y cũng không có ý định lừa gạt Tô Kính. Cho nên hắn dứt khoát bày ra phù văn này, cho Tô Kính quan sát một phen.
Tô Kính nhìn thoáng qua một lát rồi cười nói:
- Ra giá đi, thứ này hẳn không phải là đồ của đạo môn. Bất quá nếu như Nguyên gia các ngươi đã có được nó. Như vậy ta sẽ tôn trọng truyền thống, coi như là mua từ Nguyên gia. Giá tiền như thế nào?
Tô Kính ra vẻ thổ hào, Nguyên Thiên Y cũng không biết ra giá làm sao. Gia tộc báo giá, thứ này quá tiện nghi. Nếu như hắn nâng giá loạn mà nói, như vậy quan hệ với Tô Kính sẽ trở nên hỏng bét.
- Năm mươi vạn cái Bạch Cốt phù tiễn, được chứ? Ta còn có thể dùng giá tiền một thành để thu về những mũi tên đã bắn ra một lần.
Tô Kính tự mình trả giá, cuối cùng Nguyên Thiên Y cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Thời gian bốn ngày rất nhanh đã qua đi, Nguyên gia đứng vững gót chân ở cảng này trên Địa ngục tam đảo. Đồng thời Tô Kính cũng sắp xếp quân lực của hai đại doanh, làm đội thám báo, bố trí ở trong vùng núi ở chung quanh.
Ở trong vùng núi, trụ sở khổng lồ của Phù Không chiến hạm được tạo dựng lên, trừ Phi Xà hạm ra. Những chủng loại Phù Không chiến hạm khác cũng có thể dừng lại. Ở trong lòng núi, các binh sĩ lại dùng đạo thuật tạo dựng kho dự trữ, các loại vũ khí và tài liệu. Lúc này Tô Kính cũng bắt đầu trữ hàng.
Tài liệu nguyên thủy, lại thêm công của Kim Ngọc Phù Đồ truyền tống tới đây, đã là bán thành phẩm. Sau đó ở trong lòng núi lại có đội ngũ giống như đạo khí ty, đặc biệt chịu trách nhiệm xử lý các bán thành phẩm ở trong kho.
Vùng núi được người ta coi là gân gà, thế nhưng ở trong mắt Tô Kính mà nói, quả thật là quá đáng yêu. Bởi vì Phù Không chiến hạm của hắn không phải là phi cơ như trên địa cầu. Toàn bộ đều đứng thẳng, yêu cầu đối với sân bay cực thấp.
Vấn đề lớn nhất chính là cường giả tấn công, hoặc là bổn đảo gặp công kích bao trùm toàn bộ đảo.
Ở trên Địa Ngục tam đảo, chiến tranh bắt đầu tiến vào trạng thái bình thường, Tô Kính cũng không tự mình trấn giữ nữa. Bắt đầu vung tay làm chưởng quầy, giao nhiệm vụ cho Tố Nhân Long. Mà chính hắn thì trở lại trên Kim Ngọc Phù Đồ, muốn ngưng kết thiên địa luân tầng thứ cao nhất. Sau đó thuận tiện lại kết thành Kim Đan của Đạo gia.
Tất cả mọi chuyện đều là nước chảy thành sông, đủ loại tích lũy lúc trước đã khiến cho hắn không cần phải lo lắng chuyện Thiên kiếp như trước nữa.
Dưới tình huống bình thường mà nói, loại tấn cấp cấp bậc này, coi như là Thiên kiếp thì cũng không có đáng sợ như vậy. Cũng có thể dựa vào trang bị để triệt tiêu. Chỉ bất quá Tô Kính lại muốn lợi dụng Thiên kiếp, rèn luyện thân thể của mình một phen. Nếu không có thiên địa luân rèn luyện, hắn muốn ngưng kết ra Bạch Hổ nguyên thai, khó khăn sẽ rất lớn.
