Chương 200: Bạn Gái
Buổi chiều, Trịnh Nhất Phàm lái xe đưa Mộ Như đi mua một chiếc váy, vì anh nói buổi tối này là tiệc sinh nhật của dì anh, là một bữa tiệc buffet nên cô phải mặc váy dạ hội.
Mộ Như lớn như vậy, đây là lần thứ hai cô mặc váy dạ hội, lần thứ nhất vào ngày cô kết hôn với Đông Phương Mặc.
Đương nhiên, ngày cưới Đông Phương Mặc, cô không chỉ mặc váy dạ hội mà còn mặc váy cưới, cô từng cho rằng đó là ngày đẹp đẽ nhất trong đời cô.
Chỉ là một ngày đẹp trời như vậy không mang lại may mắn cho cô, mà lại mang đến cho cô sự tàn khốc, khiến cuộc sống của cô từ đó thay đổi.
Trịnh Nhất Phàm đưa Mộ Như đến một cửa hàng thời trang tên là Romantic Spring, Chủ cửa hàng này là Lâm Khởi La, là một người phụ nữ khoảng 30 tuổi.
Cơ thể của Mộ Như vốn dĩ rất đẹp, nhưng do gần đây cuộc sống thay đổi nên cô gầy đi hẳn một vòng, khuôn mặt gầy gò, xanh xao.
Lâm Khởi La có lẽ biết Trịnh Nhất Phàm từ trước, nên khi nhìn thấy Mộ Như, cô ấy không thể không nói đùa: "Ôi, Nhất Phàm, cô Tịch quá gầy rồi. Anh đã có bạn gái rồi mà cũng không biết chăm sóc cho người ta à. Thật vô tâm."
Trịnh Nhất Phàm bật cười khi nghe những lời của Lâm Khởi La, không phản bác mà tiếp lời cô ấy nói: "Chị Lâm đã nói vậy, thì xem ra em phải làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, nếu không sau này sẽ không thể nuôi nổi hai người già chúng em, như vậy sẽ rất phiền phức, đúng không?"
Mộ Như cảm thấy hơi tiếc khi nghe Trịnh Nhất Phàm nói vậy, vì vậy cô nhanh chóng giải thích: "Cô Lâm, cô đã hiểu lầm, thực ra, tôi không phải..."
“ Ý của Mộ Như là cô ấy thực sự không phải là một người phụ nữ xinh đẹp", Trịnh Nhất Phàm nối tiếp lời của Mộ Như, sau đó cố ý nói với giọng đầy trách móc: “Mộ Nhú, anh đã nói rồi, vết bớt trên trán không phải là một điềm xấu, em không cần cảm thấy sẽ gây phiền phức cho anh, huống chi em đã dùng tóc mái che lại, nên sẽ không nhìn ra."
Lâm Khởi La mỉm cười gật đầu đồng ý với lời nói của Trịnh Nhất Phàm rồi nói tiếp: “Đây là sự thật, chưa kể đến việc dù không cần dùng tóc mái che lại nhưng trên thực tế vết bớt đó cũng như một bông hoa đào, nên rất đẹp, khi cô dùng tóc mái che đi thì trông sẽ không còn đẹp nữa, rất dễ bị nhầm với thiếu phu nhân của Đông Phương gia trước đây là Tịch Mộ Tuyết. Cô và Tịch Mộ Tuyết trông rất giống nhau, nhưng khuôn mặt của cô gầy hơn và nhợt nhạt hơn cô ta."
Nghe đến đây Mộ Như không khỏi mừng thầm trong lòng vì cuộc sống mấy tháng nay đã thay đổi cô, bây giờ cô khác hẳn với người đẹp Tịch Mộ Như từng có thân hình tiêu chuẩn. Vì vậy mọi người có thể phân biệt được cô với Tịch Mộ Tuyết qua hình dáng và khuôn mặt.
Có một sự khác biệt đáng chú ý là Tịch Mộ Như là một người vô danh, vì vậy không ai có thể nghĩ rằng Tịch Mộ Như là tiểu thư nhà họ Tịch, bởi trong thâm tâm của mọi người thì nhà họ Tịch chỉ có một cô con gái là Tịch Mộ Tuyết.
Lâm Khởi La không chỉ là một nhà thiết kế tài giỏi mà còn có kỹ năng trang điểm đỉnh cao. Ban đầu cô ấy muốn chải tóc mái của Mộ Như và khắc họa vết bớt của cô như một bông hoa đào, nhưng Mộ Nhú không muốn, cô nói với cô ấy là cô rất dễ đổ mồ hôi nếu sử dụng sơn màu trên khuôn mặt của cô th một khi cô đổ mồ hôi, thì lớp trang điểm sẽ trôi đi càng khiến vết bớt xâu thêm.
Vì vậy, cuối cùng cô vẫn dùng tóc mái để che đi vết bớt trên trán. Lâm Khởi La nói khuôn mặt của cô phù hợp với phong cách cổ điển nên sẽ chọn cho cô một chiếc sườn xám và chải theo kiểu tóc của Phùng Trình Trình trong "Bến Thượng Hải".