Hồn Ma Che Dù

Chương 86




Nhâm Đông tên cầm thú kia, tôi thề, tôi Xong Diễm nhất định phải tự tay giải quyết anh ta, nếu tôi không làm được, sẽ bị trời đánh, ngũ lôi oanh diệt!

Về phần Nhâm lão thái, bà ta phạm tội giết người, bao che dung túng, thậm chí còn là nghi phạm đồng phạm. Tuy nhiên bà ta liên tục hai lần cứu mạng tôi, nhưng tôi nhất định sẽ không nương tay với bả ta!

Hết lần này tới lần khác, tôi không đủ sức đối phó với hai người bọn họ. Nói chính xác thì, tôi không có đủ thực lực để đối phó với Nhâm lão thái. Nếu chỉ cần đối phó với Nhâm Đông thì tôi có rất nhiều biện pháp.

Làm thế nào mới có thể tránh ánh mắt của Nhâm lão thái, để đối phó Nhâm Đông?

Đúng là khó thực sự, chỉ cần Nhâm Đông có chuyện gì, Nhâm lão thái chắc chắn sẽ đến giúp đỡ. Cần phải làm gì đó để cản chân Nhâm lão thái, nhưng phải dùng biện pháp gì bây giờ? Trên đời này còn có cái gì có thể cản chân Nhâm lão thái được?

Giá như bây giờ có Dư Bân bên cạnh thì tốt biết bao, tôi chưa từng có khoắng khắc nào nhớ Dư Bân như bây giờ. Nếu có anh ta ở đây mà nói, nói không chừng có thể nghĩ ra một cách tốt để có thể cản chân Nhâm lão thái, hoặc là anh ta lại có thể đưa ra cái pháp bảo gì kỳ lạ quý hiếm cổ quái để trấn áp Nhâm lão thái. (ND: mé mùi đam)

Nhưng bây giờ Dư Bân lại cách quá xa, mà hai ngày nữa tôi phải đi rồi, nước xa không cứu được lửa gần.

Bực bội thật sự, bây giờ tôi nghĩ sẽ tìm đại một người nào đó mà đánh cho một trận, giải tỏa hết bực bội trong lòng. (Ad cũng đang muốn như vậy)

Dịch Khôn nhìn tôi có vẻ tức giận, không dám nói gì. Lúc này tôi mới nhớ ra, trong nhà anh ta còn có sáu con ma nhỏ rắc rồi, tôi còn phải tranh thủ thời gian giúp anh ta xử lý. Mặt khác, tôi cũng tận dụng mấy người bọn họ để chữa cháy.

“Đi, đi về nhà anh. ” Tôi nói.

“Về nhà tôi? “

“Nói nhảm, không phải anh muốn tôi tới giúp anh thu phục Ma nhỏ đấy sao? “

“Ah ah ah, đúng vậy, chậm thêm một bước chắc nhà tôi muốn biến thành bãi rác mất! “

Tăng ta lăng tăng tăng, tôi với Dịch Khôn bước nhanh lên lầu, Dịch Khôn mở cửa vừa nhìn, khá lắm, trong phòng thật sự gần giống, gần thành, gần bằng bãi rác. Bàn ghế nát bét dưới sàn nhà, rác rưởi ném khắp nơi, buồn nôn nhất chính là tại cửa ra vào còn có một miếng bánh, nhìn thấy mà tôi muốn nôn mửa ra hết.

Tôi đem dù Âm Dương ra, cẩn thận bước vào phòng, bật đèn lên.

“Anh dọn dẹp nhà cửa, sáu Ma nhỏ cứ giao cho tôi. “

Thật ra không cần tôi nói, Dịch Khôn cũng đã không đợi được mà bắt tay vào dọn dẹp rồi, căn phòng này, thật sự quá bừa bộn.

Ánh sáng chập chờn, tôi biết rõ, đó là Ma nhỏ đang tác quái, bọn hắn không thích ánh sáng của đèn, muốn tắt nó cho tối đi. Vì vậy tôi lấy ra một lá bùa, kéo ghế lại đứng lên, đem lá bùa dán lên trên bóng đèn. Một… Không… Tôi không để ý bóng đèn rất nóng nên đã bị bỏng nhẹ

Sau khi dán bùa, bóng đèn không còn chập chờn nữa. Thế nhưng Ma nhỏ rõ ràng cho thấy có kinh nghiệm, sớm đã trốn hết rồi, không chịu xuất hiện.

Hừ, các ngươi cho rằng không ra thì ta sẽ không có biện pháp đối phó các ngươi ư? Lão Hoàng gia gia ta không đối phó được, nhưng đối phó với mấy con Ma nhỏ các ngươi thì vẫn làm được.

Tôi đem dù Âm Dương giơ lên, mở ra, đem tinh khí Mặt Trời chiếu ra khắp bốn phương tám hướng.

Lập tức, trong phòng tràn ngập tiếng khóc của trẻ con khóc rống lên.

Tôi biết tôi không thể đánh tiếp, nếu không sẽ vô tình giết chết bọn chúng.

Tôi thu cái dù vào, nói với bọn chúng: “Bây giờ ta sẽ qua phòng bên cạnh, các ngươi hãy đi theo ta, nếu không nghe lời, cẩn thận ta đánh tiếp. “

Nói xong tôi liền đi qua phòng bên cạnh, rất nhanh, xoát xoát xoát xoát xoát xoát, sáu con Ma nhỏ tất cả đều đã vào. Bọn hắn hiện hình trước mặt tôi, để cho tôi dễ dàng nhìn thấy bọn hắn.

