Từ trong Phục Ma vương thành, Kiếm Việt mang theo Tô Kính, trực tiếp dùng Truyền Tống Trận trở về Tàng Kiếm đạo cung. Đây cũng không phải là đạo cung trong Ngọc Kinh Thành, mà là tổng bộ chân chính ở Tàng Kiếm đạo cung.
Chỗ này nằm ở trong quần sơn phía Tây Nam của đế quốc, gần sát với khu vực mà Tiêu Dao Hầu khống chế.
Trong những dãy núi liên miên không ngừng không có lấy một cái lối đi nào. Trừ truyền tống và phi hành ra, người bình thường căn bản không có biện pháp nào đi tới được Tàng Kiếm đạo cung.
Đạo cung được xây dựng ở bên trên đỉnh núi của một tòa núi lớn, bên ngoài có một phần trận pháp không gian gia trì, kiến trúc ở bền ngoài cũng rất là bình thường.
Khi Kiếm Việt mang theo Tô Kính xuất hiện ở trong ngọn núi thì đã có thấy có mấy chục người của Tàng Kiếm đạo cung đang đợi.
Những người này đều là người mà Tô Kính sau này có thể phải gặp gỡ nhiều, cũng là người phụ trách đối ngoại của Tàng Kiếm đạo cung. Vừa gặp mặt chào hỏi một chút, cũng tiết kiệm một chút thời gian câu thông a.
Kiếm Việt chân nhân vẫn đi cùng với Tô Kính, đầu tiên là làm thủ tục với người trông coi bí cảnh. Sau đó mới có thể mở ra sơn môn chân chính, lại mang Tô Kính đi tới bên trong một đại điện.
Ở giữa đại điện này, trên mặt đất được lát bằng những viên đen xì có một cái động rộng ba trượng.
Tô Kính vừa mới tiến vào đại điện thì đã cảm thấy hàn khí bức người. Đi thêm một lát, ở bên trong huyệt động kia tản mát ra kiếm ý lành lạnh, khiến cho Tô Kính không thể không thả ra Kim đan lĩnh vực. Lúc này mới có thể ngăn cản được. Nếu như là người bình thường, đừng nói là đi vào đại điện, chỉ cần đi tới gần ngoài cửa, rất có thể đã trực tiếp bị kiếm ý phanh thây rồi.
- Thế tử, thế tử có chịu đựng được không? Cung chủ đang ở dưới mặt đất chờ thế tử.
Kiếm Việt chân nhân mở miệng hỏi một tiếng, hắn là đệ tử của đạo cung, lại là cường giả Kim đan thất trọng, tự nhiên không cần quan tâm tới cỗ kiếm ý quen thuộc này.
- Không sao cả, vừa vặn cũng có thể tôi luyện a.
Tô Kính vừa nói vừa đi theo Kiếm Việt chân nhân, nhảy vào bên trong cái huyệt động này.
Một sau khi tiến vào, Tô Kính mới hiểu ra được, bản thân cái huyệt động này chính là do một đạo kiếm ý phá vỡ ra, cũng không phải là do thiên nhiên tạo thành. Sau khi đạo kiếm ý kia phá vỡ đất đai, ngưng tụ không tiêu tan, cho nên mới khiến cho hắn khó chịu như thế.
Đệ tử của Tàng Kiếm đạo cung, sợ rằng đại bộ phận không có biện pháp để lợi dụng đạo kiếm ý này để tu hành, chỉ có cường giả trên Kim đan thì mới có thể miễn cưỡng đứng ở chỗ này mà thôi.
Cung chủ Tàng Kiếm đạo cung lại quanh năm suốt tháng ở lại nơi như thế này, thật không biết đối phương đã mạnh đến trình độ nào rồi.
Mà Hoàng Đế có thể áp chế bọn họ, hiển nhiên thực lực lại càng mạnh hơn một chút. Nghĩ lại lúc ở trong Chu Tước cung trước đó, cảm giác ở bên cạnh Hoàng Đế, lúc này Tô Kính mới cảm thấy, Hoàng Đế Khương Diễm mới chính thức là người sâu không lường được.
Huyệt động cũng không sâu, chẳng qua lại khiến cho người ta có ảo giác không nắm chắc. Sau khi đại khái tiến vào trăm trượng, Tô Kính lập tức rơi vào trên một cái bình đài.
