Hồng Liên Bảo Giám

Chương 662




Cho dù là nói, thủ hạ của Tô Kính cũng sẽ không nghe theo lời tướng lĩnh của Đường gia nói.

Hắn có thể không đánh xuống nơi đây, mà bắn xuống Vũ Thánh Đảo. Phân chia một phần năm lợi ích, điều kiện tiên quyết chính là khiến cho binh lực của Tô Kính được duy trì hoàn chỉnh. Sau đó mọi người từ từ gặm Vũ Thánh Đảo xuống, cuối cùng phái đại quân, tấn công thế giới này.

Thời điểm làm xong tất cả những điều này, chắc hẳn sẽ tấn công đế quốc ở trên lục địa. Đã có manh mối, bắt đầu chính thức tấn công một ít dải đất ranh giới trong quốc gia Tà Thần.

Khi đó, hạm đội của bốn nhà liên hợp, đánh mạnh về phía quốc gia Tà Thần. Hai mặt giáp công mới có thể phát huy ra hiệu quả.

Đi muộn, hạm đội của người khác cũng sẽ tìm được địa điểm thích hợp để lên lục địa, nơi thích hợp để tấn công. Cho dù nhiều hơn nữa, cũng không ngăn nổi quá nhiều quân hạm của đế quốc tới. Mỗi gia tộc phân ra mấy bến cảng. Người đi muộn, cái gì cũng không chiếm được.

Phải biết rằng, rất nhiều gia tộc nhỏ đã chuẩn bị hơn mười chiến thuyền, đi theo hạm đội gia tộc lớn. Những gia tộc nhỏ này, đều sẽ lấy một thành phố cảng làm mục tiêu chiếm đóng tiếp theo. Chỉ cần bọn họ thành công, hạm đội của mình và Tô Kính lại không thể cướp giật nữa.

Dù sao đều quân đội của đế quốc bằng hữu, công kích lẫn nhau, bệ hạ sẽ rất tức giận. Hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Cho nên hơn hai dặm lồng giam cuối cùng, Đường Hà cũng gia nhập vào danh sách những người đào hang. Tô Kính chế luyện cho hắn hai khôi lỗi kim loại, chế luyện gậy chấn động đặc biệt. Đường Hà không tiếc tiêu hao lực lượng thần thức, đẩy mạnh tốc độ tăng nhanh gấp mấy chục lần.

Lần này, vượt quá khả năng dự đoán cực hạn của thuật sĩ thế giới này.

Ban đầu, bọn họ vốn cảm thấy, Tô Kính đào hang như vậy, tốc độ đã rất khủng khiếp. Chắc là phương pháp nhanh nhất. Nhưng không nghĩ tới, Đường Hà gia nhập, trực tiếp vào hừng đông cùng ngày, lại hoàn toàn phá tan lồng giam.

Tiểu đội chiến sĩ một trăm người trực tiếp xông tới, bị Đường Hà một chùy đập chết phân nửa. Sau đó đám người Tô Kính lại chui ra.

Sau khi rời khỏi đây lồng giam, mọi người lập tức khôi phục năng lực hấp thu nguyên khí. Tô Kính quay đầu lại liếc mắt nhìn lồng giam này một cái. Cấm địa bằng gỗ khổng lồ như vậy, khiến cho hắn cũng sinh lòng sợ hãi. Sau khi trốn ra, hắn mới hiểu được thế nào là khiếp sợ.

Hình như trí lực của kẻ địch không tốt. Nếu như đổi lại là mình, người dưới Kim Đan lục trọng, ai cũng đừng mong từ bên trong lồng giam nơi này trốn ra ngoài. Có khi là vận dụng tất cả biện pháp giết chết mục tiêu.

Giết!

Trong nháy mắt Đường Hà phóng ra sáu Thần Đan. Trong tay mỗi Thần Đan đều cầm theo một thanh trường kiếm chiều dài gần một trượng, ở phía trước ra sức đột phá về phía trước.

Bản thân những Thần Đan này chính là hình tượng đạo nhân thiếu niên, lực sát thương thoạt nhìn còn muốn khủng khiếp hơn so với Đường Hà. Bọn họ đi qua nơi nào, kiếm quang ngang dọc, cắt nát tất cả, hóa thành tro bụi.

Ngay cả máu tươi bên trong thân thể kẻ địch phun ra, cũng trong nháy mắt bị bốc hơi lên. Tất cả hơi nước trở nên cứng rắn, sau đó sụp đổ, không bất kỳ âm thanh phun ra chất lỏng nào. Những vết thương kia cũng trong nháy mắt mở rộng, biến mất, vĩnh viễn đều không nhìn thấy được thi thể hoàn chỉnh.

