Hồn Ma Che Dù

Chương 47




Chẳng mấy chốc xe bus đã lái đi khỏi gốc cây hòe, và cô gái nằm trên nóc xe bus đã biến mất.

Tôi dụi mắt và thấy rằng không thể nhìn thấy cô gái. Thật đúng là một sự việc kỳ lạ.

Quay qua nhìn thấy mặt Tinh Vũ bên cạnh, cô ấy đã sợ hãi và tái nhợt. Tôi nắm tay cô ấy, cố tình giả vờ bình tĩnh và nói " Này, có chuyện gì vậy, ngớ ngẩn "

Sở Tinh Vũ chỉ vào ngã tư nơi xe bus chạy qua và hỏi tôi " Anh Xong Diễm, anh thấy nó k?"

"Cô đã thấy gì?" tôi giả vờ không biết.

"Một cô gái nằm trên nóc xe, tôi vẫn thấy nó khi tôi đi ngắm trời đêm.”

Làm sao mà không nhìn thấy chứ, tôi không nghĩ ở đây tôi có thể gặp thứ không sạch sẽ đó. Không phải tôi đã bị thứ gì đó bám vào người đấy chứ? Đi tới đâu cũng đều thấy những thứ như vậy.

Nghĩ lại cũng thật là buồn cười, như thể là "Edogawa conan”. Đi tới đâu là có chuyện xảy ra ở đấy.

Tôi đã nhìn thấy loại này rất nhiều và với tôi không ngạc nhiên chút nào. Sau những bất ngờ ban đầy, nó nhanh chóng dịu xuống. Chỉ là tôi sợ rằng Sở Tinh Vũ sẽ sợ và gặp ác mộng. Nên tôi đã trấn tĩnh lại và nói " Em thấy đấy làm gì có cô gái nào, rõ ràng là một mảnh vải trắng, làm sao mà có một con người?"

"Điều đó có đúng k? " Sở Tinh Vũ hỏi một cách ngây thơ, tôi mỉm cười đáp "Em chắc đã nhìn nhầm. Làm sao mà 1 cô gái có thể nằm trên nóc xe bus đang chạy được." Nói xong, tôi chạy nhảy hát nghêu ngao.

Cô gái này thật sự rất ngây thơ, điều đó cũng tốt, cô ấy sẽ không suy nghĩ nhiều.

4 người chúng tôi mệt mỏi vào vọng lâu ở ngã 4 ngồi nghỉ một chút.

Tôi nhìn vào cái cây Hòe bên cạnh vọng lâu và tôi cảm thấy không ổn trong lòng. Cây Hòe luôn được gọi là "cây Ma" và là 1 cây có âm khí rất mạnh.

Vốn dĩ gọi là cây Hòe là vì nó là cây trong thế giới của ma, rất dễ trêu chọc đến thứ không sạch sẽ khi chơi dưới gốc cây Hòe. Do đó, trong phong thủy kiêng kỵ trồng trồng cây Hòe xung quanh nhà.

Mặc dù không trồng Cây này quanh nhà nhưng lại được trồng ở ngã 4, và ngã 4 cũng là nơi những con ma lang thanh tụ tập. Một khi 2 thứ này được kết hợp vào nhau thì... ma quỷ sẽ có chỗ tụ tập tuyệt vời hơn nữa.

Do đó cô gái mà tôi vừa thấy trên nóc xe bus có thể là 1 hồn ma lang thang bị thu hút bởi âm khí của cây Hòe.

Nói thật, ngồi ở một nơi như này khiến tôi cảm thấy toàn thân không thoải mái.

Lúc này Sở Tinh Vũ nhảy ra ngoài với 1 hộp quà bi ẩn

Cô đưa hộp quà cho Chung Khiếu Thiên: " dangdang dangdang thân yêu, chúc mừng sinh nhật"

Chung Khiếu Thiên vui mừng khôn xiết " Cảm ơn em đã không quên sinh nhật của anh, mau mở nó cho anh xem trong đó là cái gì."

Sở Tinh Vũ lầm bầm nói " Không, ngày mai mới là sinh nhật anh, tối nay không thể mở nó ra. Phải chờ đến ngày mai mới có thể mở ra."

"Vậy sao em không để ngày mai mới đưa nó cho anh?" Chung Khiếu Thiên nói. Sở Tinh Vũ nhét hộp quà vào tay bạn trai, nhún vai và nói " Cất đi, em sợ rằng ngày mai em sẽ quên mất. Đưa sớm một ngày sẽ không sao nhưng trễ một ngày là không được rồi. Nhân dịp em còn nhớ sinh nhật của anh, em tặng trước vậy.”

Ơ... Tôi thấy trên trán Khiếu Thiên ba đạo xám xịt. Anh ta xấu hổ và không nói nên lời. Ai cũng sẽ xấu hổ khi có 1 cô bạn gái bất cẩn như vậy, Chung Khiếu Thiên cầm hộp quà cất vào.

Từ đằng xa có một nhóm thanh niên. Cầm đầu là người đàn ông với mái tóc trắng và dài. Nếu không thấy cavat và râu của anh ta thực sự tôi sẽ nghĩ rằng anh ta là một người phụ nữ.

Tôi vui vẻ tới chỗ Dư Bân nói: " Anh nhìn người đàn ông đó đi, anh ta với anh quả thật rất ẻo lả giống nhau." Dư Bân chỉ vào ông già đang nhặt ve chai nói: " Anh nhìn người đó đi, anh và ông ta chất phác giống nhau đấy."

