Hôm Nay Bạch Tiên Sinh Đã Vui Chưa

Chương 18: Mua sắm cùng nhau




'Mua sắm cho cô'

Dạ Nguyệt không khỏi ngạc nhiên, sao anh phải tốn công làm như thế? Không phải những bộ đồ cô đang mặc chúng cũng đều rất đẹp sao.

'Nhưng những bộ đồ tôi đang có chúng đều rất đẹp mà'

'Xấu!'

'...'

'Tôi là ông chủ của cô, thì cũng cho cô được mặc những bộ đồ đàng hoàng. Nhỡ khách tới nhà mà thấy cô lôi thôi lếch thếch, chẳng phải tôi bị bẽ mặt sao? Ích ra cũng khiến tôi tự hào về phương diện ăn mặc của cô đi'

Dạ Nguyệt gật đầu đồng ý, Ảnh Quân nói đúng, nhìn lại đồ cô đang mặc đúng là chỉ dành cho những bà mẹ sau sinh hay những người già. Không hoa văn, màu sắc cũng chìm. Nhưng Dạ Nguyệt không hề để ý đến việc đó. Đối với cô có còn hơn không. Chúng vẫn tốt hơn những bộ đồ trước đây của cô nhiều.

Chiếc xe lao nhanh về phía trước, thoáng chốc dừng trước một cửa hàng lớn với thương hiệu nổi tiếng M.V. Cửa hàng này không những nổi tiếng về những bộ quần áo được thiết kế riêng mà còn nổi tiếng về cách phục vụ, sự tận tình đối với khách.

Trước đây cô từng thấy nó trên tivi, mọi người đều đổ bộ đến cửa hàng để mua sắm, ai nấy cũng đều hài lòng về sản phẩm và cách phục vụ. Doanh thu của M.V vừa rồi đạt kỷ lục cao nhất trên thị trường may mặc.

Một nhân viên nồng nhiệt ra chào đón và hướng dẫn Ảnh Quân cùng Dạ Nguyệt vào bên trong. Cánh cửa vừa mở ra đã thấy hai hàng nhân viên đứng hai bên cúi đầu cung kính.

Thật long trọng quá rồi!

Hơn nữa, nội thất trang trí bên trong cửa hàng đều làm bằng thủy tinh, với tông chủ đạo là màu trắng và ánh đèn màu vàng đã làm cho cửa hàng thêm điểm cộng trong mắt khách hàng.

'Xin chào Bạch tiên sinh. Tôi là Mục Thừa - quản lí ở đây, hai vị muốn tìm loại quần áo như thế nào?'

Một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề bước ra, giọng nói có chút dễ nghe.

'Biến cô gái này thành một người khác cho tôi'

Nói rồi anh nắm tay cô, đẩy ra phía trước. Trước ánh nhìn của mọi người xung quanh, Dạ Nguyệt ngại ngùng, cười gượng.

'Được, Bạch tiên sinh ngồi chờ một lát. Tiểu thư xin hãy đi theo tôi!'

Dạ Nguyệt nhìn anh một cái rồi lại quay sang nhìn quản lí, cô bước theo sau Mục Thừa.

Cửa hàng này cô có nghe nói qua. Tuy đồ rất đẹp, dễ mua nhưng lại không dễ vào. Nếu những người ăn mặc không đàng hoàng sẽ không được vào trong. Điển hình là bộ đồ cô đang mặc, nếu không có Bạch Ảnh Quân thì cô cũng không thể nào đặt chân vào đây.

Các nhân viên đưa cô vào phòng thay đồ, họ ở bên ngoài tìm những bộ đồ đẹp nhất, hợp nhất rồi đưa cho cô thử.

Bộ thứ nhất nhìn giống như mặc vào những ngày đặc biệt. Một chiếc đầm tơ kim sa được thiết kế theo dáng chữ A, cổ V tay ngắn, ở giữa cổ còn đính thêm một hàng hạt cườm từ đáy chữ V xuống eo. Chiều dài của chiếc đầm chỉ tới đầu gối của cô, trông rất xinh đẹp. Nhưng giá thành lại đắt quá.

Bạch Ảnh Quân ngồi xem báo ở phía bên ngoài. Khi tấm rèm thử đồ được vén ra, một tiên nữ xuất hiện trước mắt anh. Bạch Ảnh Quân như bị hút hồn bởi nét đẹp kiều diễm này.

