Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần

Chương 96: Thân thế Huyền Trân




Mà một khi nữ nhân đã thẹn thùng nhưng không nói nghĩa là nàng ta đã thực sực chấp nhận ngươi, một kẻ như hắn đương nhiên là hiểu được điều đó rồi nên hắn cũng không có chần chừ nữa. Hắn điều chỉnh tư thế đem cự long dời đến trước cửa hoa huy*t sau đó nhẹ nhàng đi vào. Cứ như vậy theo từng bước tiến của cự long thì cả hai người lại có hai loại cảm giác giống nhau mà cũng khác nhau, hắn chỉ thấy vô hạn khoái cảm truyền tới khi cự long bên dưới bị một nơi vừa mềm mại, vừa ấm áp và ướt át bao quanh khiến hắn thực sự muốn dùng sức mà đẩy thật mạnh nhưng nghĩ tới nàng là lần đầu tiên nên hắn phải cố gắng kìm chế, cố gắng thật ôn nhu để nàng không lưu lại bóng ma trong lòng.

Còn nàng tuy hắn nhẹ nhàng ôn nhu mà đi vào nhưng dù sao nàng vẫn là một xử nữ nên không tránh khỏi đau đớn khiến nàng phải nhíu mày, hơn nữa hắn còn là loại ngoại cơ to lớn như vậy dù là chúng nữ còn khó tiếp nhậm huống chi một cô nương chưa bị khai mở như nàng chứ, nhưng dù đau đớn là có nhưng ẩn ẩn bên trong cũng có những cảm giác vô cùng đặc biệt khiến nàng cũng thoải mái chút ít.

Nhìn nàng đau đớn cũng khiến tốc đội hắn vô cùng chậm rãi, phải mất gần năm phút thì hắn mới chạm đến tầng phòng thủ mỏng manh cuối cùng của nàng. Hắn từ từ kéo cự long ra đến gần cửa huyệt sau đó eo hổ mạnh mẽ đẩy một cái, đem cự long thúc mạnh vào bên trong nàng, cự long như một thanh thần thương mang xu thế không gì cản nổi mạnh mẽ xuyên phá mọi bình chướng đâm thẳng tới nơi sâu nhất của nàng.

- A...ức...đau quá...ức...

Khi cự long mạnh mẽ tiến vào cũng làm cho mấy giọt xử nữ huyết như lạc hồng rơi ra, vẩy lên trên tấm lông của Mộng Huyễn Thú tạo nên một bức tranh vô cùng kiều diễm, cùng lúc này nàng cũng bật lên một tiếng thét kèm theo vài tiếng khóc nức nở. Cảm giác như bên dưới bị xé ra làm đôi vô cùng đau đớn, dù sao nàng từ nhỏ đã là thiên tài được Tông môn ưu tiên bồi dưỡng đã bao giờ phải chịu đau đớn như vậy chứ.

- Ngoan nào, rất nhanh sẽ hết đau thôi.

Hắn thương tiếc vuốt vuốt mấy sợ tóc trên mặt nàng yêu thương nói, sau đó lại cuối xuống hôn lên từng giọt nước mắt của nàng cuối cùng là đem đôi môi của nàng gặm lấy, hai người môi lưỡi lại một phen quấn quýt, đến khi nàng bắt đầu hô hấp khó khăn hắn mới chịu buôn tha.

- Có còn đau không?

- Còn một chút.

- Vậy ta có thể động chứ?

- Ân, nhưng mà nhẹ một chút, bên dưới còn đau.

Nàng nói xong lời đó thì dùng hai tay bưng kín mặt không dám nhìn hắn, còn hắn khoé môi khẽ nhích sau đó cự long bên dưới bắt đầu từ từ mà ra vào cùng lúc đó Long Phượng Hỗn Nguyên Quyết cũng được hắn khởi động đem hai người tiến vào trạng thái tu luyện huyền ảo, không đúng chỉ có mình nàng tu luyện còn hắn thì chỉ ngồi nhìn kí ức của nàng và tận hưởng khoái cảm kia.

Nàng trong trạng thái tu luyện chừng nửa giờ thì đã tỉnh lại nhưng rất nhanh lại bị khoái cảm như sóng triều ập tới khiến nàng như con thuyền nhỏ trước cơn giông bão không ngừng lênh đênh trên dòng khoái cảm mãnh liệt. Trong khi đo tứ chi nàng lại như bạch tuộc ôm lấy hắn, bờ mông tròn lẳng không ngừng nâng lên nghênh đón từng trận trùng kích như vũ bảo của hắn, mà miệng không ngừng cất lên từng tiếng ngâm nga rên rỉ đầy khoái hoạt.

- Ư...ư...thoải mái quá...sâu quá... Á... Á... Sắp đụng... A... Đụng thủng hoa tâm...rồi... Á... Á... Á...

Nàng không ngừng dâm mị rên rỉ hai tay khi thì ôm lấy hắn lúc lại nắm vào tấm lông của Mộng Huyễn Thú khi lại vung loạn khắp nơi. Mà thân thể trắng như bạch ngọc của nàng giờ đã phủ lẻn một màu đỏ ửng thật mê người, mái tóc đen dài như thác giở trở nên tán lạc khắp nơi khiến nàng trông như một tiên nữ bị lạc hồng trần vậy.

