☆Chút ngọt thứ ba mươi sáu.
Editor: Selene Lee
Trong lúc Điềm Mật đang bối rối thì bất chợt, tiếng di động của cô vang lên, sự chú ý lập tức bị cắt đứt.
" A lô? "
Bên kia truyền đến 1 giọng nữ vừa chững chạc vừa hàm súc.
" Mật Mật, ba con muốn con về nhà một chuyết. "
Dừng một chút, đoạn lại nói tiếp: " A đúng rồi, còn nữa, nhớ dẫn theo vương gia gì đó có của con luôn nhé. "
Điềm Mật tay cầm điện thoại mà run run không ngừng, âm thanh vừa rồi sao lại giống mẹ già đại thần nhà cô thế nhỉ? Đến lúc này, sau khi nghe hoàn toàn những lời kia thi cô liền chắc chắn.
Ba của cô vốn là người Nhật Bản, cũng có thể xem là danh nhân đi, nói cho cùng vẫn là 1 con người ham thích cờ vây và cờ vua các loại thôi.
Ông rất yêu mẹ cô, đến mức 19 tuổi đã muốn kết hôn.
" Mẹ " - Điềm Mật hờn dỗi gọi: " Người ta tên là Tạ Cửu, không phải vương gia gì đâu..."
Nhưng mà vị nữ sĩ Điềm Tinh nào đó ở đầu bên kia cũng trực tiếp không thèm quan tâm, lại nghiến răng nói: " A, nhớ đưa về cho mẹ và ba con xem xét kỹ càng một chút. "
Nhất là đặc biệt xem thử, danh tiếng " quyền lực " trong giới là thế nào.
Thằng nhóc kia, cũng hay lắm, con gái yêu của cô mới hai mươi liền bị nó cắp chạy.
Còn con bé Mộc Niên kia nữa, sao lại không ngăn cản chứ?
Thật ra thì bạn Điềm Tinh nào đó hoàn toàn không nghĩ đến chuyện con gái yêu nhà mình mới là người theo đuổi trước.
Điềm Mật sụ mặt tắt điện thoại, lời nói của mẹ cô cứ hệt như " sấm sét giữa trời quang " ấy, mây đen kéo đến ngùn ngụt!
Tạ Cửu vừa bước ra từ nhà vệ sinh, vẫn đang bận dùng khăn lau khô tóc, thấy biểu tình của cô như vậy thì hỏi: " Mật Mật, làm sao thế? "
Điềm Mật giương mặt lên, muốn òa khóc: " Cửu gia, em báo cho anh 1 tin xấu đây. Ba mẹ em muốn gặp anh đó! "
Tạ Cửu ngẩng người ra, hồi lâu sau mới kịp phản ứng, nhưng là vô cùng mừng rỡ.
Anh vốn đang định bàn với cô chuyện này, bây giờ quả thật là " cầu được ước thấy " mà!
....
Mà lúc này đây, vị danh sĩ ba của Điềm Mật nhà ta - Namaru buôn quân cờ trên tay xuống, quay sang nhìn vợ yêu của mình đang nghiến răng nghiến lời mà cười hỏi: " Mật Mật có nói gì không em? "
Điềm Tinh quăng điện thoại lên bàn, xong xuôi liền lao vào lòng chồng mình, nói với vẻ khổ sở: " Vất vả lắm mới nuôi lớn được nó, bây giờ nó không nói không rằng gì liền theo trai đi mất rồi, em không buồn sao được? "
Namaru cúi xuống cắn vành tai của vợ mình, lại mỉm cười: " Không phải chúng ta cũng như vậy hay sao? 19 tuổi em đã bị anh vác về nhà rồi, không biết cảm giác của nhạc phụ nhạc mẫu lúc đó là thế nào nữa? "
Điềm Tinh xấu hổ đẩy người ra: " Anh đang làm gì vậy? Ban ngày ban mặc "
Namaru: " Tất nhiên là ăn em rồi " - Nói xong bèn cúi xuống ôm vợ mình lên. Điềm Tinh bất chợt bị bế lên thì hoảng sợ ôm lấy cổ chồng, miệng lại cười sặc sụa.
