Thời điểm hắn đang đắc ý, một tòa pháp thuật tháp bộc phát phù văn màu đen, trên không trung có một thứ nguyên nhận rộng mười trượng bay về phía vị trí của Tô Kính, nơi đây trừ Tô Kính còn có xe chỉ huy.
- Khốn nạn!
Cơ Vô Song mắng một câu, Tử Kim lôi luân dưới chân bay lên và bắn ra hai tia chớp, một trái một phải đánh vào trong thứ nguyên nhận. Lần này nàng phóng thích một đạo pháp cực mạnh trung hòa công kích của thứ nguyên nhân.
Tô Kính căn bản không tránh, hắn tin được Cơ Vô Song, hắn chỉ tay về phía pháp thuật tháp và nói:
- Phá hủy nó.
Trên bầu trời có một chiếc Khổng Tước chiến hạm phóng thích sáu đạo hào quang sáng ngời, trước sau bắn vào cửa sổ pháp thuật tháp kia, đây là công kích cấp hai nhưng lại có tính hủy diệt.
Pháp thuật tháp lập tức bị sáu đạo kích quang phù văn pháo đánh tới một nửa, pháp thuật tháp vì công kích Tô Kính nên buông tha phòng ngự toàn diện, kết quả không có biện pháp phòng ngự kích quang phù văn pháo phản kích.
Đây là điểm pháp thuật tháp xui xẻo nhất, bọn chúng chỉ cần công kích là lúc kích quang phù văn pháo có thể phản kích. Nếu pháp thuật tháp vẫn mở pháp thuật phòng thủ, lực công kích cũng giảm xuống, rất nhiều công kích pháp thuật không thể sử dụng nhanh, thậm chí dứt khoát không cách nào sử dụng.
Ví dụ như thứ nguyên nhận khổng lồ này, nếu pháp thuật tháp mở trận pháp phòng ngự kích quang phù văn pháo thì nó không thể ngưng kết thứ nguyên nhận..
Đây không tính là chỗ thiếu hụt, Tô Kính ra lệnh chiến hạm dùng kích quang phù văn pháo công kích quá nhanh, cho nên trận pháp tự động phòng ngự đều không thể ngăn cản đợt công kích thứ nhất. Không có biện pháp khởi động hoàn hảo.
Chiến hạm phù không của Tô Kính cũng có này vấn đề, chỉ có điều vũ khí của chiến hạm phù không đều là mũi tên thường dán bùa chú, thời điểm phóng ra không bị trận pháp phòng ngự của chiến hạm ngăn cản. Mà kích quang phù văn pháo phóng thích trong thời gian cực ngắn, ngắn ngủi đến mức cường giả Kim Đan chưa kịp phản ứng thì chỗ thiếu hụt trong trận pháp phòng ngự cũng biến mất.
Tô Kính ngón điểm một cái, pháp thuật tháp liền bị hủy, các pháp sư còn lại sợ hãi, cũng không thể không phản kích. Mọi người tự động tránh né Tô Kính, cũng không có lại vận dụng pháp thuật thứ nguyên nhận gì đó, nội tâm bọn họ cũng sợ chết.
Bọn họ là pháp sư, không phải thần thuật sư, trong mắt địa ngục chi chủ chính là người không thể tin. Địa ngục chi chủ vì lợi dụng lực lượng của bọn họ mới cho phép bọn họ bảo lưu trên địa ngục tam đảo, nếu bọn họ không chịu phục tùng sẽ bị tiêu diệt giống Đức Lỗ Y năm đó, bị giết sạch.
Pháp sư khuất phục nhưng trong chém giết sinh tử như hiện tại, bọn họ càng sợ hãi Tô Kính hơn.
Vốn là loại nhu nhược, sao có thể trông cậy vào bọn họ thủ hộ vinh quang của thần linh chứ?
Trong thần miếu thành thị số bốn, một thần thuật sư mặc trường bào màu đỏ lạnh lùng nhìn tình hình chiến trường, trước mặt hắn là quang cầu to lớn, trong quang cầu chính là địa đồ thành thị số 4.
So với quân trận sát phạt, những chuyện này là tiểu đạo. Mặc dù nói không có thuyết minh sẽ ảnh hưởng nghiêm tới năng lực chỉ huy phòng thủ. Nếu binh sĩ trong tay của ngươi không tinh nhuệ, có những pháp thuật này cũng uổng công.
