Hồng Điệp Yêu

Chương 66: 66: Điệp Yêu




"Bọn trẻ...!chúng quay trở về rồi!"

Nói rồi Thường Phỉ Phỉ nhanh chóng chạy ra đón cả ba người đi vào trong.

Ba vị tiền bối ở bên trong đại điện cũng rạo rực hết cả người mà đồng loạt đứng lên chào đón.

"Khải Ngôn!"_Hàn Khởi kêu lên rồi mau chóng đi lại ôm lấy Trần Khải Ngôn.

Trần Khải Ngôn cũng vui vẻ đón nhận chiếc ôm ấy rồi nhanh chóng hỏi thăm "Hàn sư bá, người vẫn khỏe chứ?"

"Con xem! Ta vẫn đang rất khỏe mạnh.

Haha"_Hàn Khởi vừa nói rồi vừa dang tay ra cho hắn xem.

Trần Khải Ngôn nhìn thấy bộ dạng của y liền lên tiếng "Được đó nha! Tiên khí bay bay rồi!"

"Tiểu tử thối! Dám chọc cả ta sao?"

"Học người đó! Haha."

Thường Phỉ Phỉ từ khi cả ba người bước vào đã liên tục dùng ánh mắt trìu mến nhìn chằm chằm vào Bạch Ngân Hoa.

Nàng phát hiện được liền hỏi "Âyyaaa cô cô! Người có muốn nói gì không? Sao cứ nhìn Ngân Hoa hoài vậy?"

"Bạch Ngân Hoa đã ra dáng vẻ của một đại cô nương rồi.

Xinh đẹp hơn rất nhiều.

Thân hình nhìn cũng khỏe khoắng hơn rất nhiều nha! Xem ra chuyến đi này không uổng phí rồi!"_Thường Phỉ Phỉ vừa vuốt tóc mai nàng rồi vừa cười vừa dùng giọng điệu tự hào khen nàng.

"Đương nhiên rồi! Con kể cho mọi người nghe nhé! Một tay Bạch Ngân Hoa này đã giết ch/ết được đại xà yêu trong truyền thuyết đó.

Lợi hại không?"_Bạch Ngân Hoa nghênh mặt khoác lác nói.

Lúc này giọng nói trầm ấm của Lục Tư Đường vang lên "Có thật không?"

Bạch Ngân Hoa nghe thấy liền nhanh chóng đáp lại "Thật đó sư phụ! Người phải tin tưởng Ngân Hoa chứ?"

Lục Thừa Phong tiến lên lại gần cha mình rồi nói "Muội ấy đúng là đã tiêu diệt xà yêu đó nhưng mà trước đó yêu quái đã bị con và sư huynh làm tiêu hao kha khá yêu lực rồi."

Lâm Mẫn Hằng đứng từ xa nghe thấy câu chuyện liền hào hứng đến góp vui "Xem ra Bạch tiểu thư nhà ta lợi hại hơn rồi.

Mau! Ba đứa mau kể lại quá trình rèn luyện bên ngoài cho ta nghe đi.

Ta rất hiếu kì đó!"

Bạch Ngân Hoa nghe y nói xong liền nhanh chóng chạy lại gần rồi ôm lấy tay y kéo đến ghế ngồi xuống "Để con kể cho người nghe nha sư thúc.

Hơn một năm nay đã có rất rất nhiều chuyện hay đó."

Nhưng người khác thấy nàng như vậy cũng tranh thủ ngồi xuống hóng chuyện.

Suốt gần một canh giờ, Bạch Ngân Hoa ngồi đó kể chuyện phong thái chẳng khác người kể chuyện ở các hội chợ.

Từng sự kiện mỗi nơi mà cả ba người đi qua nàng một chút dữ kiện cũng không bỏ sót.

Từ chuyện giết một bầy Lang yêu ở thành Lâm An sau đó có được Hồng Quang Kiếm, chuyện đến Tây Hải trấn gặp gỡ Tiểu Cửu hành hiệp trượng nghĩa sai cách cuối cùng bị hủy mất một nửa tu vi rồi sau đó trừng phạt hoạn quan.

Những sự kiện trên đều làm cho bốn bậc trưởng bối kia bất ngờ về cách xử trí của cả ba.

Mỗi cách hành xử ở Tây Hải trấn đó đều làm cho bốn người bọn họ mở mang tầm mắt vì sự công tâm của người lớn nhất - Trần Khải Ngôn.

Rồi chuyện Bạch Ngân Hoa nàng bị bắt cóc ở trấn Tây Thủ, sau đó Lục Thừa Phong bị thương xém nữa là mất mạng làm mọi người một phen hú hồn xen lẫn vào đó là sự lo lắng tột độ dành cho cả hai người.

Rồi chuyện gì đến cũng đến, sau khi kể xong chuyện tiêu diệt xà yêu ở Nam Thị thì cũng đến chuyện chính và đây cũng là lí do khiến cho cả ba người quay về trong đêm tối.

Lục Tư Đường sau khi nghe xong câu chuyện ở Hoàng Ngô trấn thì ngẫm nghĩ một lúc lâu rồi mới lên tiếng "Thật ra lúc ta tìm hiểu về Bạch gia con thì ta cũng không biết chuyện nợ nần này.

Còn chuyện con còn có một ca ca thì..."

Bạch Ngân Hoa thấy ông ngập ngừng như vậy liền sốt ruột mà lên tiếng thúc giục "Thì...? Sư phụ người biết gì thì mau mau nói đi!"

Lục Thừa Phong ngồi nghe thôi cũng có tâm trạng sốt sắn tựa Ngân Hoa "Đúng đó cha! Không lẽ người thật sự có gì đó giấu giếm Bạch Ngân Hoa sao?"

Lâm Mẫn Hằng nghe câu nói đó của Thừa Phong liền không vừa ý mà lên tiếng "Con im miệng! Nói năng chẳng đâu vào đâu.

Cha của con là loại người như vậy sao?"

Lục Thừa Phong nghe y nói xong liền biết sai mà im lặng.

"Được rồi! Sư phụ, người mau nói đi!"_Trần Khải Ngôn cũng rạo rực trong người mà lên tiếng.

Lục Tư Đường ho nhẹ một cái rồi dùng giọng điệu có vẻ buồn bực nói "Thật ra lúc Hàn Khởi và các sư đệ khác rời khỏi Bạch phủ đi tìm manh mối thì lúc đó ta đi theo tiếng khóc của đứa trẻ đó.

Lúc vào trong thì thấy Bạch Ngân Hoa liên tục khóc còn bên cạnh thì có thi thể của một cậu bé khoảng mười hai đến mười lăm tuổi.

Lúc đó ta cứ tưởng là người hầu trong nhà nên đến bây giờ cũng không chắc chắn đó là ca ca của con."

Bạch Ngân Hoa nghe xong câu chuyện mắt rươm rướm lệ, giọng nói nghẹn ngào mà thốt lên từng tiếng "Chết rồi! Ca ca của ta cũng chết.

Bạch gia chỉ còn mỗi ta." Nói đến đây ánh mắt nàng trở nên đầy sát khí, nàng tức giận nghiến răng, từng lời phát ra đều tràn đầy sự phẫn nộ "Hồng Điệp yêu đó.

Nếu ta gặp được các ngươi! Ta nhất định sẽ tiêu diệt từng con một, đốt sạch hang ổ của các ngươi.

Một là báo thù cho Bạch gia.

Hai là trừ hại cho dân!".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.