Hôm Nay Mật Đường Có Chút Ngọt

Chương 7




☆ Chút ngọt thứ bảy

Editor: Selene Lee

Điềm Mật cất điện thoại vào, lại bắt đầu cảm thấy chán, bèn tìm một góc ngồi xuống.

Nam thần đang bận họp cuộc họp thường niên.

Cô ngẩng đầu lên nhìn một chút...Vẫn còn đang chụp ảnh.

Haizz...Chán quá đi mất.

Bỗng nhiên, một âm thanh vang lên bên tai Điềm Mật.

" Chị là...Mật Đường Thật Ngọt sensei đúng không ạ? "

Điềm Mật khẽ ngước đầu, bên cạnh là một cô bé tuổi không lớn lắm, mặc một chiếc quần in hình mèo chiêm tinh, cái đầu tròn tròn đội một chiếc mũ Topper ( mũ ảo thuật) màu xanh đậm. Hai mắt cô bé tràn ngập sự thích thú và kích động.

Điềm Mật thấy vậy bèn quay đầu nhìn thẳng, nở một nụ cười: " Ừm, cứ xem như là vậy...Nhưng làm sao em biết? "

Cô nhóc bèn mang ra một quyển sách, nhảy nhảy như một chú thỏ nhỏ.

" Em có theo dõi chị trên Weibo, còn thấy ảnh tự chụp của chị nữa. "

Điềm Mật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với lời giải thích này.

Sau đó cô cười lộ ra hai cái răng khểnh: " Em là người của đoàn phim sao? "

Tức thì mặt cô nhóc đỏ bừng đến tận mang tai, còn gật đầu như giã tỏi: " Em là beauty- maker của tổ phục trang, phụ trách trang điểm cho Nhị Bảo nha. "

" Nhị Bảo? "- Điềm Mật hơi ngẩn ra, bây giờ có nghệ sĩ nào lấy danh nghe trẻ con vậy à?

Stylish nhỏ gật đầu ngay lập tức, cũng giải thích: " Em chính là Fan trung thành của Nhị Bảo...Chị nhìn xem, là cái người đang chụp hình đó. "

Điềm Mật lười biếng nhìn sang, mắt nheo lại: " Ra là Từ Phẩm Mặc? "

Thợ trang điểm nhỏ nghe thế thì cảm thấy hạnh phúc tràn trề! Tiểu thuyết gia thần tượng của cô biết nam thần nhà cô nha!

Điềm Mật cười: " Chị có nghe về anh ta, nhưng vì sao lại gọi là Nhị Bảo? "

Cô nhóc bèn gãi gãi đầu: " Văn phòng tứ bảo* à, mực là cái thứ 2*, tất nhiên phải gọi Nhị Bảo rồi! "

Điềm Mật vờ vuốt cằm, thì ra là thế.

" Mật Đường sensei, chị ký tên cho em được không ạ? " - Thợ trang điểm nhỏ đưa tới trước mặt cô một cuốn sổ nhỏ, tay còn hơi run run.

Điềm Mật cười tươi: " Em sợ cái gì chứ? Chị có ăn thịt em đâu. "

Cô nhận cuốn sổ nhỏ kia, thuận tay lưu loát ký vào đó bút danh của mình.

Ngòi bút vừa dứt, cô nhóc đã đưa tay qua giật lấy cuống sổ, ôm vào lòng như kho báu trân quý nhất, sau đó ba chân bốn cẳng chạy về lại tổ làm phim.

Bạn Mật Mật: "..."

" Ta nói...Mật Mật, nhân khí của cậu cao quá nha! Ở cái khe núi này mà cũng có người hâm mộ nữa."- Mộc Niên chụp ảnh xong đi ra ôm chầm lấy vai của Đường Mật, lớn giọng trêu đùa, còn vừa nói vừa dùng ngón tay nâng cầm của cô, tặc tặc lưỡi.

Đường Mật theo bản năng đẩy người ra, lỗ tai đỏ ửng, lời nói cũng lộn xộn theo: " Mộc...Niên Niên...Cậu quay xong rồi à?"

Mộc Niên nhướng mày: " Lạ nha lạ nha...Sao cậu lại đẩy mình hả? Thủ thân như ngọc cho ai xem chứ? "

Lúc mấy chữ " thủ thân như ngọc " lọt vào lỗ tai Điềm Mật, trước mắt cô liền hiện ra bóng dáng của Cửu gia, khiến cho mặt đã đỏ còn nóng hơn, lại soi dưới ánh nắng nhìn càng thêm mê hoặc.

Mộc Niên thẫn thờ nhìn: " Mình nói này tiểu Mật, có phải cậu có chuyện gì đó giấu mình đúng không? "

Mặt đỏ đến mức nướng được trứng gà luôn rồi.