Chiến tranh là kết quả dùng vũ lực giải quyết.
Tô Kính chỉ huy minh quân công kích bốn phía, còn lại ba tường thành khác vô cùng ác liệt, chỉ sử dụng viễn trình áp chế đả kích và tiêu hao sinh lực đối phương. Từ khi phát động tấn công từ phía đông cũng bày ra tư thế cường ngạnh vô song, lúc này đại quân mới tới chân thành, bọn họ muốn hủy diệt tòa thành này.
Lực lượng đáng sợ!
Thần thuật sư thống khổ nhắm mắt lại, trước khi đầu nhập vào địa ngục chi chủ thì hắn là pháp sư, buông tha truy cầu nguyên thủy của mình vùi đầu vào thần linh ôm ấp, hắn không phải ngụy tín đồ, mà là tín đồ chân chnhs.
Vốn cho rằng địa ngục chi chủ hội thống nhất cả vị diện, hiện tại xem ra quá khó khăn.
Không biết Đông Tần đế quốc vì cái gì tiến công địa ngục tam đảo. Hiện tại địa ngục tam đảo không hề có ấn tượng gì về Đông Tần đế quốc.
Hiện tại bọn họ cũng biết nhiều tình báo, chi đại quân này cũng chỉ là tiên phong của Đông Tần đế quốc, đằng sau còn có một chi hạm đội khổng lồ hơn, mang theo mấy ngàn vạn chến sĩ muốn một đường nghiền áp chư hầu khác.
- Đây là địa ngục chi chủ sao? Cũng không có bao nhiêu phản ứng.
Đúng vậy a, đối với thần linh mà nói vài vạn năm biến hóa với bọn họ mà nói chỉ trong nháy mắt, thần linh chiến tranh chinh phạt vị diện, phá hủy thần quốc, đây là tính toán ngàn vạn năm..
Mà Đông Tần đế quốc lại có một cường giả khủng bó. Trang bị toàn thân của binh sĩ quả thực giống với tướng quân. Bọn họ không có tín ngưỡng, ta cũng anh dũng không sợ chút nào.
Nếu như Đông Tần đế quốc sớm làm như vậy, cần gì đầu nhập vào thần linh này.
Nội tâm thần thuật sư sinh ra dao động tín ngưỡng. Hắn biết rõ vi diệu biến hóa sinh tồn gian nan, làm hắn tuyệt vọng là hắn dao động, cũng không có nghĩa bất cứ thần linh nào cũng không biết.
Đúng vậy a, mình chỉ là một thần thuật sư chủ trì một thần miếu.
Kẻ chủ trì trong thần miếu cũng dao động tin tưởng, thống soái thành thị này cũng có phần tuyệt vọng khi nhìn kẻ thù bên ngoài.
Vực sâu không thể ngăn cản bước chân của kẻ thù, vũ khí từ xa bị đối phương sử dụng máy móc quái dị áp chế, cung tiễn không có biện pháp bắn thủng áo giáp và tâm chắn của đối phương, tầng tường thành đầu tiên bị phá hủy, tầng tường thành thứ hia và thứ ba sắp bị đánh tan, hiện tại bị đá ném thành bình đài.
Ma tượng của địch nhân đã lật tung đoạn tường thành thứ hai và bắt đầu tiến công. Pháp thuật tháp bị áp chế, tuy có thể phóng thích pháp thuật nhanh chóng nhưng cũng không có ma pháp uy lực cường đại, những pháp thuật bình thường muốn phá hủy ma tượng cần thời gian rất lâu.
Tuy đã có kế hoạch từ trước, chỉ dùng tòa thành thị này tiêu hao sinh lực của địch nhân, nữ thống soái cũng không phải không có chút chờ đợi, hy vọng có thể đánh lui tướng địch.
Hiện tại xem ra chính mình quá ngây thơ, mục tiêu của đối phương là ba tòa thần miếu hạch tâm trong địa ngục tam đảo, so sánh ra tòa thành thị của mình không tính là cái gì.
Tô Kính cho bốn vạn tinh nhuệ yểm hộ, binh sĩ công trình doanh bắt đầu gieo trồng trên tường thành bị phá hủy, lúc các dây leo dùng nước thuốc thúc dục sinh trưởng, loại thực vật này có tuổi thọ ba năm ngày, thậm chí có ngắn hơn, chỉ có thể dùng vào lúc này.