Toàn thân hắn giống như là không ngừng bị kiếm khí cắt, mặc dù công kích chân chính không có cách nào xuyên thấu qua được lĩnh vực của hắn. Thế nhưng kiếm ý kia đã xâm nhập vào trong tim của hắn. Nếu như không có Lục Đạo thần giám thủ hộ thần hồn, quả thực hắn đã không ngăn cản lại được rồi. Mà khi đó cũng sẽ tử vong.
Kiếm Việt chân nhân vẫn đang quan sát Tô Kính, hắn muốn xác định Tô Kính sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nếu không một khi Tô Kính chết ở chỗ này, nhất định sẽ không có biện pháp để ăn nói với Tiêu Dao Hầu.
Tàng Kiếm đạo cung ủng hộ Tô Kính, thế nhưng cũng không phải là trở thành đồng minh với Khổng Tước đạo cung, đây là hai việc khác nhau hoàn toàn.
Bọn họ đầu tư ở trên người Tô Kính, thứ này cũng sẽ không đặt lên trên người của Tiêu Dao Hầu. Mấu chốt nhất trong đó chính là nhân quả theo như lời Phật Môn nói a.
Tàng Kiếm đạo cung không muốn dính dáng vào Tiêu Dao Hầu, lại không muốn đắc tội với Khổng Tước đạo cung. Chỉ cần chuyện Tây chinh hoàn thành, danh sách những người thành tiên sẽ có đủ, song phương không cần thiết phải xung đột với nhau.
Lúc này trước mắt bỗng nhiên quang mang đại thịnh, thế giới vốn đen nhánh, sau khi Tô Kính tiến về phía trước một bước lập tức sáng lên.
Kiếm Việt ở phía sau hắn đã biến mất không thấy gì nữa, trước mắt hắn lúc này có hai người đang ngồi thẳng. Một nam một nữ, đang nhìn nhau rồi mỉm cười. Nam tử đội cao quan mặc cổ phục, thoạt nhìn rất giống như người bình thường. Nữ tử mặc đạo y màu xanh đậm, mái tóc dài xõa xuống vai, mi như vẽ. Nàng thoạt nhìn yếu đuối, thế nhưngTô Kính lại biết đây chính là cung chủ Tàng Kiếm đạo cung.
Ở hầu phủ có người tọa trấn, không người nào trêu chọc được. Thế nhưng tử đệ thế gia lại rất rõ ràng. Một khi trêu vào những người này thì bọn họ sẽ trực tiếp xử lý ngươi, không để cho ngươi cơ hội giải thích. Bởi vì người ta căn bản không có rảnh rỗi nghe ngươi giải thích a. Đồng thời cũng không quan tâm tới việc ngươi trả thù, như vậy dù ngươi có chết thì cũng là xui xẻo.
Chẳng qua là hai người này, trên người căn bản không cảm ứng được một chút chân khí lưu động nào. Cho dù Tô Kính có quan tinh thuật ở trên người, thế nhưng đây lại là lần đầu tiên gặp phải tình huống như thế.
Nàng kia xoay đầu lại, khẽ mỉm cười với Tô Kính rồi nói:
- Ta là kiếm ca, đạo hữu có thể tới đạo cung, ta rất là vui mừng.
Tô Kính muốn nói lại thôi, nàng kia bỗng nhiên đứng dậy, cả người Tô Kính mềm nhũn, chậm rãi ngồi xuống trên mặt đất. Đó là bởi vì kiếm khí áp bách ở trên người đối phương phát ra. Tất cả chân khí của hắn đều bị phong tỏa, một chút lực lượng cũng không thể nào phóng ra được.
Cũng không phải kiếm khí của đối phương là nhằm vào Tô Kính, thậm chí ucnxg không phải là khoe khoang, chẳng qua là sau khi biến hóa tư thế cho nên cỗ kiếm khí này mới tự nhiên toát ra mà thôi.
- Ngươi! Ngươi!
Tô Kính vận chuyển thiên địa luân, mới miễn cưỡng nói ra được hai chữ.
Kiếm Ca Tiếu nói:
- Không tệ, thiên địa luân của binh gia cũng đã tu luyện thành công. Nhìn dáng dấp này, ngươi muốn tu luyện thành Bạch Hổ luân cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Cả Thần châu này, cuối cùng binh gia cũng xuất hiện một cường giả, thật đáng mừng a.