Hồng Liên Bảo Giám

Chương 2150




Cường giả trong vu môn, nàng là người duy nhất có thể đánh đồng với Tô Kính, thủ hạ còn lại trong mắt Tô Kính chỉ là phù vân.

- Chúng ta nên gia tốc thống nhất vũ trụ, không luyện chế thành tiên khí, cũng không cho vũ trụ của chúng ta thôn phệ, chúng ta thông qua vũ trụ này tấn công nơi khác, tất cả chuyện chủ thần chờ mong chúng ta không làm, vũ trụ này bị hắn làm suy yếu dần dần, chúng ta nên suy nghĩ mục đích của hắn.

Tô Kính nói xong liền thúc dục đại lục dưới chân bay thẳng đến tinh vực hạch tâm của vũ trụ.

Hắn là không có biện pháp tốt, chủ thần dùng thời gian mười năm làm một việc không đầu không đuôi, không có cách nào phỏng đoán. Tô Kính tin tưởng, nếu mình ở trong vũ trụ này, không có bị nhốt vào hắc ám luyện ngục thì nhất định sẽ phát hiện bí mật của chủ thần, hiện tại chỉ có thể dùng Hà Đồ Lạc Thư suy tính, vấn đề này được giao cho thế giới tiên cảnh.

Tô Kính truyền đạt mệnh lệnh ra ngoài, Hà Đồ Lạc Thư không tham dự chiến tranh, nó cũng bắt đầu toàn lực tính toán, suy tính chủ thần đang có âm mưu gì.

Điều kiện tiên quyết chính là thời gian đám người Tô Kính bị giam trong hắc ám luyện ngục, dưới Tiên Đế không thể cảm giác có âm mưu.

Phương hướng nói không rõ ràng, nếu không cần Hà Đồ Lạc Thư, dựa vào mấy Tiên Đế đi tính toán không biết phải tính toán bao nhiêu năm tháng. Tô Kính phi thường phiền muộn, sau khi chủ thần ăn thiệt thòi một lần đã khó đối phó hơn trước.

Hắn tạo áp lực tâm lý lên mọi người mạnh chưa từng có..

Giống như người Mỹ phát hiện một loạt phần tử khủng bố có vũ khí hạt nhân lại biến mất, không biết nấp ở nơi nào. Tất cả manh mối không thể tìm ra vị trí của đám khủng bố.

Tốc độ chiến tranh nhanh hơn, Tô Kính đã không so đo hi sinh. Tiến công nhắm vào tinh vực hạch tâm, đầu nhập toàn bộ lực lượng đẳng cấp Tiên Đế nên tốc độ nhanh gấp mấy chục lần.

Chỉ qua sáu năm, đại bộ phận ngôi sao đều bị công chiếm, còn thừa lại mấy tiên môn cường đại đang ngoan cố chống cự, Tô Kính bên này đã phái hạm đội rời khỏi tinh vực hạch tâm xuất phát đi vị diện khác.

Sau khi bốn người rời khỏi hắc ám luyện ngục sẽ không tách ra. Có một ngày bỗng nhiên Tô Kính nói:

- Vị trí vũ trụ của chúng ta là tuyệt đối chân thật đúng không?

- Đúng vậy, tuyệt đối chân thật.

Trả lời Tô Kính là Vô Ưu công chúa, Vô Ưu thiên của nàng vẫn mở ra, từ đó phản hồi với thế giới chân thật, nàng cảm thụ chuẩn xác hơn bất cứ kẻ nào.

- Thế giới chân thật, chủ thần nấp trong thế giới hư vô.

Tô Kính nghĩ đến điểm này nên càng không vui.

Bởi vì rất có thể thời điểm mình phá hắc ám luyện ngục bị chủ thần mượn đi lực lượng, thế giới hư vô là Địa Tiên giả thuyết, nó là vũ trụ song song.

Vũ trụ song song cũng không khác gì người địa cầu, đều là hư ảo. Bởi vì tiên nhân không cách nào đi tới vũ trụ song song.

Nếu têế giới hư vô bị mở ra, chủ thần có thể tiến thêm một bước.

Tô Kính cũng không nghĩ tới có thể đánh mở thế giới hư vô song song, một khi thế giới đó biến thành chân thật là có thể nghịch chuyển thời gian, hơn nữa không gì không làm được.