Aizzz, lại một lần nữa tôi lại phải làm thứ khó chịu này –>>

Lấy bùn, tìm cái chén rót rượu, cho bùn vào chén rượu, sau đó quấy đều lên.

Đem đống bùn đất ướt át kia nhét vào trong miệng, tôi nghĩ liền chuẩn bị cùng mấy con Ma nhỏ “Nói chuyện tâm tình”.

Tôi nói “các ngươi rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy…? Sao lại nhắm vào Dịch Khôn không tha? Anh ta đã làm gì các ngươi, tại sao các ngươi lại muốn giết anh ta”

Tôi nói xong, đứng chờ bọn hắn trả lời, thế nhưng bọn hắn chẳng qua đứng yên đấy không nói lời nào.

Kỳ quái, không có lý do a…, xem tướng mạo mấy Ma nhỏ này bộ dạng không giống ác quỷ…, nếu ác quỷ mà nói, đã sớm đem Dịch Khôn phanh thây tám mảnh rồi, làm sao nó có thể đơn giản là “phá nhà”.

Vậy tại sao bọn họ tỏ vẻ lạnh lùng, không nói lời nào? Chẳng lẽ lời tôi nói chưa đủ sắc bén?

Tôi lại hỏi: “Vậy các ngươi trực tiếp nói cho tôi biết, phải làm như thế nào các ngươi mới bằng lòng đi đầu thai, buông tha cho Dịch Khôn? “

Vấn đề này là mấu chốt nhất, bình thường ma quỷ nghe nói như thế, đều đem nổi khổ tâm riêng của mình nói ra, chờ đợi người sống trợ giúp. Một khi giúp hắn mãn nguyện, hắn có thể yên tâm đi đầu thai.

Dù sao cũng không có chuyện quỷ ăn no không có việc gì làm, liền đi chọc ghẹo người. Bọn hắn có có cơ hội đầu thai một lần nữa đương nhiên sẽ biết nắm bắt cơ hội.

Nhưng có điều kỳ quái là, mấy con Ma nhỏ này không có phản ứng, giống như chúng không hề quan tâm tới việc tôi nói sẽ giúp đỡ.

Thế nhưng sau đó tôi liền phát hiện, không đúng, không phải là bọn hắn không quan tâm, mà là giống như có một nguồn sức mạnh ngăn cản bọn hắn nói chuyện.

Bởi vì bọn họ biểu lộ đều rất gấp rút, bộ dạng rất muốn đem tâm sự nói cho tôi biết, nhưng lại không thể nói ra được.

Tôi nhìn kỹ mấy con Ma nhỏ này một chút, rốt cuộc cũng đã phát hiện điểm bất thường.

Tôi nhìn thấy trên cổ mỗi Ma nhỏ đều có một cái đinh, xuyên ngang qua toàn bộ yết hầu, sáu con Ma nhỏ đều như vậy. Chẳng lẽ… là do mấy cái đinh trở ngại Ma nhỏ nói chuyện?

Phải thay đổi chiến lược. Tôi nói: “Như vậy, ta hỏi chuyện các ngươi ‘Đúng’ thì các ngươi gật đầu, ‘ không đúng’ thì các ngươi lắc đầu, được không? “

Sáu cái Ma nhỏ cùng gật đầu.

Tôi hỏi: “Nguyên nhân các ngươi không nói được là do cái đinh trên cổ đúng không? ” sáu Ma nhỏ đều gật đầu.

Tôi lại hỏi: “Vậy có phải bây giờ chỉ cần tìm ra thi thể các ngươi, nhổ cây đinh trên cổ ra, các ngươi có thể chuyển thế đầu thai, không bám lấy Dịch Khôn nữa? ” đám Ma nhỏ bọn họ lại cùng nhau gật đầu.

Ha ha, hóa ra sự tình đơn giản như vậy, đã có những tin tức này, tôi cuối cùng tôi cũng cảm thấy thoải mái hơn. Tôi đã khó chịu một thời gian dài, lúc này cuối cùng cũng được một chuyện khiến mình hài lòng sự.

Nhìn Dịch Khôn đang bận tối mày tối mặt, căn phòng bừa bãi lộn xộn, không thể không nói, bọn hắn mặc dù là Ma nhỏ, nhưng dù sao cũng là quỷ, vẫn có chút pháp lực.

Đột nhiên, tôi ý thức được, không phải tôi đang tìm kiếm sự giúp đỡ ư? Trước mắt bọn Ma nhỏ này chẳng phải có thể giúp đỡ mà tôi đang cần ư?

Bọn hắn có lẽ không giết được nhưng là cản chân Nhâm lão thái vẫn là có thể. Chỉ cần bọn hắn có thể giữ chân Nhâm lão thái, tôi sẽ có thời gian đi tìm Nhâm Đông tính sổ!

Tôi nhìn sáu Ma nhỏ nói: “Muốn ta giúp các ngươi gỡ mấy cây đinh trên cổ cũng được, nhưng trước hết các ngươi phải giúp ta một chuyện. “

Lúc này sáu cái Ma nhỏ không có lập tức đáp ứng, mà là nhìn nhau, sau đó trước sau đều gật đầu.

Hmm, những gì tôi muốn là như thế này.

Đi ra khỏi phòng, tôi dùng một cái túi màu đen cho sáu con Ma nhỏ chui vào, đi xuống lầu.

Nhâm lão thái, bà sẽ không ngờ đâu…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.