Tác giả: Hoàng Bạo Tả Thủ
Convert: JW
Edit/Dịch: Vivi
Ngày hôm sau, Nhà Xe tiếp tục đi tới.
Cố Viện ngồi trêи sô pha, nhớ lại cảm giác đêm qua, mỗi khi một cây gậy thịt bắn cơ thể cô lập tức thay đổi phương hướng, đem một cây ƈôи ȶɦịt khác bị ɭϊếʍ đến cứng bang bang cắm vào trong hoa huyệt còn đang run rẩy vì cao trào. Một cây ƈôи ȶɦịt dài, một cây ƈôи ȶɦịt to, mỗi lần cảm giác đều không giống nhau, trong chốc lát bị căng đến muốn vỡ ra, trong chốc lát lại bị thọc muốn xuyên thấu. Cái loại kɧօáϊ ý thoải mái luân phiên này, cái loại kɧօáϊ cảm dày đặc khi dịch nóng không ngừng cọ rửa vách đáy huyệt này, làm người ta ham muốn điên cuồng.
Hai cơ thể không hề tạm dừng việc thọc vào rút ra, thân thể luôn ở trong kɧօáϊ cảm cực hạn, một khắc cũng không ngừng lại. Cuối cùng Cố Viện trực tiếp bị làm đến hôn mê ở trong lồng ngực Lâm Ngạn. Khi được đưa về giường nhỏ, cô còn mơ mơ hồ hồ nghe cậu ta nghi vấn: "Mình bắn nhiều như vậy?"
Đương nhiên không phải cậu bắn nhiều như vậy, người anh em tốt của cậu cũng có phần đấy.
Càng muốn thân thể càng kϊƈɦ động, cảm thấy ngay giờ phút này tần suất xe lắc lư không mưu mà hợp với kϊƈɦ động đêm qua. Cố Viện nhìn nhìn người trong xe, Tiêu Giai đang lái xe, Thẩm Vạn Cẩm đang hội nghị qua video, Trần Vũ Hàng nấu cơm ở gian nhỏ, Lâm Ngạn chơi game, Chu Nguyên Minh đang đọc sách.
Sau khi nhìn quét một vòng, tầm mắt cô cố ý xoay hai vòng trêи người Chu Nguyên Minh, đêm qua, là hắn sao?
Càng quan sát càng phát hiện Chu Nguyên Minh có vấn đề. Người đàn ông nhìn như nghiêm túc đọc sách, nhưng thật lâu, lại một tờ cũng chưa lật. Suy nghĩ lại một chút, cả buổi sáng hắn cũng không dám nhìn cô, tinh thần càng hoảng hốt, mười phần là có chuyện!
Có lẽ là ánh mắt của cô quá rõ ràng, trong chốc lát, trán Chu Nguyên Minh có chút mồ hôi mỏng, không được tự nhiên giật giật, hắn đứng dậy đi WC.
Cố Viện lại lần nữa nhìn nhìn mặt mấy người đàn ông khác, cũng làm như không có việc gì đứng lên, nhìn như cô muốn về giường nghỉ ngơi, nhưng khi đi qua mành lại quẹo vào một cái, chờ ở cạnh cửa WC.
Vài phút sau, then cửa động một cái, mới vừa mở ra một khe hở, người đàn ông còn chưa ra, cô không nói lời nào đã chen đi vào.
WC của Nhà Xe cao cấp vô cùng sạch sẽ, nhưng không gian không lớn, chứa hai người lập tức không có chỗ để xoay người.
Người đàn ông mang mắt kính hoảng sợ, có lẽ là chột dạ, nói chuyện hiếm khi thấy nói lắp: "Cô cô... cô muốn làm gì?"
Cố Viện để tay trêи ngực người đàn ông, đầu ngón tay xanh nhạt hoạt động qua lại, trong giọng nói mang theo ý tứ không có ý tốt: "Làm chuyện tối hôm qua anh làm với tôi~"
"Không, không phải tôi!"
