Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm

Chương 348




Bầu không khí xấu hổ này, từ khi bọn họ cùng nhau lớn lên cũng chưa từng có.

Đến Duật Tiểu Gia cũng không rõ ràng lắm, nên xử lý không khí lúc này như thế nào đây.

Mà vào lúc này, tiểu Công Chúa vẫn dẫn đầu mở miệng trước phá tan bầy không khí đáng ghét này.

Nhưng lời cô nói, Duật Tiểu Gia lại tình nguyện bản thân chưa từng nghe thấy.

Bởi vì, sau khi tiểu Công Chúa im lặng một lúc, liền nói thế này với anh ta: "Anh Duật, bắt đầu từ hôm nay, em muốn thu lại tình cảm yêu thích của em trước kia! Về sau, em cũng sẽ không dính sau anh, lại càng không chọc giận khiến anh phiền chán nữa!"

Nói đến đây, cô cũng đã chà chà chăn, muốn chui vào.

Mà Đàm Khuynh dường như đoán trước được cô muốn làm cái gì, tiến lên giúp cô rút gối lót sau lưng.

Nhưng trước khi cô thành công chui vào trong, cô tay cô đã bị kéo lại.

"Em có ý tứ gì?"

Lồng ngực lên xuống dữ dội chứng minh anh không cách nào tiếp thu được sự thật trước mắt này.

"Ý tứ anh hiểu rõ là được, em thực sự hơi mệt, muốn ngủ một giấc!" Sau khi cô nói xong lời lúc trước thì vẫn luôn cúi đầu.

Trên trán rủ xuống vài sợi tóc vừa lúc che chắn gương mặt cô, khiến người khác không thấy rõ được cảm xúc của cô.

Nhưng bàn tay đang túm chăn bông lại khẽ run rẩy.

Nhất là khi bị bàn tay to có lực của Đàm Duật kiểm soát, run rẩy nơi tay cô càng rõ ràng.

"Anh, cô ấy buồn ngủ!" Lúc này Đàm Khuynh tiến lấy, bắt lấy cánh tay Đàm Duật.

Có thể nói, tay anh ta cũng hơi hơi dùng lực, muốn nhanh chóng đưa Đàm Duật cách xa chỗ này.

Nhưng lúc này, sức lực nơi tay Đàm Duật còn lớn hơn so với bình thường.

Khiến Đàm Duật không đồng ý buông lỏng bàn tay đang nắm lấy Lăng Công Chúa.

Bởi vậy, Đàm Khuynh lôi kéo anh, anh lại vừa kéo vừa hỏi.

"Em nói rõ ràng với anh, đây rốt cuộc là có ý gì!"

"Đau..."

Bởi vì lúc trước do phát sốt ở trong phòng thấm vấn mà cơ thể cũng trở nên không bình thường, thân thể Lăng Công Chúa rõ ràng yếu ớt đi không kém. Bị kéo như vậy, cả người cô giống như tờ giấy, mắt thấy sắp bị người ta kéo xuống giường rồi.

Mà đúng lúc này, Cố Niệm Hề nhân lúc Đàm Dật Trạch tan tầm về liền cùng ông đi đến thăm Lăng Công Chúa, hai người đúng lúc xuất hiện ở cửa.

Chỉ là bọn họ cơ bản không nghĩ tới, vừa đến liền thấy được một màn nguy hiểm giật gân như vậy.

Hai chân Lăng Công Chúa vẫn bị bó băng gạc vô cùng dày, dưới sự lôi kéo của hai anh em bọn họ giống như một con búp bê dễ vở, thiếu chút nữa đã rớt xuống giường.

"Bảo bảo, dừng tay!" Cố Niệm Hề nhìn thấy, khẩn trương tiến lên đỡ Lăng Công Chúa sắp rớt xuống giường.

Mà Đàm Dật Trạch cũng phản ứng lại, nhanh chóng tiến lên. Ông dùng một tay không chế cổ tay Duật Tiểu Gia. Có lẽ vì phương pháp không giống nhau mà Duật Tiểu Gia vốn đang nắm Lăng Công Chúa rất chặt, rất nhanh liền buông lỏng.

Nhưng Duật Tiểu Gia cũng không định dễ dàng buông tha như vậy.

Mắt thấy sắp bị Đàm Dật Trạch kéo ra, anh lại muốn vươn tay tóm lấy cánh tay Anna.

Hoàn hảo, bây giờ Đàm Dật Trạch đã để ý trước rồi.

Ngay thời điểm anh vươn tay, ông đã khống chế trước rồi.

"Tiểu tử thối, theo tao ra ngoài!"

Đàm Dật Trạch hừ lạnh.

Nói xong lời này, ông liền túm Duật Tiểu Gia nhanh chóng đi ra cửa phòng bệnh.

"Cha, ngài thả con ra. Lời của con còn chưa nói hết!"

"Chờ mày nói xong hết, tay con bé liền bị phế rồi!"

"Mặc kệ, con không cho phép cô ấy thu lại tình cảm yêu thích đối với con..."

Dưới sự lôi kéo ra khỏi phòng của Đàm Dật Trạch, Đàm Duật vẫn vùng vẫy.

Câu nói cuối cùng kiam dường như mang theo chút tuyệt vọng.

Mà một hồi ồn ào này, cuối cùng vẫn bị chiếc cửa dày cộp kia ngăn lại bên ngoài, ngăn cách thành hai thế giới...

- - đường phân cách - -

"Tiểu Công Chúa, tay con thế nào rồi? Nhanh cho mẹ xem..." Cố Niệm Hề bên này, thấy tiểu Công Chúa không ngừng rơi lệ liền khẩn trương lật ra quần áo bệnh nhân của cô.

Vừa lật ra, bà cùng Đàm Khuynh đồng thời hít một hơi khí lạnh.

Thế nhưng Đàm Duật lại nắm tay cô thành một mảng xanh tím lớn như vậy.

Cái này

chuong-349-chuong-1332-1532489197.1837.jpg


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.