Được, so mồm mép với anh ta. Tôi quả là kém xa.

Nhóm thanh niên dưới sự dẫn dắt của người đàn ông tóc dài cũng tới vọng lâu nghỉ ngơi. Ông ta đặt một ống rút thăm vào giữa bàn tròn trong vọng lâu.

Người đàn ông đó và đám thanh niên bắt đầu mời những người khác tới. Trong thời gian ngắn vọng lâu nhỏ đã đông kín người. Khi đã có nhiều người tới, người đàn ông tóc dài tay đặt lên đống rút thăm nói: "Chà, mọi người, tôi tên là Khâu Lâm. Dưới sự sắp xếp của công ty, ngày hôm nay tôi tới đây để tham gia vào một sự kiện quảng cáo."

Sau đó Khâu Lâm chỉ ngón tay mình sang một bên chứa đầy dầu gội và sữa tắm.

Khâu Lâm nói " Tôi có một ống xổ số ở đây, có 100 lá thăm trong đó đã được khắc dấu "Sịnh – Tử" gọi là sinh tử ký. Mọi người hãy rút thăm, nếu ai rút được thẻ ‘Sinh’ thì người đấy có thể lấy 1 chai dầu gội hoặc sữa tắm đem về, rút được thẻ ‘Tử’ đương nhiên chúng tôi không bắt bạn phải chết, chỉ cần giúp chúng tôi một chút thôi. Mọi người có chịu không ạ?"

Có chuyện đơn giản như vậy ư? Bây giờ các thương nhân thực sự có nhiều ý tưởng để thúc đẩy bán hàng. Tuy nhiên tôi phải nói rằng các thương nhân rất thông minh và hiểu rõ về đặc tính tò mò của người dân Trung Quốc. Khi họ nghe thấy hàng miễn phí, tất cả họ đều như ong vỡ tổ chen lấn tới đây.

Khi Dư Bân nghe nói có thứ miễn phí để lấy, anh lập tức vươn cánh tay dài ra, đẩy người hai bên ra và chen lấn vào trong. Tôi thực sự không hiểu. Làm thế nào mà một người đàn ông giàu có như anh ta lại quan tâm đến hai chai dầu gội miễn phí.

Nhưng theo lời anh ta, càng giàu càng keo kiệt.

Dư Bân là người rút thăm đầu tiên, lúc đầu tôi thấy lo rằng sẽ có ít thẻ ‘Sinh’ và nhiều thẻ ‘Tử’. Dư Bân chắc chắn không thể thắng, ai biết rằng anh ta lại rút được thẻ "Sinh".

Khâu Lâm đưa dầu gội cho Dư Bân nói " Cảm ơn bạn đã tham gia, xin hãy nhớ thương hiệu của chúng tôi, hãy ủng hộ chúng tôi trong tương lai."

" Thật tốt quá ". Dư Bân quay ra ngoài không giống khách hàng nào cả.

Kể từ lúc đó rất nhiều người rút, tất cả đều là thẻ ‘Sinh’, không có một thẻ ‘Tử’ nào cả. điều đó có thể giải thích rằng thương gia đã đặt rất nhiều thẻ ‘Sinh’ để đạt được mục đích quảng cáo.

Dù sao đêm hôm khuya khoắt, không ai muốn rút được một thẻ ‘Tử’ để dẫn điều xui xẻo tới. Chung Khiếu Thiên và Sở Tinh Vũ cũng chen vào. Chung Khiếu Thiên cười cười "hey" một lần nữa lại là thẻ ‘Sinh’. Tôi tự hỏi có phải tất cả trong số đó đều là thẻ ‘Sinh’?.

Mọi chuyện luôn nằm ngoài ý muốn, không có sự trùng hợp nào cả

Ngay khi tất cả mọi người đều rút được thẻ ‘Sinh’, Sở Tinh Vũ lại rút được thẻ “TỬ”. Ngay lập tức khuôn mặt cô ấy thay đổi, vừa mới còn rất vui vẻ kia mà, thoáng cái liền biến thành ủ rũ.

Đây không phải là một dấu hiệu tốt.

Khâu Lâm cũng rất xấu hổ. Tôi nhìn bộ dạng anh ta, đoán chừng anh ta cũng không nghĩ sẽ có người rút được thẻ ‘Tử’. Làm sao bây giờ? Không thể để mọi người biết có một người rút được thẻ ‘Tử’, mà lại còn là một cô gái mang váy, điều đó lại càng không thích hợp.

Nhờ phản ứng nhanh chóng của Khâu Lâm, anh giả vờ lấy tấm thẻ để xem, sau đó tay anh ta khẽ run lên, bỏ lại vào ống thẻ. Anh ta cười nói: “Haizzz, tôi cũng không nhìn rõ cô rút được thẻ gì nữa, hay là cô rút lại xem sao?”

Sở Tinh Vũ nhẹ gật đầu đồng ý.

Đầu óc của Khâu Lâm này thật nhanh nhẹn.

Nhưng sự việc lại xảy ra ngoài ý muốn một lần nữa, Khâu lâm đem ống thẻ đưa cho Tinh Vũ rút. Sở Tinh Vũ rút xong đưa ra trước mắt nhìn,.......lại là "TỬ".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.