Mà lực lượng phòng ngự của Lan Thương Hải, đều là đến từ Kim Sơn phía sau, ngọc trụ phía trước, là dùng để phân giải lực công kích của địch nhân.
Hai đạo phòng tuyến trực tiếp tan vỡ, đối phương thật là chỉ điểm tay một lần, còn vòng qua bản thể của mình.
Lan Thương Hải cực kỳ ủ rũ, mình còn có thể phản kích sao? Cơ Vô Song đã thủ hạ lưu tình, thế nhưng cứ như vậy chịu thua, mình cái gì cũng không học được.
- Thủ đoạn phòng ngự của ngươi, quả nhiên xuất sắc, bất quá hơi có lỗ thủng. Nếu như không phải như vậy, ta cũng không có thể tuỳ tiện phá vỡ.
Cơ Vô Song một bộ thế ngoại cao nhân, nhìn Lan Thương Hải nói.
- Đa tạ chỉ điểm, không biết…
- Bát môn ngọc trụ, quá cân bằng, cân bằng đến ta có thể tùy ý cắt vào, công kích ở bất luận một điểm nào cũng như thế, công kích của ta cường đại như vậy, toàn bằng lực lượng Tiên thuật của bản thân, ngươi còn có thể có thay đổi gì sao!
Cảnh tỉnh, lúc này Lan Thương Hải mới ý thức tới mình còn ngồi dưới đất.
Hắn đứng dậy, khom người thi lễ nói:
- Mời tiền bối nói rõ, tại hạ vô cùng cảm kích.
- Biện pháp giải quyết, trái lại có mấy cách, biện pháp tốt nhất, là dùng một kiện Tiên khí, thay thế một ngọc trụ, thời điểm tu hành, cũng cần bản thân ngươi tới thay thế. Lúc chiến đấu, đương nhiên không thể như vậy.
Lan Thương Hải rộng mở trong sáng, biện pháp của Cơ Vô Song, sẽ làm lực phòng ngự Tiên thuật của hắn giảm xuống, thế nhưng thông qua luyện tập, hoàn toàn có thể bù đắp trở về. Trọng yếu nhất là, dùng một kiện Tiên khí thay thế một cây ngọc trụ, Cơ Vô Song không có trực tiếp nói rõ thay thế cây nào, đó chính là thay thế bất luận cây nào cũng được.
Một kiện Tiên khí, có chứa tất cả thuộc tính của bát môn ngọc trụ. Phối hợp Tiên thuật của mình, trong cái này liền sinh ra nghìn vạn loại biến hóa. Nếu như mới vừa rồi Cơ Vô Song công kích như vậy, Lan Thương Hải sẽ không bị trực tiếp phá đi Tiên thuật, mà có thể chếch đi công kích. Tiên khí không có tổn hại mà nói, bảy ngọc trụ của hắn nghiền nát cũng không sao, tùy thời sẽ được Tiên khí bổ sung.
Độ khó mình điều khiển trái lại hạ thấp, vậy thì có rất nhiều thủ đoạn phản kích. Đã biết phương pháp Kim Sơn ngọc trụ, lực phòng ngự cũng đủ, Thiên Tiên phổ thông thật là không thể làm gì. Thế nhưng phòng ngự đơn thuần, cũng không thể bảo chứng thắng lợi.
Vốn là một đạo Tiên thuật bảo mệnh kéo dài thời gian, ở dưới sự chỉ điểm của Cơ Vô Song, lập tức trở nên càng mạnh.
- Lan Thương Hải phục.
Lan Thương Hải lần thứ hai nói, xoay người, hạ xuống Thanh Ngọc Đài.
Cơ Vô Song hai tay hợp lại, đoàn thanh huy kia biến mất, thân ảnh hắn lui về phía sau, tiêu thất ở trong Nguyệt Luân, quần tiên vô tung, trên Thanh Ngọc Đài, ánh trăng vỡ nát, ai cũng nhìn không thấy Cơ Vô Song đi nơi nào.
Tô Kính cười nói:
- Cơ Vô Song còn có chuyện quan trọng đi làm, đi trước một bước.
Ba trận, Lan gia đều thua, hơn nữa thua nhanh như vậy, đều không có giao thủ qua lại gì. Lan Mộng Tình cười khổ, tràng diện như vậy, nàng là tuyệt đối không ngờ.
Lan Thượng nhất chiêu bị thương nặng, Lan Hồng căn bản là bị Phạn âm của đối phương khống chế, trực tiếp chịu thua. Lan Thương Hải bị người một chiêu phá phòng ngự mạnh nhất, ngay cả Tiên thuật tính công kích cũng chưa từng thi triển ra.
