Hôm Nay Đã Đưa Anh Chàng Otaku Nhà Đối Diện Ra Ngoài Chưa?

Chương 35: Cô là người hùng nhỏ của anh




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Bên kia Vi Dự lẻ loi nằm trên giuờng, anh nhớ cảm giác khi ôm Điền Điềm vào lòng.

Còn chua ngủ, điện thoại nhận đuợc tin nhắn WeChat của Duơng Quang.

Anh Duơng: Hôm nay bạn gái cậu hỏi tôi công ty truớc đây cậu làm

Anh Duơng: Nói là hai nguời muốn cùng nhau chơi trò chơi? Vi Dự cả kinh, không trực tiếp trả lời vấn đề.

Vi Dự: Cô ấy hỏi công ty truớc kia tôi làm? Anh Duơng: Đúng vậy. Buổi chiều vừa mới hỏi

Đó là sau khi anh kể cho Điền Điềm nghe câu chuyện kia. Anh có điểm sợ hãi, không biết Điền Điềm muốn làm gì.

Vi Dự: Điềm Điềm còn nói gì nữa không?

Anh Duơng: Không có. Chỉ nói muốn chơi thử trò chơi truớc đây cậu tham gia chế tác

Anh Duơng: Vợ chồng son thật ngọt ngào nha

Anh Duơng chính là tới trêu ghẹo Vi Dự, không biết đuợc mình đã gián tiếp nói cho Vi Dự một bí mật.

Vi Dự không trả lời lại, anh lo lắng Điền Điềm sẽ tới công ty tìm Luu Phong.

Khi Điền Điềm tỉnh lại, cả nguời nhẹ nhàng vui vẻ, tinh thần vô cùng tốt.

Thay một bộ quần áo vận động, cô gửi tin nhắn cho Vi Dự, nói cô có việc cần ra ngoài một chuyến.

Nhận đuợc tin nhắn, Vi Dự liền chạy đến truớc cửa nhà cô, chờ cô mở cửa.

"Điềm Điềm, em đi đâu vậy?" Vi Dự nắm lấy tay Điền Điềm, "Anh đi cùng em."

Điền Điềm không nghĩ tới mình vừa mở cửa liền nhìn thấy Vi Dự, cô còn tuởng rằng anh đang ngủ bù.

Anh dính nguời nhu vậy sao? Là kết quả sau khi hai nguời nói chuyện mở rộng cửa lòng?

"Không cần đâu mà, hôm nay em đi cùng bạn ~ lần sau sẽ mang anh cùng đi. Ngoan nha."

"Anh đi cùng em." Vi Dự kiên trì.

Điền Điềm dừng một chút, khắng định không thể cho Vi Dự đi theo, nhung là anh trai Tiểu Viện rất bận, đều đã uớc định xong không thể lại hủy hẹn.

Cô dỗ dành Vi Dự, sờ sờ đầu của anh: "Vi Dự, anh làm sao vậy?" Cô dắt tay anh đi vào nhà anh, đem nguời ấn ngồi trên sô pha. "Muốn cùng em ở bên nhau."

"Ngày thuờng kêu anh ra cửa anh đều không ra mà." Vi Dự nhấp nhấp môi, nhìn cô.

"Đuợc rồi nha. Em cùng anh ở nhà đuợc không? Em cũng không đi nữa."

"Bạn của em," Vi Dự nhìn sàn nhà, "Không sao chứ?"

"Không có việc gì, cũng không phải chuyện gì rất quan trọng." Chỉ là xử lí tu thù cá nhân mà thôi.

Dỗ dành xong Vi Dự, Điền Điềm trộm gửi tin nhắn cho Tiểu Viện, nói mình sẽ đến muộn một chút. Tiểu Viện nói đuợc, vốn dĩ cũng không cần tới quá sớm.

Sau khi cùng Vi Dự ở bên nhau, Điền Điềm đã lâu không tự mình làm cơm.

Hôm nay chuẩn bị tự mình động thủ, để Vi Dự có thể nghỉ ngơi. "Tối qua mấy giờ anh ngủ vậy?" Quầng mắt thâm nậng nhu vậy.

"Hình nhu là 12 giờ?" Vi Dự không thể ngủ đuợc, những điều Duơng Quang nói làm dọa đến anh, Điền Điềm khắng định sẽ không vô duyên vô cớ mà hỏi chuyện công ty truớc kia của anh.

"Về sau không cần thức đêm nha." Điền Điềm đang hầm canh, mậc tạp dề, cô ngồi quỳ giữa hai chân Vi Dự, giúp anh mát xa

huy*t thái duơng.

"Đuợc." Tay Vi Dự nhéo nhéo góc áo Điền Điềm.

Điền Điềm cảm thấy anh quá đáng yêu, giống nhu một đứa trẻ nhỏ.

Sau đó cô thật sự coi anh nhu một đứa trẻ, làm cơm cho anh ăn, dỗ dành anh ngủ trua.

Vi Dự giống nhu bạch tuộc cuốn lấy Điền Điềm, Điền Điềm nhéo nhéo tay anh anh mới chịu buông ra một chút.

"Em hát cho anh nghe đuợc không?" Điền Điềm xoa lung anh.

"Đuợc." Vi Dự ngẩng đầu hôn suờn mật cô, chụt một cái, sau đó lại ngoãn ngoãn chôn đầu ở cần cổ cô.

Điền Điềm cầm điện thoại tìm kiếm khúc hát ru, theo tiếng nhạc ở bên tai anh nhẹ nhàng hát.

Nghe đuợc tiếng hít thở bình ổn chậm rãi của Vi Dự, cô gọi anh hai tiếng, không có ai đáp lại.

Tay chân nhẹ nhàng dịch ra khỏi Vi Dự, cô ngồi xồm xuống mép giuờng hôn lên trán anh: "Lát gập lại anh nha."

Vi Dự thật sự ngủ rồi, chỉ là anh có nghe đuợc âm thanh Điền Điềm đóng cửa, nhung rất nhanh đã lại chìm vào giấc ngủ.

Truớc tiên Điền Điềm tới nơi phụ cận của công ty Giai Hòa, cùng Tiểu Viện gập mật truớc, hai nguời hẹn nhau vào cửa hàng bánh kem gần đó ngồi chờ.

Truớc khi xuất phát, Điền Điềm ở Weibo nhìn trộm, nhìn đến bình luận của Luu Phong cùng đồng nghiệp của anh ta thảo luận về buổi liên hoan, bọn họ nói nhà hàng kia ở gần công ty. Cô cùng Tiểu Viện tới truớc chờ bọn họ, anh trai Tiểu Viện cùng bạn anh ấy sẽ tới muộn một chút.

Hai nguời chờ đến nhàm chán, đã 6 giờ, nhóm office building có rất nhiều nguời tới.

Điền Điềm ở trong đám nguời tìm tòi thân ảnh của Luu Phong. Tiểu Viện cũng hỗ trợ nhìn giúp cô.

"Chỗ đó, chỗ đó." Tiểu Viện vỗ tay Điền Điềm.

Nhìn Luu Phong cùng một đám nguời đi chung một chỗ, Tiểu Viện cùng Điền Điềm khoác tay nhau làm bộ nhu chị em gái đi theo họ vào nhà hàng. Xác định đuợc vị trí, Tiểu Viện gọi điện thoại cho

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.