Chương 109: Oan gia ngõ hẹp
Edit: Diệp Lưu Cát
Bởi vì muốn nhặt điện thoại di động, Thần Ngàn Ấm căn bản không thấy rõ mặt đối phương, bây giờ cô gái ấy dẫm chân lên di động của mình, cô không khỏi nhướn mày, nhận ra có gì đó không ổn.
Vóc dáng đối phương cao gần bằng cô, nhưng lúc này Thần Ngàn Ấm đi giày thể thao, so với người đi cao gót ít nhất 10cm, khí thế có vẻ không bằng.
Cô ngẩng đầu, liền nhìn thấy khuôn mặt trẻ tuổi. Cô gái trang điểm thanh tú, đồ trang sức sang trọng, ngũ quan rất xinh đẹp, chỉ có điều đôi lông mày toát lên vẻ kiêu căng, khiến xinh đẹp của cô gái giảm xuống.
Thần Ngàn Ấm mím môi, đang muốn làm chân cô gái kia di chuyển, thì đối phương đã hung hăng gây sự lên tiếng:"Va vào đại tiểu thư, cô cho là một câu xin lỗi là xong?"
"Vậy cô muốn như thế nào."
Thần Ngàn Ấm lạnh lùng hỏi lại.
Cô luôn luôn chú ý lời nói, cô vô tình va vào người khác, đối phương cũng không có gì tổn thương, nhưng dựa trên phép lịch sự, cô xin lỗi, chưa từng nghĩ rằng, lại gặp phải một người tùy hứng kén chọn như vậy.
"Quỳ xuống xin lỗi cho tôi!"
Cô gái nâng cằm. Lời nói khiến Thần Ngàn Ấm nhịn không được trừng lớn mắt.
"Quỳ xuống xin lỗi? Cô đang nằm mơ sao?"
Thần Ngàn Ấm hai tay khoanh trước ngực, thái độ bắt đầu mạnh mẽ.
Nếu đối phương không cho cô sắc mặt tốt, cô cũng không thể làm bánh bao, mềm mại bị người bắt nạt.
Advertisement / Quảng cáo
"Cô..."
Cô gái chỉ tay về phía Thần Ngàn Ấm, tức giận đến sắc mặt vặn vẹo.
Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên có người phản bác lại mình, quả thực muốn chết!
Vì thế, cô gái hung tợn trừng mắt nhìn Thần Ngàn Ấm, càng nhìn càng thấy quen thuộc, đột nhiên ánh sáng lóe lên, rốt cục cũng nhận ra:"Cô không phải là con gái nuôi bị đuổi khỏi nhà của Thần gia sao?"
A, thật sự là oan gia ngõ hẹp!
Cô gái này cư nhiên dám chỉnh sửa thiết kế của chị An Kiệt, hôm nay không giúp chị xả hết giận không được.
Nghĩ đến đây, không chờ Thần Ngàn Ấm lên tiếng, cô lại vênh váo hung hăng nói:"Cô thân thế không rõ ràng, tới tìm anh Đình Đình làm gì? Mau cút ra ngoài cho tôi."
Anh Đình Đình?
Vừa nghe cách xưng hô thân mật này, trong lòng Thần Ngàn Ấm bỗng dưng dâng lên vô số dấm chua.
Anh là người nhỏ tuổi nhất trong gia đình, chắc chắn không thể có em họ, vậy người trước mặt là em gái sao?
Mối quan hệ giữa hai người hoàn toàn không đơn giản, nên cô ấy mới có thể tự do đi lại như vậy.
Thần Ngàn Ấm càng nghĩ càng khó chịu, nhịn không được giận nhìn đối phương:"Tôi đến đây làm gì thì liên gì đến cô? Cô không phải chủ nơi này, có tư cách gì đuổi người? Mau bỏ chân ra, nếu không đừng trách tôi không khách khí."
Advertisement / Quảng cáo
"Hừ!"
Cô gái hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo như con khổng tước(con công):"Tôi không bỏ, cô có thể làm gì tôi?"
Nói xong, còn cố ý dùng sức dẫm mạnh lên di động.
Đột nhiên, sắc mặt của Thần Ngàn Ấm trở nên khó coi:"Tôi nói lại lần nữa, bỏ chân cô ra."
Giọng nói của cô lạnh lùng, ánh mắt ẩn chứa tức giận mang theo vẻ uy nghiêm, thực tế tâm trạng không tốt, càng khiến cho người ta áp lực vô hình.
Lục Dao Dao thấy thế, trái tim bé nhỏ tự nhiên run lên, không biết vì sao, lại có một loại kích động muốn rút chân về, nhưng vừa nghĩ, cô chính là nhị tiểu thư cao cao tại thượng của Lục gia, sao phải sợ?
Ngay sau đó, Lục Dao Dao ưỡn ngực, đơn giản không làm còn đã làm phải làm đến cùng, trực tiếp đá bay chiếc điện thoại ra xa.
"Cô... bị bệnh thần kinh!"
Thần Ngàn Ấm nói lớn, nếu không phải nghĩ gây chuyện ở đây sẽ làm phiền đến anh, thì cô đã đánh cho người này biết điều một chút.
Quên đi, đại nhân không chấp tiểu nhân!
Cô hít sâu một hơi, bình tĩnh chạy tới nhặt điện thoại.
Mà Lục Dao Dao cũng không bằng lòng bỏ qua, cư nhiên thừa dịp cô ngồi xuống, nhấc chân hướng tới phía lưng cô.