Tô Kính có thể cải biến tốc độ thời gian trôi nhưng lại không thể nghịch chuyển, một khi vũ trụ song song hiện hóa, muốn làm vũ trụ trở về hỗn độn quá dễ dàng, Tô Kính mình cũng có thể làm được.

Nếu trở lại thời kỳ hỗn độn, chủ thần nghịch chuyển thời gian là có được trí nhớ hiện tại, lại có thân phận Phật tổ, lực lượng thống nhất vũ trụ dễ dàng, đạo môn cũng không có biện pháp tranh phong với hắn.

Hắn có thể cải biến con đường phát triển của vũ trụ, sau hỗn độn chính là lúc phật môn rầm rộ, hắn có thủ đoạn chế tạo phân thân, những phân thân này chính là vô số phật đà. Cả vũ trụ chính là phật quốc của hắn.

Nghĩ tới đây không ai có thể bình tĩnh được nữa.

Vũ trụ song song trọng điệp với vũ trụ hiện tại và hóa thành hỗn độn, miếu nhỏ của chủ thần chắc chắn không bị phá diện, sinh linh vừa ra đời bị hắn độ hóa?

Còn có ai là đối thủ của hắn?

- Đáng chết, Hán Anh đầu nhập vào chủ thần!

Bỗng nhiên Tô Kính nói.

- Không có khả năng, hắn...

Tô Mộ dừng lại, nàng vốn muốn nói Hán Anh hận khế ước giả, không có khả năng bán đứng vũ trụ của mình nhưng Hán Anh chưa chắc là chủ động, hắn có thể bị miếu nhỏ độ hóa.

Sau khi thất bại, Hán Anh bị đuổi ra khỏi vũ trụ của mình, có khả năng gặp được chủ thần, song phương tự nhiên không có khả năng câu thông hài hòa với nhau. Chủ thần dụ dỗ hắn tiến vào chùa miểu, sau đó độ hóa, lại an bài vận mệnh thần thuật va chạm, từ đó làm Hán Anh xuất hiện diễn tuồng kịch lừa gạt đám người Tô Kính.

Nếu đám người Tô Kính không gặp được Hán Anh xuất hiện, có lẽ sẽ có người hi sinh nhưng tuyệt đối sẽ tìm hiểu nguồn gốc, sau khi va chạm sẽ căn cứ dấu vết vận mệnh và tìm được chủ thần.

Kết quả bị đưa vào hắc ám luyện ngục, bọn họ tùy ý bị chủ thần bố cục, căn bản không có biện pháp rời đi.

Đúng, Hán Anh dựa vào cái gì có thể đối kháng vận mệnh? Nếu như hắn có thể làm được điểm ấy thì cần gì nhận thua với Tô Kính?

Tô Kính nghĩ đến vấn đề vũ trụ song song, rốt cuộc không có biện pháp bình tĩnh nổi, hắn dùng Hà Đồ Lạc Thư tiếp tục tính toán, tính toán nên làm sao xâm lấn vũ trụ song song. Hắn lại ra lệnh cho người của mình du đãng và thanh lý lực chống cự trong vũ trụ này.

- Tìm được song song vũ trụ, ngươi sẽ làm như thế nào?

Có một ngyaf Tô Mộ lại hỏi Tô Kính.

- Giết qua, tiêu diệt hắn.

- Đồng quy vu tận sao?

Tô Mộ hỏi.

- Không sai biệt lắm, nếu đi trễ khẳng định sẽ đồng quy vu tận.

Tô Kính cũng không che dấu.

Tô Mộ gật đầu, nói:

- Ta đi với ngươi.

- Cần gì chứ, ngươi đã có tính mạng vô hạn, rời khỏi vũ trụ...

Tô Kính chưa nói xong, hắn nhìn thấy ánh mắt Tô Mộ không sao cả, hoàn toàn không có bi thương, chỉ có vui thích.

- Nhớ lại trước kia, thời điểm ở Hầu phủ luôn nghĩ nên làm thế nào để trường sinh bất tử, muốn thành tiên. Hiện tại lại cảm thấy trường sinh bất tử cũng không có ý nghĩa gì.

Tô Mộ cười rất bình thản, trong mắt Tô Kính giống như ngọn đèn trong bóng tối, rất ấm áp và làm người ta hướng tới.

Chính mình tu hành thuần túy là giày vò, không có đơn thuần như Tô Mộ.

Không đủ đơn thuần, cũng tu hành đến loại cảnh giới này, xem ra số mệnh của mình rất tốt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.