Tô Kính vừa đi, Tô Mộ cũng không có mặt, dứt khoát đi lên trên Kim Ngọc Phù Đồ. Thái Sơ Lôi Long bí pháp của nàng cũng phải củng cố vững chắc hơn một chút. Vô Ưu công chúa trấn giữ tại trận, Đường Hà và Mộ Ngân Mâu cùng đi. Tốc độ chiến tranh lúc này dường như cũng đã giảm xuống, không nhanh không chậm.
Phía nam, Chu Tương kia cũng không tấn công nữa. Hắn đã đồng ý với Tô Kính, cho dù có công chiếm nhanh thì cũng sẽ không có ý nghĩa, quan trọng nhất là hao tổn sau khi đánh hạ một đảo a. Phải làm thế nào mới thu được đồ từ chỗ Tô Kính mà hao tổn thấp nhất thì mới được coi là kiếm tiền. Nếu như tổn thất quá lớn, một chút đồ từ Tô Kính đền bù, căn bản sẽ không có một chút ý nghĩa nào.
Tô Kính ở trong mật thất trên Kim Ngọc Phù Đồ gặp được Lâm Tạ Hồng. Hắn hỏi thăm một chút chuyện huấn luyện ở trên Kim Ngọc Phù Đồ. Sau đó hắn lại trấn an Lâm Tạ Hồng, bảo nàng nhẫn nại thêm một chút. Sau khi đánh hạ Địa ngục tam đảo thì nàng mới có được tự do. Hiện tại cứ làm chuyện hậu cần trước thì hơn.
Sau đó Tô Kính lại mang theo Tô Mộ, tiến vào bên trong Thần Mộc hạm. Cùng nhìn vào chỗ sâu trong biển rộng.
Lần này thành tựu thiên địa luân, Tô Kính dùng phương thức câu thông với Long Xà Bát Cảnh Hồ để hoàn thành pháp tắc binh gia. Long Xà Bát Cảnh Hồ là bảo bối dung hợp Long Xà Đồ lục mà thành, hai người Tô Kính và Tô Mộ đều lợi dụng Thuần Dương động tiên chân kinh để tu hành.
Lúc này, dục niệm của hai người cơ hồ là không có, toàn tâm toàn ý vận chuyển chân khí.
Tất cả bí pháp lúc trước của Tô Kính đều dưới vận chuyển của Thuần Dương động tiên chân kinh mà biến mất. Ở trong Long Xà Bát Cảnh Hồ, kiếp số nhất thời xuất hiện, trong tám không gian, thủy hỏa phong lôi nhất thời xuất hiện, lập tức oanh kích thân thể của Tô Kính. Tô Mộ cũng không chạy trốn được. Bất quá dùng cường độ thân thể của nàng còn hơn xa Tô Kính. Cho nên công kích trình độ này đối với Tô Mộ mà nói, chỉ coi như là rèn luyện thân thể mà htooi.
Ở trong cơ thể của Tô Kính, trong đan điền khí hải, vốn có kết cấu hình trứng. Sau vài cái tai kiếp đã hóa thành chín đạo phù văn thuần túy xếp đặt lên nhau. Sau khi chín đạo phù văn này ngưng tụ, dùng lấy chín đạo phù văn làm trung tâm, lại lần nữa xuất hiện tám mươi mốt đạo phù văn, bao phủ ở bên ngoài chín đạo phù văn này. Cứ như vậy lại xếp chín lần, quá trình ngưng tụ ra phù văn mới coi đã dừng lại.
Sau đó Tô Kính lại bắt đầu dẫn lôi nhập vào cơ thể, lôi kiếp ở trong Long Xà Bát Cảnh Hồ lại có từng đạo oanh kích vào trên kim đan của hắn.
Thứ Tô Kính muốn làm hiện tại không phải là Kim Đan, mà là thiên địa luân đại thành của binh gia.
Đó là một loại Kim Đan vô cùng phức tạp, bị mạnh mẽ đánh nát. Ở trong thân thể của Tô Kính, nguyên thủy long xà chân khí ở trong kiếp số này, hóa thành một tia cơ hồ không có cách nào vận dụng thần niệm để dò xét được.