Đường Hà quả quyết, sau khi hắn đi ra, đối phương tất có trọng binh canh gác. Chỉ là tốc độ hắn tiến lên quá nhanh. Đối phương nhất định là không có cách nào suy đoán được. Cho nên sau khi đi ra, hắn lại phóng ra sát chiêu cường đại nhất.

Sức chiến đấu của sáu viên Thần Đan, đủ để trong nháy mắt giết chết một người Luyện Khí Sĩ Kim Đan ngũ trọng.

Đường Hà dùng để mở đường là hay nhất trên đời. Lối đi này vốn rất hẹp. Nhưng ở dưới kiếm khí của sáu viên Thần Đan, trong nháy mắt chiều rộng khuếch trương đến phạm vi hai mươi trượng.

Mà kẻ địch mai phục ở trong rừng cây hai bên, cũng bị giết chết hết dưới kiếm quang này

Tô Kính nhìn cục diện khốc liệt như vậy, có chút kinh hãi. Mình may là không trực tiếp đắc tội với người như Đường Hà. Nếu như có, chỉ sợ cũng không sống được tới ngày hôm nay.

Lực sát thương khủng khiếp như vậy, còn có cái gì có thể ngăn cản được?

Đang nghĩ như vậy, phía trước bỗng nhiên xuất hiện hơn mười người cây. Những người cây này hành động nhanh một cách dị thường. Trên cành chớp động ánh sáng màu sắc rực rỡ, ra sức quật về phía trước.

Kiếm quang cắt nát mọi thứ. Nhưng những người cây đó nhào lên, sử dụng thân thể, sử dụng rễ cây cùng Thần Đan dây dưa một chỗ. Cũng chính là mấy giây, những người cây cao lớn đã bị Thần Đan cắt sạch không còn.

Trong lòng Đường Hà bỗng nhiên sinh ra sự cảnh báo. Hắn không chút do dự thu hồi Thần Đan, chiến chùy của mình bay ra ngoài.

Những Thần Đan này là vốn liếng để hắn sống yên phận. Bởi vì cảnh giới của hắn so với Thần Đan mà nói, vẫn quá thấp. Cho nên bản thân Thần Đan cũng có sơ hở. Đối mặt với cường giả cùng đẳng cấp vẫn không có vấn đề gì. Nhưng gặp phải kẻ địch quá cường đại, phóng ra Thần Đan, trừ phi là phát nổ nó, bằng không đối với mình chính là tai họa vô ích.

Tô Kính không nhìn ra ảo diệu bên trong. Bản thân Đường Hà lại hết sức rõ ràng.

- Tất cả đều ở lại đây đi. Thần mộc của ta, cần các ngươi tới làm phân bón.

Một người thiếu nữ mặc váy dài màu trắng, đứng ở giữa đường, vươn một tay tới, ngăn cản chiến chùy của Đường Hà bay ra, không chút sứt mẻ.

Lôi Điện Kích của Mộ Ngân Mâu chỉ tới. Một đạo điện lưu lớn màu lam, rơi vào trên người thiếu nữ kia.

y phục của thiếu nữ nhất thời nát vụn, lộ ra áo giáp mỏng nhẹ bên trong. hình thức của cái áo giáp này, chỉ là che ở phần ngực và hạ thân của thiếu nữ. Nơi bụng đều thoáng mát một mảnh. Hai chân thon dài, màu trắng khiến cho Tô Kính cảm giác như đang nhìn thẳng vào ánh đèn chân không.

Thiếu nữ còn có một đôi giày, ở dưới sự công kích của lôi điện, bề ngoài hóa thành tro bụi, lộ ra hoa văn kết cấu bên trong giống như áo giáp.

Trên hai cái giày này, đầy vảy. Trên vảy chế luyện đạo văn. Phần nhọn của giày đột nhiên thu hẹp lại, giống như là một cây chủy thủ, bị nàng đá một cước, hiển nhiên là phải đoạn tử tuyệt tôn.

Khiến cho người ta sợ hãi chính là, dáng người thiếu nữ lại thấp hơn so với Tô Kính nửa cái đầu. Thoạt nhìn trên người, tay nhỏ, chân cũng nhỏ. Ngay cả ngực cũng bằng phẳng. Nhưng nàng lại có thể một tay, tiếp được chiến chùy của Đường Hà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.