Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1662




Tố Nhân Long cau mày, trường côn thế đi bất biến, chỉ bất quá lực lượng huỷ bỏ hơn phân nửa. Nữ tu giơ tay lên, phóng xuất một đạo hắc quang, ngăn trở trường côn.

Phốc.

Máu tươi từ trong miệng nữ tu phun ra, nếu không phải Tô Kính nhắc nhở, nàng có thể sẽ bị Tố Nhân Long trực tiếp đập chết. Đương nhiên, Tố Nhân Long cũng có thể là cùng Tô Kính phối hợp diễn trò, dù sao Lan Mộng Tình cũng nhìn không ra.

Nàng biết, cô cô của mình tính tình nóng nảy, lúc này đây chịu thiệt, sợ là ghi hận trong lòng.

Thế nhưng có thể trách Tố Nhân Long sao? Nếu không phải Tam Muội Chân Hỏa của cô cô muốn đả thương Nguyên Thần của Tố Nhân Long, Tố Nhân Long làm sao sẽ phản kích như vậy.

Nữ tu cắn răng, lui về phía sau một bước, trợn tròn đôi mắt, quát dẹp đường:

- Binh gia dư nghiệt!

Một tiếng Binh gia dư nghiệt này, làm Tô Kính rất không vui.

Đánh không lại thì nói đánh không lại, còn làm trò hề, là muốn Tố Nhân Long bị vây công sao?

Trường côn của Tố Nhân Long điểm trên mặt đất, vòng tròn trên mặt đất thu lại, 500 Tiên binh nhất thời hóa thành hỏa quang, trở lại trong thân thể nữ tu, thân thể nữ tu bị vòng tròn gắt gao vây khốn, khẽ động cũng không thể động.

Nàng thụ thương không nhẹ, giãy dụa mà nói, sẽ làm thương thế tăng thêm.

Tố Nhân Long một bước đi tới trước mặt nữ tu, trường côn điểm ở mi tâm của nàng, mở miệng nói:

- Tam Muội Chân Hỏa, thật là có bản lĩnh. Lại muốn lâm trận hủy Nguyên Thần lạc ấn của người, đây là Ma Môn bí pháp. Chẳng lẽ ngươi là Ma Môn nằm vùng ở Đông Tần?

Nói xong những lời này, trên trường côn của Tố Nhân Long, sát khí bạo phát, trong đầu nữ tu, đau đớn như đao cắt.

Nàng muốn phản bác, nhưng ngay cả một câu cũng nói không ra, Tố Nhân Long tiếp tục nói:

- Đạo gia Quân Trận bí pháp, là đến từ Binh gia, bất luận ai cũng có thể sử dụng, ta trái lại hỏi một chút, bí pháp này của ngươi, trong Cửu đại gia tộc, có nhà nào truyền lưu sao?

- Thủ hạ lưu tình.

Lan Mộng Tình mở miệng, sát ý của Tố Nhân Long không phải là giả, nếu như cô cô còn bị sát khí áp bức như vậy, tu vi sợ là sẽ hủy.

- Nhân Long.

Tô Kính gọi một tiếng, lúc này Tố Nhân Long mới thu hồi trường côn, cũng không nghe đối phương giải thích, trực tiếp nhảy xuống Thanh Ngọc Đài.

Lan gia có người mang nữ tu xuống đài, có người trợn mắt nhìn đám người Tô Kính.

Tô Kính lạnh nhạt nói:

- Lan Thượng thụ thương, mọi người Lan gia các ngươi thấy rõ, nửa điểm cũng không có tổn hại căn cơ tu đạo của hắn. Vị tiên tử này động thủ muốn phá Nguyên Thần người khác, lẽ nào không cho phép người của Lục Đạo Chân Quân ta phản kích sao?

Người Lan gia á khẩu không trả lời được, Tô Kính nói không sai. Thiết Vô Dung đánh tan Lan Thượng, lại nắm chặt đúng mực, Lan Thượng bị thương, đối với Tiên Nhân mà nói không coi vào đâu.

- Trận cuối cùng không cần so nữa, sư muội ta động thủ, ta ngăn không được.

Sắc mặt của Tô Kính rất khó coi. Phất tay một cái, người của Lục Đạo Chân Quân theo hắn ly khai Thanh Ngọc Đài.

Người Lan gia xấu hổ đứng ở dưới đài, trong mắt nữ tu kia phức tạp. Mình xung động, không nên hạ ngoan thủ a.

Đối với người tu hành mà nói, phá hư căn cơ tu đạo, cùng sinh tử cừu địch cũng không có gì khác nhau. Thực lực của Tố Nhân Long kia cường đại, nếu không phải vừa rồi mình dùng Ma Môn bí pháp, muốn thắng mình, cũng là sự tình cực kỳ trắc trở, song phương thắng bại, một nửa một nửa.