- Ta khiêu chiến Tố Nhân Long!
Một Luyện Khí sĩ nữ tính đứng ra, nàng so với Lan Mộng Tình có vẻ còn trẻ hơn một ít, bất quá Tô Kính nhìn ra được, nữ tu này là dùng Trú Nhan Đan, số tuổi thật sự, so với Lan Mộng Tình lớn hơn nhiều lắm.
Quả nhiên, Lan Mộng Tình mở miệng nói:
- Cô cô!
- Trước kia, ta thật là không nghĩ muốn xuất thủ, bất quá Lan gia ba tràng đều bại, ta cuối cùng muốn nhìn, trong chiến đấu chân thật, Tô tướng quân có bí pháp gì, có thể như mới vừa rồi, áp chế Lan gia!
Nữ tu này nói, nhảy về phía trước, phía sau lôi ra một quang ảnh xích hồng sắc, đã lên Thanh Ngọc Đài, quang ảnh kia tản ra, 500 Tiên binh ở sau lưng, trong tay nữ tu, một cây trường đao xuất hiện, đột nhiên trong lúc đó, khí thế bạo phát, bao phủ phạm vi vài dặm.
Tố Nhân Long liếc mắt nhìn Tô Kính, Tô Kính gật đầu nói:
- Không cần cố kỵ.
Lúc này Tố Nhân Long mới yên tâm, trường côn trong tay vung lên, cả người trở nên phiêu phiêu, dựa vào lực lượng này bay lên Thanh Ngọc Đài.
- Ta…
Nữ tu kia còn chưa báo danh, trường côn của Tố Nhân Long điểm trên mặt đất, trong nháy mắt, một vòng tròn xuất hiện, thu nữ tu kể cả 500 Tiên binh kia vào bên trong.
Hắn vừa ra tay, là Binh gia Thần thuật... Họa Địa Vi Lao.
Tố Nhân Long thống lĩnh mấy trăm vạn đại quân, đều là tinh nhuệ, tu hành binh pháp đơn giản là thần tốc. Trên chiến trường giết địch càng nhiều, tốc độ tu hành Thần thuật của hắn lại càng nhanh.
Họa Địa Vi Lao, vốn là pháp gia tiểu thuật, dùng ở trong tay Tố Nhân Long, trực tiếp cầm cố nữ tu kể cả 500 Tiên binh.
Sau đó Tố Nhân Long ném ra một đại ấn, lăng không áp xuống phía dưới.
Tay chân nữ tu đều không thể nhúc nhích, không thể làm gì khác hơn là ngẩng đầu, thổi ra một ngọn lửa màu đỏ, nghênh hướng đại ấn của Tố Nhân Long.
Một ngụm lửa mạnh thổi ra, trong lòng nữ tu hơi thả lỏng. Tuy 500 Tiên binh bị cầm cố, nhưng vẫn đang cung cấp lực lượng cho nàng, nguyên lai chỉ là thân thể bị định trụ.
Mình phun ra là Tam Muội Chân Hỏa, ở dưới sự ủng hộ của 500 Tiên binh, trong nháy mắt sẽ xóa đi Nguyên Thần lạc ấn trong đại ấn kia, đoạt nó tới, coi như là giành lại mặt mũi cho Lan gia.
Về phần làm như vậy có thể làm Tố Nhân Long bị thương hay không, nàng đã không quan tâm.
Trước kia ba tràng liên bại, để cho nàng vạn phần căm tức.
Tố Nhân Long giận, hắn làm sao sẽ nhìn không ra, đối phương dùng là Tam Muội Chân Hỏa. Hắn quát như sấm mùa xuân, quát một tiếng:
- Giết!
Trong đại ấn, phảng phất như thiên quân vạn mã đồng thời đáp lại:
- Giết!
Tam Muội Chân Hỏa của nữ tu trực tiếp tiêu tán, Tiên nguyên trong cơ thể nàng dao động, lần này, nhất thời thương đến căn bản. Tiên thuật này bị phá, khiến Đan Điền Khí Hải của nữ tu hầu như nổ tung, trong đại ấn phóng xuất thanh âm, là Binh gia Thần thuật.
Nàng muốn không phải là muốn luyện hóa Nguyên Thần lạc ấn trong đại ấn, thả ra Tiên thuật cũng không tất duy trì liên tục khống chế, cùng tâm thần tương liên. Nói cách khác, nếu như trong lòng nàng không có ác niệm, lần này, Tố Nhân Long cũng không đả thương được căn bản của nàng.
Trường côn của Tố Nhân Long đập xuống, Tô Kính nhẹ giọng nói:
- Không thể gây thương tổn tính mệnh.