Tô Kính đến đây chắc vì gặp nàng, cứ tưởng là hắn bị chặn đường, hèn gì cung chủ nói tiểu tử này rất khó đối phó.
Tô Kính được Đại La Kim Đan, hắn quay về Tiên Cảnh Thế Giới, liên lạc với Nhân Tham Quả Thụ trước. Nhân Tham Quả Thụ không nói chuyện được nhưng Tô Kính có thể giao lưu thần niệm với nó.
Đại La Kim Đan là đan chết, Nhân Tham Quả Thụ sẽ hấp thu rất nhanh, tối đa nửa tháng là hòa tan hết trong người, muốn hoàn toàn phát huy dược tính thì cỡ hai, ba năm.
Trong quá trình có thể cùng lúc nuốt Vô Vọng Thiên, chủ yếu là hấp thu thứ này vừa có thể trấn áp trứng hỗn độn.
Tô Kính vừa lòng quay về, trên đường về Ngọc Kinh thành gặp một người tại cửa sau hoàng cung.
Người đó Tô Kính cũng quen, một đạo nhân của Thần Mộc Đạo Cung. Đạo nhân họ Ký, tên Xuân Sinh, tên hơi hài nhưng người này không khờ chút nào. Thần Mộc Đạo Cung công bố ra ngoài ba tiên nhân, Ký Xuân Sinh phụ trách một nửa công việc, địa vị cao quyền nặng, ít có dịp tự mình ra tay.
Tô Kính buồn bực, nói:
- Ký Tiên chặn cửa chờ chắc muốn nói chuyện một lúc khó xong, chờ ta đi diện thánh rồi mình nói chuyện sau?
Ký Xuân Sinh vui vẻ nói:
- Diện thánh? Vừa lúc, chúng ta cùng nhau đi.
Trên khuôn mặt trắng trẻo có mấy hột mụn nhảy theo cảm xúc khá sinh động.
- Ký Tiên, mặt dày mày dạn là không tốt.
Ký Xuân Sinh bám dính không bỏ:
- Chúng ta tu tiên chứ không phải tu mặt.
Ký Xuân Sinh chết sống quyết theo Tô Kính tiến cung đi gặp Khương Thần. Mặc kệ Khương Thần xuất sắc cỡ nào vẫn là khôi lỗi trong tay Tô Kính, Ký Xuân Sinh đi gặp Khương Thần thật ra là ý của Thần Mộc Đạo Cung. Có gặp Khương Thần hay không chẳng quan trọng, vấn đề là bây giờ chín gia tộc lớn muốn gặp Khương Thần nên ý nghĩa đã khác.
Tô Kính nhìn sắc trời còn sớm, có thể gặp Khương Thần trễ chút:
- Vậy ta không gấp.
Tô Kính kéo Ký Xuân Sinh vào cung, đi thiên điện được người ta xếp cho, đóng cửa lại.
Tô Kính hỏi:
- Trừ việc hoàng đế ra còn có chuyện gì Kỷ Tiên muốn ta hỗ trợ?
Ký Xuân Sinh không ngờ Tô Kính có thể tự nhiên trong cung điện như vậy, đám nội quan, nữ quan xem lời hắn nói như thánh chỉ.
Đây là thái độ của Tô Kính cho Ký Xuân Sinh thấy, lời hắn nói tuyệt đối có thể thay thế ý chí của Khương Thần.
Ký Xuân Sinh không kiềm được hỏi:
- Cái đó... sao phò mã làm được vậy?
- Tư chất của hoàng đế chắc chắn thành tựu Chân Tiên được, thành tựu Kim Tiên thì cần có người nâng đỡ. Muội muội của ta là lão sư của hoàng đế, sau này hắn có thành tựu gì chỉ trong một câu nói của ta. Muốn sống lâu hay làm hoàng đế có thực quyền, nếu là Ký Tiên sẽ chọn thế nào?
- Đơn giản vậy thôi?
- Đương nhiên không phải, năm đó Ma môn làm loạn trong Ngọc Kinh thành, phụ mẫu của hắn bị Ma môn giết chết, là ta cứu hắn. Ta đã hứa với mẫu thân của hắn, nên ta đối xử với hắn thật lòng. Hắn không muốn ngai vàng này, chỉ mong có ngày diệt Ma môn báo thù. Ta khuyên hắn khi nào trường sinh mới thật sự báo thù, vì trường sinh đương nhiên hắn nghe theo ta răm rắp.
- Ài, cung chủ nói với ta thế đạo thay đổi, có lẽ Đông Tần không tồn tại nữa, không biết tương lai của mười hai Đạo Cung ở đâu. Cung chủ nói phò mã luôn có ý tưởng đặc biệt, sai ta đến thỉnh giáo phò mã.