Hiện tại mình thụ thương còn nặng hơn Lan Thượng, có thể trách được ai đây?

- Cô cô, chuyện này, ta phải nói với các trưởng lão như thế nào đây?

Lan Mộng Tình nhìn cô cô của mình, trong lòng cũng bất mãn. Đối phương chiến ba trận, đều thủ hạ lưu tình. Chuyện này nói ra, không có bất luận kẻ nào sẽ đồng tình Lan gia.

- Ta sẽ từ đi chức vụ trong tộc. Ta sẽ đi xin lỗi Lục Đạo Chân Quân, sự tình kết minh, ngươi đi làm ah.

Nữ tu rất nhanh thì quyết định. Mình một người oán hận, không thể liên lụy đến gia tộc.

Lục Đạo Chân Quân cường thế như thế, kết minh thật là lựa chọn tốt. Lần bị thương này, coi như là mình Độ Kiếp.

Nhân Kiếp khó phòng ngự, thời điểm giận lên, mình dĩ nhiên không có bất luận cảnh giác gì.

- Sự tình xin lỗi thì không cần, mời Lan gia gia chủ tới Vô Ưu thành, cùng ta nói chuyện kết minh. Tổn thương các hạ, cũng là chuyện ngoài ý muốn.

Thanh âm của Tô Kính truyền đến, nữ tu lại phun một ngụm máu, thân thể buông lỏng.

Đi xin lỗi, sẽ làm nàng rất khó chịu, vì gia tộc, lại phải như vậy. Tô Kính nói, coi như cho nàng một bậc thang, một cái mặt mũi.

Hoàng thất dẫn người Lan gia ra hoàng cung, bên Tô Kính, hắn oán giận nói với Tố Nhân Long:

- Tổn thương Khí Hải của nàng, tàn nhẫn là đủ tàn nhẫn, nhưng nào có thống khoái bằng hủy Tiên binh của nàng. Lần này kết thành hận thù, rất khó nói sau này nữ nhân kia sẽ không trả thù.

- Hắc, ta ở trong Khí Hải của nàng, gieo xuống Bạch Hổ thần niệm, ngay cả Kim Tiên cũng tra không ra. Sau này nếu nàng không chọc ta thì thôi, tới tìm ta phiền phức, ta sẽ hóa nàng thành Thần binh, nô dịch một đời.

Tô Kính không nói gì, Tố Nhân Long đối với người mình, là cực kỳ phúc hậu. Nhưng đối với địch nhân, hạ thủ liền quá tàn nhẫn. Sự tình hắn gieo Bạch Hổ thần niệm cho nữ tu kia, mình cũng không nhìn ra.

- Thời điểm kết minh, Lan gia chắc là sẽ không động thủ, bất quá minh ước có thể duy trì bao lâu chứ. Nhân Long, ngươi phải đề phòng nghìn vạn năm, cũng không phải là chuyện gì tốt.

Tô Kính nhắc nhở.

Tố Nhân Long cười, thần sắc thản nhiên. Đến loại cảnh giới như hắn, cũng không quan tâm bị người nào nhớ thương. Nếu như mọi chuyện lùi bước mà nói, còn tu Thần cái gì.

- Sư huynh, mới vừa rồi sao ngươi nói ta như vậy, ta rất hung ác sao?

Lâm Tạ Hồng đi theo phía sau Tô Kính, chọc eo hắn trách cứ.

- Hù dọa Lan gia một chút, ai bảo bọn họ nói đệ tử Binh gia như vậy.

Tô Kính trả lời.

- Lời không thể nói như vậy.

- Nói đương nhiên phải nói như vậy, giả như đối mặt sư phụ, hoặc là đối mặt đại quân của Thần Binh đế quốc, lão thái bà Lan gia kia, dám lớn lối như vậy sao?

- Vậy cũng phải, cha sẽ một tát đập chết nàng, cái gì Thiên Tiên, đều là phế vật.

Lâm Tạ Hồng rất đắc ý nói.

Hôm nay cảnh giới của Lâm Hoành Sơn, vẫn như cũ cao cao tại thượng, Tô Kính khẳng định không phải là đối thủ, phỏng chừng thực lực của Lâm Hoành Sơn, đã cùng Tiêu Diêu Vương không sai biệt lắm.

Song phương xung đột, còn không tính quá kịch liệt, Lan gia cố nhiên có người oán hận Lâm Hoành Sơn. Đại đa số người, đối với thực lực của Lục Đạo Chân Quân đã tán thành, cực kỳ bội phục.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.