Lời nói mới ra miệng, thấy đáy mắt cô gái hiện lên ý cười, Chu Nguyên Minh lập tức phản ứng lại là tự mình nói sai. Một câu này của hắn, không phải bại lộ bản thân biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì sao?
Cố Viện đương nhiên biết không phải hắn, trêи thực tế, tay vừa mới xoa lên cô cũng đã xác định. Người đàn ông đêm qua cơ bắp nở nang hơn, khổ người lớn hơn, hiển nhiên hẳn là Tiêu Giai. Chẳng qua từ phản ứng của Chu Nguyên Minh cũng có thể biết, đêm qua hắn đã xem toàn bộ hành trình nha. Bên người phát sinh tiết mục nóng bỏng 1 nữ 2 nam, còn làm bộ ngủ say từ đầu đến cuối, thật đúng là rất có định lực.
Lúc này ở trong không gian chật hẹp như vậy, người đàn ông đẹp trai văn nhã mặt đã đỏ bừng. Dáng vẻ bình tĩnh ngày thường hoàn toàn không có, ảo não đến nỗi như muốn đem đầu lưỡi đều nuốt vào.
Cố Viện bị lấy lòng rồi, đôi mắt mang ý xấu xoay chuyển, trong giọng nói mang theo đầy hoài nghi: "Tôi làm sao biết có phải anh hay không, trừ phi anh chứng minh cho tôi xem."
"Chứng, chứng minh như thế nào?"
Ánh mắt Cố Viện nhìn xuống bên dưới người đàn ông, nơi đó bị quần tây bao lấy, toàn thân trêи dưới mỗi một tấc cô đều khảo sát nghiên cứu thoả đáng. Người này lễ tiết không loạn, người như vậy sẽ không ở trong WC của Nhà Xe đang chạy mà làʍ ȶìиɦ với phụ nữ. Nhưng càng không có khả năng, cô lại càng muốn thử.
"Tôi nhớ rõ hình dạng bên dưới của người đó. Anh để tôi sờ ƈôи ȶɦịt một chút, tôi mới có thể xác nhận!"
Chu Nguyên Minh rốt cuộc cũng không phải tên ngốc. Hắn rất nhanh đã bình tĩnh lại, mặc dù sắc mặt đỏ bừng cũng không ảnh hưởng đến sự nghiêm túc đứng đắn trong lời nói: "Cô cũng không nhất định phải xác định đêm qua là ai chứ? Lâm Ngạn và Vũ Hàng còn ở bên ngoài đấy."
Ai nha, không hổ là người thích phân tích, logic hoàn chỉnh, còn nhắc tới Lâm Ngạn và Vũ Hàng, xem như là cái uy hϊế͙p͙ mịt mờ, nhắc nhở cô đã có quan hệ đặc thù với vài người. Nhưng người này càng có bộ dáng bảo vệ trinh tiết của mình như vậy, Cố Viện càng hưng phấn.
Cô cười một cái, miệng bắt đầu bon bon: "Tôi đương nhiên phải biết đêm qua là ai, công việc của tôi tính chất đặc thù, 5 vạn một lần. Đêm qua tôi ngẫm lại, người nọ bắn hai lần, mười vạn đó nha~"
Nghe giải thích này, Chu Nguyên Minh hơi ngừng lại, trong lòng vốn nghi hoặc và rối rắm đã tiêu mất một chút.
Không thể không nói, Cố Viện thực hiểu biết đàn ông. Người như Chu Nguyên Minh sẽ không bởi vì "loại nghề nghiệp này" mà sinh ra khinh thường. Hắn càng nhiều hoang mang hẳn là ở chỗ cô đều dan díu với vài người anh em của hắn. Nhưng một khi đem "làʍ ȶìиɦ" biến thành vì một loại "thù lao", đều là người trưởng thành rồi, còn không thể phát tiết một chút sao. Đây xem như đánh mất tầng băn khoăn đầu tiên của Chu Nguyên Minh.