Tô Kính hỏi ngược lại:
- Đạo Cung tồn tại có ý nghĩa gì?
Ký Xuân Sinh á khẩu.
Tô Kính tiếp tục bảo:
- Chỉ là thể kết hợp ích lợi, xem vấn đề phải biết bắt trúng căn bản. Lực ngưng tụ thật sự của Thần Mộc Đạo Cung là Thần Mộc Đạo Tạng, mỗi truyền thừa của Đạo Cung mới là chân thật không giả dối. Mặc kệ tương lai ra sao, có lẽ Đạo Cung không tồn tại nhưng lưu phái Thần Mộc còn lưu truyền tiếp là đã đủ.
- Câu trả lời của phò mã sẽ làm nhiều người thất vọng.
Tô Kính cười nói:
- Liên quan gì ta? Chúng ta tu tiên vứt cả da mặt, ai quan tâm người khác có vui vẻ không?
Ký Xuân Sinh vỗ tay nói:
- Lời quá hay, không sai, không sai! Phò mã gia, làm sao để Thần Mộc Đạo Tạng lưu truyền tiếp?
- Ta chưa thấy làm sao biết?
Ký Xuân Sinh vừa nói vừa định lấy ngọc giản ra khỏi vòng tay:
- Phò mã muốn xem thì ta có đây.
Tô Kính kiềm Ký Xuân Sinh lại:
- Không được!
- Sao vậy?
- Nếu xem sẽ phải hứa hẹn.
Nói câu này bản thân Tô Kính cũng cảm khái, lúc xuyên đến hắn là phế vật khí hải đan điền bị hỏng, mới trăm năm mà hắn đã không thèm nhìn bí tịch của mười hai Đạo Cung, tuy rằng Chúng Sinh Ấn rất cần bí tịch đó.
- Ôi dào, phò mã gia làm gì nghiêm trọng, sợ sệt vậy?
Tô Kính ngẫm nghĩ, Thần Mộc Đạo Cung và hắn cũng khá thân, nguyên Đạo Cung không có ai làm hắn ghét, cũng chưa bao giờ làm việc khiến hắn gai mắt.
Quan trọng là Đạo Cung này giàu có và đông đúc, Diễm Đế Minh của hắn sắp thành lập một bên khác.
Nghĩ đến đây Tô Kính hỏi Ký Xuân Sinh:
- Ký Tiên, dù cung chủ nói Ký Tiên có thể toàn quyền phụ trách, nhưng chuyện ta muốn nói Ký Tiên tuyệt đối không tự quyết định được. Kêu cung chủ đến tìm ta đi, đây là việc làm ăn thứ nhất giữa ta và Đạo Cung.
- Còn Tàng Kiếm Đạo Cung?
Tô Kính trả lời thành thật:
- Chu Tước Đạo Cung nữa, ta chắc chắn bọn họ có phần.
Ký Xuân Sinh không cảm thấy Tô Kính mạo phạm mình, chắp tay nói:
- Vậy ta cáo lui, hôm khác sẽ có người đến bàn bạc với phò mã. Gần đây cung chủ gặp chút rắc rối, có lẽ hai phó cung chủ sẽ cùng đến, mong phò mã đừng trách.
Tô Kính nói:
- Đâu, tuy không phải ta một chốc nghĩ ra chuyện này nhưng cũng là lần đầu tiên nói cho người khác nghe. Ta kính ngưỡng hai vị phó cung chủ đã lâu, hai vị trí mưu vô song, đến lúc đó còn phải xin chỉ dạy một phen.
Tô Kính không nói khách sáo, Thần Mộc Đạo Cung khác với Đạo Cung khác, người quản lý thật sự là hai phó cung chủ. Hai phó cung chủ không phải huynh đệ, nhưng tu hành tiên thuật khiến hai người có cái thần rất giống nhau, liên kết tâm linh, chiến đấu thì phối hợp nhau, dù cho cách xa vạn dặm cũng cùng nhau đối địch.
Song sinh hoa của Thần Mộc Đạo Cung: Hạ Tô Tiên, Lạc Vân Mi.
Ký Xuân Sinh đã đi, Tô Kính không đến gặp Khương Thần ngay. Tô Kính báo cho Khương Thần biết sau ba canh giờ có việc muốn bàn, trong thời gian này y đừng tu hành.
Tô Kính không rời khỏi thiên điện mà bay lên Chúng Sinh Ấn, bắt đầu tính toán.
Diễm Đế Minh có tám trưởng lão có thể kiềm chế phó minh chủ, vậy nên đặt ra tám lưu phái mới là cách tốt nhất để đối kháng lại trưởng lão.