- Á... Á...thật sướng...thật mạnh...ưm.. Sắp... A... Bên trong...sắp...ức...

Nàng bỗng dưng cất lên một tiếng rên rỉ cai vút, hai tay mãnh liệt ôm lấy hắn còn hai chân lại như khoá sắt quắt chặt eo hắn. Mà mật huyệt bên dưới lại một trận co rút mãnh liệt đen cự long hắn xiếc chặt khiến hắn không thể di chuyển chút nào, sau đó từ nơi sâu thẳm nhất trong hoa tâm của nàng một dòng âm tinh nóng ấm mạnh mẽ phun lên trên đầu cự long, mà thân thể nàng lại đang co giật không ngừng phải đến hơn một phút khi cao trào qua đi nàng mới mở hai mắt ra hơi mệt mỏi nhìn hắn.

- Á sao nó...nó vẫn cứng như vậy chứ.

Cảm nhận cự long đang mạnh mẽ chống lên hoa huy*t nàng không kìm được mà kêu lên, tuy nàng là lần đầu nhưng trong lúc cùng tỷ muội trong tông nói chuyện cũng có đề cập qua, nhưng mà rõ ràng nam nhân bình thường sau khi nữ nhân đạt cao trào thì cũng sẽ phun ra, thậm chí là phun trước sau đó sẽ mềm nhũn mà, nhưng đó chỉ là nam nhân bình thường sao có thể so với hắn được cơ chứ.

- Hắc nó còn chưa được ăn no mà. Nên bây giờ nàng phải cho nó ăn no cái đã.

Hắn cười xấu xa trả lời nàng sau đó cự long bên dưới cũng lần nữa loạn động khiến cho nàng bắt đầu một trận rên rỉ mê hoặc.

Mãi đến khi nàng đã đến cái trào lân thứ bảy thì hắn mới bắt đầu đẩy nhanh tốc độ sau đó đem một lượng lớn tinh hoa phun thẳng vào bên trong hoa huy*t mềm mại của nàng khiến nàng lần nữa dạo đỉnh Vu Sơn sau đó trực tiếp ngất đi.

Hắn mỉm cười nhìn nàng sau đó không biết từ đâu lấy ra một cái khăn thấm nước sau đó lau sạch sẽ thân thể mềm mại của nàng không bỏ sót bấy kì chỗ nào, kể cả hai cánh hoa hồng hồng cũng được hắn lau qua. Nhìn nơi đó của nàng đã sưng như cái bánh bao nhỏ hắn đành phải lần nữa dùng một chút sinh mệnh lực nhẹ nhàng đem nơi đó chửa khỏi sau đó mới đắp chăn cho nàng rồi rời khỏi phòng.

- Thật không ngờ nàng lại là hậu duy của cái đám ba chân kia, hơn nữa huyết mạch còn vô cùng tinh thuần nữa. Cũng may là ta đến trước nếu để bọn chúng tìm ra chắc nàng đã thành một thứ để bọn chúng cũng cố huyết mạch đời sau rồi.

- Hừ nếu lũ ngu ngốc đó dám đánh chủ ý lên nữ nhân của lão tử thì cứ chuẩn bị diệt tộc đi là vừa.

Hắn bước khỏi phòng khẽ lẩm bẩm, thực ra nàng chính là một hậu duy của Chân Linh tộc, Tam Túc Kim Ô nhưng hiện tại tộc nhân của bọn chúng gần như không có ai có huyết mạch thuần khiết cả. Mà nàng lại có được huyết mạch vô cùng tinh thuần nếu để chúng phát hiện nhất định sẽ dùng mọi cách bắt lấy nàng sau đó biến nàng trở thành một " máy sinh sản" cho bọn chúng để tạo ra hậu nhân có huyết mạch tinh thuần nhất.

Hôm li khai không Gian Bổn Nguyên sau đó xuất hiện tại hư vô bên ngoài vũ trụ.

- Hai tên tiểu tử ra đây cho ta.

Hắn đứng giữa hư không, không nặng không nhẹ kêu lên một tiếng bình thường đến không thể bình thường hơn nhưng chỉ trong nháy mắt đã có hai người xuất hiện trước mặt hắn, không ai khác chính là Hồng Quân Lão Tổ và Bàn Cổ.

- Đệ tử tham kiến sư phụ.

Cả hai người đồng loạt hướng hắn thi lễ một cái.

- Đều đứng lên hết cho ta, sau này cũng chả cần phải câu nệ như vậy cứ bình thường là được. Đe tử đã rõ. Không biết lần này người tìm chúng đệ tử có gì sai bảo?

Hồng Quân Lão Tổ cung kính hướng hắn hỏi. - Cũng không có gì đặt biệt chỉ là muốn các ngươi giám sát cái lũ Chim ba chân đó một chút nếu chúng muốn đụng đến sư mẫu các ngươi thì cứ việc xoá tên tộc chúng.

- Chúng đệ tử tuân lệnh.

Hắn nói xong cũng rời đi mà hai người Hồng Quân Lão Tổ cùng Bàn Cổ đợi hắn đi rồi cũng lên đường đi giám sát Tam Túc Kim Ô tộc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.