"Mười vạn phải không? Tôi trả thay cậu ấy."
Nghe người đàn ông nói, trong lòng Cố Viện động một chút, cảm thấy bọn đàn ông này không hổ là bạn bè, dáng vẻ giành trả tiền đều không khác biệt. Trừ bỏ cái tên dị loại Thẩm keo kiệt kia, lần trước Trần Vũ Hàng trả tiền cũng là không chớp mắt.
Trong lòng nhẹ nhàng thích ý, trêи mặt cô lại đột nhiên nghiêm nghị, vội đánh phủ đầu: "Vì cái gì anh trả? Nếu không phải anh, anh lại muốn trả tiền, đây là khinh thường tôi sao?"
Chu Nguyên Minh nhíu mày, cẩn thận nghĩ lại, hắn muốn trả tiền chỉ là cảm thấy không cần thiết phải phát sinh ra nhiều chuyện, lại cũng khó tránh khỏi có chút ý cao ngạo, nên lập tức nói: "Xin lỗi, cô nói đúng, tôi không nên bao biện làm thay. Như vậy đi, Cố tiểu..."
Người đàn ông hơi dừng lại ở xưng hô này, "Cố tiểu thư" vốn là cái xưng hô thật bình thường. Nhưng nếu đối phương thật là làm nghề đặc thù, lại xưng hô như vậy dễ dẫn đến hiểu lầm.
(Các cô gái làm trong các chỗ ăn chơi về đêm của TQ được gọi là "tiểu thư")
"Đồng chí Cố Viện, tôi cảm thấy cô có thể đi nghiệm chứng người khác trước, theo phương pháp loại trừ, tự nhiên sẽ chứng thực được không phải tôi."
Thật là một giọt nước cũng không lọt, Cố Viện bị nghẹn họng.
Bản edit này được đăng duy nhất tại w pat Vivi_V1989 và wordpress vivisac. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.
Nếu lúc này đối mặt là Trần Vũ Hàng, cô có thể giả thảm; đối mặt Tiêu Giai hoặc là Lâm Ngạn thì trực tiếp quyến rũ; nhưng đối mặt với Chu Nguyên Minh đặc biệt xem trọng lý lẽ, Cố Viện chỉ có thể nghĩ đến biện pháp quỷ quyệt. Cô sửa sửa ý nghĩ, bắt đầu lừa dối:
"Đồng chí Chu Nguyên Minh, tôi không đồng ý đề nghị của anh. Những lời nói lúc nãy đã cho thấy anh có "hiềm nghi gây án" rất lớn. Lúc này chọn dùng cách loại trừ, là anh cổ vũ tôi quấy rối ȶìиɦ ɖu͙ƈ người vô tội sao? Lui một vạn bước mà nói, anh ở gần bên, tôi trước loại từ anh, không phải càng có hiệu suất sao? Nếu không phải anh, nghiệm chứng một chút có khó như vậy à?"
Này quả thực là không nói đạo lý, nghiệm chứng người khác chính là "Quấy rối ȶìиɦ ɖu͙ƈ", nghiệm chứng hắn chính là vì hiệu suất, bản thân Cố Viện cũng cảm thấy mình có chút không biết xấu hổ.
Chu Nguyên Minh bị logic của cô chấn trụ, cảm thấy nơi nào đó có vấn đề, chính là lại giống như thật hợp lý. Hắn vốn là nghiêm khắc kiềm chế bản thân, lấy tính cách khoan dung đối xử với người. Hơn nữa một đêm không ngủ chóng mặt nhức đầu, vậy nên bị hù rồi.
Cố Viện rèn sắt khi còn nóng, một bên ngón tay hoạt động khiêu khích khắp nơi, không dấu vết di động xuống phía dưới, một bên dùng phương thức thẩm vấn dời đi lực chú ý của người đàn ông: "Đồng chí Chu Nguyên Minh, nếu không phải anh, đêm qua anh làm sao mà phát hiện, mời thuyết minh đúng sự thật, tự chứng minh trong sạch?"