Vu Tịch giảng cho cậu bé chính là một bản vẽ táo bạo.
Giảng giải cho trè con làm như thế nào khống chế tính tình.
Vu Tịch nói: “Cho nên, không cần phải lúc nào cũng nổi nóng, lúc muốn nổi nóng, ngắm nhìn trời, ngắm nhìn mây thì sẽ cảm thấy chúng ta đều thật nhỏ bé, chuyện tức giận cũng thật nhỏ bé, có đúng không?”
Cố Lâm Cảnh nói: “Vậy tức giận
thì sao?”
“Tức giận thì sẽ không xinh đẹp nữa.”
“Vậy chị cũng nhất định không được tức giận, như thế mới xinh đẹp.”
“Ha ha ha ha, ai u, cái miệng nhỏ này của nhóc về sau nhất định sẽ không ít bạn gái.”
Cố Lâm Cảnh nói: “Vậy chị ơi, chị có thích em không?”
Vu Tịch nói: “Đương nhiên thích.”
“Nhưng anh ba của em lại không thích em.”
“Sẽ không đâu, các anh của em đều thích em, chị còn hâm mộ em nha, từ nhỏ chị cũng không có anh trai giúp chị ra mặt, giúp chị đánh nhau, em ngẫm lại xem lúc có người muốn bắt nạt em, có phải em còn có thể gọi ca ca hỗ trợ hay không?”
“Có vẻ… Hình như là vậy.”
“Đúng vậy.”
Hai người nói mấy chuyện lung tung rối loạn, nói nói, nói nửa giờ.
Thư Nhã nhìn nhìn cười tủm tìm nói: “Vu Tịch thật là một đứa bé ngoan, đối xử với trẻ con cũng nhẫn nại như thế.”
Trong lòng cố Thiên Nhai “a” một tiếng, ho khan, đi lên.
“Công ty của tôi còn có việc, đi trước đây.”
Thấy Vu Tịch không có ý gì, Thư Nhã đi qua, sai người đưa Tiểu Cảnh đi nhà trẻ trước.
Bà ta cười nhìn Vu Tịch: “Thiệp mời bác đều đã viết xong, con nhìn xem còn người nào muốn mời, hiện tại nói cho bác, bác bổ sung thêm.”
Thiệp mời?
Đúng vậy, ngày kết hôn càng ngày càng gần rồi.
Vu Tịch lập tức cảm giác được có hơi gấp gáp.
Cô nói: “Con cũng không có ai để mời, bạn bè của con cũng là bạn bè của Cố Lâm Hàn, có lẽ bác gái cũng đã nghĩ đến bọn họ rồi.”
“Bên nhà con thì sao, thân thích gì đó.”
“Thân thích… Bình thường con cũng không đi lại nhiều lắm.”
Thư Nhã nghĩ đến quan hệ giữa cô với người trong nhà cũng không tốt, cũng không lại hỏi nữa, chỉ nhìn cô rồi nói: “Lần trước, ba Lâm Hàn có nói phải cho con tiền tiêu vặt, sao con lại không cần chứ.”
Vu Tịch nhìn Thư Nhã: “Bác gái, người bỗng nhiên cho con nhiều tiền như vậy, con nhận lấy cũng rất ngại, con cũng chưa làm được cái gì, không nên lấy không số tiền đó.”
Thư Nhã nói: “Nhỏ ngốc này, cha mẹ cho tiền con cái sao lại cần con phải làm cái gi chứ.”
Vu Tịch nói: “Con cũng không còn là trẻ con nữa, trẻ thành niên cũng đều phải rời khỏi nhà đi ra ngoài xây dựng sự nghiệp của mình, nào có chuyện còn muốn trong nhà tùy tiện đưa tiền, lớn như con này rất nhiều người đều
Vu Tịch nhìn Thư Nhã: “Bác gái, người bỗng nhiên cho con nhiều tiền như vậy, con nhận lấy cũng rất ngại, con cũng chưa làm được cái gì, không nên lấy không số tiền đó.”
Thư Nhã nói: “Nhỏ ngốc này, cha mẹ cho tiền con cái sao lại cần con phải làm cái gì chứ.”
Vu Tịch nói: “Con cũng không còn là trẻ con nữa, trẻ thành niên cũng đều phải rời khỏi nhà đi ra ngoài xây dựng sự nghiệp của mình, nào có chuyện còn muốn trong nhà tùy tiện đưa tiền, lớn như con này rất nhiều người đều
có thể kiếm tiền nuôi cha mẹ đâu, tuy rằng con còn chưa nuôi nồi cha mẹ, cũng không thể để cha mẹ nuôi con đi, cho nên, bác gái… Con thật sự không thể nhận, bằng không trong lòng sẽ không yên ổn.”