Dạ Nguyệt được thử đồ trong cửa hàng nổi tiếng, hơn nữa còn được thử những bộ đồ rất đẹp. Cô có chút vui trong lòng, khi diện kiến bộ đồ với anh, thấy Ảnh Quân cứ nhìn mãi, cô có chút ngượng ngùng.

Anh hắng giọng một cái, ánh mắt di chuyển từ trên xuống dưới. Đầu hơi gật nhẹ.

‘Cũng được! Thử bộ khác đi’

Bộ thứ hai nhân viên đưa cho cô có ba món gồm một áo cadigan len màu nâu nhạt, một chân váy chữ A và một chiếc áo hai dây ôm ngực. Bộ này có vẻ hở quá, Dạ Nguyệt cảm thấy mặc không thoải mái.

‘Thử bộ khác!’

Bộ thứ ba là một chiếc váy body ôm sát cơ thể và một áo khoác gió dáng lửng màu be cài hai hàng, nút phối thắt lưng. Bộ này lại càng hở hơn khi nó chỉ ngắn gần tới đầu gối.

‘Tiếp đi’

Dạ Nguyệt thử hết bộ này đến bộ khác, thử đến mức mệt hết cả người. Đầu óc cũng quay cuồng theo những lần đổi đồ.

Cho đến bộ đồ cuối cùng. Đây là bộ đồ được thiết kế theo phong cách dạ hội. Chiếc đầm dáng xòe dài qua chân một chút. Cổ cúp ngực kết pha lê. Tổng cộng có ba lớp. Lớp bên trong được làm từ vải lụa, mặc vào sẽ cảm thấy rất mát và thoải mái, không có cảm giác nóng nực. Lớp thứ hai vải cũng dày hơn, sờ vào cảm thấy vải chắc chắn và có vẻ nóng. Lớp ngoài cùng được bao bọc bởi một lớp vải lưới phối kim tuyến.

Bạch Ảnh Quân cứ như người mất hồn, nhìn ngắm cô thật kỹ. Giờ thì anh mới biết tiên nữ giáng trần có vẻ đẹp như thế nào rồi.

‘Quao! Tiểu thư đúng là một vị tiên nữ, đẹp lắm, rất đẹp!’

Một nhân viên nữ ngưỡng mộ nhìn cô, khen ngợi.

Bạch Ảnh Quân dường như hài lòng. Nhưng đột nhiên mày đẹp nhíu lại, sắc mặt không vui khi ánh mắt vô tình nhìn thấy những vết sẹo trên làn da trắng nõn.

Thật mất thẩm mĩ!

‘Nãy giờ cô đã lựa được bộ nào vừa ý chưa?’

Ảnh Quân đăm chiêu nhìn Dạ Nguyệt khiến cô phải né tránh ánh mắt.

‘Tôi lựa được rồi! Chắc tôi sẽ lấy bộ này’

Cũng may lúc nãy cô có nhìn nhãn mác nên biết được giá của tất cả sản phẩm cô thử qua. Chúng thật sự quá đắt! Dạ Nguyệt lấy một bộ cô thấy rẻ nhất trong đó và cầm trên tay.

‘Thật sự lấy bộ đó à? Sợ tôi không có tiền trả sao?’

Ảnh Quân nghi hoặc, không biết mắt thẫm mĩ của cô có vấn đề hay của anh có vấn đề nữa. Thử biết bao nhiêu bộ đồ đẹp lay động lòng người vậy mà lại lấy một bộ đồ thiết kế đơn giản.

‘không, không có’

Dạ Nguyệt vội chối.

Bạch Ảnh Quân quay sang nói với một nhân viên.

‘Lấy hết tất cả những bộ nãy giờ cô gái này thử’

Dứt lời, anh lấy một tấm thẻ đen trong túi áo đưa cho người nhân viên đó. Rồi quay sang ra lệnh cho cô.

‘Đi thôi!’

‘Đợi chút, tôi thay đồ đã’

‘Mau lên!’

Ảnh Quân mất kiên nhẫn, nếu không phải bộ đồ Dạ Nguyệt đang mặc bất tiện thì anh đã không chờ cô thay đồ rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.