Điềm Mật khó giữ được bình tĩnh: " Hả? Cái gì? "

Mộc Niên vốn đã nghi ngờ, tất sẽ phát hiện thấy vấn đề: " Mau thành thật khai báo cho mình, rốt cuộc hôm qua cậu đi la cà ở đâu hả? "

Điềm Mật cắn ngón tay: " Không...không có lên...nơi nào hết..."

Còn dám nói không? Nhìn cái bộ dạng " xuân tâm nhộn nhạo " của cậu thì biết!

Mộc Niên kéo tay bạn thân mình qua, khẽ soi cảnh vật bên trong áo sơ mi, sau đó lại nhìn chằn chằm đôi môi mọng trong vài giây....

Hình như cũng không thấy mấy cái " dấu vết yêu thương " nào mà???

Điềm Mật chột dạ sờ sờ môi, lẩm bẩm: " Niên Niên, cậu nhìn cái gì vậy hả? "

Mộc Niên trợn mắt nhìn: "... "

Cậu còn giả vờ nữa hả?

Sau khi trao đổi ánh mắt gần mười phút đồng hồ, cuối cùng bạn Điềm Mật quyết định " thẳng thắn " để được nhận " sự khoan hồng từ pháp luật. "

" Chuyện là thế này...thế này..."

Lúc đầu sắc mặt Mộc Niên còn rất tốt, nhưng sau khi nghe xong thì phát trắng bệch.

" Cậu...Cậu nói cậu...Cưỡng...cưỡng hôn ai?...Cửu...?"- Cô nàng run rẩy cả người, sau đó sợ hãi hạ thấp giọng...

" Thật sự là..Cửu gia? "

" Chắc chắn không? Không nhầm chứ?? "

Điềm Mật: "..."

Thật ra cô cũng không có ngu như vậy mà...Đi tán trai còn nhận sai người?

Sau đó cô ngại ngùng gật đầu: " Mình còn nhắn tin cho người ta nữa...mà anh ấy cũng vừa nhắn lại cho mình..."

Mộc Niên trợn to hai mắt, nuốt nước miếng, giống như không tin được những gì mà mình vừa nghe. Con nhóc này còn lừa được số điện thoại của Cửu gia nữa hả?

Trời...Thật sự gặp quỷ mà!

Mộc Niên khoác khoác tay nhỏ của Điềm Mật, khẽ hỏi: " Thế cậu có biết anh ta bao nhiêu tuổi không hả? "

Điềm Mật hơi sửng sốt...Hình như...hình như cô cũng không rõ...

Mộc Niên thấy bộ dạng cô liền hiểu, cố gắng nén cơn giận xuống nhưng cuối cùng cũng phải gầm lên: " Điềm tiểu Mật, ngay cả tuổi của người ta cậu còn không rõ mà lại dám đi cưỡng hôn? Cậu đừng nói với mình là cậu muốn tán anh ta đấy? Are you kidding me? "

Điềm Mật ra vẻ uất ức: " Niên Niên, mình rất thích anh ấy! Rất thích! "

Mộc Niên bị nghẹn...Thật sự là cô cũng không còn lời nào để phản bác.

Bà nó! Chứ không phải cậu thích " Thôi Nhiêu " hả?

Nhưng mà...Nếu như nghĩ sâu một chút...Lúc Mật Mật viết ra nhân vật này, cũng chính là đem hình mẫu lý tưởng của mình đặt vào trang sách...Vậy thì cô ấy thích Cửu gia cũng là chuyện bình thường đi?

Thế là Mộc Niên miễn cưỡng tiếp nhận lý do của Điềm Mật, nhưng vẫn bất đắc dĩ nói: " Vậy cậu định theo đuổi người ta như thế nào hả?. Cứ cho là cọc đi tìm trâu cũng được đi, nhưng mà đóa hoa kia...Thật sự không dễ hái xuống như vậy đâu. "

Cô ở trong Showbiz mấy năm nay, nhưng cũng không hề nghe qua tin tức nói thiên kim vọng tộc nhà nào leo lên được giường của Cửu gia à... Trong bán kính 3m xung quanh anh ta, ngoài trừ mẹ anh ta ra thì đến con chó con mèo cũng là công nữa, căn bản là không có sinh vật tính nữ nào chen chân vào được hết...Tương lai Mật Mật thật là tăm tối mà!

Đúng là Cửu gia rất " cực phẩm "...Nhưng mà độ khó có khi còn hơn cả đỉnh Everest nữa...Có ai thích bị ngược đâu? Mật Mật đâm đầu vào làm gì không biết?

Mà người đứng đối diện bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt long lanh: " Cậu nói xem liệu bá vương ngạnh thượng cung* có ổn không? "

Mộc Niên: "..."

Bá vương ngạnh thượng cung?

Mộc Niên run sợ nhìn khuôn mặt tỉnh bơ của " đứa nhóc " phía trước.

