Sau khi lấy cái laptop thì mình bước ra quầy thu ngân anh cũng từ trong phòng bước ra đi lại kế bên mình sau đó lên tiếng:
- gói tất cả lại đưa ra xe còn điện thoại thì lắp sim vào rồi đưa cô ấy xài luôn. Em đưa sim của mình cho họ. Họ sẽ làm giúp em
-Uhm
Mình nhanh chóng lấy sim từ trong điện thoại ra đưa cho họ còn điện thoại cũ thì cứ cất trước đi biết đâu sau này mất nữa thì còn có cái dùng đến. Sau khi hoàn tất thì anh liền quay lưng bước ra ngoài mà không đợi mình đến khi mình ra đến ngoài thì aanh ta đã leo lên xe ngồi sẵn chỉ còn anh tài xế đứng đợi thấy mình ra liền mở cửa cho mình, người ta đã có lòng tốt vậy tất nhiên mình cũng lịch sự cảm ơn. Sau khi xe chạy thì aanh ta đang cặm cụi vào cái laptop cũng lên tiếng
- Sau khi về đến nhà em hãy lên phòng xem xét coi còn thiếu gì nữa không, sau khi ăn trưa tôi sẽ dẫn em đi bổ sung. Nhưng nhớ nhanh chóng tôi không muốn kéo dài nên hãy hoàn tất trong ngày hôm nay.
- Uhm biết rồi
Mình sẽ ngoan ngoan ngoãn nghe lời hắn vì hắn đã mua laptop cho mình. Huzz tôi nể mặt cái laptop nên không chấp nhất anh chứ nhìn mặt là không ưa nỗi rồi lúc nào cũng cau có mốt khi già chắc chắn sẽ giống khỉ hâhha để coi lúc đó anh dám nhìn ai...
Xe chạy nhanh cực kì chỉ đi 10' là đến cái nhà mà anh ta nói mình liền bước xuống xe nhưng mà......trời ơi đây là nhà hả??
Nhà gì mà lớn hơn Nhà xanh, xung quanh trồng nhiều cây hoa còn hơn rừng, cổng ta vào cao hơn cột điện, có hai hàng người mặc đồng phục đứng nghiêm trang đợi mình hay nói đúng hơn là anh ta bước vào... Sao vô đây làm mình cảm thấy như mình bị thu nhỏ lại ak cái gì cũng to lớn gấp mấy lần so với nhà mình T_T
Mình đi theo anh ta bước vào cái gọi là nhà ấy vừa vào đến thì anh ngồi phịch xuống sofa cởi áo vest ngoài ra và nói với người đàn ông đứng tuổi kế bên
- Cô ấy là Lâm Bối Nhi người mà mẹ tôi nhắc đến cũng là phu nhân tương lai của gia tộc này vì vậy từ giờ ông hãy giúp đỡ cô ấy làm quen mọi thứ ở đây
- dạ tôi đã hiểu rồi thưa ngài
-Uhm giờ ông hãy dẫn cô ấy đi tham quan nơi đây một vòng chỉ phòng mà tôi cho ông sắp xếp đó là của cô ta
- dạ vâng. Xin mời phu nhân đi theo tôi ạ - ông ta quay về hướng mình nói
-ak dạ vâng
Tất nhiên mình phải lễ phép trả lời rồi dù sao ông ta cũng đáng tuổi cha mình có khi còn hơn nữa, m là con gái ngoan mà. Vậy mà lúc đó anh ta lên tiếng
- Giờ em là nữ chủ nhân của nơi này nên không cần phải nói chuyện lễ phép như vậy. Cứ nói chuyện bình thường họ cũng không dám cãi lời em đâu
-Uhm
Nói vậy thui chứ tại sao tui phải nghe lời anh ta chứ?? Tôi thích lễ phép anh đừng mong thay đổi tôi huzz
Mình theo chân người đàn ông đó lên lầu sau khi hỏi ông thì mình biết là căn nhà này có ba tầng và một sân thượng, dưới nhà vòng ra đằng sau là bể bơi và vườn hoa. Lên đến tầng 1 thì ông ta nói:
- Tầng này chỉ có hai phòng ở đối diện nhau nhưng chiếm diện tích cả tầng phòng bên phải là của ngài ấy tốt nhất chưa có sự cho phép của ngài ấy thì phu nhân đừng vào căn phòng ấy. Còn căn phòng bên trái là của phu nhân
-cháu biết rồi vậy còn hai tầng kia?
-tầng hai là phòng làm việc của ngài ấy và thư phòng phu nhân muốn đến đó thì tôi nghĩ là nên hỏi ý kiến ngài ấy trước
- cháu biết rồi mà sao bác cứ gọi anh ta là ngài này ngài nọ hoài vậy? Rõ ràng là bác lớn hơn rất nhiều mà
- thưa phu nhân đo là luật ở đây, vai vế không phân biệt theo tuổi tác mà tuỳ thuộc vào địa vị thôi. Tôi chỉ là người làm công nên việc tôn trọng ngài ấy cũng là việc nên làm
- vậy cũng đã nhưng đó là với anh ta nhưng với cháu thì cháu coi bác như ông của mình vậy nên bác cứ gọi cháu là Bối Nhi đã rồi đừng có phu nhân này phu nhân nọ nữa được không?