Vòng xoáy này đi qua nơi nào, kẻ địch đị từ trên tán cây bị rung cho rơi xuống, tất cả đều hóa thành tro tàn. Chỉ có một vài kẻ có trang bị áo giáp không tệ, mới có khả năng lưu lại một chút mảnh nhỏ.
Đạo công kích này của Tô Mộ, khiến cho Mộ Ngân Mâu và Đường Hà đều cảm giác được nguy cơ tử vong. Bởi vì Tô Mộ khống chế quá tốt, sấm chớp mưa bão này có thể là vòng xoáy cực lớn, cũng có thể hóa thành kích thước đầu kim, trực tiếp đánh trúng một người.
Khi sấm chớp mưa bão này hóa thành kích thước nhỏ như đầu kim, Đường Hà chắc hẳn, trừ khi mình vẫn duy trì trạng thái Kim Đan Nhập Khiếu, nếu không sẽ bị lập tức giết chết thành cặn bã.
Đúng vậy. Mình là một Luyện Khí Sĩ cảnh giới Kim Đan vô cùng cường đại, cho nên bị đánh thành bột phấn. Nếu như hơi yếu hơn so với mình, vậy sẽ thành tro tàn. Còn yếu hơn nữa một chút, có thể bị sấm chớp mưa bão này đánh cho ngay cả bụi cũng không còn dư lại. Tất cả bộ phận trên thân thể đều sẽ bị đánh vào trong hư vô.
Đường Hà và Mộ Ngân Mâu sợ hãi, là vì lực lượng của sấm chớp mưa bão này. Là vũ khí cung cấp ra, nhưng quy tắc trong sấm chớp mưa bão là do Tô Mộ kích phát ra. Dựa vào lực lượng của bản thân nàng kích phát ra, bị vũ khí phóng đại lên.
Đây chính là điều đáng sợ. Sở dĩ Đường Hà không có được nắm giữ địa vị trung tâm ở Đường gia, ngay cả xếp hạng ba người đứng đầu cũng không thể nào vào được, chính là vì hắn không có lực lượng giống như Tô Mộ.
Đường Hà đã rất nỗ lực, thậm chí nắm giữ trọn bộ Thần Đan đan thai, đủ để nghiền ép phần lớn cường giả. Nhưng khi đối mặt với một sấm chớp mưa bão nho nhỏ này của Tô Mộ, vẫn còn có chút trầm mặc.
Trong lòng hắn bỗng nhiên sinh ra một ý niệm. Ai cưới Tô Mộ, sẽ bớt phải phấn đấu ba trăm năm!
Đường Hà rung cho kẻ địch ẩn náu trên tán cây rơi xuống. Tô Mộ đưa kẻ địch rơi xuống vào bên trong phạm vi của sấm chớp mưa bão, trực tiếp giết chết. Hai người đều thi triển lực ra lượng cường đại nhất.
Kẻ địch còn đang ở cách hai trăm dặm. Muốn đại quân na di qua, đã là không kịp. Cho dù là cường giả trong đó bay qua, cũng không có khả năng lại ảnh hưởng gì đến Tô Kính nữa.
Thần long ra sức kéo. Thụ yêu kia từ trong không trung na di. Hơn bốn trăm Yên Chi Long đồng thời phóng ra lĩnh vực Yêu tộc, di chuyển thụ yêu khổng lồ kia tiến vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ. Ban đầu Tô Kính muốn đặt ở trong không gian quẻ Chấn giáo huấn một chút. Nhưng hiện tại thụ yêu chủ động đầu hàng như vậy, hắn liền trực tiếp chuyển dời đến không gian quẻ Khôn.
Ở không gian này, lực lượng của mặt đất cực kỳ nồng đậm. Chỉ cần Tô Kính không ngăn cản, lực lượng của thụ yêu cũng sẽ không giảm xuống. Ngoại trừ bị Tô Kính khống chế ra, sinh hoạt trái lại còn tốt hơn so với bên ngoài.
Sấm chớp mưa bão vẫn còn tiếp tục. Những người trên tán cây run rẩy rơi xuống, vẫn có số lượng lớn trang bị, đều là trang bị cá nhân tương đối kỳ quái, nhưng thể tích cũng không nhỏ. Sau khi bị sấm chớp mưa bão tàn phá qua, chỉ còn lại có một ít chất liệu không có cách nào phá hủy.
- Được rồi, đi thôi.
Tô Kính nói.
- Còn có thể có bao nhiêu thời gian nữa?