Với cái thân hình La Lỵ ( loli) này của cậu, cậu mà nuốt được Cửu gia vào bụng thì mình làm con cậu đó!

" Vậy phải làm sao đây? "

Mộc Niên nghe thấy thì mềm lòng, cơn giận cũng xẹp xuống không ít, bèn suy nghĩ một lát sau đó nói:

" Cậu còn nhớ Tiểu Hoa chúng ta nuôi trong phòng trọ không? "

Điềm Mật gật đầu, nhưng mà chuyện đó thì có liên quan gì đến Cửu gia?

Mộc Niên bèn cười ha ha đầy gian trá: " Hôm trước mình tám với một nhân viên trong công ty, cô ấy nói Cửu gia hình như đang tìm người chăm sóc mèo. Dù sao nhóc Tiểu Hoa kia cậu cũng nuôi được mập mạp như thế, chi bằng thử dùng cách đó xem sao? Dụ dỗ mèo ngoan ngoãn đến ăn cơm..."

Điềm Mật nghe xong liền ngạc nhiên: " Cách đó thật sự được sao? "

Mộc Niên nói: " Chuyện này mình cũng có nghe người đại diện nói rồi, có gì thì cậu thử hỏi người ta đi. "

" Được! " - " Trẻ nhỏ " nào đó cười híp cả mắt.

Mộc Niên còn lo sợ Điềm Mật không dám, bèn ra vẻ đạo diễn vỗ vai cô mà nói: " Cố gắng lên đi gái, mình ủng hộ cậu. "

....

Kết quả là...Sau khi họp xong, Tạ Cửu nhận được " bom thư. "

WTF?

Anh còn chưa kịp nhìn rõ chủ nhân của nó thì một đống tin nhắn đã đè sập anh rồi.

# Làm sao để nấu cho boss mèo nhà mình một phần ăn vừa ngon lại vừa bổ?!

# Huấn luyện thói quen tốt cho boss mèo

# Hưỡng dẫn boss mèo cách tắm rửa.

.....

Tạ Cửu liếc mắt...Là tin nhắn của " trẻ con "

Thế là thế nào?

Chẳng phải mèo chỉ là một loại sinh vật rụng lông thôi sao?

Nghĩ đến đó, cả người anh đều run lên...Nghĩ đến con mèo ở nhà mẹ mình nuôi...Mũi anh liền muốn ách xì.

Chẳng lẽ tất cả phụ nữ trên thế giới này đều cuồng mèo hay sao thế?!

....

Bỏ đi, dù sao cũng không liên quan gì đến mình.

Tạ Cửu liếc nhìn đồng hồ đeo trên tay...đã hơn ba giờ rồi. Đám người trong phòng họp phần lớn cũng đã quay trở về phòng làm việc...Anh bèn xoa xoa huyệt thai dương, cầm lấy áo khoác đang vắt trên ghế rồi đi ra đóng cửa phòng, chuẩn bị nhắm mắt ngủ một lát.

....

Đợi một hồi cũng không thấy Cửu gia hồi âm lại, Điềm Mật thất vọng cất điện thoại vào, cụp tai.

Chắc là vẫn còn bận đi...

Nhưng mà cô nhất định phải cố gắng học thật nhiều kiến thức về việc nuôi mèo, sau đó đến gần để cua đổ nam thần nha!

Nghĩ đến đây thì " nhiệt huyết " trào dâng, cũng không ngẩn ngơ nữa mà đi tìm hình của Tiểu Hoa để ngắm, sau đó còn thuận tiện tìm mấy cái blog có video trên Weibo để học tập.

A? Hình như cái này cũng không tệ lắm...

Follow!

A, hình như cái này chuyên nghiệp hơn...

Follow!

A, chủ nuôi mèo này đáng yêu quá..

Follow!

Vài phút sau đó...

Tài khoản của Điềm Mật follow nhiều đến mức rớt mạng, nhóm Fan nhìn thấy toàn ảnh rồi Follow blog thú cưng thì cũng phát mông lung...Đây là sensei ám chỉ sẽ ra một cuốn tiểu thuyết về thú cưng sao?

Thật là mong chờ!

Điềm Mật không hề biết rằng mình tùy tiện Follow một chút thôi mà lại biến thành phong trào thú cưng trên mạng xã hội.

Thậm chí mức tìm kiếm leo lên đến hạng ba, xếp song song với tin ảnh đế Thịnh về nước, Fan đua nhau kêu gọi giúp đỡ!

Giải thích của bạn Sel: Văn phòng tứ bảo: Bút, mực, giấy, nghiên

Mặc còn có cách gọi khá là Mực.

Bá vương ngạnh thượng cung: Ý là " cưỡng gian " nhưng từ này bị cấm ở thời xưa nên phải thay bằng câu này, xuất phát từ một điển cố giữa Hạng Vũ và Lưu Bang. Cụ thể xin hỏi Google sama ạ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.