Namaru lưu manh bóp mông vợ một cái: " Đang cười cái gì, hửm? "
Điềm Tinh: " Chẳng qua em cảm thấy anh ngoại trừ cờ vây ra còn có em, vinh hạnh vinh hạnh quá đi mất. "
Namaru nhíu mày, cũng không lên tiếng trả lời, thật sự ông không muốn lãng phí thêm thời gian nữa...
....
Lúc này chuyện trên mạng đã bị phanh phui, nội dung bao gồm những bản hợp đồng và bằng chứng qua lại của Dương Nhạc, không chừng 1 tiếng sau, tất cả mọi chuyện của Dương Nhạc và ảnh đế Từ đều đã bị đào ra hết.
Đại đa số người hâm mộ đều không thể tưởng tượng được, nữ thần xinh đẹp " không tuổi " của bọn họ lại là loại đàn bà như vậy.
Thật sự là quá ghê tởm rồi!
Mọi người cũng đồng thời gửi lời xin lỗi đến mẹ của Điềm Mật, sau đó chính là chuyện Cửu gia và Điềm Mật sắp kết hôn, dự định gặp mặt dòng họ hai bên đập vào trong mắt cư dân.
Lời nói sự kiện đều chân thật, lại giống như giáng một búa lớn vào tâm hồn các thiếu nữ.
Weibo của Điềm Mật như được quét vôi mới, người người đồng loạt xếp hàng vào cmt hỏi cô khi nào đi chứng nhận, thật sự là làm cô xấu hổ muốn chết!
Điềm Mật trốn tại phòng nghỉ của Thành Ngu, cùng xem qua một phần kịch bản với Đậu Nãi, chính là tài liệu của " Nhà Hàng Đêm Trung Hoa " mà Từ Phẩm Mặc sắp tham gia kia. Lúc này hai người vừa vặn đọc đến khúc nữ chính bị mắc bệnh nan y, chuẩn bị tự sát để hiến một phần cơ thể mình cho con trai của cô ấy. "
" Thiên ơi thiên, thảm quá đi mất! " - Đậu Nãi rút khăn tay ra khóc bù lu bù loa, khiến cho Điềm Mật vốn không có cảm giác gì nhiều cũng phải mủi lòng theo.
Thực ra lý do làm cô muốn khóc nhất hiện tại chính là chuyện đi cô và Cửu gia đi gặp ba mẹ trong tuần này!
" Mật Mật, chuyện đạo văn kia của cậu đã được giải quyết rồi đúng không? " - Đậu Nãi vừa xem vừa thắc mắc một câu.
Điềm Mật " ừ " một tiếng theo bản năng, đoạn lại nhỏ giọng hỏi Đậu Nãi: " Đậu Nãi à, cậu có biết nếu như đi gặp cha mẹ thì sẽ xảy ra những tình huống nào không? "
Tay của Đậu Nãi đang cầm điều khiển từ xa thì bất chợt rung lên một cái, cô nàng liền quay ngoắc đầu sang 180 độ: " Cậu muốn gặp người nhà Cửu gia? "
Khóe miệng Điềm Mật co giật: " Không...không có gì "
Đậu Nãi làm bộ dáng bà cụ no mà nhìn người ngồi bên cạnh mình.
Thật ra trước kia cô đã không thể nghĩ ra được chuyện Mật Mật theo đuổi Cửu gia thành công rồi, chứ nói chi là chuyện đính hôn, càng khó hơn nữa nha!
" Đậu Nãi à, cậu có biết hay không vậy? "
Đậu Nãi hừ một tiếng: " Bà đây là cẩu độc thân, không thèm trả lời câu hỏi của cậu, hừ, muốn thi đi tìm Cửu gia nhà cậu mà hỏi đi! "
Điềm Mật sững sờ.
Hỏi Cửu gia? Vậy cũng được nữa sao?