Đường Hà có chút không cam lòng. Thần Đan Nhập Khiếu của hắn còn có thời gian dài hơn. Nếu như thời gian duy trì lĩnh vực của Tô Mộ cũng đủ dài, hắn hi vọng thuận lợi tiêu diệt hơn mười vạn kẻ địch Tiên Cảnh này.
Dù sao thụ yêu đã bị bắt. Chỗ hai nửa vị diện giáp nhau, cũng mất sự không gian hạn chế. Bất cứ lúc nào mọi người cũng có thể rời khỏi đây.
- Thời gian còn không ít. Chỉ có điều chúng ta trở lại. Ta lợi dụng lực lượng này, bố trí một trận pháp ở phía trên. Quay về Vũ Thánh Đảo mới là quan trọng nhất.
Tô Mộ đặc biệt bình tĩnh, nàng kích phát ra lĩnh vực lực lượng, tiêu hao đặc biệt nhỏ. Chỉ là không nhất định phải ở chỗ này tàn sát những kẻ địch kia.
Giết kẻ địch ở những thế giới khác, Thiên Đạo của thế giới Thần Châu chắc chắn sẽ không có trừng phạt gì. Ngay cả như vậy, đám người Tô Mộ cũng có thói quen để cho các chiến sĩ đi giải quyết vấn đề. Bây giờ không phải là ở trước sống chết. Tất cả mọi người không có thói quen khi dễ người yếu. Nếu như đã quyết định chiến lược, hãy bỏ qua cho những kẻ địch này.
Tô Kính cũng không muốn qua, tiêu diệt sạch những sinh linh của thế giới này. Hắn vẫn muốn thu phục bọn họ. Điều này hoàn toàn phải xem người trong Tiên Cảnh có phản ứng thế nào.
Nếu như mình có thể hủy diệt Nguyệt Cung, trên thực tế đã có thể nắm giữ thế giới này. Nếu có thể kế thừa tất cả mọi thứ trong Nguyệt Cung, bao gồm tín ngưỡng, Tô Kính không nhất thiết phải lại qua giết chết những kẻ địch này. Đến khi đó, những kẻ địch này chính là sức lao động của mình.
Nếu như những kẻ địch này kiên quyết không thừa nhận sự thống trị của mình, thà rằng ngọc đá đều nát, vậy Tô Kính cũng không ngại đưa bọn họ vào địa ngục.
Hắn hỏi qua công chúa Vô Ưu về chuyện chiến tranh vị diện. Chí ít sáu phần chiến tranh vị diện kết thúc bởi vì loại kết quả này. Cái đó không có liên quan tới tàn nhẫn. Tất cả người xâm nhập vị diện, phần lớn đều sẽ thay đổi pháp tác của vị diện ban đầu, cuối cùng dẫn đến sinh linh thế giới ban đầu dần dần bị hủy diệt.
Cho nên bọn họ phản kháng đều tương đối kịch liệt. Chỉ có loại vị diện cao cấp này, bản thân pháp tắc không thể dao động. Cho dù chinh phục, cũng sẽ không có thay đổi. Sinh linh nơi đó mới có thể không ngại là ai tới thống trị.
Tiên Cảnh loại địa phương miễn cưỡng tính là nửa vị diện này, nếu như thần phục mình, phải hoàn toàn thần phục. Mình sử dụng thủ đoạn Binh gia, còn có thể khiến cho người của thế giới này sống sót. Cũng không biết, đối phương có chịu khuất phục, trở thành đầy tớ của mình hay không.
Ngày hôm nay, Tô Kính mới chợt phát hiện, cái gọi là Luyện Khí Sĩ, tiên nhân, đều là đạp lên thi thể xương cốt của người khác để thượng vị. Mình muốn thành tiên, cần tài nguyên, thậm chí cần một nửa vị diện thậm chí nhiều hơn, tới chống đỡ.
Hoàng đế bệ hạ đã đánh hạ rất nhiều vị diện, còn đang tiến hành đối với thế giới Thần Châu. Thế giới Thần Châu chỉ sợ là một vị diện tương đối quan trọng, có bí mật mình không biết.
Đáng tiếc mình cái gì cũng không nhìn ra được. Tâm tư của bệ hạ, mình căn bản là không thể nào biết được.
Nếu như Tô Kính không muốn giết chết những kẻ địch này, Đường Hà cũng không để ý tới. Tình trạng của hắn bây giờ còn có thể chống đỡ được một khoảng thời gian. Cho nên hắn đầu tàu gương mẫu, theo đường cũ xông trở lại.